NGUYỆN YÊU EM HẾT KIẾP NÀY


Quách Khiếu Thiên với gương mặt nghiêm nghị làm việc đột nhiên trợ lý của anh gõ cửa phòng, anh khẽ nhíu mày nhưng nhanh chóng lạnh lùng trả lời.

_ Vào đi
_ Chủ tịch, có cô Anna muốn gặp anh hiện tại cô ấy đang đợi anh ở phòng chờ ạ
Anna? Quách Khiếu Thiên còn chưa tính sổ việc cô ta vô duyên vô cớ ôm anh khiến bà xã của anh hiểu lầm rồi giận, không những thế còn làm cho bà xã anh khóc, Nếu mà lần này để Nghiên Dương nhìn thấy anh vẫn gặp cô ta không chừng chỉ giận dỗi thôi đâu.

Quách Khiếu Thiên không suy nghĩ nhiều liền ra lệnh với trợ lý của mình.

_ Cậu nói với cô ta về đi
Đột nhiên cánh cửa phòng làm việc của anh bị mở toang ra, người bước vào không ai khác ngoài Anna.

Gương mặt cô ta vẫn điềm đạm bước chỗ anh nhưng nào ai biết cô ta đã cố gắng nén cơn giận vào trong lòng, dùng giọng nói hết sức nhẹ nhàng.

_ Khiếu Thiên, dù sao chúng ta cũng từng quen biết nhau anh có cần lạnh nhạt như vậy không? Với lại em đến đây để xin lỗi anh về việc hôm trước, tại lúc đó gặp được anh nên em có quá phần kích động nên nhất thời ôm anh, Em xin lỗi

Quách Khiếu Thiên cũng không mấy để ý lắm, nếu cô ta đã đến đây xin lỗi thì anh cũng không nên hẹp hòi với cô ta vậy.

_ Được rồi, mọi chuyện cũng đã qua nên tôi không truy cứu nữa.

Nếu không còn việc gì nữa thì mời cô về cho
_ Khiếu Thiên, anh có đừng lạnh nhạt với em được không? nếu bây giờ em muốn làm bạn với anh thì anh có đồng ý không?
Anna tuy trong lòng khá khó chịu với sự lạnh nhạt của Quách Khiếu Thiên, nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên tươi tắn.

Nghe được lời đề nghị của cô ta khiến anh rất muốn cáu kỉnh, nhưng nếu anh mà không trả lời thì cô ta chẳng khác nào một con đỉa bám người, vậy nên Quách Khiếu Thiên anh nói bâng vơ để cho cô ta rời đi.

_ Được rồi
_ Thật sao? Khiếu Thiên, anh đồng ý rồi
Trên gương mặt xinh đẹp của Anna không giấu được sự vui mừng vừa nham hiểm, sau khi được Quách Khiếu Thiên đồng ý thì cô ta đã thôi làm phiền anh nữa, mau chóng rời khỏi tập đoàn Quách Thị.

...!
Đã mười hai giờ trưa rồi nhưng Nghiên Dương vẫn còn ngủ, không hiểu sao mấy tuần trước cô rất hay thèm ngủ và thường xuyên háo ăn nhưng lại không tăng cân, nếu có tăng thì chỉ có tăng ở phần bụng hơi lớn.

Vì cơn đói bụng ập đến nên Nghiên Dương miễn cưỡng ngồi dậy, nhìn đồng hồ điểm đến mười hai giờ trưa thì không khỏi thở dài cô xỏ dép đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Vừa xuống đến phòng ăn thì rất nhiều mùi thơm của đồ ăn khiến cô như muốn chảy cả nước miếng, không chừng chừ mà phóng nhanh vào phòng ăn.

Quản gia Trương vừa thấy cô liền cung kính chào.

