NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC: THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI

Tô Mạt bất thình lình tức giận. Loại oắt con này mới ít tuổi đã biết giá họa hại người. Tam tiểu thư nhìn về phía mấy đứa nha hoàn “ Các ngươi nói xem, có phải nàng ta không!”

Bọn nha hoàn đều biết tam tiểu thư là hòn ngọc trong tay quốc công và Quốc công phu nhân sao dám không theo, cho dù không nói rõ ra cũng cúi đầu im lặng. Quốc công phu nhân khuôn mặt trầm xuống, nhìn về hướng Tô Mạt “ Tứ nha đầu, đây là thật ?”

Tô Mạt tâm tư xoay tít, nếu lập tức nói không phải sự thật thì Vương phu nhân dù tin cũng vẫn trừng phạt. Nhưng nếu thừa nhận mình làm thì rắc rối to, há phải cho bọn họ cái cớ để hại mình sao.

Nàng ngay tức khắc làm ra dáng vẻ ủy khuất, nghẹn ngào khóc, đưa tay ra, lí nhí nói :"Ta không cẩn thận làm đổ giá cắm nến, bị bỏng tay."

Vương phu nhân nhìn thấy trên mu bàn tay nàng có vài giọt nến, nghĩ chắc là lúc giá nến đổ bắn tung tóe lên. Nàng ta ngồi ở vị trí đó không thể đánh đổ giá nến được, trừ khi là nằm bò xuống. Mà vị trí của tam tiểu thư lại chiếm lấy toàn bộ giường sưởi, Vì vậy chuyện gì xảy ra không cần nói cũng biết.

Vương phu nhân nhìn tam tiểu thư, phùng má trợn mắt bộ dạng muốn đánh Tô Mạt. Vương phu nhân thản nhiên nói : " Hưng Nhi có phải ngươi lỡ tay làm đổ không?"

Tam tiểu thư nói ngay : " Là nàng ta làm đổ."

Tô Mạt lập tức ngoan ngoãn đưa tay ra chọi đòn “ Xin phu nhân trách tội.”

Nhìn thấy nàng bộ dáng thật thà khúm núm như vậy, Vương phu nhân cười nói : " Chuyện trẻ nhỏ nô đùa nhà nào cũng có, chính là đùa vui ồn ào thôi, được rồi lần sau đừng tái phạm là được."

Tô Mạt gật đầu.

Tam tiểu thư lại cũng không bỏ qua, ngẩng cổ, trừng to mắt, tức giận chất vấn : " Ngươi tại sao lại không đánh nàng ta? Ta sẽ mách với phụ thân."

Nàng ta vội leo xuống đất, bà vú ớ dưới liền bế nàng lên, giúp nàng đeo giày.

Vương phu nhân mặt nghiêm lại, hừ nói : " Còn ra quy củ gì nữa."

Tam tiểu thư tức giận đùng đùng nói : " Ta muốn nói với phụ thân, không nói với ngươi."

Sau đó sai Lý mụ mụ bế nàng ta nhanh đi tìm phụ thân.

Tô Mạt cắn rứt khóc “ Phu nhân đều là ta không phải.” giả bộ đáng thương, chính là kỹ xảo tồn tại trong đại gia tộc, Tô Mạt đúc kết được rất chuẩn.

Bình luận

Truyện đang đọc