NGÀY THÁNG NÁO NHIỆT CỦA TIỂU ĐỊA CHỦ


Lệ Nương mới vừa bảo Nhị Lang đi gọi người, thì lại nghe Lưu thẩm vẫn đang đứng ở một bên vội nói: “Đông gia vẫn là để ta đi đi, nhà của ta cách nhà Nhị Ngưu nương cũng không xa, vừa vặn, ta cũng muốn đem tiền này về cất, ta cất một bao tiền như vậy trong người, trong lòng cũng sợ sệt.”
“Được, vậy ngươi đi đi.”
Vừa nói xong,  Lưu thẩm cung kính khom người với mẫu thân, sau đó mới cẩn thận lấy tay ôm bao đồ vật về nhà.
Nhìn thấy cả hai đều là cẩn thận cầm tiền về nhà mình như vậy, Tam Lang cười nói với Nhị Lang: “Xem các nàng sợ đến hoảng, người biết các nàng chính mình ôm gói tiền to của nhà nàng, không biết còn nghĩ là ôm cái bảo bối gì nữa?”
Đại tỷ lấy tay điểm vào cái trán cậu bé một chút, nói: “Chớ có nói bậy, cái này là vài trăm văn tiền đó, hai nhà bọn họ bình thường giúp đỡ nhà chúng ta cày bừa, nhiều hơn cũng là nuôi thêm mấy con vịt đẻ trứng, nếu không thì là muối vài cái trứng, và vài việc khác, kiếm tiền cũng không dễ dàng, lập tức được như vậy một ít tiền, làm sao có thể không khẩn trương.”
Nhị Lang ở một bên cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, hiện giờ bảy trăm văn đều có thể mua được một thạch gạo thô đó, ngươi tự mình tính toán, mấy trăm văn có thể mua bao nhiêu gạo thô a?” Sau khi nói xong còn không quên liếc mắt nhìn Tam Lang một cái.
Tam Lang nghe ca ca, tỷ tỷ nói xong cũng ngượng ngùng cười, lấy tay gãi đầu nói: “Đệ, đệ biết rồi, đệ đi rót chén nước cho nương đây.” Nói xong cậu bé liền vội vàng xoay người chạy về phía nhà chính.
Khi ngoài viện lại một lần nữa vang lên tiếng gõ cửa, Vương Thành Thật gia cùng Lưu thẩm đều đã tự dẫn người tới ngoại viện.

Tam Lang sau khi nghe được liền chủ động mở cửa, dẫn các nàng đều vào trong viện.
Đi theo Vương Thành Thật gia là một người phụ nữ nhìn không đến ba mươi tuổi, quần áo trên người là vải thô, trên đầu không hề có vật phẩm trang sức, trên búi tóc chỉ dùng một mảnh vải bông hình tam giác bọc lại thành khăn trùm đầu.

Hai người tiến đến trước mặt mẫu thân, đầu tiên là khom mình hành lễ.

Vừa mới đứng dậy, Vương Thành Thật gia đã lên tiếng giới thiệu với mẫu thân:
“Đông gia, đây chính là người ta đã đề cập qua cùng ngài, là vợ của đứa con nhỏ nhất nhà cậu ta, biểu đệ muội Tống thị.”
Nói xong liền nhìn thoáng qua phụ nhân bên người, Tống thị vội lên tiếng: “Tiêu gia Nhị nãi nãi hảo*, thỉnh an Nhị nãi nãi, nghe biểu tỷ nhà ta nói Nhị nãi nãi thiện tâm, nhìn thấy chúng ta khổ mới nghĩ cách giúp chúng ta, ta mới có thể được việc tốt như thế này.


