Vu Hạo người này, chính là lúc đó Âu Khả Tâm vừa tiến vào cánh cửa đại học liền yêu thích sau đó là đối tượng tỏ tình, nhưng, thời gian hắn ở đại học lại thích Vu San San, đồng thời đã cường điệu tỏ tình qua với Vu San San.
Chính bởi vì vậy, Âu Khả Tâm mới hận Vu San San tới thấu xương, từ đó về sau hai người như nước với lửa.
Vu San San được rất nhiều người theo đuổi, Vu Hạo xem như xếp đầu hàng của một hàng nào đó, chỉ có điều cô chưa từng để ý hắn mà thôi.
Giờ thì Âu Khả Tâm lại theo đuổi được người ta rồi?
Ngô Tịnh đang ở đầu bên kia nói rằng: \ "cũng không biết hai người kia làm sao lại cấu kết thành, trước đây Vu Hạo vẫn rất kiên đinh từ chối Âu Khả Tâm, còn nói cái gì mà đời này trừ cậu ra sẽ không cưới ai, kết quả tốt nghiệp mới mấy năm á, hai người đã gặp người lớn trong nhà rồi, hình như lần này là Âu Khả Tâm dẫn Vu Hạo về nhà.
\"
Vu San San buồn bực đánh vào không khí hai quyền, \ "tớ không quản bọn họ làm sao lại cấu kết lại cùng nhau, nhưng Âu Khả Tâm dẫn Vu Hạo tới gặp tớ, đây không phải tới chê cười tớ sao, muốn cho Vu Hạo nhìn xem đối tượng mà bản thân từng thích giờ đã biết thành béo phì, sau đó chết tâm mà đối với ả ta khằng khăng một mực, tớ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết ả ta muốn làm cái gì.
\"
Ngô Tịnh: \ "Tớ đương nhiên biết mục đích của ả ta, lúc đầu tớ đã từ chối hộ cậu rồi, tớ nói cậu dạo này chân bị thương ra ngoài không tiện, kết quả Âu Khả Tâm lại còn hỏi địa chỉ nhà cậu, nói muốn cùng Vu Hạo tới đón cậu! Lúc đó tớ cũng muốn phun nước bọt ả ta.
\"
\ "ả thấy tớ vẫn còn từ chối, sau đó cư nhiên hỏi một câu có phải cậu vẫn còn có ý niệm gì với Vu Hạo hay không, không muốn đi gặp anh ta.
Lúc đó tớ tức tới muốn đem ả bên đầun dây điện thoai lôi ra ngoài đánh cho một trận.
\"
Vu San San cũng bị lời này tức giận đến nóng nảy, \ "tớ đi họp lớp, cái gì gọi là tớ còn có ý gì với Vu Hạo, tơ từ đầu tới cuối cũng chưa từng có ý gì với anh ta có được không? Nếu như tớ có ý gì đã sớm đồng ý lời tỏ tình của anh ta lúc học đại học rồi, lúc đó không đồng ý, hiện giờ cũng không có khả năng đồng ý.
\"
Ngô Tịnh: \ "Bình tĩnh bình tĩnh, đương nhiên tớ biết cậu không có ý gì với Vu Hạo, Vu Hạo tính là cái gì, thua xa với binh ca ca nhà cậu rồi, thiệt thòi cho Âu Khả tâm còn coi như tâm can bảo bối vậy, cảm thấy nữ giới trên toàn thế giới đều thích nam nhân của ả vậy.
Lúc đó tớ qua tức giận ả ta không cần mặt mũi, lại nhớ tới người đàn ông của cậu không phải đã về rồi sao, đúng lúc có thể dẫn ra ngoài dạo phố, để Âu Khả Tâm nhìn xem cái gì gọi là người đàn ông cực phẩm, cũng đánh mặt ả ta, để ả ta biết cho dù cậu có biến thành bà mập nhưng tìm đàn ông cũng tốt hơn ả ta.
\"
Vu San San đỡ lấy cái trán, ưu thương thở dài, \ "Tĩnh nhi, tớ biết ý tốt của cậu, nhưng mang theo Nguyên Lãng thật sự là không được, cho dù tớ muốn mang theo, nhưng người ta cũng không phối hợp á, chúng tớ hiện giờ đến bát tự còn chưa xem, tớ nào dám mở miệng mời người ta đi giữ thể diện cho tớ, đừng tới lúc đó không lạnh không nhạt với tớ lại để cơ hội cho ả Âu Khả Tâm kia chế diễu tớ.
