NỮ PHỤ KHÔNG LO MẸ KẾ ĐỐI CHIẾU TỔ [THẬP NIÊN 70]



Editor: Tulabachu1316Dưới bóng cây bên cạnh là một bà già gương mặt khắc nghiệt đang chỉ cô ta mắng: “Cô lại giả vờ giả vịt cái gì chứ? Gà mái không đẻ được trứng, đến công điểm cũng kiếm không xong, còn cần cô để làm gì?”Mẹ Bùi không đành lòng liền khuyên nhủ: “Nương Hỉ Sinh, con dâu bà hình như là phát bệnh rồi, hay là để Hỉ Sinh đưa cô ấy đi khám xem sao? Nhỡ như có gì bất trắc thì không tốt đâu.

”“Mạng cô ta rẻ mạt, đi khám gì chứ? Phí tiền!” Nương Hỉ Sinh lập tức từ chối, bà ta không nỡ tiêu tiền cho một người ngoài.


Vợ Hỉ Sinh đang nôn mửa vì câu nói này mà phản ứng trở nên cứng đờ, lập tức lại càng nôn mửa dữ dội hơn: “Ọe——”, dường như nôn ra cả mật xanh mật vàng.

Mẹ Bùi nhìn thấy mà đau lòng, nhưng lại không có cách nào cả, đây là chuyện nhà người ta, cũng không nên nhúng tay vào, chỉ có thể từ bỏ.

Nhưng lúc bà định rời đi, thì tiếng người con dâu cả đột nhiên xuất hiện phía sau lưng bà: “Thím Phân, em dâu ba của cháu lợi hại lắm, nghe nói cô ấy từng học y thuật với thầy thuốc, để cô ấy xem bệnh cho vợ Hỉ Sinh thì chắc chắn sẽ khỏi bệnh, nếu như vợ Hỉ Sinh mất thì không phải thím lại phải tốn tiền cưới người khác sao?”Mẹ Bùi trừng mắt nhìn Từ Thúy, đang nói năng bậy bạ gì vậy!Bà lão vừa nãy còn từ chối cho con dâu đi khám bệnh, nghe được như vậy liền xúc động cười nói: “Thì ra là nương Hạ Quân nghĩ như vậy, vậy tôi đi tìm con dâu bà ngay đây.


”Mẹ Bùi vội nói: “Nó nói bậy đó, con dâu ba của tôi làm gì mà lợi hại như vậy đâu? Chỉ là chữa trật khớp, con dâu bà như vậy còn nghiêm trọng hơn trật khớp! Con dâu tôi không chữa được đâu!”Nhưng cũng không khiến mẹ Hỉ Sinh từ bỏ, nếu như chữa khỏi cũng chỉ một câu khen khích lệ, nếu chữa không khỏi, ngược lại phải đền tiền!Nương Hỉ Sinh còn làm ra loại chuyện như thế này, lúc trước vợ Hỉ Sinh mang bầu vừa mệt vừa đau bụng, phải đưa lên phòng khám trên thị trấn, kết quả là không giữ được cái thai, bà ta làm náo loạn cả một buổi chiều, bắt thầy thuốc phải đền năm đồng mới chịu dừng lại.

Từ Thúy không sợ mẹ Bùi chút nào, nếu như thằng ba mất đi, một bà già không chịu đưa tiền trợ cấp cho bọn họ mà chỉ tin tưởng người ngoài thì cô ta còn sợ gì chứ?Ngược lại cô ta còn càng lớn tiếng: “Thím Phân, thím đừng nhìn nương cháu, bà ấy đang khiêm tốn thôi, em dâu ba của cháu rất lợi hại, tiệc rượu lúc trưa có một đứa trẻ bị mắc nghẹn gần chết, mà cô ấy cứu sống được nó, thím yên tâm đi!”“Từ Thúy! Cô mà còn tiếp tục nói linh tinh có tin tôi đánh chết cô luôn không?!” Mẹ Bùi vô cùng tức giận, cầm cái cuốc không biết của ai để dưới đất lên khua về phía Từ Thúy.

Từ Thúy nhanh chóng chạy hai bước, còn thêm mắm thêm muốn: “Nương, cứu người là chuyện tốt, sao nương lại tức giận như vậy?!”Nói xong cô ta cười cợt, nhìn sang vợ Hỉ Sinh đang nằm thoi thóp bên bờ ruộng.


Người này từ lúc bắt đầu làm việc đã không thích ứng được, đi vệ sinh mấy lần, lúc quay trở về còn ngã mấy lần, mặt trắng bệch như chết đã ba ngày, trời nắng nóng còn đổ đầy mồ hôi, thậm chí các cơ trên nửa mặt như đang co giật.

Tình trạng này mà Khương Khê có thể chữa khỏi được, thì đúng là gặp quỷ!Đến lúc đó bị chê cười, xem mẹ chồng cô ta còn dám khen ngợi người con dâu này không?Quả nhiên, mẹ Hỉ Sinh không muốn chi tiền để cưới một người con dâu khác, bà ta chỉ nghĩ muốn lợi dụng người khác, bắt đầu kêu người: “Hỉ Sinh, qua đây cõng vợ con đi tìm vợ Hạ Quân, cô ấy có thể chữa bệnh!”*Nhà họ BùiKhương Khê đang trò truyện với hệ thống đột nhiên nhìn thấy trên màn hình nửa trong suốt xuất hiện 1 nhiệm vụ mới: 【Nhiệm vụ 14: Cứu người bị ngộ độc thực phẩm, phần thưởng: 20 tích phân】.


Bình luận

Truyện đang đọc