QUÂN HÔN: ÔNG XÃ, KHÔNG CÓ VIỆC GÌ ĐỪNG GIẢ BỘ ĐÁNG YÊU

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chỉ có điều là, ở chỗ này dù tư thế không được thoải mái, Mục Vũ Phi vẫn cứ tựa vào đầu vai của Vũ Thiên ngủ thiếp đi một hồi.

Thời điểm Vũ Thiên không ở đây, Mục Vũ Phi đã phải bức bách bản thân mình thích ứng với các tầng lớp trong xã hội của anh, để cho bản thân mình học được cách kiên cường.

Nhưng mà, thời điểm này Vũ Thiên đang ở bên người cô, Mục Vũ Phi liền cảm giác mình giống như là một chiếc thuyền lá lênh đênh, đã tìm được hướng đi về phía bến cảng an toàn vậy.


Cô không tự chủ, cũng rất thả lỏng, có thể dễ dàng buông tha mỏi mệt của nhiều ngày tới đây.
Sau khi Vũ Thiên cảm giác thân thể của Mục Vũ Phi dần dần trầm thấp xuống, liền chậm rãi mở mắt ra.

Trước khi anh đi lên máy bay thì liền nhận được điện thoại của Phương Gián, nói thời gian rạng sáng nay, trong lúc Thượng Duyên chia tay với Thượng Tư Nguyên liền bị người ta tập kích.

Thượng Duyên đã được cứu đi, nhưng mà Thượng Tư Nguyên lại bị trúng một đao vào bụng.


Vũ Thiên khẽ nhếch khóe môi một cái, xem ra, sự tình bắt đầu trở nên thú vị rồi đây.
Đến thành phố A về sau ông cụ Mục và ông cụ Vũ liền kết bạn đi về nhà.

Ý tưởng ý của gai ông cụ rất đơn giản, đôi vợ chồng son này cũng đã có một hồi chia cách rồi.

Thừa dịp Vũ Thiên có thời gian nghỉ ngơi, cùng nên cho đôi vợ chồng bọn chúng có thêm nhiều thời gian ở
.


Bình luận

Truyện đang đọc