NHỊ THỨ NGUYÊN TIẾN HOÁ GIẢ


Bỏ đám đông đang kinh hãi sang một bên, sau khi kéo Ayame ra khỏi nơi đó thì Yozora đi thêm một đoạn xa nữa mới dừng lại.
Quay lại nhìn Ayame, nhìn thấy mặt của nàng đỏ bừng, hắn liền gấp gáp hỏi:
“Sao vậy Ayame? Xảy ra vấn đề gì à?”
Nghe thấy Yozora hỏi vậy, Ayame càng đỏ mặt hơn nữa, nàng cúi thấp đầu nói:
“Yozora… có thể buông tay ta được không?”
m thanh cực nhỏ, nếu Yozora là người bình thường thì có khi hắn tưởng đó là tiếng muỗi cũng nên.

Nghe thấy Ayame nói vậy thì Yozora mới chợt nhớ ra bây giờ mình vẫn còn nắm tay Ayame! Hèn gì cô nàng đỏ mặt như vậy!
“Xin lỗi! Ta quên mất!” Nói rồi, Yozora lập tức thả tay của Ayame ra.

Hắn cảm thấy đáng tiếc, tay của Ayame mềm như không có xương vậy, lúc cầm cực thoải mái nên hắn quên thả ra mất!
Ayame thấy Yozora đã thả tay mình ra thì hơi bình tĩnh lại, nhưng không hiểu sao nàng lại cảm thấy mất mát trong lòng nữa.
Vốn là một tiểu thư khuê các nên từ nhỏ nàng rất ít khi tiếp xúc với người khác phải ở khoảng cách gần, chứ đừng nói là dắt tay nhau như thế này!
Hồi tưởng lại cảm giác lúc nãy, cảm giác an toàn đó giống như cảm giác mà ba nàng đem lại cho nàng lúc còn nhỏ vậy, nhưng có một thứ gì đó khiến nó khác so với cảm giác lúc nhỏ.

Đó là gì nhỉ?
Ayame suy nghĩ, nhưng rõ ràng vấn đề này vượt quá tầm hiểu biết của mình nàng rồi! Cho nên nàng không suy nghĩ nữa, thay vào đó thì nói với Yozora:
“Yozora, cảm ơn vì đã giúp đỡ lần này!”
“Không có gì đâu! Chỉ là đe dọa một vài người thôi mà!”
“Nhưng việc để ngươi bị cuốn vào đấu tranh nội bộ của gia tộc ta là không tốt!”
Nhìn thấy gương mắt nghiêm nghị của Ayame, Yozora liền cười nói:
“Có gì không tốt chứ! Ngươi quên mất ta đã nói gì với ngươi rồi sao? Nếu có khó khăn gì thì cứ nhờ cậy ta, ta sẽ trợ giúp ngươi hết sức mình!”
Ayame nghe Yozora nói vậy liền động dung.

Lúc đó nàng chỉ nghĩ là Yozora khách sáo nói thôi, hay là cùng lắm chỉ giúp đỡ chút ít, chứ chưa bao giờ nghĩ hắn sẽ làm tới mức này!

Nghĩ tới đây, nàng liền cười nhẹ, chân thành nói:
— QUẢNG CÁO —
“Cảm ơn ngươi!”
Nụ cười của Ayame nhẹ nhàng, kết hợp với khí chất dịu dàng cùng một chút thành thục khiến cho nàng bây giờ cực kì động lòng người.

Tới cả Yozora khi nhìn thiếu nữ trước mắt mình cũng phải ngơ ngác một hồi.

Cuối cùng thở dài trong lòng:
“ y da! Ngươi làm vậy thì bảo sao ta không bị hấp dẫn được chứ!”
Bỏ ý nghĩ trong đầu qua một bên, Yozora hỏi:
“Ngươi định xử lí mấy người đó như thế nào?”
Nghe vậy, Ayame liền trầm mặc.

Dù cho bọn họ có mạo phạm nàng thì mấy người đó cũng từng làm việc dưới trướng của cha nàng, không có công lao thì cũng có khổ lao, nàng không thể nhẫn tâm trừng phạt bọn họ được.

Với lại…
Nghĩ tới đây, Ayame cười khổ nói:
“Xem ra bọn họ nói đúng.

Ta không thích hợp để làm người lãnh đạo gì cả!”
Yozora nhíu mày, hắn có thể đoán ra được Ayame đang nói về vấn đề gì.

Cho nên hắn ngay lập tức nói:
“Đừng quan tâm bọn họ nói.

Ngươi chắc chắn có thể dẫn dắt người dân của mình tìm ra ngôi nhà mới!”
Đúng là Ayame không phải là người lãnh đạo hợp cách, nhưng nàng chắc chắn là người lãnh đạo mà ai cũng muốn đi theo!
“Cảm ơn lời chúc của ngươi, nhưng ta không biết mình nên làm gì nữa!”
Nghe thấy lời an ủi của Yozora, Ayame liền cười khổ trả lời.

Yozora thấy vậy liền suy nghĩ, sau đó nói với Ayame:
“Nếu như ngươi muốn học tập cách để lãnh đạo mọi người thì ta có thể dạy cho.” Đây là biện pháp của hắn sau khi suy tính.

Tuy dù cho có sở hữu khả năng giáo dục thuộc hàng vĩ nhân nhưng muốn bồi dưỡng ra một người lãnh đạo xuất sắc thì Yozora phải tốn một thời gian rất dài, nhưng hắn chỉ cần dạy cho Ayame cách để lãnh đạo một nhóm người nhỏ trên Thiết Giáp Thành thôi.

Việc này có thể thực hiện nhanh chóng được.
“Ng-Ngươi nói thật sao?” Ayame kinh ngạc hỏi, dù nàng đã từng được các vị gia sư của gia tộc Yomogawa dạy về việc lãnh đạo rồi nhưng nếu là Yozora thì chắc chắn sẽ có chỗ khác biệt.

Nhưng mà Yozora thực sự muốn truyền dạy tri thức của mình cho nàng chứ?
Yozora nhìn thấy gương mặt kinh ngạc của Ayame liền cười nói:
“Đương nhiên là thật rồi! Chỉ là ngươi phải dành thêm một chút thời gian để học thôi!”
— QUẢNG CÁO —
“Thế khi nào thì có thể bắt đầu?”
“Ngày mai đi.


Còn hôm nay thì ngươi hãy nghỉ ngơi đi!”
“Vâng!”
Nhìn xem gương mặt vui vẻ của Ayame, Yozora lại theo thói quen đưa tay ra xoa đầu nàng.

Cảm nhận được bàn tay của Yozora trên đầu mình, Ayame cứng người lại, mặt bắt đầu đỏ lên.
Lúc này Yozora cũng nhận ra hành động của mình quá mức thân mật, liền thu tay lại ho khan giải thích:
“Khụ! Xin lỗi! Lỡ quen tay!”
“Kh-Không có gì đâu! Ta đi về trước đây!” Nói rồi, Ayame ngay lập tức chạy đi, chỉ để lại Yozora đứng đó dõi theo bóng lưng nàng.
“Xem ra phải kiềm chế bản thân lại! Sao này không được tự tiện như vậy nữa!” Tự kiểm điểm bản thân trong lòng, Yozora liền về lại phòng.

Mấy ngày sau.
Trong khoảng thời gian này, sinh hoạt của Yozora biến thành một vòng tuần hoàn.

Mỗi sáng sớm 5h thức dậy là huấn luyện cho Ikoma, kéo dài tới khoảng 8h thì kết thúc.

Sau đó là chuyển qua chơi với Mumei tới giữa trưa.

Tiếp theo là tu luyện tới 5h chiều thì chuyển sang dạy Ayame tới 9h tối thì kết thúc khoá học.

Tiếp tục bồi Mumei chơi tới 10h thì mọi người đi ngủ.

Chỉ có Yozora còn thức tới 2h sáng để tiếp tục những nghiên cứu của mình.

Sau đó hắn ngủ tới 5h sáng.
Vốn dĩ tới cấp độ của Yozora thì không cần ngủ cũng được, nhưng mà hắn vẫn dành ra 3 tiếng ngủ tại vì hắn muốn duy trì thói quen sinh hoạt này thôi!
Tuy nhiên, khoảng thời gian yên bình đó chưa duy trì được bao lâu thì kết thúc.
“Cái gì! Chúng ta không đủ nhiên liệu để đi tiếp!”
Ikoma thất thanh hét lên, trong mắt là sự kinh ngạc.

Ngay khi nãy, Ayame đã đi đến đây và thông báo với bọn họ rằng nhiên liệu trên Thiết Giáp Thành đã sắp hết, không đủ để bọn họ đi tiếp theo kế hoạch ban đầu.

“Không ngoài dự đoán.”
Khác với vẻ mặt kinh ngạc của Ikoma, Yozora lại bình tĩnh ngồi đó uống trà giống như đã biết trước việc này rồi vậy.

Mumei thấy liền thắc mắc hỏi:
— QUẢNG CÁO —
“Chả lẽ anh đoán trước được việc này sẽ xảy đến à?”
Nghe vậy, cả Ikoma và Ayame đều nhìn về phía Yozora.

Bọn họ cũng thắc mắc giống như Mumei vậy!
“Ừ! Em có nhớ là Thiết Giáp Thành chỉ mới vào cứ điểm Aragane ngay buổi trưa ngày diễn ra sự tấn công của kabane không?”
“Vâng!”
“Việc bảo trì Thiết Giáp Thành cần rất nhiều thời gian và công sức, việc đó không thể nào hoàn thành trong nửa ngày được.

Điều này có nghĩa là Thiết Giáp Thành chưa từng được lên kế hoạch sẽ xuất phát trong thời gian ngắn.”
“Điều đó dẫn tới việc kho nhiên liệu của Thiết Giáp Thành chưa được bổ sung lại sao chuyến đi trước! Nói thật, Thiết Giáp Thành có thể di chuyển xa tới vậy thực sự là rất may mắn!”
Nghe được lời giải thích của Yozora, mọi người ngay lập tức bừng tỉnh.

Khó trách Yozora không cảm thấy ngạc nhiên khi Ayame thông báo, hoá ra việc này đã được định sẵn sẽ xảy ra!
“Thế bây giờ ta phải làm sao giờ?” Ikoma lo sợ hỏi.

Bây giờ mà Thiết Giáp Thành ngưng hoạt động thì chả khác gì chết cả!
Yozora cười nhìn Ayame nói: “Không cần lo.

Nếu như Ayame có thời gian để đi thông báo cho chúng ta biết thì nghĩa là nàng có cách để giải quyết vấn đề này rồi!”.


Bình luận

Truyện đang đọc