OA! TỐI NAY NƠI NÀO CÓ “BÁNH CHƯNG”?!

Hai loại tiếng chuông điện thoại phong cách hoàn toàn bất đồng cùng lúc vang lên, Ngô Tà cùng Ân Kiên đề phòng nhìn nhau, đều tự tiếp nghe. Ngô Tà bên này là chú hai Ngô Nhị Bạch của cậu, Ân Kiên bên kia lại là dượng út nhà y Ngô Tiến.

Đơn giản ứng đối vài câu, Ân Kiên đem điện thoại giao cho Hà Bật Học, quay đầu phát hiện bên kia cũng đổi người nghe điện thoại……. Thật sự là ‘nghe’ điện thoại, đồng dạng là đổi người, Hà Bật Học đối với điện thoại là một trận blah, mà tên Hạn Bạt kia liền thật sự vẫn mặt không chút thay đổi giơ điện thoại đang nghe…… Sau đó không nói một lời cắt đứt, hoàn toàn nhìn không ra đến tột cùng là đối phương nói xong hay là hắn nghe phiền. Mặt khác người kia tựa hồ thực thói quen loại tình huống này, yên lặng tiếp nhận điện thoại bắt đầu đếm giây.

Quả nhiên, khi đếm tới bảy, di động lại bắt đầu cuồng vang.

Tiếp điện thoại, Ngô Tà bình tĩnh nghe chú hai nhà mình ở bên kia cắn răng. Thói quen thật sự là một loại đáng sợ, ngẫm lại Trương Khởi Linh lần đầu tiên mặt không chút thay đổi cúp điện thoại của chú hai, đáng thương cậu trái tim thiếu chút nữa dọa đình. Kết quả hiện tại cậu cư nhiên có thể bình tâm tĩnh khí đếm giây chờ chú hai tới hỏi tội a……

” Tiểu Ca chính là cái tính tình đó, chú hai chú lại không phải không biết.” Chờ đối phương niệm không sai biệt lắm, Ngô Tà bắt đầu an ủi, “Chú vừa rồi dặn dò, con đều nhớ kỹ, cháu vợ giáo sư Ngô Tiến…… Ân Kiên đúng không?”

Chính cùng Hà Bật Học nhỏ giọng trao đổi tin tức vừa mới được đến từ điện thoại của Ngô Tiến, Ân Kiên bỗng nhiên nghe được tên mình. Quay đầu nhìn về phía Ngô Tà còn đang nói điện thoại, Ân Kiên nhíu mày. Sẽ không trùng hợp như vậy đi?

” Cậu là Ngô Tà? Cháu Ngô Nhị Bạch tiên sinh?” Đồng dạng nghe được câu kia Hà Bật Học trực tiếp mở miệng. Muốn biết đáp án một vấn đề? Kia còn có cái gì là so với hỏi người trong cuộc nhanh hơn?

Chính giơ điện thoại Ngô Tà sửng sốt, tầm mắt ở Hà Bật Học cùng Ân Kiên trong lúc đó qua lại, cuối cùng dừng ở trên mặt Ân Kiên:” Anh là Ân Kiên?”

Trong điện thoại, Ngô Nhị Bạch đang nói “Bọn họ Ân gia là làm thiên sư, cho cái bánh chưng trong phòng cháu tự mình nhìn làm đi.”

Ân Kiên chọn mi. Thật sự là không cần suy nghĩ nhiều, Rađa của Hà đồng học nhà y lại một lần thần chuẩn phát uy, trực tiếp chọi trúng hồng tâm.

” Dạ chú hai, bọn họ đã ở chỗ con.” Hơn nữa cái cũng đã muốn thiếu chút nữa uýnh lộn.

