QUỶ VỰC VẠN NHÂN MÊ

Edit: Chiêu

Beta: Na

Miệng vết thương ở mắt cá chân còn ẩn ẩn đau, Mạc Tê nhạy bén đoán được ngọn cỏ không biết từ nơi nào tràn đến đây hẳn chính là tiểu thảo đã từng bị cậu sử dụng kĩ năng “Ngưng thị”.

Ngày trước, vì để hiểu rõ kỹ năng của mình và che giấu đi hào quang vạn nhân mê, Mạc Tê đã chăm chú nhìn vào không ít các loại hoa cỏ, cộng với lần thử hiệu quả của “Ngưng thị” ở trong phòng học, cả khi nhờ vả Quách Minh Chinh và lúc bị Liêu Nho Học ám sát nữa. Tính ra thì, trong khoảng không gian mà số lượng cá thể bị ảnh hưởng có thể lên đến hai mươi cá thể này, rồi căn cứ vào xác suất 10% kia, suy ra ít nhất đã có một hoặc hai cá thể muốn giết cậu.

Trước mắt xem ra có hai cái, một cái là Liêu Nho Học, hai là tiểu thảo này.

Mạc Tê ngồi xổm xuống, kéo một nhánh cây nhỏ, lại phát hiện nó so với tưởng tượng của cậu cứng cỏi hơn nhiều, có thể thít chặt vào tay ra vết máu, nhưng dùng chút sức lực vẫn có thể tách ra được.

Những ngọn cỏ sinh trưởng dị biến này đã vượt qua hiểu biết của Mạc Tê, nếu để qua mấy ngày sau, không biết nó sẽ biến hoá thành dạng gì.

Căn cứ vào miêu tả của kỹ năng “Ngưng thị”, “Yêu bạn đến giết chết bạn” cùng “Cuồng hóa” là hai việc khác nhau. Giống như Liêu Nho Học, tuy rằng muốn giết chết cậu nhưng tố chất thân thể lại không thay đổi gì, mà phương hướng trưởng thành của tiểu thảo này lại khác, vô cùng khó lường.

Liêu Nho Học chỉ đơn thuần là dâng lên sát tâm, còn tiểu thảo là tiến vào trạng thái cuồng hoá.

…… Khó trách người chơi mới cấp bậc SSR đều bị mặt trái của thuộc tính hố chết ở thế giới thứ nhất.

Hạng Trác nhìn theo hướng Mạc Tê chỉ, ngồi xổm xuống túm lấy nhánh cỏ.

Tiểu thảo đang có ý đồ dùng cành nhỏ cắt đứt ngón tay của Mạc Tê, nhưng trong nháy mắt khi Hạng Trác đụng tới nó, trên cành nhỏ bỗng nhiên sinh ra ba phiến lá sắc bén, chuyển động giống như cánh quạt, hung bạo đánh về phía Hạng Trác.

“Cái quái gì đây?!” Hạng Trác không kịp phòng bị, ngón cái đã mất một miếng thịt, đau đến mức sắc mặt vặn vẹo.

Phiến lá xoắn ốc dính đẫm máu Hạng Trác, hắn theo phản xạ giang hai tay ra, biểu tình ngưng trọng.

Máu tươi nhanh chóng thấm dần, phiến lá xoắn ốc lập tức dừng chuyển động, đầu lá nhọn cắm sâu xuống đất, nhập vào bên trong thổ nhưỡng.

Chẳng bao lâu sau, ở vị trí phiến lá biến mất mọc ra một đoá hoa tím sẫm, ước chừng cao đến một mét mới dừng lại, xung quanh quấn đầy bụi gai đỏ như máu. 

Đồng thời, nhánh cây khiến Mạc Tê đau đầu nhanh chóng hoá thành tro bụi tan biến giữa không trung, tiêu tán đến phương xa, Mạc Tê nhìn theo hướng nó rời đi, là kí túc xá của viện khoa học xã hội, vừa vặn lại thấy một bụi cỏ nhỏ đang “Chăm chú” nhìn hắn.

Hoá ra thời gian cuồng hoá dài như vậy, chỉ mới năm sáu tiếng, tiểu thảo ấy đã sinh trưởng đến mức khó tin, may mắn cậu kịp thời phát hiện, nếu để chậm đến tận hai hôm sau, hậu quả quả thực không dám tưởng tượng.

“Đây là kỹ năng của cậu? Không giống như là thẻ đạo cụ.” Mạc Tê hỏi Hạng Trác.

“Đúng” Hạng Trác hỏi, “Đây là thứ gì? Nhiệm vụ này không giống như sẽ xuất hiện yêu quái loại đó.”

