QUÂN SINH TA CHƯA SINH, TA SINH QUÂN ĐÃ LÃO

Nơi tôi thích nhất là phòng đọc sách. Trong phòng chất đầy sách, phía dưới cửa sổ lớn kê một cái bàn học của Triết Dã, khi mặt trời lên cao, khuôn mặt chăm chú công tác của chú tạo thành một bức tranh ngược sáng tuyệt đẹp. Tôi tự mình chọn lấy một cuốn sách ngồi đọc trên sô pha. Cứ cách một lúc là Triết Dã lại quay sang nhìn tôi, nụ cười của chú ấm áp tựa như ánh mặt trời trong mùa đông lạnh lẽo xuyên thấu qua cửa sổ. Khi mệt mỏi, tôi liền gục đầu trên vai chú, lẳng lặng nhìn chú vẽ đồ án.

Chú cười: Lớn lên cũng theo nghề của chú đi.

Tôi bĩu môi: Cháu không thích, phơi nắng đen chết đi được, lại còn bẩn nữa chứ.

À, tôi đã quên nói, Triết Dã là kỹ sư công trình. Nhưng dầm mưa dãi nắng lại chẳng hề làm ảnh hưởng đến vẻ ngoài của chú. Lúc nào chú cũng gọn gàng tao nhã, phong độ bảnh bao.

Thành thật mà nói, không phải là không có phụ nữ muốn tiếp cận chú.

Lúc tôi tám tuổi, Triết Dã suýt nữa kết hôn với một người phụ nữ. Cô ấy là giáo viên, thông minh xinh đẹp. Không biết tại sao tôi lại không thích cô ấy, cứ cảm thấy nụ cười của cô ấy quá giả tạo. Có Triết Dã, cô ấy cười với tôi vừa ngọt ngào vừa dịu dàng, không có chú, nụ cười đó biến mất như trò ảo thuật. Tôi sợ cô ấy.

Có một ngày tôi đang vẽ tranh trên sân thượng, cô ấy hỏi tôi: Cha mẹ ruột của cháu đâu? Không đến thăm cháu lần nào sao? Tôi ngây người nhìn cô ấy, không biết nói gì cho phải. Cô ấy chậc chậc hai tiếng, nói tiếp, con bé này ngốc thật, khó trách họ không cần cháu. Tôi giật mình, bỗng nhiên Triết Dã xanh mặt đi đến dắt tay tôi, không nói không rằng quay trở về phòng.

Buổi tối tôi cuộn mình trong chăn khóc thầm, Triết Dã đi vào ôm tôi bảo, đừng sợ, Yêu Yêu đừng khóc.

Sau đó không thấy người phụ nữ kia đến nhà của chúng tôi nữa. Một lần tôi nghe bạn tốt của Triết Dã là Khưu Phi hỏi chú: Đang êm thắm sao lại muốn chia tay? Triết Dã nói: Người đàn bà này không tốt, cưới cô ấy, sau này Yêu Yêu sẽ không hạnh phúc. Khưu Phi nói: Cậu chỉ không quên được Diệp Lan thôi. Cái tên này tôi nhớ rõ từ lúc tám tuổi. Lớn lên tôi mới biết, Diệp Lan chính là bạn gái cũ của Triết Dã.

Chúng tôi vẫn sống nương tựa lẫn nhau. Triết Dã thu xếp mọi việc rất ngăn nắp, bao gồm cả việc giúp tôi thuận lợi khỏe mạnh trải qua thời kỳ trưởng thành.

Tôi đỗ đại học, bởi vì trường học cách nhà rất xa nên phải ở lại ký túc xá, cuối tuần mới về nhà.

Đôi lúc Triết Dã hỏi tôi: Cháu đã có bạn trai chưa? Tôi cười cười không nói. Sự thật là có mấy bạn nam khá xuất sắc trong trường theo đuổi tôi, nhưng tôi lại chẳng ưng ai cả. Người X thì cao to đẹp trai đấy, có điều thành tích lại tệ vô cùng; bạn Y học hành rất khá, tài ăn nói cũng không kém, tiếc cái bề ngoài cực kỳ bình thường; tên Z có được tướng tá và thành tích đều tốt, nhưng phong độ cứ như một tên lỗ mãng…

Bình luận

Truyện đang đọc