NGHỀ NUÔI GÁI

Có một buổi tối, Diễm béo vừa đi khách xong hớt ha hớt hải chạy về nhà:

- Em ơi...Cho chị mượn xe đi ra đây một tí...

Tôi thấy lạ, tầm 9h tối còn đòi đi đâu:

- Đi mua cái gì giờ này nữa, không để mai mua được à..!??

Diễm béo nói:

- Chị đi mua cháo cho anh người yêu, anh ấy ốm cả ngày hôm nay chưa ăn gì...Đi một tí rồi về ngay thôi...10 phút.

Nói như thế chẳng lẽ không cho đi, Diễm béo phóng xe đi mà tôi thấy khổ thân cái xe vcl. Tầm 30" sau mới thấy quay về, tôi cũng chẳng nói gì vì may còn biết đường quay về. Về đến nhà thấy mặt mũi buồn thiu, Diễm béo vác ra ngoài vỉa hè ngồi buôn điện thoại cả tiếng đồng hồ. Khách vào cũng không thèm tiếp, cứ thế lúc sau thấy chửi um lên. Lúc đầu tôi tưởng Diễm béo nói chuyện với người yêu, nhưng không phải. Diễm đang nói chuyện với mẹ:

- Bà bảo nó có còn muốn đi học nữa không...!?? Con đi làm cũng mệt mỏi lắm. Nó mà không muốn học thì bà trả về cho thằng bố nó. *** cụ nhà nó...!!

Chắc trong điện thoại bà ngoại đòi tiền đóng học cho con Diễm hay sao mà thấy Diễm gay gắt lắm:

- Con không có tiền đâu, đi làm ngày được có 1-200k. Mà ông bà cứ đánh chết cụ nó đi, chiều lắm đâm hư. Phải để yên con làm thì mới có tiền gửi về chứ.

Chửi xong Diễm tắt máy đi vào nhà, tò mò tôi hỏi:

- Chị nói chuyện điện thoại gì mà ầm ầm lên vậy. Lại còn chửi to nữa chứ..!!

Diễm béo mới kể thằng con trai ở nhà trốn học, vừa nãy bà ngoại gọi điện bảo cô giáo mời phụ huynh lên gặp, với đóng tiền học gì đó. Dạo này làm không ra tiền, lại dính vào yêu đương, lô đề nên Diễm béo không có tiền. Chính vì thế mới bức xúc, chuyện gia đình họ tôi cũng chẳng muốn quan tâm sâu. Hôm đó giời để *** Diễm béo đi được hẳn 7 vé, gần 1h chuẩn bị đóng cửa Diễm béo đến nói chuyện với tôi:

- Hôm nay em cho chị lên nhà người yêu ngủ một đêm nhé...Anh ấy ốm không có ai trông. Chị lo lắm, mà e cho chị thanh toán hết tiền hôm nay nhé...Chị đi sáng mai chị về...!!!

Nghĩ lý do cũng hợp tình, với lại Diễm béo cũng không thân quen với ai ở nhà, tôi đồng ý. Nhưng dặn nếu ai hỏi thì bảo đi đêm khách quen của chị...Diễm béo vào lấy túi, tôi thanh toán tiền xong thì gọi hộ một cái taxi cho Diễm đi chăm người yêu. Sáng hôm sau tôi ngủ dậy tầm đó là 10h sáng, mở cửa ra quét dọn quán xá thì tôi thấy Diễm béo đi bộ từ đằng xa về, trời nắng sớm nên nóng. Nhìn cái thân hình hơn 60 cân mặc quả đầm xanh đi trên vỉa hè thấy nó nổi bật nhất phố. Về đến quán mồ hôi mồ kê nhễ nhại, tôi mới hỏi:

- Sao không đi taxi về mà lại đi bộ..!??

Diễm vừa thở hồng hộc vừa nói:

- Tiền đưa anh ấy mua thuốc uống với sáng đi chợ mua đồ ăn cho anh ấy hết rồi....Không còn đồng nào trong người. Đm trời nắng kinh thế...

Tôi cũng đến bó tay với bà béo này thôi, bà ngoại đòi tiền đóng học cho con thì không cho, cùn cáu còn chửi nhặng lên. Đêm hôm qua lấy gần triệu đến sáng không còn đồng nào, phải cuốc bộ mấy km về nhà. Mà thằng kia gọi lúc nào là phải nghe lúc đấy, cả ngày cứ ôm lấy cái điện thoại dán vào tai. Thằng kia thì biết Diễm béo đi làm Gái nên nó cứ moi móc. Nhưng khổ cái thằng kia nó được cái mồm dẻo như kẹo kéo, hôm nó gọi điện xin tôi đừng đuổi Diễm béo nghe cái giọng là biết dân mồi chài chính hiệu rồi. Nhưng kệ thôi, khuyên nhiều mình lại thành thằng rỗi hơi lo chuyện bao đồng. Tôi nói tiếp:

- Thê có cái điện thoại 5-6 hôm nay vẫn chưa lấy về à....!?? Không lấy về mà tìm số khách quen để còn gọi...Hay bán mẹ nó rồi cơ..