\"
Kỳ thực Vu San San tuyệt không muốn Nguyên Lãng đi giữ thể diện cho cô, cô tự biết bản thân mình như nào, với hình tượng hiện giờ của cô, đi bên cạnh anh như mỹ nữ với quái vật vậy, đương nhiên cô chính là quái vật.
Cô không muốn lấy cái diện mạo này đi bên cạnh anh, để người khác chỉ chỉ chỏ chỏ anh, cười nhạo anh tìm được một quái vật.
Cô không có dũng khí ấy.
Ngô Tịnh trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói: \ "Vậy được, xin lỗi a San nhi, tớ không nên tự mình đồng ý thay cậu, giờ tớ liền đi hủy đi, chúng ta không đi cái gì mà tụ họp hết.
\"
Vu San San biết Ngô Tịnh có ý tốt, trước đây cứ khi có người cười nhạo cô, Ngô Tịnh đều sẽ đứng ra trả đũa lại, người cùng cãi nhau với cô ấy đều bị mắng cho một đầu máu chó, để người khác cũng không dám ở trước mặt cô cười nhạo cô nữa.
Lần này cô ấy muốn giúp cô đòi lại thể diện, không muốn để ả Âu Khả Tâm kia cười nhạo cô, cô sao lại có thể trách cô chứ.
\ "Tĩnh nhi, đừng hủy, tớ đi chung với cậu! \"
Ngô Tịnh ngạc nhiên, \ "San nhi, cậu thật muốn tự mình đi sao.
\"
\ "Làm sao, không được a? Tự tớ đi cũng có thể đánh ả Âu Khả Tâm kia hoa rơi nước chảy, để cho ả biết hoa nhi sao lại đỏ như vậy! Không phải muốn cười nhạo tớ sao, tớ liền không cho ả xem, tớ béo thì sao? Tớ béo cũng không ăn cơm nhà ả ta? Tụ họp thì đi, chị đây mới không sợ! \"
Ngô Tịnh nở nụ cười, khuyến khích cô: \ "đúng, cậu cho dù có béo, vậy cũng là cô gái đẹp nhất thế giới này, cậu đẹp hơn ả Âu Khả Tâm kia nhiều, tại sao lại phải sợ ả? Đừng sợ chị em của tôi, tớ đi cùng cậu, chúng ta đánh ả ta hoa rơi nước chảy.
\"
Cúp điện thoại, Vu San San nắm quyền một cái, âm thầm tự cổ vũ cho bản thân: Cũng chả có chuyện gì cả, không phải chỉ phúc hậu hơn một chút thôi sao, sinh em bé xong phúc hậu là điều rất bình thường, có chuyện gì không thể gặp người chứ?
Xây xong kiến trúc tâm lý, Vu San San tìm ra một bộ váy liền thân, kiểu lộ vai, bên dưới buông thả, dưới hông có dua dua làm trang sức, đúng lúc có thể che đi hông to thịt béo cùng bắp đùi cường tráng, ngược lại điểm mắt lên rồng nơi bả vai bị lộ ra xa thịt trắng nõn nà, coi như là dương trường tị đoản.
Bộ này đã tiêu mất của cô mấy nghìn đại dương, còn bởi vì tham gia niên hội của công ty không tể không đặt làm, tuy tiêu đi làm thịt cô đau như cắt, nhưng xác thực rất đẹp, cho dù cô có béo, mặc bộ này vào cũng không đến nỗi quá dầu mỡ ngấy ngẩm.
Mặc váy vào, Vu San San lại tự bới tóc cho mình, chỉ để hai lọn tóc rủ xuống bên mang tai, uốn quăn lên, đã đẹp lại còn hiện gầy.
Lại tỉ mỉ trang điểm cho mình, ngắm nhìn bản thân trong gương, hình tượng này là được rồi.
Thời điểm Ngô Tịnh lái xe tới đón, đã đi vòng quanh cô vài vòng, tấm tắc tán thưởng, \ "Không tệ nha tớ đã nói cậu là cô gái đẹp nhất mà.
\"
Vu San San hất cằm lên, \ "vậy là đúng rồi, cho dù mập, tớ cũng là cô nàng mập nhất, có bản lĩnh Âu Khả Tâm nặng như tớ, xem xem có khả năng xinh đẹp như tớ không? \"
\ "Ha ha, tớ đảm bảo, ả ta béo như cậu tuyệt không xinh đẹp như cậu.
\"
Bị Ngô Tịnh khen tới toàn thân thoải mái, Vu San San thần oai khí hùng hiên ngang đi ra cửa, cảm giác hôm nay mình một mét tám.
Nơi tụ họp được đặt ở một nhà ăn trong thành phố vô cùng có danh tiếng, Ngô Tịnh vừa nhìn thấy chỗ tụ họp liền tấm tắc nói: \ "đây vừa nhìn là biết do ả Âu Khả Tâm chọn, chính là muốn khoe khang với chúng ta nam nhân của ả ta có tiền đấy.
\"
\ "nhà Vu Hạo rất có tiền sao? \" cái này Vu San San thật sự không chú ý tới.
\ "nhà Vu Hạo rất có tiền a, Hoa Đình Ngu Nhạc chính là nhà anh ta đấy, dưới tay còn có rất nhiều minh tinh nổi tiếng, giống Vân Nghê, Phàn Khả, Ni Khôn, Vu Hạo là công tử gia của Hoa Đình Ngu Nhạc, cậu nói có tiền hay không? \"
\ "kia thật sự là phú nhị đại, so với nhà Âu Khả Tâm còn giàu hơn nhiều! \"
\ "nhà Âu Khả Tâm cũng chỉ được coi là nhà giàu bình thương thôi, không thể so với Vu Hạo được.
Cho nên á, giờ ả ta câu được kim quy, còn không phải rất có tinh thần đi khoe khoang sao, nhất là khoe khoan trước mặt cậu.
\"
\ "Cắt~\" Vu San San tuyệt không cảm thấy hâm mộ chút nào, có cái gì tốt để khoe khoang chứ, như ai chưa từng có nhiều tiên tiêu không bằng ấy, năm ấy cô cũng tiêu tiền như nước nhìn kim tiền như rác đầy ngoài đường ấy, cục diện ấy còn lâu mới dọa được cô.
Hai người cùng nói tên Âu Khả Tâm, lập tức được dẫn tới một gian phòng bao.
Trong bao sương còn rất náo nhiệt, không riêng Âu Khả Tâm cùng Vu Hạo bên trong, cư nhiên còn có hai ban học lúc đó.
Chỉ có điều hai người này lúc đó là cùng một nhóm với Âu Khả Tâm, kiên quyết đứng ở bên doanh trại địch đối đầu cùng Vu San San.
Ây ô, Âu Khả Tâm đây là muốn mở ra hồng môn yến sao.
Quả nhiên, còn chưa bắt đầu hàn huyên, hai bạn học nữ kia đã đứng dậy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Vu San San, dường như nhìn thấy một chuyện rất thần kỳ vậy.
\ "trồi ôi, cậu là Vu San San sao? Sao cậu lại biến thành bộ dạng này? \"
\ "Vu San San, cậu không phải ăn trúng kích thích tố chứ? Sao lại biến thành béo như thế này? Tớ sắp không nhận ra cậu rồi này! \"
Trong lòng Vu San San lườm toàn lòng trắng, cô không tin hai con ả này không nghe Âu Khả Tâm nói về bộ dạng hiện giờ của cô, đến nỗi phải kinh ngạc như thế không, giả bộ ngược lại lại rất giống.
Các ả biết giả bộ Vu San San cũng biết giả bộ, cô đánh giá hai người trước mặt, cũng có chút kinh ngạc nói: \ "ai ô, tớ thiếu chút nữa cũng không nhận ra cậu đấy, trước răng của cậu hô như vậy, giờ chỉnh lại rồi sao? Có điều chỉnh lại rồi mà cũng chưa biến ra mấy phần xinh đẹp nhỉ.
\"
Em răng hô sắc mặt biến đổi, còn chưa đợi tới lúc phát hỏa, Vu San San đã đổi hướng sang người khác, \ "ây cậu là mắt híp hả, giờ đã vạch ra không ít, hey hey, to lên không ít, có điều vạch ra nhiều quá có chút không được tự nhiên, sau này tìm bác sĩ chuyên nghiệp một chút, đừng đem tiền dùng phí phạm nha.
\"
Nữ nhân được gọi là mắt híp mặt lập tức biến đổi, cũng không giản bộ người quen nữa, cả giận nói: \ "Vu San San, miệng mày làm sao lại thối như vậy! \"
Vu San San lôi kéo Ngô Tịnh đang sắp không nín được cười ngồi xuống, \ "Không có gì a, con người tớ ấy à, lời nói chưa qua não bộ, có gì thì nói đấy, nếu có gì không phải với các người thì coi như không nghe thấy gì được rồi.
