QUÂN HÔN KHÓ CẦU GẢ CHO ĐÔ ĐỐC THỰC VẬT



Sau giờ nghỉ trưa sáng hôm sau, Tâm Dao kéo cả Tuệ Khanh đi đến gặp Thuỳ Linh qua sự cho phép của chị.

Mai Thuỷ bận tập luyện cho kì thi nên không thể theo cùng, cũng gửi lời hỏi thăm tới chị, có thể gọi là không đánh không quen biết đi.
Thuỳ Linh đặt một phòng riêng trong quán lẩu, nhắn địa chỉ và bắt đầu chờ đợi trong lúc khui sẵn chai bia.

Đợi đến khi cả hai tới, chị đã uống được ba lon, trạng thái đã có chút lâng lâng.

Tâm Dao nhanh chóng giật nó khỏi tay chị, khẽ nhíu mày: “Chị uống ít thôi.”
“Hai đứa đến rồi à? Nhanh uống với chị vài ly nào.” Thuỳ Linh bật cười, rót mỗi người một ly đầy rồi uống cạn khiến Tâm Dao và Tuệ Khanh hoảng hốt.
“Chị bị sao vậy? Uống từ từ thôi.” Tuệ Khanh lập tức chặn lại, dở khóc dở cười với trạng thái hiện giờ của Thuỳ Linh.
Đột nhiên, tiếng điện thoại reo vang cắt đứt sự hỗn loại.


Thuỳ Linh bắt máy một cách chậm rãi: “Dạ, con nghe thưa bố… con hiểu rồi… con không sao, con đang đi chơi với bạn… cảm ơn bố.”
Không gian rơi vào mảng im ắng, Thuỳ Linh chợt bật cười to rồi nhỏ dần, sau đó là hai hàng nước mắt rơi xuống cùng tiếng nức nở không thôi.

Tâm Dao và Tuệ Khanh ngồi ở hai bên, một người lấy giấy, một người vuốt lưng.
“Tâm Dao, em nói đúng.

Hắn ta là một tên sở khanh.” Thuỳ Linh vừa khóc vừa chửi rủa.
Đêm qua, Thuỳ Linh về tới nhà thì lập tức đụng mặt Nhật Hào đang tỏ vẻ ngoan hình ngồi trong phòng khách.

Hắn thấy chị, vui vẻ nở nụ cười ngại ngùng hệt như lúc nhỏ, nhưng vì sao bây giờ chị lại thấy nó đáng kinh tởm biết bao nhiêu.
Thuỳ Linh không muốn nói nhiều, lên tiếng đại vài câu rồi đuổi Nhật Hào ra khỏi nhà.

Điều này khiến ông Nguyễn, cũng chính là ba của chị, khá bất ngờ, nên giả vờ hỏi thăm một số chuyện khác rồi mới vòng về hành động vừa nãy của chị.

Chị không có ý định giấu ba mình, vì một khi ông đã muốn biết thì không chuyện gì qua mắt được ông.
Ông Nguyễn nghe con gái cưng kể lại tất cả, kèm đoạn ghi hình lấy được từ Tâm Dao thì không có bất kì sự tức giận nào hệt như tưởng tượng của Thuỳ Linh, ngược lại thở dài một hơi, khiến chị nghi ngờ: “Bố biết tất cả sao?”
Ông Nguyễn gật đầu, thử hỏi một người sẽ làm rể nhà mình mà ông không cho người theo sát được sao.

Ông mấy lần ra ngụ ý rằng Thuỳ Linh cứ việc tìm hiểu nhiều người, không cần nghe theo sự sắp đặt của gia đình nhưng mọi ý chí của cô đều đặt lên thằng nhóc tồi tệ này khiến ông không nỡ tách chúng ra.

Nhiều lần cảnh cáo cứ nghĩ hắn sẽ thu liễm nhưng bản tính vẫn không thay đổi.
“Nếu con quá thích nó, bố sẽ có cách khiến nó chỉ chú tâm vào mình con.” Ông Nguyễn đáp một cách tự tin như thể có hàng ngàn cách để bắt Nhật Hào phải im lặng ở một chỗ.
“Không thưa bố, con muốn xin phép được rút lại hôn ước của tụi con ngay lập tức.” Thuỳ Linh lên tiếng, ánh mắt cứng rắn nhìn ông Nguyễn khiến ông sững sốt, không khác gì khoảnh khắc chị muốn đi theo con đường ca hát yêu thích.

“Được, nếu đó là điều con muốn.” Ông Nguyễn xoa đầu Thuỳ Linh, ôm con gái vào lòng mà an ủi đủ điều, sau đó lập tức liên hệ với nhà họ Trịnh rút lại hôn ước trong sự bàng hoàng.

Đó là tất cả những gì Thuỳ Linh đã bàn bạc với ông Nguyễn, bà Nguyễn không hiểu rõ sự việc nhưng giác quan của bà không thích Nhật Hào nên vô cùng hưởng ứng, cuối cùng là trình tự bắt ép huỷ hôn dù nhà họ Trịnh có giải thích ra sao.