Cúp điện thoại, Ngô Tà thần sắc phức tạp nhìn Ân Kiên. Thiên sư suất thành như vậy? Phạm quy đi. Nhắc tới thiên sư, không hẳn đều là mấy ông già râu dê dài thượt sao, lớn lên suất như vậy, anh ta để cho đám yêu tinh quỷ quái chuyên dựa vào sắc mị nhân làm sao sống a!

” Cái kia, tôi nghĩ chúng ta có phải hay không cần một lần nữa nhận thức một chút?” Chớp chớp ánh mắt to đến có chút không hợp so với lệ, Hà Bật Học nhấc tay đề nghị.

Pha trà ngon, Vương Minh cẩn thận súc đến bậc thang cạnh cửa trốn hảo. Nói thật, diện tích cửa hàng của ông chủ nhà hắn kỳ thật không tính quá nhỏ, nhưng lập tức liền trạm bốn đại nam nhân thân cao vượt qua 180, thị giác thật sự rung động. Càng huống chi bên trong trừ bỏ Nhị lão bản Hạn Bạt khí tràng đủ đến làm cho người chùn bước ngoài còn có một thiên sư suất đến làm cho người ta thầm nghĩ cắn răng nguyền rủa ông trời bất công, thân là người bình thường muốn mặt không có mong dáng không xong, thật sự không cần dựa vào thân cận có điều so sánh tốt hơn.

” Anh tên ‘âm phủ’ a……” Ngô Tà nhìn người khô khan cười hai tiếng,” Tôi còn nhận thức một cô gái kêu ‘yên nghỉ’ a.”

(âm gian (âm phủ) và ân kiên đồng âm [yinjiãn], yên nghỉ – an tức – [Ānxí]=>ta ko biết là ai, ai nhớ nhắc ta cái)

Ân Kiên chọn lông mi. Này tính cái gì? Nói cười lạnh một chút cũng không tốt cười sao?

“‘ yên nghỉ’ sau ‘khởi linh’ đi ‘âm phủ’? Ác ác! Này khốc!” Hà Bật Học chỉa chỉa Trương Khởi Linh lại chỉa chỉa Ân Kiên, đi theo lập tức theo ba lô đào ra cuốn tập xoát xoát xoát ghi nhớ, “Trở về sau nhất định phải mở cái tiết mục mới chọn mấy người có tên ‘độc’ này làm khách mời…… Tiểu Ngô cậu cùng Linh Quan muốn đến hay không?”

” Linh…… Quan… Là chỉ Tiểu Ca sao?” Ngô Tà biểu tình có chút vặn vẹo, trước không nói đó là địa danh hay thần danh, “Nghe đứng lên thật giống như Thất Tinh nghi quan tiếu tử quan dưỡng thi quan kim ti nam mộc quan…… Loại này danh từ riêng a…”

” Thất Tinh nghi quan? Đó là cái gì?” Hà Bật Học mắt to chớp a chớp. Đồ vật kia nghe đứng lên liền rất có ‘chào mời’ a!

” Thất Tinh nghi quan, lịch sử có ghi lại, sớm nhất là trộm mộ sử dụng, bởi vì bọn họ tự biết trộm mộ vô số, sợ hãi chết sau gặp phải vận mệnh như vậy, vì thế bằng vào kinh nghiệm của mình bọn họ thiết kế những quan giả đánh lừa…….” Ngô Tà bắt đầu giải thích.

” Ác ác! Kia tiếu tử quan đâu?” Hà Bật Học xuất ra bút ký một trận mãnh chép. Này một chuyến tới quả thực rất có giá trị! Hiện tại trong đầu anh các sắc sáng ý tựa như vòi nước bị vỡ ào ạt lưu cái không ngừng a!

” Này nhưng lợi hại, nghe nói trước làm ra cái này chính là người kêu Trương Diêm Thành……” Đang nói, Ngô Tà đột nhiên nghĩ đến cái gì chuyển hướng Trương Khởi Linh,” Tiểu Ca, Trương Diêm Thành kia có phải là anh hay không?”