Mạc Tê hỏi lại: “Tôi làm sao mà biết, cậu xác định đã giết chết nó?”

“Không chắc, nếu là quái vật trong nhiệm vụ còn được, xác suất giết chết rất cao, nhưng nếu là kĩ năng của người chơi khác, còn phải xem giá trị cao thấp của thuộc tính nữa.” Hạng Trác nói.

Giá trị của thuộc tính? Mạc Tê nhớ rõ trên phần thông tin có đánh dấu trị số thuộc tính, được chia làm giá trị chấp hành, giá trị xây dựng và giá trị thân cận, hai trị số trước của cậu đều là 0, chỉ có giá trị thân cận là 100.

“Mỗi lần người chơi thăng cấp, thuộc tính đều sẽ tăng lên 10%, tổng số giá trị thuộc tính cơ bản của người chơi cấp SR là 80, cấp R là 60, tôi đã thăng cấp hai lần, giá trị thuộc tính trước mắt xấp xỉ 97, nếu giá trị thuộc tính của người kia cao hơn tôi, tiểu thảo kia tuyệt đối sẽ không chết.” Hạng Trác trả lời.

Mạc Tê giật giật khoé miệng, cậu là người chơi cấp SSR, tuy chưa từng thăng cấp, nhưng tổng giá trị thuộc tính đã là 100, vượt qua Hạng Trác, tiểu thảo kia hẳn là chưa chết.

Xem ra lại phải đến ký túc xá viện khoa học xã hội một chuyến nữa.

Hạng Trác không biết từ đâu lấy ra băng gạc, quấn chặt ngón cái, cố tình tránh đi đóa hoa, tựa hồ có chút kính sợ.

“Năng lực của cậu có vấn đề?” Mạc Tê cảm thấy thú vị.

“Không ai sẽ làm lộ kĩ năng với người chơi xa lạ.” Mạc Tê cuối cùng cũng lấy được hảo cảm thực sự của Hạng Trác “Chỉ cần nhớ kỹ, cách xa đoá hoa này một chút, mặt trái kỹ năng của tôi vô cùng kinh người.”

Mạc Tê trân quý tính mạng, rất thức thời mà rời xa đóa hoa, hiện tại trước hết phải giải quyết tiểu thảo, sau đó mới có thể làm chính sự, trước sau đều phải giữ quyền chủ đạo.

“Lúc trước cậu nói sẽ không giết tôi cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ, nếu đã muốn hợp tác ngắn ngủi với nhau, tôi sẽ nói manh mối mình biết cho cậu.” Mạc Tê chủ động nói.

“Thật sao?” Hạng Trác cũng không tin tưởng Mạc Tê.

“Đương nhiên.” Vì giành được tín nhiệm, Mạc Tê dẫn đầu nói, “Cậu vừa rồi đi tới đi lui ở đây là vì muốn tìm kiếm thi thể hứa nguyện giả thứ nhất – Tề Xảo Yến?”

“Hứa nguyện giả thứ nhất tên Tề Xảo Yến sao?” Hạng Trác hỏi.

Xem ra Hạng Trác cũng không biết nguyện vọng thực sự của Tề Xảo Yến là gì “Đúng, thi thể ở quanh đây, vừa rồi cậu có cầm đạo cụ, tại sao mãi không tìm thấy?”

“Cậu nói cái này?” Hạng Trác giơ la bàn, “Đây là đạo cụ cấp R dùng một lần, nó có thể tuỳ cơ tìm được manh mối mấu chốt của nhiệm vụ, mặt trái tác dụng của nó là cầm nó sẽ lạc đường, càng gần manh mối thì ảnh hưởng càng nghiêm trọng. Phương pháp sử dụng tốt nhất là tìm kiếm đồng đội cùng hợp tác, một người nhận lấy mặt trái tác dụng, một người theo la bàn chỉ dẫn.”

Những người chơi lâu năm đã tìm ra phương pháp chống lại mặt trái tác dụng, cũng không biết thuộc tính của hắn là thế nào. Trong lòng Mạc Tê âm thầm thở dài.

“Không cần la bàn chỉ đường, tôi biết thi thể Tề Xảo Yến ở đâu.” Mạc Tê mang theo Hạng Trác đến sau núi giả, may mắn thi thể Tề Xảo Yến vẫn còn nguyên đó.

Trong nháy mắt nhìn thấy thi thể Tề Xảo Yến, la bàn trên tay Hạng Trác biến mất, quả nhiên là vật phẩm dùng một lần.

“Người chơi khác cũng có thứ này sao?” Mạc Tê hỏi.

