Chính phản nguyên từ trọng lực gấp mấy trăm lần chợt bộc phát, gần ba vạn người ngay trong từ lực bạo ngược bị xé thành nát bấy. Thính Vân, Hạo Dương, Tử Nghiễn, Huyễn Tâm bốn tông, cơ hồ tất cả tu sĩ từ Nguyên Anh trở xuống rối rít hóa thành mưa máu, còn có vô số tu sĩ trọng thương rơi xuống đất.
Những tu sĩ Nguyên Anh sắc mặt phát tím, trên người xé rách vô số vết thương, máu tươi tuôn tràn, còn có chút người tu vi kém hơn sinh sôi bị xé thành hai khúc.
Chỉ trong tích tắc, mười vạn tu sĩ liền có hơn phân nửa bị thương nặng, không còn chút chiến lực nào.
Giờ phút này Minh Linh Tử cuồng nộ buồn giận muốn hộc máu, trong lòng càng thêm kinh nghi bất định. Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông được xưng là công pháp không sợ bị quần công. Trước khi đến bọn họ cũng từng có đề phòng, nhưng trọng lực gia tăng gấp mấy trăm lần vừa rồi, làm sao chỉ là tầng thứ mười mà thôi?
Lần này tới Bắc Hoang, nguyên tưởng rằng là chuyện nắm chắc, cực kỳ dễ dàng xử lý. Thật không thể nghĩ ra cũng là ngày mấy ngàn đệ tử trong tông môn phải chết thảm nơi đây! Nhưng giờ phút này chính bản thân hắn cũng đang bị trọng lực áp bách, đang phải cố hết sức lực thi triển pháp lực bảo vệ Nguyên Anh tu sĩ bên cạnh, còn có mấy trăm Kim Đan chính là tinh hoa chân chính của tông môn, không thể diệt mất.
Nông Dịch Sơn cũng cảm thấy ngạc nhiên, nhìn về phía gương mặt đang cười lạnh không chút cảm xúc của Nhạc Vũ, trong nội tâm nhất thời cảm thấy kinh hãi khổ sở, chân mày cau chặt lại.
Chính phản nguyên từ lực tăng gấp mấy trăm lần chỉ duy trì được khoảng tích tắc liền bắt đầu chuyển yếu, mấy vạn tu sĩ lơ lửng trên không trung nhất thời khẽ buông lỏng tâm thần.
Lúc này Nhạc Vũ phảng phất như nhìn thấu tâm tư của Nông Dịch Sơn, cười lớn:
- Sư tổ cần gì phải có gánh nặng!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, long hồn trong Nghịch Thiên Đao lại gào thét lần nữa, từ nhị chuyển Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao tiến thẳng ngũ chuyển, đao âm chấn động, Minh Linh Tử cùng Huyền Tĩnh và Thiết Kiên dốc toàn lực bảo vệ mấy Kim Đan tu sĩ, hiện tại thật sự không thể tiếp tục kiên trì, ngay lập tức hóa thành huyết vũ.
Hơn trăm tu sĩ Nguyên Anh cũng có vài người bị đánh chết ngay tại chỗ.
Trong lòng Nông Dịch Sơn lạnh như băng, hắn thực sự không hiểu vì sao Nhạc Vũ không có chút nào lo lắng, dám làm ra việc như vậy?
Một khắc sau, huyết tính hào khí bị áp chế đã lâu đột nhiên tràn khắp cơ thể, hắn lắc đầu cười, tế ra Nguyên Dương Đao Luân, thầm nghĩ nếu Nhạc Vũ đã cố ý làm như thế, mình liền theo hắn một lần thì đã sao?
Đệ tử Quảng Lăng thà chịu gãy không thể cong người! Thay vì ngày sau bị vây khốn tấn công mà chết, chẳng bằng giờ phút này hợp lại cá chết lưới rách!
Đao âm càng tăng, nghịch thiên đao ý cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, càn quét khắp mọi nơi, cơ hồ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Giống như một thanh đao sắc bén tuyệt thế, vô luận thần hồn cường đại thế nào cũng bị một kích chém vỡ.
Ý niệm cường đại do mười vạn tu sĩ ngưng tụ mà thành lại bị Nhạc Vũ mạnh mẽ đánh tan, tản mát lả tả không còn cách nào tụ hợp. Giờ phút này càng có thêm nhiều người không còn cách nào chống đỡ, rơi thẳng xuống dưới.
Ngay khi Nguyên Dương Đao Luân phóng lên cao, một luồng đao khí hình nửa vầng trăng càn quét trên bầu trời, tình hình của mọi người càng không sao chịu nổi. Cũng may Nông Dịch Sơn chỉ có hậu thiên linh bảo, áp chế mười vị tu sĩ Tán Tiên từ nơi xa chạy tới. Thời khắc này Thanh Dương Tử cùng Vân Hồ Tiên Tử sắc mặt không chút thay đổi bay lên, thi triển pháp bảo thần thông của chính mình bảo vệ quanh người Nông Dịch Sơn.
Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao tiến vào lục chuyển, chỉ dừng lại chừng một phần mười thời gian liền thăng lên thất chuyển. Long hồn trên thân đao hiện ra hình dáng trăm trượng, phẫn nộ gào thét, sát khí xung thiên.
Tu sĩ Nguyên Anh còn lại trong Thính Vân Tông cùng Hạo Dương Tông không còn chống đỡ nổi, miệng mũi tràn đầy máu tươi.
Mà giờ khắc này nơi chân trời truyền ra một tiếng gầm lớn:
- Tiểu tử cuồng vọng, chỉ bằng ngươi cũng dám nói lời cuồng ngạo như vậy! Mấy ngàn tính mạng đệ tử tông ta, hôm nay bắt ngươi nợ máu trả máu.
Một đạo hồng quang xuyên tới, Nhạc Vũ cũng không nhìn kỹ đó là vật gì, cầm Nghịch Thiên Đao vẫn đang chấn động thất chuyển đao âm, vung mạnh lên, dùng nghịch thiên đao quyết chém vỡ.
Lúc này hàng rào không gian rối rít mở ra, tựa như thiên nhãn mới nứt toát, hai đạo lam hồng quang lôi khổng lồ thẳng đánh xuống.
- Hạo Dương Thiên Kính, Thính Vân Trấn Tâm Kính?
Nhạc Vũ cau mày, biết được có người ở Thính Vân Thiên Cung cùng Hỏa Vân Sơn khống chế hai kiện chí bảo xa xa công tới. Hắn cười lạnh một tiếng, trở tay kháp ấn quyết, chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân trên không trung liền lóng lánh quang hoa, dẫn động tinh quang triền đấu với hai quang lôi bất phân thắng bại.
Chỉ sau một khắc lại có một thanh kiếm tiên khổng lồ quay quanh Kỳ Lân Chân Hình tiên phù, xé toang không gian hướng nơi đây thẳng đánh tới.
Bên trên bầu trời nhất thời vô số linh lực loạn lưu cùng cương phong tàn sát bừa bãi khắp chung quanh, Nhạc Vũ liếc mắt nhìn mọi người, chỉ thấy vô luận là tu sĩ của Tử Nghiễn Tông hay Thính Vân Tông, hoặc những tán tu mà hắn vẫn chưa chân chính hạ sát thủ, thần sắc đều buông lỏng, trong mắt ẩn giấu vẻ hưng phấn.
Khóe môi thoáng nhếch lên, tâm niệm Nhạc Vũ chợt động, thân ảnh Chiến Tuyết từ sau lưng hắn phá không bay ra, Bạch Đế kiếm bay lên trời, ngăn trở thanh kiếm tiên khổng lồ kia. Tiếp theo trong tay Nhạc Vũ lại hiện lên một cự đỉnh có cửu long vây quanh, dâng lên cao. Chín đạo hỏa diễm bạch sắc tinh tế tụ tập, phun thẳng tới trước, thế nhưng không chút rơi xuống hạ phong.
Con ngươi Huyền Tĩnh chân nhân co rút lại, cười lạnh một tiếng:
- Hay cho câu trong thế giới này thuận ta thì sống nghịch ta thì chết! Quản ngươi pháp lực thông thiên, nếu dám nói ra câu này thiên hạ tu sĩ cũng phải giết cho được ngươi. Vết xe đổ của Kỳ Hoàng Tông liền ở trước mắt.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vnNói đến đây, một viên kính từ sau gáy hắn bay lên trời, phun ra quang hoa xanh biếc, hướng Nhạc Vũ bắn đi. Nhưng giờ phút này trên trán Huyền Tĩnh chân nhân đã tràn đầy mồ hôi lạnh, mấy tên tu sĩ Kim Đan có tư chất thật tốt được hắn bảo vệ phía sau cùng hơn mười tu sĩ Nguyên Anh sắc mặt càng trắng bệch hơn mấy phần.
Nhạc Vũ cười ha hả, Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa từ trong tay áo bắn ra, tràn ra lực lượng tinh quang chặn lại đạo quang hoa kia, tiếp theo tay phải vẫy tới, Thiên Ý Kiếm liền xuất hiện trong tay.
- Ngươi vừa nói vết xe đổ của Kỳ Hoàng Tông ở ngay trước mắt. Vậy thì thử nhìn xem, ngày sau của Quảng Lăng Tông có thật rơi xuống kết quả như Kỳ Hoàng Tông năm xưa hay không! Hôm nay Nhạc Vũ này có thể đem bọn ngươi chém tận giết tuyệt hay không?
Sau một khắc Biểu Lý Càn Khôn Đồ mở tung phía sau, toàn bộ cảnh trí bên trong trận đồ hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người.
Ngay sau đó con ngươi mọi người lập tức co rút lại mãnh liệt, chỉ thấy bên trong có hai Nhạc Vũ tay cầm đao kiếm hoàn toàn giống nhau nhất tề cùng bay ra khỏi trận đồ. Hai người kia đứng ngay phía sau Nhạc Vũ, pháp lực bàng bạc, hồn lực kiên đọng, sắc mặt hờ hững đứng thẳng sau lưng hắn. Cùng bản thể Nhạc Vũ phân ra đứng ở phương vị tam tài.
