PAPARAZZI HÓNG DRAMA

Một ngày mới được bắt đầu bằng việc hưởng thụ bữa ăn sáng.

Dì Lưu ở cạnh báo cáo, Tạ Tri Hành rời Ngự Lâm Uyển đi làm lúc 7 giờ sáng, nửa năm nay anh tập trung công sức cho công việc ở tập đoàn nhà họ Tạ, thỉnh thoảng mới nhận chút công việc ở showbiz.

Hạ Trừng Trừng rất thích hành vi chăm chỉ này của Tạ Tri Hành, rõ ràng đã rất tự do về mặt tiền tài nhưng vẫn luôn cố gắng mỗi ngày.

Dù sao mỗi đồng anh kiếm bây giờ đều là tài sản chung của vợ chồng mà!

Hệ thống khịt mũi coi thường, “Cô tưởng ai cũng giống cô à? Cả ngày đi dạo, nghịch chó mèo rồi làm biếng? Người phải có giấc mộng chớ!”

“Tao cũng có giấc mộng á!”

Hạ Trừng Trừng nói, “Đăng drama cho mọi người hóng là giấc mơ của tao!”

Sau khi ăn xong, dì Lưu dẫn nhóm tạo hình vào phòng khách.

“Bà chủ, nghe bảo lát nữa bà đến đoàn phim [Tiên Quyết], ông chủ đã mời nhóm tạo hình đến cho bà.”

Dì Lưu bắt đầu giới thiệu nhóm tạo hình này, người đứng đầu là Ivy, là người tạo hình nổi tiếng thế giới, trước giờ chỉ làm tạo hình cho nghệ sĩ đi thảm đỏ, rất ít khi nhận làm tạo hình hàng ngày. Lần này nể mặt Tạ Tri Hành nên mới đến làm tạo hình cho cô.

Ý là, Tạ Tri Hành rất quan tâm bà chủ.

Dì Lưu cảm thấy lần đầu ở lại Ngự Lâm Uyển, ông bà chủ còn chia phòng ngủ, nghĩa là có ngăn cách, cho nên sáng nay dì đã nói không ít lời hay về Tạ Tri Hành bên tai cô.

Hạ Trừng Trừng không quan tâm lời của dì Lưu, hứng thú để Ivy tạo hình cho mình.

Tuy rằng cô biết make-up nhưng phần lớn là ngụy trang.

Còn về tạo hình là kiểu hưởng thụ khác biệt.

Ivy chỉ dùng một vài nét bút đã khiến gương mặt vốn xinh đẹp của Hạ Trừng Trừng trở nên đẹp hơn, da như ngọc, mặt mày anh khí nhưng không mất đi sự linh động.

Sau đó Ivy đưa bộ váy liền người được thêu rất đẹp của thương hiệu H cho Hạ Trừng Trừng, làn vay được làm bằng tơ lụa màu xanh, vòng eo thon thon có thể ôm bằng một tay. Trang sức trong bộ sưu tập cao cấp Tinh Không của tập đoàn nhà họ Tạ điểm xuyết trên phần cổ trắng nõn của Hạ Trừng Trừng, làm cô cứ như mỹ nhân ngư vừa rời khỏi biển cả.

Mọi người khó thể dời mắt, nhìn Hạ Trừng Trừng chằm chằm.

Người đẹp chắc chỉ có vậy thôi.

Nhân viên làm việc của Ivy không nhịn được nhỏ giọng nói:

“Hạ Trừng Trừng đẹp vậy luôn?”

“Không nghĩ tới á! Lúc trước đọc mấy bài PR của Diệp Thi Văn, bảo cô ta đẹp hơn Hạ Trừng Trừng, nhưng cô Hạ đẹp vậy mà trời! Hai người đâu chung level đâu trời!”

“Fans bị mù mắt á! Chị gái đẹp vậy mà chửi hoài là sao? Không có đạo lý tí nào!”

“Nếu tôi là Hàn Gia Lâm thì tôi sẽ chọn Hạ Trừng Trừng á! Anh ta thích Diệp Thi Văn mà không thích Hạ Trừng Trừng là do não có vấn đề à?”

….

Hạ Trừng Trừng hài lòng nhìn bản thân cực gợi cảm trong gương.

Dù là đi đánh nhau hay làm ầm ở đoàn phim, cô vẫn phải xinh đẹp!