“Cậu thật đúng là newbie, cửa hàng tích phân hẳn là chưa mở đi? Tuyến tác chỉ thị khí là một đạo cụ thường thấy trong cửa hàng, được đổi bằng tích phân, đội ngũ người chơi trong nhiệm vụ có thể sử dụng một lần, ba người chơi còn lại cũng có thể sử dụng, nhưng manh mối mấu chốt của nhiệm vụ bọn họ tìm được chắc chắn không giống chúng ta, trò chơi sẽ không xuất hiện tình huống lặp lại manh mối.”

“Một đội chỉ có thể dùng một lần?” Mạc Tê chú ý tới lượng từ hắn dùng.

“Đương nhiên, bằng không nếu có tổ đội năm người tiến vào trò chơi, năm người năm manh mối, chẳng phải sẽ hoàn thành nhiệm vụ rất nhanh sao?” Hạng Trác nói.

Mạc Tê nhớ tới lần tra hỏi của hai người chơi với Quách Minh Chinh, cậu vẫn luôn tự hỏi tại sao hai người lại biết tin Kha Tiểu Hi chết, hoá ra là dựa vào đạo cụ trò chơi.

Hạng Trác kéo thi thể Tề Xảo Yến ra khỏi núi giả, Mạc Tê cẩn thận quan sát, hắn tận lực không dùng ngón cái bị thương đụng vào Tề Xảo Yến.

“Hiện tại chúng ta phải biết được nguyện vọng của hứa nguyện giả là gì, dùng cách gì để đạt được điều đó, và tiêu chuẩn lựa chọn hứa nguyện giả của hộp tâm nguyện.” Hạng Trác lục lọi túi áo của Tề Xảo Yến, giải thích.

“Nguyện vọng của cô ấy là giết Kha Tiểu Hi.” Mạc Tê nói.

“Kha Tiểu Hi là ai? Tại sao cậu biết?” Hạng Trác kinh ngạc hỏi.

Người chơi lâu năm còn không tra được nhiều manh mối như cậu, Mạc Tê đem ân oán hai người đơn giản kể một lượt, cũng lấy ra di động của Tề Xảo Yến.

Cậu nhấn ngón cái của Tề Xảo Yến vào màn hình, dấu vân tay lập tức được nhận dạng, di động mở ra.

“Vị trí nhận dạng dấu vân tay của di động tương đối thích hợp dùng ngón cái.” 

“Đây là di động của Tề Xảo Yến…… tại sao một newbie như cậu lại có nhiều manh mối mấu chốt như vậy?” Hạng Trác há hốc mồm hỏi.

“Đại khái là do vận khí tốt.” Mạc Tê nói, “Kha Tiểu Hi vừa vặn chết trước mặt tôi.”

Sắc mặt Hạng Trác đại biến: “Cậu có biết thứ đáng sợ nhất trong trò chơi này là vận khí tốt không?”

“Là sao?” Mạc Tê vừa hỏi vừa lật xem di động.

“Bởi vì trò chơi này coi trọng nhất là sự cân bằng. Có ưu tất có khuyết, cấp bậc càng cao, năng lực, vận khí, đạo cụ càng nhiều, nguy hiểm sẽ càng lớn. Nếu vận khí của người chơi vô cùng tốt, không ngừng lấy được manh mối hoàn thành nhiệm vụ, vậy người chơi đó cách cái chết không xa.” Hạng Trác nhắc nhở cậu.

“Tôi sẽ chú ý.” Mạc Tê không quan tâm nói.

Chỉ qua một buổi chiều, từ người đến thực vật đều muốn giết cậu, tới tìm thi thể hứa nguyện giả còn đụng phải Hạng Trác, Mạc Tê cảm thấy chính mình đã đủ xui xẻo.

Hạng Trác thấy Mạc Tê không để bụng, bỗng nhiên nói: “Mạo muội hỏi một chút, thuộc tính cơ bản của cậu là cấp bậc gì? Tôi hy vọng là cấp R, không vượt qua SR.”

Mạc Tê chuyển tầm mắt đến mặt Hạng Trác: “Vì sao lại nói vậy?”

“Bởi vì độ khó của nhiệm vụ tương đương với cấp bậc của người khởi xướng. Nếu là nhiệm vụ cấp SSR, khả năng bị diệt nhóm là rất lớn. Phần lớn người chơi cấp SSR đều không thể sống sót qua nhiệm vụ thứ nhất, hiếm khi gặp được họ, vừa rồi đột nhiên nhớ tới, đây là nhiệm vụ đầu tiên của cậu đi?” Hạng Trác thật cẩn thận hỏi.

“Trùng hợp, tôi chính là người chơi cấp SSR.” Mạc Tê cười nhạt.

_Hết chương 10_

Bình luận

Truyện đang đọc