QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cứ như vậy thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh liền trôi qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này Hứa Thanh giết chóc cực kỳ điên cuồng, những nơi

hắn đi qua, phàm là hung thú gặp phải đều bị hắn lập tức hấp thu sinh cơ, bồi

dưỡng độc đan của bản thân, dù gặp phải quỷ dị cũng là như thế.

Chính hắn cũng không nhớ rõ là mình đã giết bao nhiêu hung thú, nhưng lấy

chiến lực bốn cung bây giờ của hắn, trên cơ bản là có thể quét ngang hết thảy

mọi thứ ở khu vực bên ngoài của cấm địa.

Cho nên rất nhanh Hứa Thanh đã thoáng tới gần chỗ sâu, mà theo hắn xâm

nhập, hung thú gặp phải cũng càng nhiều thêm nữa, không ngừng giết chóc và

không ngừng hấp thu.

Dần dần thần trí của hắn đã trở về trạng thái bình thường, ánh sáng trong

mắt không còn ảm đạm, thân thể cũng từ trạng thái hài cốt khôi phục rất nhiều.

Lại thêm hiệu dụng của thủy tinh màu tím, cho nên thoạt nhìn hôm nay hắn

đã không còn biến hóa gì quá lớn, nhiều nhất chính là gầy hơn một chút so với

lúc trước.

Tóc cũng đã mọc dài ra, áo bào cũng đã đổi mới, ở địa phương tràn đầy sinh

cơ và dị chất thế này, khỏa độc đan bên trong tòa Thiên Cung thứ ba trong thể

nội cũng chỉ kém một tia nữa thôi là hoàn toàn khôi phục.

Một tia này cũng rất dễ giải quyết, giờ phút này Hứa Thanh liền lập tức ra

tay với tốc độ cực nhanh, nháy mắt liền bay tới một đám sứa lớn ở trên bầu trời.

Trên thân những con sứa này tràn ra khí tức cực kỳ băng hàn, những nơi bọn

nó đi qua mặt đất trong rừng rậm trực tiếp đóng băng, bên trong phạm vi này

phần lớn hung thú đều khó tránh khỏi tử kiếp.

Số lượng những con sứa này không hề ít, tất cả lớn nhỏ tổng cộng hơn mười

con, thân thể chúng nó hơi mờ, còn có thể nhìn thấy những khối thi hài hư thối

đang bị tiêu hóa bên trong.

Năm đó Hứa Thanh cũng đã từng gặp qua những con sứa đồng dạng như thế

này ở trong cấm khu, chỗ đó cạnh doanh địa thập hoang giả.

Hình như loại sứa này là cấm vật thường thấy ở trong cấm địa, giờ phút này

sau khi nhìn thấy những con sứa đã từng gặp qua, cảm giác uy áp rất mãnh liệt

trước đây đã toàn bộ tan biến.

Nhìn qua những con sứa, Hứa Thanh cũng nghĩ đến thập hoang giả trong

doanh địa, vật này đã giết chết vô số tu sĩ cấp thấp đồng loại, cũng đã bao hàm

cả lão Thạch đầu được Hứa Thanh chôn xuống.

Trong mắt Hứa Thanh lóe lên tinh mang, thân thể bỗng nhiên lao ra với tốc

độ cực nhanh, trong chốc lát liền nhảy vào trong bầy sứa.

Theo từng trận nổ vang truyền ra, tất cả những con sứa đều trở nên khô héo

mất đi sinh cơ, từ không trung ầm ầm rơi xuống.

Cho đến một lát sau thân thể Hứa Thanh hạ xuống, đứng trên tán của một

gốc cây khổng lồ.

Trong mắt tràn ra thần thái, trong cơ thể tựa như có từng trận thiên lôi nổ

vang.

Trong một cái chớp mắt, khỏa độc đan đã được dung hợp và chuyển hóa

thành bảo vật bản mạng trong tòa Thiên Cung thứ ba, tựa như lại được thắp lên

ngọn lửa sinh mệnh, trực tiếp tràn ra chấn động hoạt tính nồng đậm.

Thậm chí còn khẽ chấn động từng nhịp.

Loại chấn động này, giống như là trái tim đập vậy.

Theo sau đó chính là một cỗ cảm giác liên hệ vô cùng chặt chẽ, loại cảm

giác này giống như …khỏa độc đan ở trong tòa Thiên Cung thứ ba vốn là một

bộ phận thân thể của Hứa Thanh vậy.

Sau khi Hứa Thanh cảm thụ, tâm thần lập tức trở nên phấn khởi.

Hắn lấy bọn tiểu hắc trùng ra rồi khẽ hấp một hơi, những con tiểu hắc trùng

lập tức chui toàn bộ vào trong cơ thể Hứa Thanh, vào đến trong nội cung của

tòa Thiên Cung thứ ba, vờn quanh bốn phía khỏa độc đan.