Sau khi kết thúc tạo hình là 9 giờ rưỡi.

Hạ Trừng Trừng tạm biệt Quang Tông Diệu Tổ, lái con Ferrari màu hồng nhạt của cô rời khỏi Ngự Lâm Uyển.

*

Studio của đạo diễn Chu Hướng Nam.

Toàn bộ studio rất bận rộn.

[Tiên Quyết] là kịch bản mà Chu Hướng Nam để ý từ ba năm trước, sau khi xem kịch bản, ông đã tin rằng đây là bộ phim có thể hot nếu có thể quay được bằng góc nhìn nghệ thuật và đầu tư lớn!

Vì vậy Chu Hướng Nam dành ba năm đi tìm tài trợ, nhưng gặp trắc trở vô cùng.

Cho đến một tuần trước, giải trí Thiên Thịnh liên hệ ông, đồng ý đầu tư toàn bộ nhưng yêu cầu Chu Hướng Nam phải bắt đầu quay trong một tháng, sau đó quay chụp hai tháng rồi chiếu trong nửa năm!

Hơn nữa phải để Hạ Trừng Trừng làm nữ phụ.

Chu Hướng Nam bận rôn vì điều kiện trên. Bình thường một bộ phim phải dành ra hai ba tháng để chuẩn bị, từ tuyển diễn viên, chọn tạo hình nhân vật rồi đọc kịch bản xong khởi động máy, nhưng thời gian này Chu Hướng Nam không rảnh để đi tuyển diễn viên, kịch bản cũng không kịp sửa cho hay.

Chu Hướng Nam rất khó chịu, ông thậm chí muốn kháng nghị thời gian quá ngắn, phim sẽ rất tệ, ông không muốn quay!

Nhưng Thiên Thịnh trừ việc nhét Hạ Trừng Trừng và yêu cầu thời gian gấp ra thì không yêu cầu gì thêm.

Ngươi đầu tư như vậy rất khó tìm trong showbiz.

Ngành đầu tư phim ảnh có bậc thềm rất thấp, cho nên ai muốn đầu tư cũng được, đặc biệt là đám người không hiểu gì nhưng luôn cảm thấy ý kiến của mình có giá vô cùng.

Nhưng bậc thềm của ngành này thật sự rất cao. Chỉ có người hiểu công việc này mới có thể quay được phim hay.

Chu Hướng Nam hiểu, Thiên Thịnh muốn dùng bộ [Tiên Quyết] để nâng Hạ Trừng Trừng hot. Nhân vật nữ thần Vô Hoan trong kịch bản là một nhân vật hút fan.

Mặc dù kỹ thuật diễn của Hạ Trừng Trừng chẳng ra gì, nhưng bề ngoài tốt, nếu dạy tốt thì có thể đóng được vai Vô Hoan.

Chu Hướng Nam chấp nhận vì sự kết hợp hoàn mỹ giữa nghệ thuật và thương nghiệp nên ông chịu lùi bước một tí.

Cho nên, Chu Hướng Nam lùi bước.

Ông chỉ mong [Tiên Quyết] có thể thuận lợi, hi vọng Hạ Trừng Trừng có thể chất bị người ghét kia không làm gì xấu trước khi phim chiếu.

Tiếng giày cao gót vang lên bên ngoài, kết hợp tiếng gõ cửa.

“Vào đi ---“

Cửa vừa đẩy ra, trước mắt là bô váy màu lam đang bay bổng. Chủ nhân của chiếc váy có làn da trắng mặt đẹp, vòng cổ trên cổ phụ trợ cho gương mặt xinh đẹp tới tỏa sáng của cô.

Chu Hướng Nam sửng sốt mấy giây, yết hầu căng cứng, đột nhiên mất đi năng lực ngôn ngữ.

Kinh diễm.

Kinh diễm như lần đầu Vô Hoan xuất hiện trước mặt mọi người.

Chu Hướng Nam ở showbiz nhiều năm, gặp qua đủ kiểu gái xinh nên ông có sức chống cự với cái đẹp hơn người khác.

Nhưng lúc ông thấy Hạ Trừng Trừng, ông cứ ngỡ mình đã thấy được Vô Hoan.

Chu Hướng Nam đột nhiên cảm thấy, Hạ Trừng Trừng chính là Vô Hoan!