Trương Khởi Linh hơi chọn mi:” Lấy gì thấy được?”

” Cái kia……” Ngô Tà nghĩ nghĩ, bắt đầu la liệt lý do, ” Anh xem, anh sống lâu như vậy, lại biết công phu Phát Khâu Trung Lang Tương thất truyền đã lâu, hơn nữa các anh lại đều họ Trương…… Đúng không?”

Đón ánh mắt chờ đợi của Ngô Tà, Trương Khởi Linh hơi hơi cong khóe miệng…… Không nói một lời.

” Tôi dựa vào! Trương Khởi Linh anh……” Cho tới bây giờ không biết hai chữ bình tĩnh viết như thế nào cậu ba Ngô gia tam thi bạo khiêu (giận dữ).

Bên kia, Hà Bật Học tắc mờ mịt nhìn Ngô Tà đang giảng giải đến một nửa cho mình lại bỏ chạy đi cùng Trương Khởi Linh tham thảo vấn đề. Làm ơn! Cậu còn chưa nói xong về tiếu tử quan a!

” Sách sách, cái này kêu là hiện thế báo.” Ân Kiên lắc đầu, khẩu khí mát mẻ đến làm cho người ta quả muốn bẹp y hai bàn tay. Nhận thức nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chỉ có Hà Bật Học toát ra lối suy nghĩ làm cho người ta ứng đối không được, khi nào thì gặp qua anh bị người khác trốn mất? Quả nhiên đối phó loại người này lý giải bình thường không được mà nên lấy độc công độc, lấy loạn đánh loạn.

” Báo cái đầu anh!” Hà Bật Học nâng chân ở dưới bàn đạp qua. Anh Hà đại chế tác tuy có điểm tiểu gian tiểu ác, nhưng cho tới bây giờ không làm qua chuyện thương thiên hại lí, ở đâu ra báo ứng!

Ân Kiên thoải mái né tránh công kích chỉ có cái mẽ này, xoay tay lại một cái bạo lật gõ vào đầu Hà Bật Học.

Hà Bật Học đang muốn phản kích, lại phát hiện ở cùng Trương Khởi Linh đối kháng mà đại bại Ngô Tà đã muốn đem lực chú ý trở về chính mình bên này, đành phải lòng không cam tình không muốn ngoan trừng Ân Kiên một cái: Ân Kiên, anh được đấy!

Suất khí thiên sư chọn mi dài: Ta quả thật vẫn đều rất được a!

Lại trừng mắt một cái, Hà Bật Học mở ra bút ký trong tay:” Cái kia, Tiểu Ngô, tiếu tử quan……”

” A đúng, vừa rồi nói đến Trương Diêm Thành,” Nói xong, Ngô Tà chuyển hướng Trương Khởi Linh, ” Tiểu Ca, anh thực không phải?”

Trương Khởi Linh nhắm mắt dưỡng thần, mắt điếc tai ngơ.

Ngô Tà thầm dựa vào một tiếng, quay lại đến tiếp tục giải thích nghi hoặc.

” Cửu Long sĩ thi quan đi……”

” Ác ác! Còn có đâu?”

” Ngọc dong đi……”

” Nga nga nga nga~ này khốc! Còn có đâu?”

” Nhân đầu quán đi……”

” Dựa vào! Này hảo ác…… Thi biến là cái gì?”

” Thi biến a……”

Nhìn thấy Ngô Tà ở nơi đó mi phi sắc vũ cùng Hà Bật Học khoe ra hiểu biết, Trương Khởi Linh hơi hơi cong khóe miệng. Xem ra chính mình bình thường thật sự là đem cậu ta buồn phá hư, nể mặt khó được có thể gặp người chịu nghe cậu ta nói chuyện, liền nhẫn nại một chút ồn ào này đi. Huống hồ…… Trương Khởi Linh ý cười càng sâu, Ngô Tà thanh âm vẫn là tốt lắm nghe.