Ta nơi này đa tạ Nhị nãi nãi.”
(* lời editor:  thực ra chỗ này dịch thuần Việt là “Xin chào Tiêu gia Nhị nãi nãi”, nhưng mình thấy không hợp bối cảnh, vì Tống thị không thể đứng ngang hàng với Lệ Nương, không hợp lý bằng “Tiêu gia Nhị nãi nãi hảo”, nghe nó có vẻ cung kính hơn ^^)
Sau khi nói xong hơi hơi ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Lệ Nương.

Thấy vị Tiêu gia Nhị nãi nãi này nghe xong gật đầu với nàng, lại cúi đầu đứng ở một bên.
“Nương, Nhị Ngưu nương cũng tới rồi.” Tam Lang nói xong chỉ chỉ một người phụ nữ trung niên đứng ở phía cuối.
Nghe mình bị điểm danh, người phụ nữ trung niên vội sửa sang lại quần áo bước nhanh đến, chất phát cười với Lệ Nương một cái, mới nói:
“Ngài…Đông gia của Lưu tẩu, ta là người ăn nói vụng về, không biết nói chuyện, ta.., ta chính là lúc buổi sáng bên dòng suối giặt quần áo, vừa vặn nghe thấy được, Vương tẩu kia nói đông gia ngài dạy các nàng làm túi lưới kiếm bạc.
Đông gia, nhà của chúng ta tuy nói cũng là tá điền nhà thôn trưởng, nhưng ngài cũng biết nhà của chúng ta đứa nhỏ nhiều, đều là mấy tên tiểu tử choai choai không nhỏ, có thể giúp đỡ làm việc là có, nhưng sức ăn cũng không ít.

Ruộng đất trong nhà cũng là mấy chục mẫu trung đẳng, khuê nữ trong nhà sắp lớn cũng có ba,  hiện giờ ngay cả đồ vật có thể xem như đồ cưới đều lấy không ra.

Mắt thấy tất cả đều đến tuổi cập kê, ai cũng đều biết nhà chúng ta lấy không ra đồ cưới, nên ngay cả làm mai cũng đều không có một đứa.
Đương gia nhà chúng ta cùng Nhị thúc là gấp đến nóng gan nóng ruột, còn có công công, bà bà cũng đều lớn tuổi.

Việc trong đất** cũng không thể làm, cho nên nghe đến có việc có thể kiếm được bạc, liền tự mình tới hỏi, vừa vặn đông gia ngài không ở nhà, ta cũng không nghĩ muốn phiền đông gia ngài.


Ta..

ta mới từ Lưu tẩu nghe được, đông gia ngài nguyện ý muốn chúng ta đến đây làm việc, ta ở đây đa tạ ngài, cái khác ta cũng không nói, chỉ thật lòng đa tạ đông gia ngài.”
Nghe hai người nói xong, Lệ Nương nhìn các nàng một cái, mới nói: “Các ngươi hiện tại cũng đừng cảm ơn ta, chỉ cần các ngươi làm tốt việc này, sẽ kiếm được không ít tiền.

Lúc trước các ngươi đã nghe Vương Thành Thật gia và Lưu Quý gia nói qua, quy củ của hợp tác xã chúng ta, tuy nói chúng ta không phải là sư phụ chuyên môn làm nghề này, nhưng việc thủ công này là muốn tỉ mỉ mới tốt, bằng không làm xong cũng đừng mong có lần sau, có biết không?”
“Biết, biết, chúng ta đều biết, nhất định sẽ không chậm trễ việc của Nhị nãi nãi.” Tống thị vội nói, Nhị Ngưu nương ở một bên cũng không ngừng gật đầu, miệng đầy ‘biết, biết’.
“Còn không mau kêu đông gia, về sau chúng ta đều là người của hợp tác xã.” Vương Thành Thật gia vội lấy khuỷu tay huých biểu đệ muội, nhắc nhở.
“Là, là, là đông gia, xem ta này, nhất thời quá mức cao hứng nên quên mất, hiện tại nên gọi đông gia.” Chính mình vừa nói vừa vội vàng lấy tay vỗ vỗ ót cười.
“Tốt, hiện tại ta bảo Nhị nương tử nhà ta dạy các ngươi làm cách nào để thắt kết hình thức mới, sau đó dạy các ngươi làm sao để lấy đó kết lên túi lưới.

