NHỊ THỨ NGUYÊN TIẾN HOÁ GIẢ


Yozora gật gật đầu, hắn không ngờ việc giả dạng quý tộc lại giúp cho mọi việc thuận lợi tới như vậy!
“Xem ra sau này nếu có đi qua thế giới khác thì cũng tranh thủ làm một cái thân phận cao quý một chút!” Yozora nghĩ.

Bỗng nhiên, hắn nhớ ra một việc, liền nói với Kenshou:
“Đúng rồi! Ta góp ý một việc được không?”
“Xin các hạ cứ nói!” Kenshou nói, chỉ dựa vào thân phận quý tộc Kinh Đô thì lời góp ý của người thiếu niên trước mặt này cũng không đơn giản gì!
Hơn nữa hắn có thể dễ dàng nhìn ra được vết thương của người đàn ông đó không phải là do kabane gây ra, chắc hẳn tài nghệ của hắn cũng không phải là dạng vừa gì!
“Ngài nên đối xử với những kỹ sư hơi nước tốt hơn đi!” Yozora nhẹ nhàng nói, nhưng khi hắn nhìn lại thì tất cả mọi người đều dùng gương mặt hoang mang nhìn hắn, kể cả Ikoma!
“Uy! Tại sao ngươi lại hoang mang! Ngươi cũng là kỹ sư hơi nước đấy!” Yozora hét lên.

Nghe vậy, Ikoma gãi gãi đầu, ấp úng nói: “Xin lỗi! Nhưng ta thực sự không hiểu tại sao Yozora lại nói vậy.


Nhìn xem mọi người xung quanh, kể cả các kỹ sư hơi nước cũng còn hoang mang, Yozora thở dài:
“Không biết nên nói các ngươi quá ngây thơ hay ngu ngốc nữa?”
Nghe thấy Yozora nói, mặt của người xung quanh đen lại.

Uy! Mặc dù bọn ta không hiểu ngươi nói gì nhưng có cần xúc phạm nhau vậy không!?
Không để đám đông phản ứng lại, Yozora nói tiếp:

“Các ngươi biết chúng ta đi chuyển từ cứ điểm này sang cứ điểm khác bằng thứ gì không?”
“Đương nhiên là bằng Hayajiro rồi!” Một người gần đó đáp, xem ra khá bất mãn với lời nói của Yozora!
“Tốt! Thế ngươi có biết ai là người bảo quản con quái vật sắt này không?” Nhìn thấy có người trả lời mình, Yozora tiếp tục hỏi.

“Đương nhiên là những kỹ sư hơi nước rồi!”
“Thế ngoài họ ra có ai có thể bảo quản nữa không?”
“Không! Chỉ có họ là biết được bản thiết kế thôi!” Người đó tiếp tục trả lời, nhưng tới đây lại nhận ra một thứ gì đó không ổn cho lắm! — QUẢNG CÁO —
Không chỉ hắn, vài người cũng đã nhận ra thứ gì đó sai sai ở đây!
Yozora cười, dùng giọng diễn kịch nói: “ y da! Hôm nay lại bị mấy tên võ sĩ xem thường nữa rồi! Tại sao mình lại bị đối xử như vậy cơ chứ! Có lẽ mình nên dạy cho bọn họ một bài học!”
“Để xem nào… Hay là mình “lỡ quên” lắp một vài con ốc đi! Dù sao thì ngoài kỹ sư hơi nước ra có ai xem hiểu bản thiết kế đâu chứ!”
Oanh!
Giống như nghe sấm giữa trời quang, tất cả mọi người xung quanh đều đổ mồ hôi lạnh!
Bởi vì giống như Yozora diễn vậy! Nếu như có một kỹ sư hơi nước cố ta làm hỏng một thứ gì đó thì sẽ không một ai phát hiện được cả! Các kỹ sư hơi nước đều có khu vực đã được phân chia trước cho nên trông chờ vào một kỹ sư hơi nước khác phát hiện là không thể!
Nói cách khác, đây là tuyệt lộ!
“Cho nên, kỹ sư hơi nước không phải là cái nghề thấp hèn gì đâu! Họ nắm giữ mạng sống của mọi con tàu đấy!” Yozora thấy mọi người đã hiểu ý mình liền kết thúc chủ đề.

Kenshou lúc này cũng hoàn hồn lại, hít sâu một hơi nói: “Cảm ơn các hạ.


Với tư cách là một lãnh chúa, hắn sâu sắc hiểu được sự phân biệt đối xử giữa những võ sĩ và nghề nghiệp khác lớn như thế nào! Nếu như hôm nay Yozora không nhắc nhở thì sự kiện mà Yozora lấy ra làm ví dụ không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra thôi!
Có thể nói, lời góp ý vừa nãy của Yozora đã cứu hắn.