Đến đến đên đây ngồi xuống, đứng để nói chuyện mệt bao nhiêu a, chúng ta cùng ngồi xuống, đừng khách sáo.
\"
Không riêng gì hai người kia, ngay cả Âu Khả Tâm cũng bị thái độ đổi khách làm chủ của Vu San San làm cho nổi giận, lại bởi vì chăm sóc vị hôn phu bên cạnh mà không thể phát giận.
Ngô Tịnh lặng lẽ dựng ngón cái dưới gầm bàn với Vu San San.
Được nha chị em, sức chiến đấu không thua năm đó, bội phục bội phục.
Vu San San trả lời cô một ánh mắt đắc ý.
Chị đây coi như vóc dáng có biến dạng, nhưng tài năng tuyệt không thể biến dạng đó là làm người ta tức chết.
Cuối cùng vẫn là nam nhân duy nhất ở hiện trường, cũng là nam nhân chủ công của ngày hôm nay đứng ra giảng hòa, \ "mọi người đều là bạn học cùng trường mà, tốt nghiệp xong khó khăn lắm mới gặp mặt tụ họp, chúng ta cùng nhau nói chuyện, chuyện không vui đừng nên nói nữa nhé.
\"
Lúc nói chuyện, Vu Hạo nhìn Vu San San nói, anh ta mang theo nụ cười nho nhã không hề có chút giật mình hay ánh mắt không thể tin tưởng được khi nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của Vu San San.
Vu San San lúc này mới quan sát tỉ mỉ anh ta, thân hình cao lớn, tướng mạo tuấn lãng, cử chỉ cũng thân sĩ, một dáng vẻ quý công tử.
Trê người đã không còn sự ngây ngô của thời đại học, ngược lại lộ ra nhiều sự thành thục và trầm ổn khi tiến vào xã hội cùng tôi luyện, càng làm anh ta tăng thêm mị lực cho bản thân.
Nam nhân như vậy xác định được rất nhiều cô gái yêu thích, khó trách năm đó Âu Khả Tâm đã cực khổ theo đuổi ba năm liền, coi như người ta không thích ả cũng không ghét bỏ ả.
Bất quá, anh ta đối với Âu Khả Tâm mà nói là hương ngọt gạo lành, nhưng đối với Vu San San mà nói cái gì cũng không phải.
Cô đã từng quen biết một người đàn ông có mị lực lớn nhất, cũng lĩnh hội qua phong thái mê người nhất.
Vu Hạo như vậy, thật ra thì không đủ để cô phải kinh diễm.
Vu San San tự mình uống nước của mình, cũng không nhìn Vu Hạo.
Vu Hạo nhíu nhíu mi, chủ động mở miệng nói chuyện với cô: \ "San san, đã lâu không gặp.
\"
Vu San San gật đầu: \ "Đã lâu không gặp.
\"
Vu Hạo cười cười, \ "Năm đó mới năm thứ tư cậu đã nghỉ học rồi, rất nhiều học sinh trong trường còn không biết có chuyện gì cơ, bây giờ cậu có tốt không? \"
Vu San San vẫn gật đầu, \ "Tốt vô cùng tốt a.
\"
Âu Khả Tâm xen vào nói: \ "San san, lúc năm tư đó cậu nghỉ học tớ còn không biết đã xảy ra chuyện gì, lần đó lúc ở Thiên Nghệ tớ nhìn thấy con trai của cậu, nó tầm ba bốn tuổi, tớ mới phản ứng lại, năm tư cậu có thai sinh con có đúng không? \
Vu San San ở trong lòng tự đếm đến ba, quả nhiên, mới vừa đếm tới ba, em răng hô đã lộ ra vẻ king ngạc rồi tới hoảng sợ nói: \" Cái gì? Vu San San, đại học năm tư cậu chưa kết hôn đã có bầu sao? \ "
Vu San San đều muốn phỉ vào mặt ả ta, cái kỹ diễn của kịch bản này, thật sự quá quê mùa dung tục quá.
Cô ở tám trăm năm trước đã không dùng tới rồi được không.
Vu San San cười ha ha, không hề có một chút xấu hổ hay biểu tình khó chịu nào, ngược lại vô cùng thẳng thắn thành khẩn mà thừa nhận: \" Đúng vậy, tớ về sinh con đấy, cái này, trong tháng có hơi tốt, cho nên mập ra.
Các cậu thực sự là hiếm thấy đa quái, tớ sinh viên đại học sinh em bé có cái gì đáng kinh ngạc như thế chứ? \"
Cái này, người ở hiện trường câm lặng.
.