- Thân ngoại hóa thân!
Chỉ trong tích tắc trái tim Minh Linh Tử cùng Huyền Tĩnh chân nhân co rút lại dữ dội, ngay cả tu sĩ Đông Dương Tông cùng Đạo Lâm Tông hai mắt trợn trừng, trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ. Mấy chục tông môn cùng tu sĩ tán tu đi theo đều run rẩy, trong lòng đột nhiên vô cùng hối hận.
Ánh mắt những người này không kém, tất nhiên biết được thần thông pháp lực của hai cỗ hóa thân đều không kém hơn bản thể bao nhiêu.
Một Nhạc Vũ thần thông cái thế, áp chế mười vạn tu sĩ không cách nào phản kích, còn có thể chống đỡ được tiên bảo trấn tông của tứ đại tông môn. Như vậy thêm hai Nhạc Vũ thì phải làm thế nào?
Ngay cả Nông Dịch Sơn cùng phu thê Thanh Dương Tử giờ phút này cũng không dám tin, nhìn chằm chằm sau lưng Nhạc Vũ, giật mình hồi lâu mới kịp phản ứng.
- Đây là thân ngoại hóa thân, hài tử này không ngờ đã thật sự luyện thành.
Nông Dịch Sơn bỗng nhiên cất tiếng cười điên cuồng, không còn chút phong phạm chưởng giáo khí độ trầm ngưng, toàn bộ lo lắng trong nội tâm cùng lòng tự trách đã hoàn toàn được phát tiết.
Thiên hạ chư tông thì thế nào? Trăm vạn tán tu thì ra sao? Quảng Lăng cần gì sợ hãi?
Sau ngày hôm nay, tông môn đã hùng cứ thiên hạ! Trong thế giới này, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Những ai không thần phục, toàn bộ chém tận giết tuyệt, lại có người phương nào dám nói Quảng Lăng không phải?
Giờ khắc này Nông Dịch Sơn chỉ cảm thấy nỗi lo lắng trước đó của mình buồn cười tới bậc nào. Nhìn thấy Huyền Tĩnh chân nhân sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, trong lòng hắn không khỏi nảy sinh vài phần thương hại.
Mặc cho ngươi trí kế thông thiên, bố cục tinh diệu, nhưng ở dưới kiếm của Vũ nhi cũng trở nên yếu ớt như giấy, một kiếm liền có thể chém vỡ!
Không biết hiện tại Thính Vân tông chủ này, trong nội tâm lại có cảm tưởng ra sao?
Chỉ thoáng chốc những tu sĩ còn sót lại trên bầu trời Quảng Lăng Tông đã lãnh giao uy thế mạnh mẽ của hai cỗ thân ngoại hóa thân.
Bên trong mắt hai người kia lóe lên lệ mang, ngay lập tức Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ đã xuất ra.
Tuy không bằng bản thể Nhạc Vũ có được ngũ sắc quang hoa cùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn trên người Nhạc Vũ cùng Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ trợ giúp, nhưng tầng thứ mười cũng có được trọng lực gấp trăm lần!
Tựa như ngày tuyết thêm sương, đè sập cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, ngay khi chính phản nguyên từ lực khuếch tán, bên trong bầu trời Quảng Lăng Tông chỉ còn lại hơn ba ngàn người. Những người tu vi dưới Kim Đan đã không còn đứng được trên không trung.
Đao kiếm trong tay hai hóa thân chấn xuất đao âm, thanh thế yếu hơn Nghịch Thiên Đao mấy lần, nhưng cũng chính là Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao mà Nhạc Vũ sáng chế!
Đao âm tụ tập cộng minh, khắp chân trời vang lên tiếng chấn nát của những huyền binh pháp bảo.
Hai cỗ hóa thân không chút dao động, phối hợp cùng bản thể kết thành kiếm trận.
Chính phản Tam Tiêu kiếm trận thoát thai từ Quảng Lăng kiếm trận vừa thành hình, trong cơ thể ba người pháp lực bạo tăng, vô số Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí từ đan điền tuôn ra, bổ túc kinh mạch tiêu hao gần như khô kiệt.
Mà hai cỗ hóa thân của Nhạc Vũ khí tức chợt đại biến, dung hợp vào thiên địa, cơ hồ hòa làm một thể. Thiên địa uy áp khổng lồ rơi thẳng xuống, trên người cả ba phảng phất như bao phủ một tầng kim quang, vẻ mặt lạnh băng hờ hững, uy nghiêm sát khí.
- Một cửu kiếp Tán Tiên, cũng dám nói ta là tiểu tử cuồng vọng, muốn ta nợ máu trả bằng máu?
Vừa thốt ra, kiếm trận rẽ phải, thanh kiếm ba người đồng loạt vung lên hư không, chỉ một thoáng ngoài mấy ngàn dặm, một thanh bào lão nhân kêu thảm một tiếng, toàn bộ thân hình bị đánh nát vụn, tiếp theo thân ảnh hoàn toàn tiêu tán.