Trái với Trương Khởi Linh đang thích thú, Ân Kiên đã muốn có dấu hiệu gân xanh bạo khiêu:” Hà! Đồng! Học! Làm ơn thanh tỉnh một chút! Chúng ta không phải đến phỏng vấn dân gian dị huyễn!”

” Đúng, đúng a.” Ngô Tà cùng Hà Bật Học nhìn nhau, tỉnh ngộ.

” Lại nói tiếp, chú hai nói các anh phải hạ đấu…… Các anh tính toán xuống đâu?” Ngô Tà gãi gãi đầu, hỏi.

” Đấu?” Hà Bật Học tò mò lần thứ hai ngẩng đầu.

” Mộ.” Ngô Tà sờ sờ cái mũi, không cẩn thận liền đem ngôn ngữ trong nghề nói ra a……

” Nói thật, chúng tôi chỉ biết đại khái vị trí mộ này……” Hà Bật Học mở miệng, giải thích thuyết minh loại này vẫn là để anh làm đi, giao cho Ân Kiên, luôn cảm thấy được sự tình cuối cùng sẽ nát bét.

” Mộ Bao Tự?” Ngô Tà hoảng sợ nhìn về phía Trương Khởi Linh, người kia cũng có chút ngoài ý muốn chọn mi, khi nào thì ổ của chị gái Ôn Hòa nhà hắn nổi danh như vậy?

” Dựa theo kết luận mà dượng út lật nát điển tịch hai nhà Ân, Ngô, trong mộ Bao Tự có thể chôn cùng một loại linh dược có thể làm người chết sống dậy, xương trắng mọc thịt. Chúng ta muốn chính là cái kia.”

Ngô Tà cùng Trương Khởi Linh lại nhìn nhau. Cái này được, xem ra trở nên nổi danh không riêng gì ổ bánh chưng, ngay cả đặc sản trong ổ cũng nổi danh.

” Điển tịch hai nhà các anh thật đúng là…… Cư nhiên ngay cả này đều có ghi lại.” Ngô Tà cười khan hai tiếng.

” Đều là từ xưa gia tộc truyền thừa thôi.” Hà Bật Học hắc hắc cười.

” Vị trí mộ Bao Tự chúng tôi biết, loại dược anh nói chúng tôi cũng biết, bất quá……” Ngô Tà có chút do dự, cậu có nên nói thật loại dược kia ba năm trước đã bị cậu ăn sống sao không?

“‘hoán sinh’ các ngươi không dùng được.” Trương Khởi Linh lạnh nhạt cắt ngang.

Hà Bật Học cùng Ân Kiên sắc mặt đồng thời cứng đờ.

” Thứ nhất, ‘hoán sinh’ chỉ có thể ở trong mộ Bao Tự sử dụng, một khi mang ra mộ liền lập tức đưa tới lôi kiếp; Thứ hai, nó không phải dược, chính là môi giới một mạng đổi một mạng, muốn dùng nó cứu một người, liền phải dùng một người khác đến đổi, đem dương thọ, mệnh bàn của kẻ hy sinh, toàn bộ đổi cho đối phương, sau đó kẻ hy sinh sẽ thay thế người kia chết đi; về phần thứ tam…… Nếu hai điểm trước còn không đủ để cản các ngươi, ta lại nói cho các ngươi.”

Một thanh âm không thuộc về bốn người trong phòng vang lên, theo tiếng nhìn lại, một thanh niên dáng người cao gầy, một thân áo trắng quần trắng lại đeo cái kính đen che nửa khuôn mặt đang đứng thẳng dựa cửa.

” Triệu Văn Hòa!” Ngô Tà cảm thấy được đầu mình lập tức lớn một vòng. Nói như thế nào đâu, tổng cảm thấy được có người kia sảm tiến vào, sự tình sẽ trở nên càng phức tạp a……

“Bé Tà ~ nhớ ta hông ~~?” Triệu Văn Hòa mở ra hai tay, làm bộ muốn hướng Ngô Tà nhào tới.

