NỮ HOÀNG HÀNG ĐẦU: SAU KHI XUYÊN, TÔI ĐÃ NỔI TIẾNG



Lúc này Lạc Diêu mới giật mình phát hiện mình hỏi như vậy có phần không ổn, lập tức nhẹ giọng xin lỗi ông chủ và bà chủ.

"Không sao đâu, không sao đâu.

Cô đang hỏi về những bộ sưu tập của thời đại trước đó, phải không?" Ông chủ không bất mãn với câu hỏi vừa rồi của Lạc Diêu.

Dù sao hầu hết các cửa hàng trên phố này đều mua các quầy hàng địa phương, giá rất rẻ.

Không ai nghĩ có thể mua được bộ sưu tập nào với giá này.

Vì vậy, không sợ khách hàng nghĩ gì.

Người trong nghề đến xem bộ sưu tập bình thường cũng sẽ không chạy tới đây, đều là những người trẻ tuổi xem náo nhiệt.

"Đúng vậy chủ tiệm, xin hỏi tôi xem cái nào được?" Lạc Diêu tràn đầy chân thành.

"Loại tàng vật này cô có thể phải tìm ở buổi đấu giá thông thường." Ông chủ đánh giá Lạc Diêu.

Cô gái nhìn cũng không giống bộ dáng có thể mua được bộ sưu tập, ăn mặc còn có chút quái.

Bất quá cũng khó nói, hắn làm việc ở đây gần hai mươi năm, loại tàng vật nào người mua đều đã gặp qua, cũng có rất nhiều người giống như Lạc Diêu.

Ăn mặc thập phần khiêm tốn, thậm chí còn nói là xộc xệch.

Các nhà sưu tập trẻ cũng đã từng xem, nhưng nhiều người trong số họ không am hiểu lắm.


"Cảm ơn rất nhiều!" Lạc Diêu thập phần cảm kích nói lời cảm ơn, đột nhiên ánh mắt liếc về phía một tảng đá nhỏ phía trên Nạp Bảo Các.

"Không có việc gì." Ông chủ vẫy tay tỏ vẻ không quan tâm.

Lạc Diêu lại bị khối nguyên thạch bình thường kia hấp dẫn, ông chủ giải thích, "Một số chủ hàng không ưa nó, không khả năng mua nó.

Giá một ngàn tệ, nếu muốn 800 cũng có thể, không mặc cả."
Lạc Diêu lại đi vào xem, lúc này liền chuẩn bị lấy ngân lượng ra, đột nhiên nhớ tới đây là hiện đại vội vàng lấy điện thoại mở khóa thanh toán.

Bà chủ giương mắt lên, nhìn thấy tảng đá trong tay Lạc Diêu, có chút khinh miệt cười nhạo một tiếng, trong lòng nghĩ quả nhiên là một người không hiểu chuyện.

Thanh toán xong, Lạc Diêu lại cầm bút vẽ một vòng trên tảng đá nhỏ, cầm tảng đá mỉm cười nói, "Phiền chủ tiệm giúp tôi mở ra."
Ông chủ nghe vậy nhìn tảng đá nhỏ trong tay Lạc Diêu, cũng không có gì không kiên nhẫn, ngược lại còn mở ra cho cô.

Tảng đá này thật không tin được.

Ngay cả bà chủ cũng xấu hổ đến mức hối hận nha.

Ông chủ cũng có chút hối hận, bất quá nghề này chính là như vậy, chỉ có thể trách mình không có ánh mắt.

Chỉ thấy tảng đá nhỏ vừa rồi bình thường không có gì lạ, nơi mở ra bị đóng băng, còn mang theo chút sương mù.

Ông chủ lấy đèn pin soi đèn lần nữa, toàn bộ trong suốt, có dấu hiệu hoa nổi, phía dưới là băng.

Mặc dù không có cách làm vòng tay, nhưng vẫn có thể làm ra một vài thương hiệu.

Lạc Diêu cẩn thận nghiên cứu một hồi rồi nói với chủ tiệm về cách làm khối phỉ thúy này, sau khi hai người thảo luận chi phí, liền nói qua mấy ngày sẽ quay lại.


Lạc Diêu lại nói lời cảm ơn với chủ tiệm vài câu, tâm tình sung sướng về nhà.

Buổi tối Lạc Diêu gọi đồ ăn mang về, lại đem một ít đồ ăn vặt hôm nay mua, đều mở ra, lần lượt nếm thử.

Tuy rằng nói cô có ký ức nguyên chủ, bất quá nhớ rõ cùng chân thật nếm được làm sao có thể so sánh?
Lạc Diêu chuyên tâm thưởng thức đồ ăn vặt.

Không biết chuyện hôm nay, bị một trong những khách hàng có mặt lúc đó ghi lại đầy đủ, cũng chia sẻ lên mạng xã hội của mình.

Còn cùng bạn bè trong giới đá cá cược sinh động kể lại cảnh tượng lúc đó.

Chỉ là có người chú ý cũng rất kỳ quái.

【 Ba của bạn 】 bình luận: Tại sao người này buổi tối lại ăn mặc khoa trương như vậy, không phải là đại nhân vật gì chứ.

Bình luận kỳ lạ này lập tức nổi bật trong một loạt câu trả lời.

Ngay lập tức có cư dân mạng phản ứng.

【 Wula Wula Wu】: Đại nhân vật sẽ đến loại cửa hàng này sao?
【 Cá Béo 】: Làm sao có thể, người có tiền chướng mắt hàng hóa nơi này.

【 Nỉ non 】: Người có tiền đều có chút kỳ quặc, có thể thích mặc như vậy đi.

