Cảnh giá»i Thiên Võ, sá»± tá»n tại vô Äá»ch.
Lúc này, Tần Ninh nhìn bóng ngưá»i Äó, cÅ©ng hÆ¡i sá»ng sá»t.
Trong giây phút ấy, hắn như rÆ¡i vào há»i ức rất lâu vá» trưá»c.
“Thương Hư...”
Tần Ninh từ từ má» miá»ng.
“Tần Ninh, làm gì cÅ©ng nên giữ lại má»t con ÄÆ°á»ng, nếu không, Äắc tá»i phải ngưá»i không nên thì háºu hoạn khó lưá»ng lắm Äấy”.
Thương Hư nhìn Tần Ninh, thần tình lãnh Äạm mà kiêu ngạo.
Là ngưá»i Äã sá»ng chín vạn nÄm, ông ta có sá»± kiêu ngạo cá»§a mình.
“Giữ lại má»t ÄÆ°á»ng?” ! Nghe váºy, Tần Ninh báºt cưá»i.
“Ta nên nói câu này vá»i ngươi má»i phải Äấy!”
Tần Ninh tá»a ra má»t cảm giác khiến ngưá»i ta lạnh gáy, lắc Äầu nói.
“Nguyên thạch phong ấn thá»i không không có trong Cá»u U Äại Lục.
NÄm Äó, Cá»u U Äại Äế lấy ÄÆ°á»£c má»t viên từ Äại lục Thương Lan vá».
Viên Äá này có giá trá» hÆ¡n cả cái Cá»u U Äại Lục này”.
“Sau này, Cá»u U Äại Äế tặng nguyên thạch phong ấn thá»i không lại cho Äá» tôn mà mình Äắc ý là Minh Uyên”.
“Mà sau Äó nữa, Minh Uyên không dùng, lại tặng Äi cho thuá»c hạ cá»§a mình”.
“Ta cứ nghÄ© Minh Uyên sẽ tặng nó cho tên nhóc Linh Uyên kia, nhưng hóa ra là cho ngươi”.
Tần Ninh nói ra từng câu, Äám ngưá»i lại ngỡ ngàng không hiá»u.
Nhưng bóng dáng Thương Hư thì lại run nhẹ.
“Nguyên thạch phong ấn thá»i không”.
Thần sắc Dương Thiên Thá»§ sững sá».
“Ta nghe nói nó có thá» phong ấn thá»i gian và không gian, bảo Äảm cho ngưá»i ÄÆ°á»£c phong ấn này chặn lại sá»± lưu chuyá»n cá»§a thá»i gian cùng không gian, nhưng thá»±c lá»±c sẽ không ÄÆ°á»£c tÄng lên nữa, tháºm chí còn tụt giảm”.
“Viên nguyên thạch phong ấn thá»i không này chá» tá»n tại trong sách cá», mà còn hiếm vô cùng, không lẽ...”
Tá» thượng cá»§a thượng quá»c Linh Ương là Dương Linh Uyên, thiên tưá»ng Linh Uyên thanh danh hiá»n hách, ngưá»i Äứng Äầu mưá»i tám thiên tưá»ng, ÄÆ°á»£c Minh Uyên Äại Äế yêu thích nhất.
Cho nên rất nhiá»u chuyá»n ÄÆ°á»£c ghi lại trong thượng quá»c Linh Ương.
Dương Thiên Thá»§ nói ra khiến tất cả phải sững sá».
Nếu món Äá» này tháºt sá»± tá»n tại thì các Äại Äế quá»c chắc chắn sẽ phong ấn các nhân váºt mạnh mẽ lại, lưu giữ tuá»i thá» cho bá»n há».
Má»t khi Äế quá»c gặp Äại nạn, bá»n há» mà xuất hiá»n thì ai ngÄn cản ná»i?
Minh Uyên Äại Äế có nhưng không dùng mà lại ÄÆ°a cho nguyên soái Thương Hư.
Ngưá»i ngoài Äá»u biết Minh Uyên Äại Äế sá»§ng ái nhất thiên tưá»ng Linh Uyên, nhưng xem ra là không phải rá»i...!
Lúc này, cÆ¡ thá» Thương Hư khẽ run, không nói lá»i nào.
Ông ta chính xác là má»t ngưá»i Äáng chết, nhưng lại tá»n tại những chín vạn nÄm trong Äá phong ấn thá»i không, chín vạn nÄm này, thá»±c lá»±c cá»§a ông ta không há» tÄng lên mà còn thụt lùi.
.
Xin hãy Äá»c truyá»n tại || Тгu mTruÑen.оR G ||
Hiá»n giá» ông ta chá» còn á» lại cảnh giá»i Thiên Võ tầng má»t.
Cảnh giá»i Thiên Võ trong các quá»c gia có thá» ÄÆ°á»£c coi là bá chá»§ má»t phương.
Nghe váºy, cả ngưá»i Thương Hư sá»ng sá»t.
“Không sai, Äại Äế từng bảo ta phong tá»n á» trong nguyên thạch phong ấn thá»i không, nếu Äế quá»c Bắc Minh gặp phải nạn diá»t quá»c thì ta phải ra tay tương trợ”.
“Nhưng Äế quá»c Bắc Minh mặc dù tàn lụi nhưng vẫn chưa bá» diá»t quá»c”.
“Ông nói ÄÆ°á»ng hoàng tháºt Äấy”, Thiên Äá»ng Tiên phẫn ná» nói: “Viá»n trưá»ng há»c viá»n Thiên Thần và Minh Uyên Äại Äế không chá»n ba hoàng bảy vương mà chá»n ông, thế mà ông lại quay mặt làm ngÆ¡, Äá» mặc Äế quá»c Bắc Minh tàn lụi”.
“Vì sao Äế quá»c Bắc Minh lụi bại, ông không rõ hay sao hả?”
“Chá» hàng vạn nÄm sau, khi ông chết, ông Äá»nh lấy mặt mÅ©i gì mà gặp Minh Uyên Äại Äế và viá»n trưá»ng há»c viá»n Thiên Thần chứ?”.