NGƯ SỦNG TRONG LÒNG BÀN TAY BẠO QUÂN TÀN TẬT


Lý Ngư được Liễu Không đại sư đại danh đỉnh đỉnh khẳng định là "cẩm lý" ngay trước ngự tiền, từ nay về sau cậu đã không còn là một con cá chép tầm thường chuyên môn làm nguyên liệu nấu ăn nữa, nhiệm vụ chi nhánh cẩm lý đã hoàn thành, phần thưởng đang không ngừng vẫy tay với cậu.

Lý Ngư đang chống lại cám dỗ.

Hiện tại tuy trên danh nghĩa cậu đang thuộc cẩm lý nhất tộc, nhưng cũng không thể biến thân ngay trước mặt hoàng đế và Liễu Không được.

Mãi đến mấy ngày sau khi về Cảnh Vương phủ, vết thương của Cảnh Vương cũng hồi phục hoàn toàn, Lý Ngư đánh đoán sẽ không có ai chú ý tới cậu, mới chọn một ngày trời trong nắng ấm, lén lút tiến vào hệ thống, chuẩn bị nhận phần thưởng.
Trước đấy cậu đã hỏi hệ thống, khen thưởng lần này cũng khiến cho bên ngoài cậu xảy ra biến hóa.

Trong lòng Lý Ngư đầy mong chờ xem xét phần thưởng, lại phát hiện phần thưởng có hai lựa chọn: một cái là chọn màu vảy vàng, đỏ, xanh lục, bạc, tím như trước; cái còn lại là vận may của cẩm lý.

Hệ thống hại cá bủn xỉn thật sự, không chịu cho cậu toàn bộ vận may mà chỉ chọn ba việc ngẫu nhiên để gia tăng sự may mắn mà thôi.
Mặc kệ như thế nào, có ít còn hơn không, Lý Ngư tự an ủi mình đã cực kỳ thuận buồm xuôi gió rồi còn có thêm ba sự việc được gia tăng may mắn, đỡ hơn là không có gì rồi đúng không?
Nếu như là gacha chứ không phải là do cậu được chọn vậy thì Lý Ngư quyết định đi chọn màu vảy trước.

Bởi vì hồi trước chọn màu vàng, thực tế là sinh ra kim lân trên nền vảy đen, Lý Ngư cho rằng lần này chắc chắn vẫn sẽ sinh ra màu vảy khác.

Cậu đã ước mong ba màu vảy hỗn hợp từ lâu, cho nên chọn màu bạc, muốn trở thành chú cá cẩm lý thật là ngầu.
Sau khi lựa chọn màu sắc xong, vì Lý Ngư còn ở trong hệ thống nên không có gì biến hóa, Lý Ngư đoán là giống lần trước, phải ra hiện thực mới có hiệu quả nên cũng không sốt ruột, lại nhảy sang xem giá trị vận khí mới được thêm.

Kết quả khen thưởng mà cậu nhận được đã tới, hệ thống hại cá liệt kê ra vài món sau khi cậu tăng điểm may mắn.
Một, vả mặt vai ác, khí vận 10
Hai, cơm no áo ấm, khí vận 10
Ba, một phát nhập hồn, khí vận 20
Lý Ngư: "......"
Hai mục đầu nhìn còn hiểu, cái cuối kỳ cục vãi chưởng nhưng lại đuợc thêm đặc biệt nhiều.
Lý Ngư: Xin hỏi một phát nhập hồn là có ý gì?
Hệ thống thần thần bí bí nói: "Đây là kỹ năng để làm nhiệm vụ đặc biệt, được cộng càng nhiều nhiệm vụ càng dễ làm."
Lý Ngư: Nhưng sao nghe tên kĩ năng nó kì quá vậy......!nhưng mà nếu như có quan hệ với nhiệm vụ thì cứ tiếp nhận đi, về sau dùng tới sẽ biết.
Lý Ngư nhận thưởng xong liền rời khỏi.