Ngay sau đó Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn qua bầu trời xa xăm trong rừng

rậm, giờ phút này trên bầu trời lại có một nhóm sứa mới gào thét bay đến, hiển

nhiên là bầy sứa mà hắn vừa giết lúc trước chỉ là một bộ phận của cả đàn sứa

lớn, mà hắn giết chóc cũng đã đưa tới sự chú ý của bầy sứa, giờ phút này cả đàn

sứa từ xa xa vọt tới, số lượng tới mấy trăm con.

Trong đó còn có một con có ba đầu, cao đến mấy trăm trượng rất là kinh

người, lộ ra vẻ cường hãn, chấn động trên người nó có thể so với tu sĩ Kim Đan

đã mở 2-3 tòa Thiên Cung.

"Quả nhiên là cấm địa, bây giờ ta vẫn còn chưa có chân chính đi vào vòng

trong, mà đã gặp phải một loại hung thú cường hãn như vậy."

"Cũng tốt, ta sẽ thử ngay ở chỗ này, xem xem đến cùng độc đan của ta có uy

lực như thế nào!"

Hứa Thanh thì thào và trong mắt lóe lên lệ mang, tòa Thiên Cung thứ ba

trong cơ thể ầm ầm chấn động, độc cấm bên trong lập tức bộc phát.

Vô tận độc từ bên trong độc đan tản ra, sau đó lại từ trong thân Hứa Thanh

thể bộc phát ra ngoài, vô sắc vô vị, khí thế như bài sơn đảo hải tràn về bát

phương, nổ vang mà đi.

Những nơi đi qua, bất kể là vùng đất hay là vô số cây cối thì tất cả đều lập

tức hư thối, hết thảy cây cối trong nháy mắt trở thành tro bụi, hết thảy hung thú

trên mặt đất đều không có bất luận năng lực vùng vẫy nào, ngay lập tức trúng

độc, sau từng tiếng kêu thê lương thảm thiết liền trở thành máu loãng.

Những con sứa vừa bay đến trên bầu trời cũng không tránh khỏi tử kiếp,

dùng mắt thường có thể nhìn thấy được, dưới từng đợt âm thanh tuyệt thảm,

từng đám sứa bị hư thối hòa tan, biến thành từng vũng nước đen tung bay trên

đại địa.

Không chỉ chúng nó như thế, đại địa cũng tương tự như vậy.

Mặt đất trực tiếp liền trở thành cấm thổ, vô số con sâu nhỏ đồng loạt trúng

độc, kể cả bọn chúng có trốn thật sâu trong lòng đất cũng không cách nào tránh

đi, nháy mắt bị diệt sạch.

Vào thời khắc này sương mù trên bầu trời cũng nhanh chóng tan rã, trực tiếp

lộ ra một cái động lớn khiến cho ánh trăng bên ngoài lần đầu tiên chiếu vào nơi

này.

Tia nắng bao phủ trên người Hứa Thanh, bao phủ trong phạm vi năm trăm

trượng!

Mà trong vòng năm trăm trượng này …không có một ngọn cỏ, hết thảy đều

không còn.

Thả mắt nhìn tới, mặt đất... bình địa, trống rỗng.

Chỉ có bùn đất đen nhánh, tràn ra tử khí khiến người ta nhìn thấy mà giật

mình sợ hãi.

Hứa Thanh đứng trên không trung nhìn qua hết thảy, Ảnh Tử chậm rãi xuất

hiện sau lưng của hắn, cái bóng hình thành một cây đại thụ đen nhánh, xoay

người phía sau hắn, triều bái.

Từ xa nhìn lại, trong năm trăm trượng cấm thổ này, cái bóng hình đại thụ

này dường như đã trở thành một chiếc áo choàng cho Hứa Thanh, phụ trợ cho

dáng người cao ngất của Hứa Thanh, dưới bóng cây gương mặt tuyệt mỹ của

hắn lại càng trở nên nổi bật hơn nữa, càng thêm yêu dị.

Que sắt màu đen cũng hiện ra ở trên không trung, đang vô cùng run rẩy, bên

trên huyễn hóa ra lão tổ Kim Cương Tông, lúc này lão cũng quỳ xuống đất triều

bái Hứa Thanh.

Lúc này trong lòng của lão đã dấy lên sóng lớn ngập trời, hết thảy tất cả, đều

hóa thành một tiếng thì thào trong nội tâm.

"Thần?"

Sở dĩ nói như vậy, là bởi vì vào lúc này …trên mặt đất đang bất đầu chậm

rãi sinh sôi ra dị chất!

Những dị chất này không phải là dị chất ở trong cấm địa tạo ra, mà là sau

khi bị độc của Hứa Thanh bao trùm, tự hành tạo ra.

Càng thêm quỷ dị là những dị chất này, rõ ràng cho Hứa Thanh một loại

cảm giác đồng nguyên.

Thật giống như bởi vì hắn mà sinh.

Không hề giống với dị chất bản nguyên tràn ngập ở nơi này!

Thân thể Hứa Thanh chấn động, vô pháp tin tưởng, bởi vì hắn biết, đây là...

Năng lực của Thần Linh!

Bình luận

Truyện đang đọc