Bề ngoài như vậy đã khiến người xem phải giật mình rồi! Để cô học lớp biểu diễn nửa tháng trước khi quay thì cô có thể diễn ra được Vô Hoan có một không hai!

Chu Hướng Nam im lặng chìm trong giấc mộng hoàn mỹ của mình, nhưng lại bị âm thanh của Hạ Trừng Trừng phá hủy.

“Đạo diễn Chu, tôi đến để hủy hợp đồng.”

Chu Hướng Nam: “…?”

Chu Hướng Nam cảm thấy tai mình có vấn đề.

“Nếu cô cảm thấy thời lượng của nữ phụ ít thì tôi sẽ tăng thêm!” Diễn viên tốt khó cầu, Chu Hướng Nam không nghĩ mà nói ngay.

“Không cần.” Hạ Trừng Trừng mỉm cười, ngồi xuống ghế, “Ý của tôi là tôi không muốn diễn, tiền vi phạm bao nhiêu, ngài tính đi.”

Thấy bộ dạng nghiêm túc của Hạ Trừng Trừng, Chu Hướng Nam ý thức được vị tiểu thư luôn dành bảng bị ghét nhất showbiz này nghiêm túc thật.

Trái tim ông co giật, nhớ đến yêu cầu lúc kí hợp đồng với Thiên Thịnh.

Thứ nhất, Hạ Trừng Trừng phải đóng ít nhất là vai nữ phụ chính.

Thứ hai, phải quay trong thời gian ngắn nhất có thể.

“Cô Hạ, cô không thể không diễn!”

Giây tiếp theo, Chu Hướng Nam quỳ xuống, ôm đùi Hạ Trừng Trừng khóc lóc, trông rất đáng thương.

Hạ Trừng Trừng: “…”

Đạo diễn, ông thay đổi sắc mặt nhanh thật đó!

Chu Hướng Nam cứ như bị bắt chẹt, không thèm để ý hình tượng đạo diễn của mình, “Nếu cô không diễn thì đoàn phim này không còn nữa! Cô Hạ, cô nghĩ lại đi! Có yêu cầu gì thì cùng bàn với nhau nè!”

Hạ Trừng Trừng nhìn Chu Hướng Nam nghi ngờ.

Chu Hướng Nam nghĩ một lát, nói, “Bộ phim này do Thiên Thịnh đầu tư… Họ yêu cầu cô phải đóng vai nữ phụ.”

Hạ Trừng Trừng sửng sốt.

Trong mắt người ngoài, Thiên Thịnh là công ty giải trí lâu năm. Nhưng Hạ Trừng Trừng biết Thiên Thịnh bị Tạ Tri Hành mua lại từ lâu rồi.

Hèn gì lúc Hạ Trừng Trừng bị chửi bới ghê như vậy, [Tiên Quyết] vẫn chọn cô làm nữ phụ! Ha Trừng Trừng đột nhiên nhận ra được trò sau đó, [Tiên Quyết] có lẽ là tài nguyên mà Tạ Tri Hành hứa hẹn cho nguyên chủ để cô quay lại showbiz.

Biết rõ đường vòng trong đó, Hạ Trừng Trừng không làm khó Chu Hướng Nam mà bình tĩnh đỡ ông dậy, an ủi ông vài câu rồi gọi cho anh.

Bên phía tập đoàn nhà họ Tạ.

Lúc chuông di động của Tạ Tri Hành vang lên, phòng họp im ắng, mọi người nhìn anh.

Ngoài giám đốc ra thì không ai dám để chuông lúc họp cả.

Nhưng mọi người đều biết thói quen của Tạ Tri Hành, anh không bao giờ nghe máy lúc họp cả. Cái người bị người đời xem là con hát nửa đời người này rất nghiêm túc với công ty nhà mình.

Nhưng hôm nay lại ngoài dự đoán, Tạ Tri Hành nhìn tên trên điện thoại, không tắt điện thoại mà nói: “Nghỉ ngơi mười phút.”

Sau đó anh ra ngoài hành lang nghe máy.

“Anh Tạ, tôi không muốn đóng [Tiên Quyết].” Giọng Hạ Trừng Trừng vang lên bên kia đầu dây. Cô gái nói thẳng, vừa mở miệng đã nói rõ ý đồ.

Tạ Tri Hành xoa đầu.

Hửm? Sao cô không đóng trò ân ái nữa? Không lẽ ở cạnh có ai à?

“Được.” Tạ Tri Hành trả lời.