Trước tiên cậu kích động nhìn đuôi cá, xem liệu có mọc ra vảy bạc không.

Vừa thấy xong, Lý Ngư đã bị dọa tới rồi.

Cậu vốn là một con cá đen thùi lùi có ánh vàng thì giờ đã biến thành một con cá bạc ánh vàng.
Lý Ngư: "......"
Màu phối cool ngầu của cậu đâu rồi!
Lý Ngư nuốt nước miếng một cái, chẳng lẽ lần đổi màu này, không phải đơn giản chỉ là tăng thêm màu sắc trên người cá, mà là đổi màu hoàn toàn à??
Lý Ngư nhanh chóng nhảy ra khỏi bể bá, lấy đuôi cá làm thành cái ván trượt nhỏ, nhanh như chớp vọt đến trước gương đồng trong phòng Cảnh Vương .
Cậu nhìn mình trong gương, một con cá màu bạc, vảy bạc nhìn từ xa trong suốt tựa chân trâu, truớc bụng vẫn còn mấy cái vảy màu vàng.
Lý Ngư hít sâu một hơi, cậu......!thế mà cậu từ một con cá đen, biến thành cá bạc!
Mà không chỉ đổi màu, hình thể của cậu cũng trở nên lớn hơn một vòng, càng ngày càng giống cẩm lý, không hổ là phần thưởng nhiệm vụ chi nhánh "Trở thành cẩm lý" , bây giờ nhìn cậu chỗ nào cũng là cẩm lý vậy.
Biến hóa này so với lần trước cậu mọc vảy vàng còn lớn hơn, cho dù Liễu Không đã khẳng định thì cũng không biết Cảnh Vương có chấp nhận nổi được hay không.
Nhưng mà nhớ lại khi nãy đống màu được chọn cũng không có màu đen, đây là chú định từ giờ cậu đã không đuợc làm một con cá màu đen bình thuờng rồi.
Lý Ngư có chút lo lắng phản ứng của Cảnh Vương, sợ Cảnh Vương tiếp thu không nổi khi con cá đen nhà mình chẳng thấy đâu mà tự dưng từ đâu nhảy ra con cá bạc lớn.

Sau khi biến hóa xong cậu không dám bơi lung tung mà trốn trong núi giả, nửa người chôn trong núi, chỉ lộ ra cái miệng, định chờ Cảnh Vương đến thì bơi ra cho hắn xem.
Như vậy có gây sốc quá không?
Lúc Vương công công đến cho cá ăn thì phát hiện đầy món Lý Ngư thích ăn nhưng cậu lại không vui vẻ tới ăn.
Vương Hỉ cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn chiều cá, một lần nữa dùng thanh ngọc như ý đẩy bát thức ăn đến chỗ sơn động cá ở để tiện cho cá ăn.
Lý Ngư đang đói thì được giúp đỡ, Vương Hỉ thấy cá nhanh miệng đớp thức ăn, một lát sau thức ăn cho cá đã hết sạch, ông hoảng hốt phát hiện hình như cá đáng phát sáng.
Vương Hỉ nghĩ mãi không ra đành rời đi.
Đến phiên Cảnh Vương đến, bản thân Cảnh Vương đã chú ý tới Cá Nhỏ ở mãi trong sơn động mấy canh giờ rồi.
Cá chép tinh bình thường hoạt bát giờ lại không thèm nhúc nhích, chính là có vấn đề.

Cảnh Vương trực tiếp thò tay vào, muốn vớt cá ra.
Nhưng hắn mò tay vào rồi mà cá vẫn không chịu ra, Cảnh Vương: "......"
Lý Ngư: Hu hu hu, lại bị kẹt rồi.
Trước đây cá từng bị kẹt qua nên Cảnh Vương biết ngay là cơ thể cá lại xảy ra biến hóa rồi.