Vốn tựa vào ghế nằm Trương Khởi Linh đứng dậy, không thấy động tác hắn như thế nào, một phen trường đao toàn thân đen thùi trạch ám đã chắn ở cổ họng Triệu Văn Hòa:” Lại bước lên một bước thử xem.”

” Trương Khởi Linh cậu đừng như vậy thôi~ để cho ta ôm một chút lại không ít miếng thịt.” Dùng đầu ngón tay nắm thân đao, thật cẩn thận lui về phía sau nửa bước đem chính mình theo nguy cơ một đao đoạn đầu tạm thời giải ra, Triệu Văn Hòa vô tâm vô phế cười.

” Sẽ! Làm! Bẩn.” Trương Khởi Linh trảm đinh tiệt thiết.

” Trương Khởi Linh cậu sao có thể nói người ta như vậy……” Triệu Văn Hòa che mặt mà khóc.

” Tốt lắm, tốt lắm, anh không phải vi khuẩn, không phải.” Ngô Tà đỉnh một đầu hắc tuyến đi tới an ủi.

Hà Bật Học tò mò vây xem. Bằng trực giác, anh hoàn toàn tin tưởng thằng cha ăn mặc khác người này là nhân vật rất có vai diễn a!

“Vẫn là bé Tà tốt nhất ~” Triệu Văn Hòa một phen nhào lên, gắt gao ôm người không buông tay.

” Mau! Buông! Tay! Ra!” Tiếng nói rõ ràng không phải Trương Khởi Linh nhưng lại càng tức giận hơn vang lên.

Triệu Văn Hòa mờ mịt ngẩng đầu, rốt cục phát hiện chính mình trong lòng không phải Ngô Tà, mà là một người khác dáng người tương đương Ngô Tà, thanh niên mặt tròn mắt to.” Cậu là ai?”

” Mặc kệ tôi là ai, anh có thể trước buông tôi ra hay không? Bị anh ôm như vậy thực không thoải mái.” Hà Bật Học sắc mặt trắng bệch thỉnh cầu. Tuy người này xem sao đều là người sống, nhưng cái loại âm lãnh, ghê tởm sau khi bị gã đụng tới này, thật sự là như khi anh bình thường chàng quỷ không có khác biệt a!…… Quả nhiên người này thật sự rất có đề tài tính……

Triệu Văn Hòa sửng sốt, cẩn thận đánh giá một chút sau giật mình hiểu ra buông tay: “Bát tự của cậu thật đúng là nhẹ miễn chê a ~ thật có lỗi nha, hại cậu không thoải mái.” Nói xong, nâng tay phất qua trên trán Hà Bật Học, “Tốt chút nào không?”

Khi Triệu Văn Hòa dời tay, Hà Bật Học ngạc nhiên phát hiện cảm giác khó chịu vừa mới trên người mình hoàn toàn biến mất không thấy: “Ác ác! Thật là lợi hại! Anh làm như thế nào vậy?” Chiêu này còn hơn nước bùa Ân Kiên nhà anh đến hiệu quả! Nếu Ân Kiên có thể học, kia những ngày về sau của anh còn không đắc tự tại chết?

” Làm ơn con mắt cậu mở to chút cho tôi!” Một tay đem Hà Bật Học hưng phấn đến ánh mắt lòe lòe tỏa sáng kéo đến phía sau bảo hộ, Ân Kiên như lâm đại địch trừng Triệu Văn Hòa, “Hắn là quỷ! Khu trừ quỷ khí của hắn ở trên người cậu bộ rất khó sao?”