Ta cũng biết tình huống trong nhà các ngươi không tốt, lần này các ngươi dùng chỉ thắt kết túi lưới, nhà ta cho các ngươi ứng trước, chờ lúc bán được bạc khấu trừ là xong, Vương Thành Thật gia và Lưu Quý gia cũng vậy, được không?”
“Được, được, đông gia ngài đây là cứu nhà ta trong lúc cấp bách, đương gia chúng ta nghe ta kiếm bạc trở về, vừa vặn heo mẹ  nhà Triệu đại thúc cách vách tháng trước mới sinh một con heo con, hiện mới vừa dứt sữa.

Đương gia chúng ta liền vội vã đi cách vách mua một con về nhà nuôi, ta vừa mới vào cửa tiền còn chưa cầm nóng đã phải tiêu hơn một nửa.”

Vừa nói xong lại cười lắc lắc đầu, lại nói: “Thiệt là, lương thực nhà mình còn không đủ ăn, còn muốn ôm heo về nuôi, cũng không biết cho nó ăn cái gì nữa.

Trừ bỏ tiền lần trước ta mua chỉ, hiện lại mua heo, tiền trên tay cũng chỉ còn mấy chục văn, ít nhiều nhờ có đông gia.”
“Đông gia, nhà của ta còn có một khuê nữ cũng lớn tầm nữ nhi của Lưu Thẩm gia, cũng là có thể đến làm việc này, đông gia ngài xem chuyện này có thể được không?” Tống thị cúi đầu nhìn thoáng qua Lưu thẩm sau đó cẩn thận hỏi.
“Cũng được, hôm nay ngươi học xong là có thể trở về dạy nàng làm, nếu vẫn còn không rõ ngày mai giao cho Nhị nương tử chúng ta dạy là được.”
“Đa tạ đông gia, ngày mai ta kêu nàng đi theo học, hôm nay ta mới học sợ là dạy không tốt, đa tạ đông gia.”
Nhị Ngưu nương ở một bên nghe được Tống thị có thể đem nữ nhi mang đến cùng nhau kiếm bạc, cũng vội vàng tiến đến, hỏi: “Vậy… đông gia.., nhà của chúng ta cũng có mấy khuê nữ, cả ba đứa đều sắp mười hai, tay chân cũng nhanh nhẹn.

Vốn là bà bà ta ở nhà đều đã dạy các nàng làm túi lưới, tuy nói này việc thêu thùa không học qua bao nhiêu, nhưng đều là đứa nhỏ lanh lợi, học cũng mau, không biết, đông gia có đồng ý thu các nàng đến......?” Sau khi nói xong cười ngây ngô nhìn mẫu thân.
“Có thể, ngày mai cũng để các nàng đều đến, chúng ta nhiều người, việc cũng có thể làm nhanh một chút.

Canh giờ cũng không sớm, nếu là không còn việc gì cần nói, các ngươi đều đi theo Nhị nương tử nhà của chúng ta học làm trước đi.” Nói xong để lại không gian trong viện cho hai tỷ muội dạy học, chính mình đứng dậy trở vào nhà chính cũng bắt đầu bận việc.
Đợi Tống thị và Nhị Ngưu nương đều học không sai biệt lắm, cũng tới canh giờ mọi người nên trở về chuẩn bị làm cơm chiều, hai người nhìn thấy thành phẩm đầu tiên trong tay mình, vẻ mặt vui sướng, nhìn mẫu thân ra nhà chính, hai người đều bước lên phía trước, nói:
“Đa tạ đông gia, hai chúng ta đều học xong, ngày mai chúng ta liền dẫn theo khuê nữ trong nhà đến học.