Hắn lập tức ra lệnh cho người di chuyển núi giả, đi giải cứu cái con cá đang bị kẹt kia.
Cuối cùng hòn non bộ cũng được dời đi, làm lộ ra một con cá chói màu bạc, ánh mắt đáng thương.
Cảnh Vương: "......"
Lý Ngư sợ bạo quân chủ nhân không nhận ra cậu, chạy nhanh qua phun mấy cái bong bóng lấy lòng Cảnh Vương, cái đuôi nay đã biến thành màu bạc cuộn lấy ngón tay Cảnh Vương.


( cho bạn nào thắc mắc về đuôi bạn Cá thì đuôi bạn màu trắng nhưng vây đuôi màu vàng nhé)
Cảnh Vương màu vảy cá thay đổi, dù đã chuẩn bị tâm lý thì cũng phải cần thời gian để tiếp thu.
Lý Ngư bất đắc dĩ, lại chủ động lộ bụng ra, cho Cảnh Vương nhìn đám vảy vàng phía dưới.
Cá vẫn là con cá ban đầu, chỉ có đổi màu bên ngoài mà thôi.
Cảnh Vương: "......"
Cuối cùng Cảnh Vương cũng khôi phục lại từ trong khiếp sợ.

Hắn do dự giơ tay một lúc rồi chọt chọt bụng cá.
Lý Ngư: Aaaaa, đây là để ngài nhận cá chứ không phải sờ loạn!
Con cá màu bạc quay cuồng dưới tay, Cảnh Vương lại sờ lưng cá bóng loáng.

Dù có từ màu đen đổi sang màu bạc thì cảm giác vẫn giống hệt vậy, không có gì thay đổi, xác định đúng là Cá Nhỏ.
Cá chép nhỏ bơi vài vòng trong nuớc, mắt thấy bạo quân chủ nhân lại bắt đầu sờ cá, Lý Ngư thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nghi hoặc trong lòng cũng tăng lên.
Vì sao Cảnh Vương cứ như vậy mà đã tiếp nhận rồi?
Trước kia cũng vậy, cậu mọc ra vảy vàng, lớn hơn một vòng, Cảnh Vương làm chủ nhân, có phải hơi quá mức bình tĩnh rồi hay không?
Hình như ngoại trừ bình tĩnh ra, thì cậu cũng không tìm được từ nào phù hợp để miêu tả, chẳng lẽ đây chính là hào quang thuộc về nam chín? Thử nghĩ xem, nếu như Cảnh Vương giống với Diệp thế tử, há hốc mồm kinh ngạc thì cũng có chút OOC (1).
(1) OOC: Out Of Character", dịch sang tiếng Việt là "Không hợp với tính cách".

Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên.

Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó
Cảnh Vương không chút nghi ngờ vớt cá từ trong nuớc ra, khoa tay múa chân đo đạc một lúc, phát hiện quả nhiên con cá này lại lớn hơn rồi, hiện giờ đã to bằng cánh tay của hắn.
Bé cá đen ban đầu chỉ lớn bằng bàn tay, sau đó là bé cá vảy vàng lớn bằng hai bàn tay, hiện giờ là cá bạc ánh vàng to bằng cánh tay,
Rồi lớn nữa thì thành cái dạng gì đây?
Cảnh Vương phát hiện, con cá này mỗi lần đều khiến hắn không thể tưởng tượng nổi, không hiểu sao có hơi mong chờ.
Bởi vì lần này cá dài đột ngột quá nên các loại chung trà, bể cá không thể tiếp tục dùng được rồi.

Cảnh Vương ôm cá đi vài bước rồi thả cá xuống ao ở ngoài phòng, mặt khác nhanh chóng kêu người đổi chung trà đã được chuẩn bị sẵn.
Lần trước cá to ra, Cảnh Vương đã suy xét về vấn đề này.


Không thể không nói Cảnh Vương là một người nhìn xa trông rộng.