【 Mỹ thiếu nữ tráng lệ sĩ 】: Nói không chừng người ta có chứng sợ xã hội thuần túy, tôi có một người bạn mỗi lần ra ngoài nhìn thấy người lạ đều rất bất an.


Cô ấy cũng thích che kín mình, nói như vậy tương đối có cảm giác an toàn.

Cư dân mạng thảo luận, bài viết cũng hot lên như vậy.

Cho đến khi có một cư dân mạng ngoài vòng tròn tinh mắt.

【 Vì sao nhất định phải đặt tên 】: Tại sao tôi lại thấy giống Lạc Diêu như vậy?
Cái này không nói không quan trọng, vừa nói rất nhiều người đều cảm thấy giống.

Người này vừa nói xong có cư dân mạng lập tức tấn công.

【 Cơm khô bổn vương 】: Người này tuyệt đối không phải Lạc Diêu, với tính tình như Lạc Diêu, nếu cô ta có bản lĩnh đánh cược đá, tuyệt đối hận không thể cho thiên hạ biết.

【 Uống thêm một ngụm nắp sữa 】: Đừng nói cô ấy sẽ đánh cược đá, cô ấy thích ngọc tôi cũng không tin! Đây là một người qua đường!
【 Hướng Vãn Phong 】: Vì sao nhất định phải đặt tên là fan của Lạc Diêu? Cái gì cũng dát vàng lên mặt nhà mình, ác có ghê tởm hay không?
【 Trứng là tiếng thứ tư 】: Vì sao nhất định phải đặt tên là bún ốc đi xa một chút?
Fan của Lạc Diêu gọi là Lạc Cửu Thiên, nhưng rất nhiều anti-fan thích gọi fan Lạc Diêu là fan ốc sư tử, nói người thích Lạc Diêu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã*.

*Mùi thối hợp nhau/bọn xấu thường chơi chung với nhau.

Nhóm Lạc Cửu Thiên cũng không có tức giận, ngược lại tự đắc nói bún ốc có mùi hôi thối nhưng ăn rất ngon, vẫn có rất nhiều người yêu thích không buông tay!
【 Halaa bổng 】: (Nhỏ giọng bức bách) có một nói một, tôi cảm thấy thanh âm của tiểu tỷ tỷ này quả thật có chút giống Lạc Diêu (Đừng phun, cha mẹ còn sống, không phải fan Lạc)
【 Suối và sông 】: Cái này cũng có thể cọ?
【 Vì sao nhất định phải đặt tên 】: Hướng Vãn Phong, Suối và sông, Trứng là tiếng thứ tư, tôi không phải là fan nhà cô ấy, người qua đường thuần túy.

Chỉ là đơn thuần cảm thấy giống như mà thôi, không cần phải ác ý lớn như vậy chứ?
....!
Mặc dù fan Lạc Diêu không nhiều lắm, nhưng anti-fan rất nhiều, hơn nữa sức chiến đấu đều mạnh mẽ.

Chỉ chốc lát sau bài viết này liền sôi trào, thậm chí lọt vào top 20 hot search.


Lại qua một giờ bài viết này vọt vào top 10 hot search.

Đặng Giai Văn cầm lấy điện thoại kích động gọi Wechat cho Lạc Diêu, "Diêu Diêu cậu lên hot search! Cậu có thấy Weibo không?"
"Không có a, tớ còn đang ăn cơm." Lạc Diêu chuẩn bị mở Weibo, "Hôm nay không có chương trình tạp kỹ của chị, sao lại bị bôi đen."
"Không phải bị bôi đen, được rồi coi như là bị bôi đen."
Đặng Giai Văn có chút lộn xộn, "Ai nha, việc này chính là hiểu lầm, không có quan hệ quá lớn với cậu, chỉ là một cư dân mạng nhận nhầm cậu mà thôi, nhưng coi như là bị anti-fan đưa lên hot search."
Đặng Giai Văn lo lắng Lạc Diêu nhìn thấy anti-fan chửi rủa trong khu vực bình luận, an ủi, "Hơn nữa tớ cảm thấy chuyện này không có gì không tốt.

Huống chi tớ xem video, người bên trong thật sự rất giống cậu.

Em gái nhỏ đó thậm chí còn mặc quần áo giống như hôm nay! Nếu tơd không biết cậu không quan tâm đến chuyện này, tớ sẽ nghi ngờ cậu mất!"
Lạc Diêu đã mở video xem trong chốc lát, lạnh nhạt nói, "Là tớ."
"Đúng không, việc này coi như là một loại tuyên truyền ngụy trang...!Chờ đã! Cậu nói cái gì vậy?!"
Âm lượng của Đặng Giai Văn đột nhiên cao lên, trợn to hai mắt nói, "Người trong video này là cậu?"
"Chính là tớ." Lạc Diêu một lần nữa xác định.

"Không thể nào chứ? Cậu có thể đặt cược vào đá? Không, không!"
Đặng Giai Văn một mình lẩm bẩm, bắt đầu có chút hoài nghi bản thân.

"Tớ không thể làm điều đó?" Lạc Diêu bị phản ứng của Đặng Giai Văn chọc cười, khóe miệng bất giác nhếch lên.

"Có thể.

Chỉ là tớ không biết cậu có thể đặt cược đá."
Đặng Giai Văn lẩm bẩm nói, vẫn có chút không lấy lại tinh thần.

Lạc Diêu trong lòng nghĩ, có rất nhiều chuyện cô ấy không biết, sau này sẽ không kinh ngạc như vậy sao.
....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad @NinhTich1314].


Bình luận

Truyện đang đọc