[Tiên Quyết] vốn là bộ phim điện ảnh kết hợp giữa nghệ thuật và thương nghiệp, cũng là một chiến lược của Thiên Thịnh. Dù cô không đóng thì Thiên Thịnh vẫn đầu tư.

“Tôi không diễn nhưng tôi muốn làm nhà sản xuất.” Ha Trừng Trừng nói.

Lời này khiến Tạ Tri Hành sửng sốt.

Nhà sản xuất là chúa tể trong đoàn phim, có quyền quyết định thuê ai đuổi ai. Là trung tâm từ lúc tuyển diễn viên cho đến khi chiếu phim. Cũng có một số giám đốc công ty điện ảnh hoặc nhà đầu tư sẽ được ghi tên nhà sản xuất của phim.

Thiên Thịnh đã xem kịch bản của [Tiên Quyết], bọn họ đánh giá cao kịch bản, mà Thiên Thịnh cũng rất xem trọng Chu Hướng Nam, ông là đạo diễn giỏi, có năng lực rất mạnh trong việc khống chế cốt truyện và hình ảnh. Kế hoạch của Thiên Thịnh là để Chu Hướng Nam toàn quyền phụ trách [Tiên Quyết]. Một tháng khởi động, hai tháng quay, nửa năm chiếu rất khắc nghiệt nhưng đã được tính toán kĩ, nếu không Chu Hướng Nam sẽ không đồng ý.

Hơn nữa, sau khi quay [Tiên Quyết] xong, Thiên Thịnh sẽ tìm đội làm hiệu ứng phim giỏi nhất về làm hậu kì.

[Tiên Quyết] tuyệt đối là bộ phim hot cuối năm!

Nhưng nếu Hạ Trừng Trừng làm nhà sản xuất phim… Nếu sự tham gia của cô làm ảnh hưởng Chu Hướng Nam thì phim này có khi không thể hot.

Nếu Hạ Trừng Trừng nói câu này lúc họp đầu tư Thiên Thịnh thì chắc sẽ bị phản bác.

Nhưng lúc này cô chỉ nói cho người đứng đầu nhóm đầu tư [Tiên Quyết] --- Tạ Tri Hành.

Tạ Tri Hành biết rõ ý của cô, chắc chỉ dùng cái danh nhà sản xuất để can thiệp vụ chọn diễn viên, không tham gia nhiều. Nên anh không hỏi nhiều mà đáp lại, “Được rồi, tôi biết rồi.”

Hạ Trừng Trừng vừa cúp máy thì Chu Hướng Nam cũng nhận được tin từ bên phía phụ trách của Thiên Thịnh, báo là nhà sản xuất đổi người rồi.

Chu Hướng Nam: “???”

Nhà sản xuất của [Tiên Quyết] là diễn viên quần chúng ở Hoành Điếm à? Nói đổi là đổi hả?

Huống chi Chu Hướng Nam có chút do dự, Thiên Thịnh để ông phụ trách hoàn toàn phim, công ty chỉ phụ trách chuyển tiền, nhưng bây giờ…

Chu Hướng Nam nhìn về phía Hạ Trừng Trừng, nuốt nước miếng.

Cứ cảm thấy Hạ Trừng Trừng sẽ làm chuyện xấu á!

Không! Cái mặt yêu diễm đê tiện này! Nếu cô không làm chuyện gì thì sao xứng với gương mặt hại nước hại dân kia chứ!

Không được! Nếu vậy phim của ông sẽ xong mất!

Chu Hướng Nam đang nghĩ nên nói sao để khuyên Hạ Trừng Trừng, đê cô ít tham gia vào, không ngờ cô lại mở miệng nói trước: “Đạo diễn Chu, tôi sẽ không can thiệp đoàn phim quá nhiều, quay phim thế nào đều do ông làm chủ, tôi chỉ tham khảo thôi. Có điều tiến độ phim bây giờ khá gấp. Dù sao chúng ta không vội, ông có thể làm chậm tiến độ, chuẩn bị từ từ, nữ phụ cần chọn lại lần nữa.”

Chu Hướng Nam sợ ngây người, ngẩn người mấy giây.

Không can thiệp nhiều vào đoàn phim, lại cho phép chậm tiến độ. Đây đâu phải hại nước hại dân, đây là tiên nữ hạ phàm á! 

Bình luận

Truyện đang đọc