Lúc tìm chung trà đã ra lệnh cho tìm thêm loại kích cỡ lớn hơn, giờ chỉ cần lấy ra là được.
Chén sen đỏ cũng đươc đổi mới cho thân hình mới của Ngư
Cảnh Vương cũng tiện thể dặn dò lại người trong phủ, bao gồm cả Vương Hỉ.
Đối với mọi thay đổi của Cá Nhỏ thì cứ khăng khăng nói cá chính là đời sau của cẩm lý.

Chuyện này có Liễu Không và hoàng đế miệng vàng lời ngọc đứng ra đảm bảo, mặc kệ bây giờ và sau này biến thành cái dạng gì, đều sẽ chỉ càng nói là càng ngày càng giống cẩm lý thôi.
Mà biến hóa này là đang chứng thực lời của Liễu Không.

Cảnh Vương cân nhắc cân nhắc lợi hại, ba ngày sau mới viết sổ con trình lên cho hoàng đế rằng cá đã chuyển sang màu bạc.
Với bên ngoài cũng không thể nói là Cá Nhỏ lập tức đổi màu ngay đuợc mà vẫn phải sử dụng cớ cũ là cá đổi vảy, như vậy người ta mới càng thêm tin tưởng được.
Bên này Cảnh Vương vì để che chắn cho cá mà hao tâm tổn huyết, còn Lý Ngư, một khi bạo quân chủ nhân tiếp nhận rồi thì cậu sẽ không còn phải lo lắng gì nữa.

Mỗi lần bạo quân chủ nhân đều sẽ bảo vệ cậu chủ toàn, nên cậu cũng rất tin tưởng bạo quân chủ nhân.
Nhiệm vụ chi nhánh cẩm lý đã hoàn thành viên mãn, tiếp theo nên dồn tinh lực vào nhiệm vụ "Chấn hưng gia tộc" – đây là nhiệm vụ chính mới, đến giờ vẫn chỉ mới dừng ở bước đầu "Phong hoa tuyết nguyệt".
Để làm bước này, cậu đoán là cần phải có rượu.

Ngày nọ sau khi Lý Ngư hóa thành cẩm lý, thừa dịp Cảnh Vương không ở đây, cậu đã nhanh chóng biến thành người.

Cậu còn nhớ rõ lần gần đây nhất Cảnh Vương thích xem sách tu tiên, nên hắn đều giấu sách tu tiên sau kệ sách để không ai có thể tìm thấy được, rồi đi tìm Vương Hỉ hỏi xin chút rượu.
"Vương công công, xin hỏi nơi đựng rượu trong phủ ở đâu vậy?" Lý Ngư chủ động tìm Vương Hỉ, cẩn thận lễ phép hỏi.
Cậu mang theo một hộp quà, dù sao thì tìm người giúp đỡ thì phải có chút thành ý, cổ đại chính là đặc biệt như thế đấy.

Lý Ngư cũng không biết mình nên tặng gì, rất nhiều đồ của cậu đều là do Cảnh Vương cho, không thể lấy ra tặng được.

Nghĩ tới nghĩ lui quyết định lấy mấy khối điểm tâm mình vừa ý nhất bỏ vào một cái hộp, bên ngoài dùng vải đỏ gói lại rồi thắt một cái nơ bướm xinh đẹp.

Cậu đưa hộp quà ra thì Vương Hỉ cười.
Lần này cậu mặc một bộ áo trong màu trắng, cổ áo và vạt áo là hoa văn sóng nước được thêu bằng chỉ vàng, tay áo khảm một vòng châu to bằng hạt gạo, thắt lưng bằng lụa nhiều màu buộc lỏng lẻo, chân mang giày thêu mây trắng.

Cảnh Vương lâu lâu sẽ thưởng cho cậu vào bộ "Đồ cũ", trong đó có bộ này.

Cậu thấy thế nào cũng thấy rất giống hình cá của cậu bây giờ, vừa nhận không lâu đã trở thành bộ yêu thích nhất, mặc đi xung quanh khoe khoang.
Lý công tử không biết chút nào về xiêm y trên người mình nhưng Vương Hỉ lại rất rõ.