Diễm béo xua tay:

- Bán gì..Anh ấy bảo cho anh ấy mượn để xem phim, chơi game...Đợi anh ấy khỏi ốm rồi chị lấy.

Tôi nói:

- Em nhắc để chị biết mà mang về thôi. Có cái điện thoại câu cơm, chứ chị có lấy về cũng chẳng cho em. Mà tiền làm ngày nào hết ngày đấy thì làm làm gì...!??

Nói xong tôi đi vào nhà chuẩn bị cơm nước, đêm qua gần đóng cửa thì có khách đi đêm nên tôi để mấy đứa kia ngủ không gọi nữa, sáng sớm tụi nó cũng mới về. Trưa đó vừa ăn cơm xong thì có bà bán lô đối diện bên đường đi sang hỏi Diễm béo tiền lô hôm qua còn nợ...Thấy Diễm chạy vào phòng lấy tiền trả, đến chiều chắc lại thằng người yêu gọi, thấy nói chuyện con này, con nọ 50 điểm, con kia 30 điểm gì đó...Lại lô đề, nói chuyện điện thoại xong Diễm béo chạy sang đường nơi bán giấc mơ vào lúc 18h30 hàng ngày.

Tối đó bà béo không nuốt được cơm vì đánh ba con lô mà con nào cũng suýt thì trúng. Tiền thì hết, khách thì không chọn đi làm, lại được thằng người yêu là thánh lô, cụ đề. Thấy bảo hôm đó thua 100 điểm ( hai triệu mấy), vậy thì làm sao ăn được cơm. Dọn dẹp xong Diễm béo nói với tôi:

- Mai cho chị về nhà thăm con nhé..Về mấy ngày chị lại ra.....

Tôi đồng ý luôn, vì Diễm béo có ở đây cũng chẳng có khách mà làm. Diễm ngập ngừng:

- Em cho chị vay mấy trăm đi xe được không..!!?

Tôi cũng ok luôn:

- Được, đi xe thì 500k là đủ, tí cho mượn luôn...

Thấy Diễm béo đòi về cả nhà cũng hỏi thăm lý do. Bọn cái Hoa, cái Dung cũng lấy ra bao nhiêu ví dụ về việc yêu đương những thằng nó biết mình đi làm. Cái Dung nói:

- Em không hiểu chị yêu đương kiểu gì mà cứ phải chăm nó như chăm con. Đàn ông già rồi mà ốm còn không biết đường mua thuốc. Suốt ngày thấy gọi điện đánh lô, rồi mua cái này cái nọ....

Diễm béo cãi lại Dung ma ma:

- Em biết làm sao được, anh ấy cũng mua cho chị cái này, cái kia. Với chị như thế này anh ấy vẫn yêu...Bọn em còn trẻ con biết sao được..

Nói thế là đủ biết Diễm béo chết mê, chết mệt thằng kia rồi. Giờ càng nói lại càng mang tiếng nên mấy đứa kia cũng kệ không hỏi han gì thêm.

Hôm sau Diễm béo dậy sớm, thu xếp quần áo rồi bắt xe đi về. Từ đó đến nay không thấy Diễm béo quay lại. Chỉ có bà bán lô đối diện thi thoảng lại sang hỏi thăm tôi:

- Cái béo nhà mày nó đã xuống làm chưa....Nó còn nợ cô......

Tôi cười nói:

- Bà béo đấy một đi không trở lại rồi....Chắc bao giờ người yêu trúng Vietlot thì chị ấy quay lại trả tiền..

Nói thế nhưng tôi biết Diễm béo vẫn quanh quẩn đâu đây, nhân viên nhà tôi đi làm về có nói gặp Diễm béo đi ở đường, khu gần nhà cái thằng người yêu kia. Biết vậy nhưng thôi kệ, coi như cũng tống được của nợ.

Tôi đoán Diễm béo vẫn cố đi làm ban ngày, còn ban đêm thì về ở với thằng kia. Âu đó cũng là tình yêu đẹp, biết đâu vì chăm lo cho quả người yêu mà Diễm béo sẽ gầy bớt. Lúc đó có khi lại thành hot girl chứ chẳng đùa.

Nhưng chung quy lại cuộc đời Diễm béo nếu cứ tiếp diễn như thế thì chỉ vỏn vẹn trong hai từ: Ngu Người.

Bình luận

Truyện đang đọc