Làm ơn, ai đến nói cho cái mẹt nhà y chút trí thức đi? Có một con Hạn Bạt tọa trấn không nói, thế nhưng còn có con quỷ pháp lực cao thâm đến làm cho y nhìn không thấu thường xuyên qua lại? Thể chất cậu cháu của bạn dượng út có cần tốt như vậy hay không?

” Quỷ?” Hà Bật Học mở to mắt, nhìn xem ngoài cửa, trời quang mây tạnh, giữa ban ngày ban mặt quỷ ra chạy loạn? Hơn nữa…… Anh nhìn chằm chằm dưới chân Triệu Văn Hòa, tuy so với người bình thường nhạt một chút, nhưng anh ta vẫn là có bóng a!

” Pháp lực đủ cao, ngưng cái thật thể đi ra cũng không là việc khó a ~” Triệu Văn Hòa phong tao hất tóc, ” Bản đế quân chính là một trong ngũ phương quỷ đế nột~”

” Ngũ phương quỷ đế?” Hà Bật Học nháy mắt, giống như lại nghe đến chuyện lạ a? “Địa vị rất lớn sao không?”

” Nhân gian đế vương, âm gian quỷ đế, cậu nói ta địa vị lớn không lớn?” Triệu Văn Hòa cười đến ngả ngớn.

” Phải không? Tôi chỉ biết là hiện tại nhân gian đế vương đều đã mồ yên.” Ân Kiên lãnh âm lãnh khí. Quỷ đế lại như thế nào? Dám điều diễn Hà đồng học nhà y đều giống nhau đáng chết.

Triệu Văn Hòa sắc mặt tái xanh, tầm mắt…… Kính râm chuyển hướng thiên sư suất khí đến không thể tưởng tượng nổi, không khí nhất thời hiểm ác giống như có điện quang hiện lên.

” Triệu Văn Hòa ngươi thực nhàn?”

Thanh âm lãnh đạm đến làm cho người ta theo đáy lòng mọc băng nhiễu loạn một người một quỷ phân cao thấp, Triệu Văn Hòa xoát đem mặt chuyển hướng Trương Khởi Linh, cười hì hì đến mất khí độ đế vương:” Đương nhiên thực nhàn~ Ôn Hòa chăm chỉ như vậy, ta sao có thể bận chứ?”

” Rảnh như vậy liền đi ngẫm lại xem như thế nào cùng Dương Vân chữa trị quan hệ, cứ chạy lên đây hắn cũng sẽ không ăn dấm chua cho ngươi xem.” Trương Khởi Linh liếc nửa mắt nhìn người, thành công lấy tư thái từ trên nhìn xuống người thân cao không mấy khác mình.

Triệu Văn Hòa quay đầu, rành rành một đầu heo chết không sợ nước sôi nóng.

Ngô Tà bất đắc dĩ lắc đầu. Lấy lời Trương Khởi Linh mà nói, Triệu Văn Hòa thích quỷ đế Dương Vân thích thật lâu, nhưng chính là chết khiêng không nói, cho dù là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn cùng người ta lên giường, vẫn y nhiên một bộ vô tâm vô phế.

Không ai có thể biết gã đến tột cùng suy nghĩ cái gì……. Là nói, vẫn là có người như vậy, nhưng vấn đề là này một cái càng làm cho người ta không thể tưởng tượng…

Cho nên Ngô Tà cho tới bây giờ không đi hỏi Triệu Văn Hòa vì sao xuất hiện ở mình nơi này, chính là tùy gã chạy đến tận trách bạn bè mặc gã thi thoảng phát điên, dù sao cuối cùng Trương Khởi Linh xem không được sẽ động thủ thu thập gã.

Nhưng là hôm nay này thời cơ thật sự là không xảo, trước mắt còn đứng nhiệm vụ chú hai ủy phái, tuy hai người kia đều thực dễ dàng bị người đem lực chú ý khiên đi, nhưng tổng thể đi lên nói Ngô Tà vẫn là cái có chút chức nghiệp thương nhân, vẫn là quyết định giải ưu bên này trước.