Ban nãy, đã có không ít người thông báo từng chuyện xấu mà Nhật Hào làm sau lưng hai gia đình chỉ để hưởng thụ thú vui khoái lạc, thật khiến người khác phải ghê tởm.
Thuỳ Linh nắm chặt tay lại, giọng đầy nghẹn ngào: “Tại sao chứ? Chị đâu thiếu cái gì, thậm chí còn hơn những người mà hắn ôm ấp hằng đêm.

Chị ở bên hắn hai mươi mấy năm, là hai mươi mấy năm đấy, chị không xứng đáng bị đối xử như thế.”
Tâm Dao ôm lấy bờ vai của Thuỳ Linh vuốt nhẹ: “Có nhằm thể loại chúng ta gặp được sớm, bỏ sớm mới tìm được người thật sự thích hợp.

Hai mươi mấy năm đó đủ cho chị kinh nghiệm nhìn rõ người như hắn ta.”
“Đúng đấy, chị xinh đẹp như thế, lại còn tài năng, theo em thì cái gã Nhật Hào kia mới không xứng với chị.

Chị phải ở bên những người cao cấp hơn, chẳng hạn tổng tài nghìn tỷ, hoàng tử hay đại ca xã hội đen tám múi ấy.” Tuệ Khanh uống cạn ly bia, khà lên một tiếng rồi khoa tay múa chân.
Hành động này đã thành công khiến Thuỳ Linh bật cười.

Vốn dĩ chị không đau buồn vì tên đấy, nhưng lại tiếc khoảng thời gian tươi đẹp của một thời thanh xuân, có lẽ thứ chị luôn hướng tới là Nhật Hào trong sáng lúc nhỏ, người đó đã đi rồi thì chị nên bước tiếp, tìm kiếm điều tốt đẹp hơn.
“Cảm ơn hai đứa.” Thuỳ Linh ôm Tâm Dao và Tuệ Khanh vào lòng, cảm xúc đè nén đã được tuôn trào thông qua dòng nước mắt.
Bữa tiệc thất tình đã đổi thành bữa tiệc chúc mừng thoát khỏi cặn bã.

Trong lúc ba người đang hăng say vừa nhậu vừa nhúng lẩu, tin tức trời giang hôn ước giữa nhà họ Nguyễn và nhà họ Trịnh đã bị giải trừ.

Phóng viên liên tục ghé đến để hỏi thăm nhưng ông Nguyễn từ chối đón tiếp, chỉ để lại một câu họ đã làm gì thì tự họ biết khiến mọi dư luận lại đổ ầm về phía nhà họ Trịnh.

Đồng thời, đoạn clip ngắn h0an ái giữa Nhật Hào và một cô gái bị che mặt đã được phát tán khắp trang mạng xã hội, nhưng không cách nào qua mặt được những kẻ săn tin chuyên nghiệp.

Chỉ vài động thái cơ bản và đặc điểm, họ rất nhanh đã lùng ra được người cặp kè với Trịnh nhị thiếu gia này là tiểu thư Mỹ Ngọc, con gái của nhà họ Lý.

Thế rồi họ đặt lại nghi vấn về phía tranh chấp giữa hai chị em Mỹ Ngọc và Tâm Dao, có khi nào vì giật bồ mà thù ghét lẫn nhau, cô em thật sự cắm sừng đô đốc?
Nhưng chỉ trong ngày hôm đó, một bài đăng xuất phát từ công ty ‘Thâm Tàng Bất Lộ’ chỉ rõ những manh mối chính Nhật Hào là người day dưa không dứt với Tâm Dao, nhiều lần muốn ***** *** cô nhưng may mắn đều có thể trốn thoát.

Hình ảnh Vĩ Thành mạnh mẽ áp chế Nhật Hào trong khuôn viên trường cũng được xuất hiện, tạo một làn gió hâm mộ cuồng nhiệt.
Cùng lúc đó, công ty giải trí Đỗ đã thông báo Tâm Dao thành công kí kết và trở thành nhân lực tài năng dưới trướng quản lý Văn Tứ, cũng hiện là quản lý của ảnh đế Hữu Đức, vì thế mới có tấm hình cậu ta đến rước cô ở cổng trường.

Nhờ làn sóng mạng, họ cũng quyết định sẽ nương theo đó mà quảng bá ca khúc mới của Ngạn Hoa kết hợp cùng Tâm Dao, càng làm người khác thêm phần háo hức.
Thì ra chị dâu không cắm sừng đô đốc.

Chị dâu kí kết với công ty giải trí lớn, sắp có lần trình làng đầu tiên trong giới giải trí.

Ai xem qua màn biểu diễn ở cuộc thi kia cũng trầm trồ, sau đó hầu như đều mong chờ.

Một bước tiến dài và màn lật người ngoạn mục đến từ đoàn đội của Tâm Dao.


Bình luận

Truyện đang đọc