Túi lưới bộ dáng mới này thật quá đẹp, khó trách có thể trực tiếp cầm đi bán ở tiệm quần áo.

Về sau chúng ta nhất định đi theo đông gia làm thật tốt.”
Nghe Tống thị đã nói những gì mình sắp nói, Nhị Ngưu nương cũng vội vàng dùng sức gật gật đầu.
“Các ngươi chỉ cần làm tốt là được.


Còn có Vương Thành Thật gia, Lưu Quý gia, sau này các ngươi cũng không cần mỗi ngày đến nhà chúng ta làm túi lưới.

Các ngươi đều ở nhà làm là được, các ngươi cũng đều thấy, viện nhà chúng ta vốn cũng không lớn, trước đây cũng là hai nhà các ngươi chỉ có bốn người, trong viện đặt một ít ghế cũng có thể, hiện tại lại đến nhiều người như vậy, sợ là chật chội quá mức.”
Nói xong nhìn các nàng một cái, thấy mọi người cũng đều gật đầu cười, lại nói tiếp: “Ta thấy như vầy, ngày mai Tống thị và Nhị Ngưu nương còn muốn dẫn theo vài người lại đây học, bắt đầu từ ngày mai mấy nhà các ngươi đều chỉ cần mỗi ngày phái một người đến đưa thành phầm đã làm tốt của hôm trước, giao cho nhóm nương tử chúng ta kiểm tra là được.

Nếu là tốt liền kí sổ,  không tốt trả về sửa hoặc làm lại cái khác cũng đều được.

Các ngươi xem việc này có thể được không?”
“Vâng, vâng, chúng ta đều nghe đông gia.”
Mọi người đều mở miệng đồng ý, nữ hài đi theo Lưu thẩm tới vội nhỏ giọng cùng khuê nữ nhà Vương Thành Thật nói: “Tiểu Tụ tỷ tỷ, như vậy mỗi ngày ta còn có thể làm nhiều hơn hai cái, đợi lần sau bán được bạc, nương đã đồng ý với ta, cho ta hai văn tiền mua đường ăn, đến lúc đó ta cũng mời ngươi ăn được không?” Nói xong cười híp mắt, ngửa đầu tưởng tượng, ai nhìn đều thấy giống như hương vị của đường đã tràn đầy trong miệng nàng.
Lưu thẩm nhìn thấy dáng vẻ của nữ nhi, ngượng ngùng vừa cười vừa lôi kéo nàng, tiểu nha đầu mới phản ứng được, lúc này mới phát hiện không biết khi nào tất cả mọi người đã nhìn nàng đầy ý cười, tiểu nha đầu liền vội vàng xoay người giấu phía sau mẫu thân, giấu mặt vào sau lưng mẫu thân.
Mọi người thấy động tác của tiểu nha đầu cũng đều bật cười lên, lại nghe Đại tỷ nói: “Hỉ nhi, ngươi chỉ cần giúp đỡ nương ngươi làm túi lưới thật tốt, về sau nếu muốn ăn đường, cứ việc để nương ngươi mua cho ngươi là được.”
Nghe xong lời này, tiểu nha đầu thò cái đầu nhỏ đi ra, rụt rè hỏi Quỳnh Nương: “Thật sao?”
Quỳnh Nương cười nói: “Không tin, chính ngươi hỏi nương người xem sao.”
Hì nhi vội ngẩng đầu nhìn về mẫu thân của mình, hỏi: “Nương, Đại nương tử tỷ tỷ nhà đông gia nói thật không?”
Thấy mẫu thân gật gật đầu với nàng, tiểu nha đầu vừa cười vừa quấn lên cánh tay của  mẫu thân, không ngừng dùng cái đầu nhỏ cọ cọ, ngoài miệng còn không ngừng ríu rít: ‘nương, nương thật tốt ’.
**********
** Việc trong đất: việc cày bừa, làm ruộng.


Bình luận

Truyện đang đọc