” Cái kia…… Các anh tìm ‘hoán sinh’ rốt cuộc để trị bệnh gì?” Ngô Tà hỏi. Cần phải vận dụng đến đồ vật kia, này rốt cuộc là nghi nan tạp chứng gì? ” Ôn Hòa,…… Chính là sư phụ Tiểu Ca, nàng y thuật rất cao, có lẽ có thể tìm nàng hỗ trợ.”

Ân Kiên cùng Hà Bật Học nhìn nhau. Nghe được Triệu Văn Hòa giải thích về loại thuốc trong mộ Bao Tự, bọn họ cũng đã quyết định buông tha cho con đường này. Bọn họ tới tìm linh dược, là vì mọi người có thể cùng nhau vui vẻ sống sót, mà không phải phải hy sinh ai đến đổi lấy một kết cục không hoàn mĩ.

” Sự thật…… Không phải có người sinh bệnh, mà là…… Trúng độc.” Hà Bật Học gãi gãi đầu, mở miệng. Chuyện cho tới nước này, mặc kệ sư phụ Hạn Bạt kia rốt cuộc có phải y thuật thông thần hay không, cũng đều chỉ có thể đem ngựa chết làm ngựa sống.

” Trúng…… Độc……” Ngô Tà co rút da mặt. Rốt cục thành công từ mật cảnh thám hiểm xuyên qua linh dị thần quái sau, nhân sinh của cậu lại chuyển tới giang hồ phong vân…… Làm ơn! Cậu chỉ là người thường! Loại ngày ngày lên xuống phập phồng, ầm ầm sóng dậy này giao cho người khác đi là đủ rồi! Tuy cậu rất muốn rống giận như vậy, nhưng nên giúp vẫn là nhất định phải giúp.

“Cái kia, Tiểu Ca……?” Chuyển hướng Trương Khởi Linh, Ngô Tà lo lắng đặt câu hỏi.

“Ôn Hòa y độc song tu.” Trương Khởi Linh thản nhiên cho Ngô Tà khỏa định tâm hoàn.

” Y độc song tu? Kia bả tu chân không?” Ân Kiên chọn mi, y chính là không quen nhìn bộ dáng Hạn Bạt này tự tin tràn đầy, không đả kích một chút, y thật sự cảm thấy thực xin lỗi chính mình gia học sâu xa, tuy nhiên nếu đả kích thành công, bị thương nặng nhất kỳ thật hẳn là chính y, “Kia độc là thi độc! Cương thi thi độc! Thầy thuốc bình thường ngươi để người ta lấy cái gì đi cứu!?”

Rốt cục nhịn không được nảy sinh ác độc một cước đá ngã ghế nằm bên chân, Ân Kiên áp lực không được tuyệt vọng trong lòng. Bọn họ Ân gia vì cả dương gian vội chết vội sống, vì cái gì kết quả còn muốn chịu loại tra tấn này? Nhớ đến Ân Lâm, cô út tuy thực tàn ác cay nghiệt, nhưng trong tâm lại tối yêu thương y, đã gần suy yếu đến không chịu nổi lại còn mạnh nâng khí thế làm cho bọn họ yên tâm khi bọn họ xa nhà, Ân Kiên chỉ cảm thấy trong lòng một trận cay đắng.

Mấy tháng trước thân thể Ân Lâm xuất hiện vấn đề, kết quả kiểm tra cư nhiên là bởi vì không rõ nguyên nhân mà làm cho thân thể dần dần hủ bại. Hoàn toàn không rõ đến cầu trợ bạch hổ tinh mở pub kia sau, mới được đối phương kiểm tra ra cư nhiên là trúng thi độc. Mà Ân Lâm quả thật từng cùng quỷ cách cách Cố Luân Hòa Tĩnh đấu quá một hồi sinh tử. Năm đó ẩn ưu chôn dấu đến bây giờ rốt cục bùng nổ.