_ Thiếu phu nhân đã dậy rồi? đây là tất cả món ăn mà Cậu chủ đã căn dặn tôi nấu cho cô ăn
_ Vất vả cho Bác Trương rồi
Nghiên Dương cười cười với ông ấy rồi kéo ghế ngồi xuống, nhìn thức ăn bắt mắt trước mặt khiến cô thật muốn dồn hết vào bụng, Bỏ một miếng há cảo vào miệng sau đó quay sang nhìn quản gia Trương hỏi.


_ Hình như bữa ăn hôm nay không có phần cá thì phải nhỉ? Bác Trương
_ Vâng, vì lúc trước cô ngửi mùi cá thì lại buồn nôn nên Cậu chủ đã dặn tôi không nấu ạ
Nghe vậy, Nghiên Dương gật đầu ăn tiếp nhưng thực chất trong lòng cô sớm đã hạnh phúc khi được Quách Khiếu Thiên luôn để ý mọi chi tiết dù chỉ là nhỏ, có một ông chồng tâm lý như vậy khiến cô cảm thấy không thôi hạnh phúc.

Ăn xong Nghiên Dương tiếp tục đến phòng khách xem phim và được quản gia Trương bưng một đĩa dâu tây đưa đến, cô vui vẻ ăn nhưng không quên cảm ơn ông ấy.

Nghiên Dương đang vui vẻ dùng dâu tây thì nhăn mặt vì đau bụng, mà dạo gần đây cô cũng thường xuyên đau bụng nhưng vì không muốn Quách Khiếu Thiên lo lắng nên cô không nói cho anh nghe, mà nếu cô cứ để cơn đau này kéo dài như thế này thì không ổn lắm.

Hôm nay quyết định đến bệnh viện một chuyến mới được, nghĩ là làm Nghiên Dương nhấc mông đứng dậy về phòng thay đồ.

Nhìn thấy cô chuẩn bị ra ngoài thì quản gia Trương dè chừng hỏi.

_ Thiếu phu nhân, cô muốn đi đâu sao? hay tôi bảo A Khôn đến đưa cô đi
Nghiên Dương xua tay lắc đầu.

_ Không cần đâu bác, tôi đi một lát sẽ về nhà nhanh thôi
Quản gia Trương cũng không muốn ép cô nên gật đầu như đã hiểu.


Ngay khi đến bệnh viện tư nhân Nghiên Dương chuẩn bị bước vào thì ánh mắt vô tình nhìn thấy trợ lý Nhan Tầm tình tứ dìu Mặc Hàn Phong lên xe, nhưng cô không mấy quan tâm mà nhanh chóng đi vào trong.

Nghiên Dương đi hết tất cả khoa nhưng cuối cùng lại dừng ngay tại khoa phụ sản, cô khẽ nhíu mày lấy làm lạ nhưng bất giác cô nghĩ về điều đó trái tim không ngừng đập phịch phịch vì căng thẳng.

_ Đúng như dự đoán của mình không nhỉ?
Ngồi chờ được khoảng ba phút thì đã có tên cô, Nghiên Dương nắm chặt tay không dám chậm trễ mà nhanh vào trong.

Sau khi một vòng kiểm tra, sau đó bác sĩ mới vui vẻ đưa ra kết quả cho cô nghe.

_ Chúc mừng cô nhé! cô đã có thai được bốn tuần, Mấy tuần trước việc đau bụng chỉ là co thắt bụng trong những ngày đầu và tuần đầu mang thai thôi
_ Thật ạ?
Trái tim Nghiên Dương như muốn nhảy phốc ra, vậy là suy nghĩ của cô đã đúng bất giác cô đưa tay sờ lên phần bụng hơi nhô của mình mà mỉm cười, ở đây có một kết tinh tình yêu của Quách Khiếu Thiên và cô, nếu anh biết bản thân mình làm ba thì biểu cảm của anh ra sao nhỉ? Cô thật muốn nhìn biểu cảm vui mừng của anh quá.

Nghiên Dương lắng nghe những lời căn dặn của bác sĩ về việc nên và không nên làm, sau đó ra về..


Bình luận

Truyện đang đọc