NGHIỆN LÀM (THÔ TỤC) - A PHÌ A

Mỗi một lần đụ đều vào sâu tận bên trong, Hướng Chu biết Tống Lương tức giận là vì điều gì, đoán chừng là vì cô mang tất chân quá gợi cảm cho nên muốn trừng phạt cô, thêm vào đó là vì anh cũng động tình nên muốn Địʈ cô ngay tại đây.

Lần này bị anh Địʈ mạnh hơn so với ngày thường, côn ŧᏂịŧ dùng sức thọc vào trong lồn, tay anh vuốt ve trên đùi cô, không vội kéo tất chân của cô xuống mà vẫn tiếp tục sờ soạng tất chân.

Trước đây cô từng nghe nói phụ nữ mang tất chân có lực sát thương rất lớn đối với phái nam, lúc đó cô không có để trong lòng nhưng hiện tại xem ra thì đúng thật, anh thích đến mức tay vẫn luôn ở trên đùi cô vuốt ve, tay đàn ông khác với phụ nữ, tay anh vuốt làm cô có phản ứng theo, giống như có ma lực nào đó làm chân cô nhũn ra, lồn cô cũng chảy không ít nước kẹp anh càng thêm chặt.

Tống Lương vẫn duy trì tư thế để cô quỳ gối trên ghế còn anh ở phía sau Địʈ cô, lúc sau anh đem cô nâng lên cho hai chân đứng thẳng, đè Hướng Chu lên bàn làm việc, ấn mông rồi đâm mạnh vào.

Hướng Chu bị anh làm cho thân thể đều nhũn ra, hiện tại mềm như cục bông, không còn chút sức lực nào, cô đang muốn nằm bò xuống thì bị anh gắt gao giữ chặt trên bàn, mông vẫn như cũ tiếp nhận sự va chạm của anh.

Trong công ty không chỉ có mỗi mình cô, tầng trên vẫn còn người, hơn nữa vào buổi tối còn có bảo vệ đi tới đi lui tuần tra, cô sợ mình kêu quá lớn tiếng sẽ bị bảo vệ nghe được nên kiềm chế tiếng kêu phát ra, chỉ rêи ɾỉ tiếng thở dốc rất nhỏ, lúc nhịn không được mới thỉnh thoảng kêu a a vài tiếng.

Hướng Chu bị làm đến mức chịu không nổi, lỗlồn vẫn luôn bị dzã, cổ họng trở lên khô khốc.

Côn ŧᏂịŧ Tống Lương vẫn luôn đâm thọc mạnh bạo bên trong lỗlồn, nhìn bộ dáng dâm đãng của cô, anh liền bắt lấy đầu cô xoay ra sau rồi hôn lên môi cô, duỗi đầu lưỡi vào quấy loạn đầu lưỡi Hướng Chu, hai người hôn môi trao đổi nước miếng cho đối phương, hai đầu lưỡi cuốn quanh trong miệng nhau.

Hướng Chu cảm giác đầu lưỡi của mình bị anh hút đến sưng lên, đầu lưỡi hết mυ"ŧ rồi lại cắn, làm đầu lưỡi cô tê tê, đầu óc trở nên trống rỗng, mãi cho đến khi bị anh hút hết không khí bên trong không thở được thì anh mới chịu buông cô ra.

Hướng Chu nhịn không được mà đạt cao trào trước, người phía sau vẫn còn đang va chạm mông cô, thanh âm bạch bạch bạch vô cùng lớn, một lát sau thì anh cũng đạt cực khoái bắn toàn bộ vào trong, cô thoải mái thở phì phò, lúc anh rút ra còn mang theo cổ chất lỏng trắng đυ.c chảy xuống dọc theo tất chân.



Hiện tại cô không còn chút sức lực nào, cứ để nguyên vậy dựa vào mặt bàn, mặc cho người đằng sau lộng hành.

Tống Lương bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ xong thì đem côn ŧᏂịŧ rút khỏilồn cô, lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều cộng thêm hỗn hợp nướclồn của cô, tất cả đều chảy xuống dưới qυầи ɭóŧ cùng tất chân, nhìn đặc biệt da^ʍ mỹ.

Trong phút cao trào Tống Lương hơi thất thần một chút, sau đó mới nhìn đến mông cô, bên dưới còn có nướclồn đang chảy xuống, chảy tới trên đùi, anh liền đem tất chân cởi xuống dưới sau đó lau khô hỗn hợp nước cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Hướng Chu đang thở dốc, hoàn toàn không biết mình nên làm gì, để tùy ý anh tự xử lý, cô cúi đầu thì thấy tất chân cùng qυầи ɭóŧ đều đã được anh cởi ra. Phía dưới hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn lại bên trên là còn mặc quần áo.

Tống Lương lấy tất chân lau sạch cho Hướng Chu sau đó cầm nó lên lau khô gậy thịt của mình, gậy thịt hiện tại còn đang ướt dầm dề, đều là nướclồn của cô cho nên lấy tất chân của cô lau, xử lý xong thì bị anh tùy ý ném tới thùng rác bên cạnh.

lồn sau khi được lau sạch thì vô cùng thoải mái, cô liền mặc váy vào, váy ngắn không có qυầи ɭóŧ che chở, bên dưới có cảm giác gió lùa vào lành lạnh, làm khelồn bên dưới không khống chế được mà chảy nước.

Tống Lương thật vất vả mới lau dọn sạch sẽ chiến trường, nhìn cái tất chân đã dơ trong thùng rác thì đánh nhẹ một cái vào mông cô cảnh cáo: “Sau này không được mang tất chân nữa, em muốn mặc quần đùi hay váy ngắn đều được, nhưng không thể mang thêm tất chân.”

Hiện tại Hướng Chu đã khôi phục lý trí sau cao trào, nhìn vẻ mặt tức tối của anh thì đột nhiên muốn cười, cô hỏi: “Có phải anh cảm thấy em mang tất chân quá đẹp, sợ em mặc thế này bị đàn ông khác để ý phải không?”

Tống Lương hào phóng vỗ mông cô trả lời: “Đúng vậy, anh mới nhìn em mang tất chân thôi thì cặ© đã cứng lên chứ đừng nói đến đàn ông khác, em mang tất chân nhìn rất khiêu gợi.”

Hướng Chu bị anh ôm vào lòng, cuối cùng thì cũng có thể ăn cơm nhưng bởi vì vừa nãy bị anh hút khô quá nhiều sức lực cho nên cũng chỉ ăn thêm một ít, còn một nửa để lại, công việc cũng đã làm xong rồi nên cô và anh cùng nhau trở về. Bím nhỏ không có gì che chắn bị gió lùa vào làm cô hơi xấu hổ, may mắn anh có xe nên có thể trở về ngay.

Bình luận

Truyện đang đọc