Bọn họ cũng từng cầu Lôi Lôi thi cứu, nhưng bạch hổ tinh cùng bọn họ quan hệ thực thân cận này lại lắc đầu nói nàng vô năng vi lực.

Người trong yêu giới, trừ bỏ không muốn cùng chính đạo tu sĩ ngay mặt đối địch ở ngoài, cùng tồn tại trong yêu giới, tối không muốn cùng địch chính là cương thi. Tuy cương thi rất khó dùng cùng đoạn thời gian tu ra tu vi cao thâm như những yêu quái khác, nhưng cương thi thi độc lại làm kẻ khác khó lòng phòng bị, đồng thời dung hợp độc, thi khí, âm khí cùng oán khí cho đến sát khí, một khi lây dính, trừ phi có thể ở trước khi lan tràn nhịn đau cắt bỏ bộ phận thân thể bị nhiễm độc, nếu không chờ thi độc lan ra toàn thân, chỉ còn một con đường chết.

Thi độc của Cố Luân Hòa Tĩnh có thể ẩn núp trên người Ân Lâm lâu như vậy, một phần là do Ân Lâm đ*o thuật cao thâm, một phần khác là bởi vì Cố Luân Hòa Tĩnh làm cương thi tu hành không đủ, nhưng này cũng không ngại uy lực thi độc trên người ả, hơn nữa lệ khí của ả còn nặng như vậy.

Cho nên Lôi Lôi không có biện pháp, các yêu quái khác giống Lôi Lôi cũng không có biện pháp. Không còn hy vọng rồi lại không cam lòng buông tha như vậy bọn họ lật nát điển tịch hai nhà Ân, Ngô, rốt cục tìm được ghi chép về linh dược trong mộ Bao Tự, kết quả không nghĩ tới……

” Thi độc a……” Ngô Tà liếc Trương Khởi Linh một cái, này…… Có tính không thuật nghiệp có chuyên công?

” Thi độc a.” Trương Khởi Linh lạnh nhạt, nếu nói cái khác độc Ôn Hòa còn có thể giải không được, nhưng thi độc…… Thiên hạ còn có ai so với nàng càng hiểu biết?

” Thi độc a ~” Triệu Văn Hòa một phen ôm vai Ngô Tà, cả người rũ trên vai người ta miễn cưỡng cười.

Ân Kiên trên trán gân xanh bạo khởi. Hiện tại này ba người là như thế nào? Có tâm xem chê cười nhà y sao không?!

” Ôn Hòa…… Cũng là Hạn Bạt u ~” Triệu Văn Hòa hắc hắc cười, “Thi độc gì chứ, nàng giải không được liền không ai có thể giải.”

” Hạn Bạt?” Ân Kiên dương cằm trực chỉ Trương Khởi Linh, “Này cũng là, như thế nào không tìm hắn?”

” Trương Khởi Linh?” Triệu Văn Hòa giống nhau nghe thấy cái gì buồn cười cười to ba tiếng, “Theo thi biến đến sinh thành Hạn Bạt tổng cộng chỉ dùng hai năm, hắn như vậy ngươi dám dùng?”

” Hạn Bạt chỉ cần hai năm có thể tu thành?” Hà Bật Học trợn to nhãn. Nghe Lôi Lôi nói, theo cương thi tu đến Hạn Bạt, cho dù cơ duyên cao tới đâu, không cái trăm ngàn năm cũng đạt không đến a.

” Ôn Hòa làm.” Trương Khởi Linh thản nhiên giải thích.

Hà Bật Học cùng Ân Kiên nhìn nhau, hai năm luyện thành một cái Hạn Bạt? Chuyện nghịch thiên như vậy đều có thể làm ra…… Ôn Hòa kia, làm không tốt thật sự có thể cứu Ân Lâm.

Bình luận

Truyện đang đọc