Những bộ quần áo này là ông làm theo ý Cảnh Vương, tìm đến phường thêu tốt nhất trong kinh thành làm gấp suốt đêm, sau khi giặt sạch rồi mới đưa tới tay Cảnh Vương.
Điện hạ nhà ông không biết phát điên phát dồ cái gì, rõ ràng là bộ quần áo tốt như vậy lại nói là đồ cũ, uyển chuyển tặng cho Lý công tử, Lý công tử lại không nhận ra một chút nào.
Có điều mỗi lần Lý công tử thay đồ mới điện hạ đều phải trốn đi, lặng lẽ ngắm cả ngày.
Vương Hỉ có thể nhận ra, điện hạ nhà ông cực kỳ để ý Lý công tử, cách thể hiện không giống bình thường.

Ngay cả ông nhìn thiếu niên bạch y trước mắt, cũng nhịn không được luôn muốn mỉm cười.

Lý công tử rất ít khi ra khỏi phòng, không tiếp xúc với mấy ai, đối xử với mọi người rất ôn hòa không hề có chút nào làm giá.
Vương công công cầm hộp quà trên tay, đứa trẻ ngoan ngoãn thế này khó trách điện hạ nhà ông yêu thích.
"Vì sao công tử lại hỏi lão nô rượu vậy, lẽ nào ngài muốn uống sao?" Vương Hỉ cười hỏi lại.
Lý Ngư gật gật đầu, mục đích thật sự của cậu chỉ là muốn làm nhiệm vụ, muốn hoàn thành thì phải uống rượu, nói vậy bảo cậu muốn uống rượu cũng không sai.
Vương Hỉ nói: "Điện hạ đã dặn, Lý công tử muốn gì sẽ hết lòng đáp ứng.

Công tử mời đi theo lão nô."
Vương Hỉ xách hộp quà theo, mang Lý Ngư đi một chuyến đến hầm rượu.
Lý Ngư nhìn từng hàng bình rượu của Cảnh Vương phủ, trợn cả mắt lên: "Nhiều vậy à?"
Vương Hỉ cười nói: "Có cả từ phủ khác tặng lẫn trong cung thưởng.

Công tử muốn loại nào, biết tên không?"
Lý Ngư chớp chớp mắt, công tử muốn loại có thể lập tức hoàn thành nhiệm vụ.
Lý Ngư khó xử nói: "Ta cũng không biết nữa, trừ bỏ rượu Thanh Mai ra thì còn có loại nào không dễ say không?"
"Có, có một loại được gọi là Hổ Phách Quang được dùng nho để nhưỡng, phụ nữ và trẻ con cũng uống được một ít."
Vương Hỉ kiên nhẫn giới thiệu cho Lý Ngư, cuối cùng thay Lý Ngư chọn một bình nhỏ "Hổ Phách Quang".
Lý Ngư hưng phấn mang bình rượu rời đi, Vương Hỉ luôn trung thành và tận tâm với Cảnh Vương, quay người lại liền đến chỗ Cảnh Vương báo cáo.
Cá Nhỏ muốn rượu?
Cảnh Vương khó tránh khỏi lo lắng.

Theo như hắn biết, tửu lượng của cá chép tinh cực tệ, đề phòng cậu say rượu rồi lại biến thân lung tung, Cảnh Vương-xá quyết định đi tìm cá.
Vương Hỉ xung phong dẫn đường cho Cảnh Vương đi tìm Lý công tử.

Đi vài bước, ánh mắt Cảnh Vương dừng trên hộp quà trong tay Vương công công.
Cảnh Vương: Thứ gì đây?
Vương Hỉ: "......"
Sau một chung trà nhỏ, Cảnh Vương mặt không đổi sắc cẩn thận cất hộp quà Cá Nhỏ tự tay làm đi.

Vương công công cầm xấp ngân phiếu điện hạ bồi thường giấu trong người, vừa xấu hổ vừa buồn cười..


Bình luận

Truyện đang đọc