Không! Là cứu cả cứ điểm Aragane này!
“Không có gì đâu! Chỉ là gợi ý một chút thôi!” Yozora nói, việc của hắn là chỉ ra vấn đề, còn việc xử lý thì là của Kenshou rồi!
Mặc dù cái cứ điểm này không thể tồn tại tới ngày mai được!
Yozora nghĩ, hắn cũng không định ngăn cản cứ điểm này bị công phá đâu! Bởi vì khi bước chân vào đây, hệ thống đã cho hắn thêm một nhiệm vụ nữa!
Yêu cầu của nhiệm vụ này chỉ có một, đó chính là hộ tống Thiết Giáp Thành đi tới cứ điểm Shitori!
Nếu như hắn nhớ không lầm, thì Shitori là cứ điểm đầu tiên mà Biba ra sân! Hơn nữa lúc đó Mumei đã mở lòng hơn với người khác rồi, kết quả tên đó đi tới và mọi thứ đổ sông đổ bể!
Cho nên vì nhiệm vụ này, Yozora chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi với người dân của cứ điểm Aragane! Hắn chỉ có thể giảm thương vong tới mức thấp nhất mà thôi!
Trở lại hiện tại, sau khi từ chối lời mời đi dự tiệc của Kenshou, Yozora nhìn về phía Ikoma nói:
— QUẢNG CÁO —
“Xem như quà gặp mặt của tiền bối đối với hậu bối, thứ này tặng cho cậu.


Nói rồi, hắn lấy một chiếc mắt kính ra đưa cho Ikoma, chỉ vào một vị trí nhô ra trên đó nói:
“Khi cần sử dụng thì đeo nó lên, sau đó nhấn vào vị trí này, muốn dừng thì cũng nhấn vào đây!”

Ngơ ngác tiếp nhận, mặc dù không hiểu dụng ý của Yozora khi tăng kinh mắt cho mình là gì, nhưng Ikoma vẫn lễ phép cảm tạ:
“Xin cảm ơn ngươi! Thực sự thì ta không biết làm sao để trả ơn cả!”
Yozora nghe vậy liền cười cười nói:
“Không có gì! Chỉ là nhìn ngươi thuận mắt thôi! Bảo trọng!” Nói rồi, hắn vỗ vai Ikoma, sau đó đi về hướng Mumei đang đứng đợi!
Ikoma gật đầu không nói gì, nhưng lại âm thầm ghi nhớ trong lòng, một ngày nào đó hắn sẽ trả lại cái ân hôm nay!

Sau khi tụ tập với Mumei, Yozora liền dắt tay nàng đi tìm nhà trọ.

Trên đường đi, Mumei một hồi trầm mặc, sau đó hỏi:
“Yozora, tại sao phải trợ giúp hắn?”
Yozora nghe vậy liền nhẹ nhàng cười, không dừng lại bước chân,nói:
“Không có gì! Chỉ là nhìn thấy một con người có ý chí đặc biệt nên muốn ra tay trợ giúp mà thôi!”
“Ý chí đặc biệt?”
“Ừ! Dù cho bị thế nhân hoài nghi nhưng không hề từ bỏ quyết tâm của mình, có thể đi ra và khắc phục sai pf của bản thân, quan trọng nhất là cái tâm lương thiện sẵn sàng giúp đỡ người khác dù mình cũng không khá khẩm hơn gì!”
Mumei nghe Yozora nói thì suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu:
“Không hiểu.


“Không sao! Từ từ sẽ hiểu!” Yozora lấy tay vuốt ve đầu của Mumei, cô nàng không tránh thoát mà hơi có vẻ hưởng thụ! — QUẢNG CÁO —
Không hiểu vì sao nàng lại từ trên bàn tay của Yozora cảm nhận được hơi ấm đặc biệt, dù là Onii-sama cũng chưa từng đem lại cho nàng cảm giác này!
Thứ này là gì a?
Mumei suy nghĩ, nhưng không tìm thấy câu trả lời.



“Ông chủ! Cho một phòng tốt nhất!” Yozora hô lên, hiện giờ hắn đang đứng trong quán trọ xa hoa nhất trong cứ điểm Aragane!
Nhìn xem cậu thiếu niên trước mắt mình dắt theo một thiếu nữ nhưng chỉ lấy một phòng, hơn nữa hai người nhìn cũng không phải là thân thuộc gì, ông chủ của quán trọ liền trưng ra một bộ mặt “thân sĩ”
Ông chủ: Người trẻ bây giờ thật biết chơi a!
Yozora: Quá khen quá khen!
Nhìn thấy Yozora đáp lại, hắn liền biết mình gặp phải lão tài xế, liền đưa chìa khoá phòng cho Yozora, nói:
“Chơi vui vẻ!”
Yozora gật đầu nhận lấy chìa khoá, nhanh chóng dắt Mumei lên phòng.

“Yozora, tại sao ông chủ quán trọ lại chúc ngươi chơi vui vẻ?” Mumei kỳ quái hỏi, nàng có cảm giác câu nói lúc nãy của chủ quán trọ không chỉ đơn giản như bề ngoài.

Thậm chí biểu cảm cũng có vấn đề!
Yozora nghe vậy liền nói: “Mumei còn nhỏ lắm, chưa nên biết chuyện này đầu.


“Mồ! Ta nhỏ ở đâu chứ!” Mumei nghe vậy liền phồng má, nhưng cũng không hỏi tiếp nữa.

Yozora nghe vậy liền bật cười, bóp má Mumei nói: “Vâng~vâng~ Ngươi không nhỏ.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc