NHỮNG NGƯỜI NHƯ CHÚNG TA


Làng Cung Nữ là một nơi đầy khắc nghiệt. Đây là nơi giết chết tương lai bao nhiêu cô gái , chôn vùi biết bao viễn cảnh đẹp như hoa, cũng là nơi tôi mất giấu người thân và là nơi cả Hải Phòng sợ hãi.
Thế nhưng đằng sau vẻ hung tợn đáng sợ của nó, có 1 thứ tình cảm vô cùng đặc biệt vẫn tồn tại nơi đây, thứ tình cảm đó chính là tình nghĩa gia đình.
Mặc dầu gia đình nhà Lý Ma Ma gồm toàn những đứa con nuôi hư hỏng phách lối, được nuông chiều hết mức, nhưng sự thật giữa bọn chúng vẫn có 1 mối quan hệ rất khăng khít, quan hệ đó chủ yếu xoay quanh Lý Ma Ma.
Hằng ngày, không khó bắt gặp hình ảnh các đại thiếu gia Làng Cung Nữ dùng chung bữa tối cùng nhau. Cho dù có bà chủ hay không thì các cô cậu vẫn nói cười rôm rã, cụng li lộc cộc. Tuy rằng ăn tối cùng nhau chưa chắc đã ưa nhau, nhưng dẫu sao vẫn cho thấy tinh thần gia đình đang dâng cao. Điều đó làm Lý Ma Ma hết sức vừa lòng.
Đêm nay là đêm cuối tuần, cả nhà đoàn tụ vui vẻ, nhìn khắp bàn ăn đầy đủ nhân tài, từ Lý Ma Ma, Nước Mắm Nhĩ, Hoàng Tử, Gái Hư, Trang Trắng... cho đến 2 đứa con nuôi "thơ dại" của Lý Ma Ma và các thành phần chủ chốt khác của Làng Cung Nữ, ước chừng 13 người kể cả Tắc kè bông. Toàn ban lãnh đạo Làng tề tựu đông đủ thật là hiếm có. Trong thời điểm căng thẳng với khu Hà Nội hiện nay, bữa tối này còn đại diện cho nhiều toan tính phức tạp khác.
Trong bữa ăn tối, Lý Ma Ma liên tục nhắc đến việc tranh chấp giữa 2 khu đèn đỏ miền bắc , gieo vào đầu mọi người những toan tính táo bạo của bà ta cho tương lai nền công nghiệp mại dâm ở Hải Phòng. Hết thảy mấy người chúng tôi đều chú ý lắng nghe không dám bỏ sót từ ngữ nào. Bàn bạc hời hợt mấy câu, Lý Ma Ma dần dần lái sang mục đích trước tiên của mụ - ấy là giết chết Lee Phong Lưu ! Điều này làm một số kẻ không rét mà run.
Đành rằng hai bên cạnh tranh bất hợp pháp với nhau chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn nào, nhưng thủ đoạn giết chết đám người Lee Phong Lưu ở Hà Nội thì quá "cứng rắn" rồi. Ai nấy đều có phần bất ngờ và lưỡng lự. Tôi để ý thấy một vài cổ đông của Làng Cung Nữ sắc mặt cực kì khó coi, xem chừng quãng thời gian ngồi mát kê bát vàng của họ sắp sửa gặp sóng gió.
Thật ra thì Lý Ma Ma nói câu nào cũng là đạo lý, câu nào cũng vin cái cớ đem vinh quang về cho Hải Phòng, nhưng tôi biết thừa đây chủ yếu xuất phát từ mối tình thù cá nhân của mụ ta với Lee Phong Lưu. Có điều, không phải ai cũng chấp nhận lí do này, kể cả đứa con cả của mụ là Hoàng Tử.
Tôi đề ý mỗi khi Lý Ma Ma nhắc đến ông trùm cave với giọng hậm hực,Hoàng Tử đều nhíu mày khe khẽ, xem chừng đang cân nhắc đánh giá các mặt lợi và hại.Là 1 người biết suy nghĩ thấu đáo, Hoàng Tử chờ đến thời điểm thích hợp liền bày tỏ quan điểm :
"mẹ nuôi, có chuyện này con vẫn thắc mắc."
Lý Ma Ma dịu dàng hỏi "con thắc mắc chuyện gì?"
Hoàng Tử đáp : "chuyện tranh chấp với Lee Phong Lưu đã bắt đầu từ nhiều năm trước rồi,kế hoạch lập ra là từng bước một loại bỏ phe cánh của Lee... nhưng càng ngày mẹ càng nóng lòng muốn diệt ông ta, như vậy nghĩa là sao?" - tôi suy đoán , cho rằng Hoàng Tử đang muốn ám chỉ mối tư thù của mẹ nuôi đang ảnh hưởng đến việc lớn.
Lý Ma Ma dường như cũng hiểu ý con trai,nhưng bà ta chỉ điềm đạm nói : "cơ hội chỉ đến có 1 lần. Cái gì cũng vin vào từng bước kế hoạch như con, 10 năm nữa mới may ra phát tài."
Hoàng Tử không hiểu,vội vàng hỏi : "cơ hội chỉ đến 1 lần?"
Lý Ma Ma ung dung đáp : "chuyện này Nương đã có dự tính trong lòng rồi con trai. Được ăn cả , ngã về không. Mọi người ở đây hãy suy nghĩ thật kĩ xem,sau khi Lee chết rồi thì nên ăn chia địa bàn của hắn với đám thằng Cọp, thằng Tướng như thế nào."
Bà Lý vừa tuyên bố xong một câu chắc nịch vừa rồi, cả phòng ăn bỗng nhiên im phăng phắc, không có lấy 1 tiếng động nhỏ nào.

Giở phút này mọi người đều suy ngẫm không biết bà chủ dựa vào đâu mà nắm chắc sinh mạng Lee Phong Lưu như thế. Ai ai cũng biết ông trùm cave leo lên địa vị như hôm nay là nhờ số tiền khổng lồ và mối quan hệ với các lãnh đạo. Ngoài ra gã còn có cái đầu khôn ngoan xảo quyệt không ai bì được, và hàng tá đàn em sẵn sàng lăn xả dưới trướng. Đành rằng Làng Cung Nữ cũng là 1 thế lực cực lớn, nhưng nếu muốn lấy mạng Lee Phong Lưu ư? Trong nhất thời không ai hiểu được.
Bà ta sẽ ám sát Lee? Hay là vu oan cho hắn 1 tội nào đó thật lớn đây?
Bất giác những tiếng xì xầm thương nghị lại nổi lên,ai cũng không nhịn được hiếu kì. Cả đến đám con Mai Ka, thằng Bốn Lít cũng nhao nhao tranh cãi nhau về đại kế hoạch của Ma Ma. Chỉ có Trang Trắng và Gái Hư bỗng thừ người ra. Còn Hoàng Tử ngồi bên phía đối diện tôi sắc mặt tái xanh. Dám cá hắn ta không mấy bằng lòng với quyết định mạo hiểm này.
Chốc lát sau, Hoàng Tử quyết định lên tiếng, phá vỡ bầu không khí đầy nghi hoặc. Vì hắn là đứa con được Lý Ma Ma dốc lòng bồi luyện nhất nên tự nhiên là kẻ đầu tiên mở miệng trong các cuộc họp gia đình.
"Mẹ nuôi này, chẳng lẽ mẹ có cách nào giết chết ông ta hay sao?" - gã hỏi câu này giọng trầm xuống , mọi người đã hồi hộp càng thêm hồi hộp.
Chẳng ngờ, Lý Ma Ma chỉ lắc đầu cười : "bí mật, tạm thời ta không thể nói ra ở đây được. Mọi người thích đồn đoán thế nào thì đồn đoán."
Sắc mặt Hoàng Tử vẫn không khá hơn,gã lại hỏi : "cứ cho là thành công loại bỏ được ông ta. Vậy còn thế lực đằng sau ông ta, thế lực bên cạnh ông ta thì sao? Mẹ cũng biết ai là người nâng đỡ hắn mà...?"
Ngừng giữa chừng,Hoàng Tử nhìn sang người đàn ông bên cạnh nói : "anh Kim,ở đây anh là người hay công tác Hà Nội nhất, hay là anh nói sơ qua về mối quan hệ giữa Lee và ông Chú đó đi."
"anh Kim" mà Hoàng Tử gọi tên dĩ nhiên là cổ đông của Làng. Hắn ta sở hữu 1 khuôn mặt hết sức "tư bản". Lúc này sắc mặt hắn không thay đổi, chỉ nói mấy câu đơn giản:
"2 người họ rất thân. Tình cảm giống như cha con. Đám lãnh đạo rất kết Lee, ngày nào cũng nhậu nhẹt tưng bừng. Nếu như ra tay với Lee, chỉ sợ..."
"im miệng!" - đột nhiên Lý Ma Ma quát lên 1 tiếng như sấm nổ làm mọi người giật thót cả tim.
"ta không ngờ đám đàn ông trong Làng toàn là thứ hèn nhát. Thời gian trôi qua lâu quá rồi,bao nhiêu năm trời yên ắng quá rồi nên mọi người quên mất ta là ai rồi đúng không? Lão già còm nhom chơi thân với tên khốn Lee gặp ta cũng phải tay bắt mặt mừng, cười híp cả mắt. Nhắc lại ọi người nhớ, xét riêng về quan hệ, Lý đây không hề thua kém ai."
Giọng điệu Lý Ma Ma cao ngạo vô cùng, làm cho người nghe cảm nhận bà ta là một người đàn bà vô cùng đáng sợ.
Ở đây ai nấy đều biết bà chủ có gốc gác rất sâu xa. Nhưng cụ thể sâu xa thế nào thì chỉ một vài người hiểu rõ. Tất nhiên tôi không rành lắm về gia tộc nhà mụ Lý cũng như Má Nuôi nhưng mỗi khi nhớ lại từng lời nói cử chỉ của Má Nuôi trong quá khứ liền hình dung được phần nào quyền lực khuynh đảo của gia tộc bọn họ. Đến nay gặp mặt Lý Ma Ma mới hay, "giọng điệu bề trên" của bà ta còn dữ dội hơn Má Nuôi mấy phần. Đặc biệt mỗi khi Lý Ma Ma xưng "ta" với tất cả mọi người không kể già trẻ lớn bé, chữ "ta" thoạt nghe đơn giản nhưng thốt ra từ miệng Lý Ma Ma nghe uy quyền tuyệt đối.
Những lời bà chủ đã phán thì thánh cũng không cãi được. vậy cho nên Anh Kim nọ và Hoàng Tử cũng như những người khác không dám dị nghị gì thêm.

Tôi rất tò mò về gia tộc mụ Lý, đây cũng là câu hỏi thường trực trong đầu tôi từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ, bèn dùng ánh mắt ngó chừng Trang Trắng và Gái Hư, nhưng hình như 2 cô ả này cũng không rành hơn tôi là bao. Tôi tràn trề thất vọng nhìn sang Hoàng Tử, thấy đôi lông mày rậm của hắn ta díu lại với nhau, xem chừng đang phiền não chuyện gì ghê gớm lắm.
Dường như đoán được tâm tư phức tạp của con trai, Lý Ma Ma điềm nhiên hỏi : "con vẫn không cho rằng ta làm đúng?"
Hoàng Tử gật đầu.
"tại sao lại không đúng?" - bà ta cao giọng hỏi,đuôi mắt nhướng lên sắc lẻm.
"Con nghĩ,mặc dù thực lực bên ta cao hơn Lee,nhưng nếu cứ cố chấp giết hắn cũng là chuyện động trời. Lỡ may có chuyện lùm xùm xảy ra thì biết giải quyết thế nào đây? Ngoài ra, mục đích chính của bên ta là muốn giành giật địa bàn của Lee Phong Lưu, tội gì phải làm mọi chuyện rắc rối thêm? Ai ai cũng biết hiện nay bên ta đang thắng thế, kiếm được không ít tiền từ túi của Lee Phong Lưu cơ mà. Cứ cho là giết được Lee đi, nhưng thằng Béo Hoàng Cầu, thằng Cọp, và Lão Tướng đều là hạng khôn ngoan. Nếu rủi ro,vụ giết người kia bị phanh phui ra thì kẻ được lợi sẽ là 3 tên đồng minh khốn nạn ."
Hoàng Tử vừa cân nhắc vừa nêu lên đều đều từng ý một, lời của gã rất cẩn trọng, đủ cho thấy bản thân một lòng nghĩ cho Lý Ma Ma và Làng cung Nữ . Ý tứ trong câu rõ ràng không đồng tình với quyết định mạo hiểm của mẹ nuôi nhưng nghe lời lẽ hết sức tôn kính,lại không làm mất đi cái tôi cá nhân. Đủ thấy địa vị Lý Ma Ma trong mắt gã cao vời vợi.
Mọi người nghe cậu cả nói đều gật gù cho rằng rất đúng. Chẳng có ai nguyện mạo hiểm trong tình cảnh vốn rất tốt đẹp hiện nay. Giết một kẻ vô danh tiểu tốt chỉ là chuyện thường tình nhưng giết Lee Phong Lưu lại là một mầm họa tày trời. Nếu đúng theo lời Hoàng Tử nói, mọi chuyện vỡ lỡ ra thì không một ai ở đây thoát khỏi liên đới. Mặc dù sau lưng Lý Ma Ma có rất nhiều chỗ dựa thế lực nhưng Lee Phong Lưu cũng đâu có yếu. Người ta có câu "trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết". Mọi người không nói ra, nhưng lòng đã nghiêng về cậu cả không ít.
"Rầm!" đột nhiên Lý Ma Ma đứng bật dậy đập bàn 1 cái thật mạnh.Hết thảy mọi người giật bắn cả mình. - "hừ, lũ nhát chết! bây giờ ý ta đã quyết rồi, nhất định phải lấy mạng Lee Phong Lưu bằng được. Bất kể mọi người có ủng hộ hay không thì vẫn phải tiến hành. Ai dám chống đối nào?"
Chúng tôi liếc nhìn thần tình Lý Ma Ma chỉ thấy bà ta mặt lạnh như đá, hai mắt tóe lửa,chắc chắn đang rất tức giận. Mọi người ở đây khi bước ra ngoài đều là hạng đại ca máu mặt trên giang hồ mà trong tình cảnh này cũng không dám hó hé một tiếng.
Ở đây ai cũng biết Làng Cung Nữ theo chế độ quân chủ - tức là Lý Ma Ma nắm hết quyền lực . Lời mụ Lý nói ra chính là tương lai của Làng, không ai có thể thay đổi được.
Các cổ đông sợ vãi mồ hôi, bèn hùa vào làm bộ kiên trung nói :
"bà chủ đã tính hết đường đi nước bước rồi thì anh em tôi tin tưởng vô cùng. Từ xưa đến nay có bao giờ Làng mình thua thiệt người ta đâu !? Sau này đảm bảo Làng sẽ còn mở được chi nhánh ở Hà Nội nữa. Lúc đó tha hồ hốt bạc luôn."
Người khác lại nhao nhao :
"tôi nghĩ anh Phục nói đúng đó. Các anh em tôi suốt từ nãy đến giờ đã suy nghĩ kĩ rồi. cảm thấy hết sức phấn khởi cho tương lai mọi người ở đây. Bây giờ tôi hoàn toàn tâm phục với sự lãnh đạo của bà chủ và cậu cả. Thôi thì cứ nghe theo 2 người,bảo đảm không trật đi đâu được."

Lại nghe có giọng kẻ cả, trịch thượng xen vào :
"bản thân tôi cũng chung quan điểm với các bác ,một khi leo lên quá cao , Lee Phong Lưu chắc chắn sẽ làm việc càng thêm ngang tàng, vì hắn đã làm ông chủ suốt chục năm nay rồi mà. Nếu như vậy các ông chủ khác sẽ cảm thấy bị đe dọa, vì thế bí mật liên kết với nhau. Mà thời buổi này có ai mà không để lại đường rút thực là khôn ngoan ? chúng ta cứ thể hiện rõ quan điểm muốn giành phần ở Hà Nội, lập tức sẽ có người muốn giúp đỡ chúng ta để kìm Lee lại thôi. Mọi người thấy có đúng không?"
.....
Mấy ông già cổ đông Làng Cung Nữ đều thi nhau nói lên chính kiến của mình. Giọng điệu hết sức trịch thượng. Sau cái đập tay ra oai của bà chủ hầu hết đều răm rắp nghe lời bà ta. Số khác thì trông vào tài năng của Hoàng Tử. Bất giác nổi lên 1 cuộc tranh luận nhè nhẹ trong nội bộ ban lãnh đạo. Người chấm dứt cuộc tranh luận đó là Hoàng Tử. Sau khi gã lắng nghe hết các ý kiến rồi bèn tuyên bố sẽ xem xét lại kế hoạch ám sát ông trùm Hà Nội thật kĩ lưỡng. Bởi vì giết chết Lee Phong Lưu không chỉ ảnh hưởng đến một mình Lý Ma Ma mà còn là chuyện hệ trọng liên quan đến cả khu đèn đỏ Hải Phòng nên Hoàng Tử hết sức cẩn trọng.
Chỉ nghe gã áy náy nói : "Mẹ nuôi bớt nóng giận. Hay là chuyện giết Lee tạm thời dời lại 2 ngày được không? Ngày kia con sẽ có câu trả lời ẹ ."
Lý Ma Ma nghe thấy lời Hoàng Tử nói, ánh mắt chợt sáng lên dường như tìm ra 1 đối sách hoàn hảo nào đó, nhưng sau cùng vẫn quyết định không lên tiếng. Chỉ gật đầu đồng ý cho Hoàng Tử 2 ngày suy nghĩ.
Tôi cho rằng Hoàng Tử đi nước cờ này chỉ là kế hoãn binh,chủ yếu che mắt thiên hạ mà thôi, thực tế thì gã ta tuyệt không dám trái lời Lý Ma Ma đâu. Chẳng qua do sự tình quá hệ trọng mà Lý Ma Ma thì chẳng chịu tiết lộ kế hoạch bí mật nên Hoàng Tử muốn dùng 2 ngày thời gian để "thăm hỏi" riêng bà mẹ nuôi quyền lực.
Sau 2 ngày bàn tính riêng,khi gã ta biết được kế hoạch cụ thể rồi thì mọi chuyện sẽ diễn biến y như Lý Ma Ma đã dự liệu.
Tắc Kè Bông tôi ngồi 1 chỗ như ngồi trên đống lửa. Ban đầu tôi cứ nghĩ đêm nay sẽ nghe được vài bí mật năm xưa hay ho, nào ngờ đâu chẳng có ai nhắc lại mà mụ Lý cũng không mảy may đề cập đến. Trong lòng tôi vô cùng nóng nảy vì những câu hỏi mình đặt ra vẫn chưa có lời giải.
Tôi thắc mắc , rốt cuộc, sự thật về dòng tộc Lý Ma Ma và Má Nuôi là như thế nào?
Lý Ma Ma muốn loại bỏ Lee bằng cách nào? Và có bí mật gì lớn lao gì ở đây mà không thể nói ọi người cùng nghe?
Bà ta sẽ thuyết phục Hoàng Tử bằng cách nào đây? Nói rõ mọi chuyện với con trai hay là còn 1 chiêu trò nào khác?
Trong nhất thời mọi luồng câu hỏi đều đi đến điểm chết. Ấy là khi Lý Ma Ma đứng dậy tuyên bố kết thúc bữa ăn. Hôm nay bà ta tuyên bố tương đối dài dòng, trong đó có 1 câu đặc biệt như thế này :
"....đứng trước đại kế hoạch tương lai, nếu ai sợ thì cứ đưa tay lên, có thể không cần tham gia. Và người đó từ nay cũng không cần đến Làng nữa, cứ yên tâm ở nhà tận hưởng tuổi già."
Dứt lời liền nhìn quanh mọi người hỏi : "Có ai muốn về hưu sớm không?"
Mấy người chúng tôi và Hoàng Tử nghe xong lời này thấm tận ruột gan. Ai nấy biết thừa bà ta đang dằn mặt đám người hèn nhát dưới trướng. Tuy vậy hết thảy vẫn bảo trì thái độ trầm mặc, người nào người nấy chau mày nhìn quanh,dĩ nhiên chẳng có cánh tay nào đưa lên. Trong không khí nhạy cảm của cuộc họp này, làm ra vẻ suy tính sâu xa là khôn ngoan nhất. như vậy vừa câu giờ thành công, vừa thể hiện tấm lòng kiên trung với Làng Cung Nữ.
Chỉ có Hoàng Tử ngắc ngứ hồi lâu, gã vừa tính mở miệng, đột nhiên nghĩ tới điều chi lại im lặng, xem chừng đang thắc mắc về thái độ của bà mẹ nuôi nhiều hơn là suy tính cho đại kế hoạch tương lai. Tôi nhìn sắc mặt gã thầm nhủ, sau bữa ăn này chắc chắn 2 mẹ con bọn họ sẽ bí mật bàn chuyện riêng luôn, bởi vì biết rõ việc đó nên Hoàng Tử không dám tiếp tục lên tiếng.Về phía Lý Ma Ma cũng chắc chắn sẽ cho Hoàng tử một lời giải thích hợp lý nhằm hoàn toàn lôi kéo đứa con trai về phía mình.

Tôi càng nhìn thái độ 2 mẹ con này càng cảm thấy nghi hoặc.Cảm thấy có chút gì đó không đúng ở đây. Chẳng trách lúc quay sang mới để ý Gái Hư và Trong Trắng đang nhìn nhau căng thẳng. Chà chà, 2 con điếm này sống lâu thành quỷ, thể nào cũng đánh hơi ra được chút chuyện bí mật của Làng cho xem.
.....
Như thường lệ, kết thúc bữa ăn vẫn ngổn ngang các vấn đề chưa đâu vào đâu, Lý Ma Ma tự mình rời khỏi phòng ăn trước tiên, lúc này ai về nhà nấy.
Tôi bấm bụng trở về phòng mình, không quên dặn anh đầu bếp gói theo ít thức ăn.
Anh đầu bếp tươi cười , bảo : "chờ 1 chút, nhiều người cũng đem về lắm."
Vốn trong bữa ăn tôi có ăn được bao nhiêu đâu,vì mỗi khi Lý Ma Ma nói chuyện thì chẳng có ai dám đụng đũa, hôm nay xui xẻo bà ta đặc biệt nói nhiều !!! Hơn nữa , bản thân tôi cũng phải giữ bụng, mục đích chờ đến khi về phòng sẽ ăn tối đợt 2 với Hạnh Nhi.
Đời tôi tất bật lắm !
Hôm nay nhà bếp sửa soạn món canh đầu cá.Món khoái khẩu của Búp Bê nhà tôi. Tôi thì cảm thấy dị ứng, chỉ nhìn thôi đã thấy dễ sợ huống chi kề miệng vào, ấy thế mà Hạnh Nhi ăn thật ngon lành,còn chu miệng mút xương cá chùn chụt . Hầy, đúng là con mèo có khác !
Tôi kể vắn tắt chi tiết của bữa tối ngày hôm nay , Hạnh Nhi vừa ăn vừa trợn mắt. Kể đến đoạn Làng Cung Nữ đòi lấy mạng Lee Phong Lưu, các phe phái ở Hà Nội nhờ sự hẫu thuẫn của Lý Ma Ma đang dần dần nổi lên tự trị. Hạnh Nhi ngừng ăn nói : "ôi mẹ ơi,khéo mình trốn thôi anh ạ. Tiếp tục ở đây có ngày chết oan đấy."
Hạnh Nhi nói câu này không phải tự nhiên thốt lên, nàng trình bày như thế bởi vì linh cảm đặc biệt của mình. Tuy Hạnh Nhi không thông minh, nhưng nàng luôn rất mẫn cảm trong các sự kiện. Tôi tin tưởng búp bê, cũng cảm thấy thương nàng hơn ai hết, bèn vuốt tóc nàng nói :
"đợi anh 1 thời gian nữa,bọn mình sắp được rời khỏi đây rồi."
Hạnh Nhi vừa ăn vừa nói : "bà Lý to mồm thế chắc chắn là có biện pháp giết Lee Phong Lưu. Nhưng bà ta không thể nói ra biện pháp vậy thì còn thông cáo đến mọi người để làm gì? Ôi mẹ ơi, em chẳng thể hiểu nổi."
Chúng tôi thảo luận to nhỏ về tình hình hiện nay 1 chặp, tôi nhận ra Hạnh Nhi có khuynh hướng tránh né thời cuộc, nàng chỉ muốn trở về Sài Gòn bình bình yên yên ở trong chung cư của tôi, ăn những món tôi nấu, xem kênh truyền hình ưa thích và làm điệu cùng với Số Hưởng mà thôi.
Ở đời có rất nhiều loại người, loại người như Hạnh Nhi ở 1 thái cực hoàn toàn khác lạ, thái cực còn lại bao gồm những người đam mê quyền lực như Gái Hư và Trang Trắng. Hai cô nàng này sẵn sàng làm tất cả để có được thứ mình muốn.
Nhắc tới Gái Hư và Trang Trắng. chốc lát sau quả nhiên một trong hai tìm đến tôi thật.
Lúc hạnh nhi ăn xong tô canh đầu cá, chừa lại 1 nửa èo cưng Số Hưởng, bỗng dưng Trang Trắng từ đâu chạy ù vào, đạp lên mình con mèo la toáng lên :
"Tắc Kè, mau mau theo em ! tối nay có chuyện rồi."


Bình luận

Truyện đang đọc