[QUYỂN 1] [XUYÊN NHANH] CỨU MẠNG! TẤT CẢ NAM CHỦ ĐỀU HẮC HOÁ

"Vệ sĩ? Tiểu bạch kiểm?"

Editor: Thập Bát Sơn Yêu

———————

Tô Đường lập tức ở ngay tại chỗ làm rùm beng với Tần Kiêu.

"Họ Tần, nếu không phải là do tôi thì làm sao anh có thể tìm tới nơi này? Hiện tại trở mặt không quen biết? Sao nào, chỉ có anh có thể lên sân khấu liền khinh thường tôi học Cổ Võ?! Cũng đừng quên thân phận của anh!"

Tần Kiêu nhíu mày: "Đừng nháo."

Tên mặt thẹo vốn dĩ không kiên nhẫn, đang định đem người thường không biết tốt xấu này quăng ra ngoài, vừa nghe thấy Cổ Võ, liền tăng thêm vài phần hứng thú. Cổ Võ hắn ta cũng từng nghe thấy, thế nhưng chỉ là nghe thấy, đến nay còn chưa có thấy qua.

Hắn ta xốc xốc mí mắt, một đôi mắt vẩn đục đánh giá Tô Đường: "Muốn đến cũng có thể, ký giấy sinh tử đi."

Tô Đường: "Tôi ký!"

Hiếm khi có người biết Cổ Võ, chờ cô ký xong giấy sinh tử, tên mặt thẹo cũng không cho cô cơ hội đổi ý, trực tiếp đem người ném lên sân.

Lúc này vừa lúc kết thúc một trận đấu, trên lôi đài đã không còn nơi đặt chân, chỉ có phần còn lại của chân tay cùng máu tươi khiến người ta buồn nôn.

Tô Đường nhíu nhíu mày, thấy cô lên sân khấu, người xem lập tức thổn thức.

"Nháo cái gì vậy! Hiện tại thế giới ngầm yêu cầu thấp như vậy sao, người bình thường cũng lấy ra góp cho đủ quân số?"

Người chủ trì mặt không đổi sắc, cầm microphone giới thiệu nói: "Nghe nói vị người thường này chính là truyền nhân Cổ Võ, chúng ta rửa mắt mong chờ, nhìn xem trận thi đấu này cuối cùng ai thắng ai thua. Hiện tại, cho mọi người thời gian năm phút suy xét, đặt cược không rời tay!"

Thời đại Tinh tế, các loại người ngoài hành tinh đều có, có tnhân loại bình thường, cũng có tộc Thú Nhân, ví dụ như người trước mắt này là người Thú Sư Tử. Tóc vàng đầy người phiêu dật, thể trạng giống như ngọn núi nhỏ, hàm răng sắc bén trong miệng như hung thú, hàn quang lạnh lẽo, hắn ta lớn tiếng gào rống.

Một tiếng rống này, đầu tóc Tô Đường đều bị thổi bay.

Thời gian năm phút rất nhanh liền kết thúc, người chủ trì: "Đã hết giờ đặt cược, chúng ta hãy nhìn xem trận đấu này, cuối cùng hươu chết về tay ai!"

Thi đấu từ trước đến nay chỉ có một người thắng, người thua chỉ có một kết cục là máu bắn tại chỗ.

Tô Đường rất bình tĩnh, đừng nhìn Thú Sư Tử hung tàn, cơ thể lớn như vậy, nhưng tốc độ khẳng định không địch lại cô. Lão tổ tông nói qua, thiên hạ võ công, duy nhanh không phá.

Theo một tiếng bắt đầu của người chủ trì, Thú Sư Tử nhảy lên, sát khí làm cho người ta sợ hãi, một cái nhào này nếu Tô Đường bị vồ trúng, nhất định là máu văng tại chỗ.

Người bình thường cũng là một cái mạng, mắt thấy Thú Sư Tử bay nhào đến, người xem trên đài đều hoan hô. Chỉ có Tô Đường bình tĩnh tính toán thời gian, bước chân dời một cái, ai cũng không thấy rõ làm sao cô trốn được, chờ đến khi hoàn hồn, cô đã đứng ở trên đầu Thú Sư Tử.

Tô Đường mắt nhìn tiền đặt cược trên màn hình lớn, lại còn rảnh rỗi cùng người chủ trì giao lưu: "Người chủ trì, tôi có thể đặt cược không?"

Người chủ trì sửng sốt một chút, cũng may hắn ta thân kinh bách chiến, tu dưỡng nghề nghiệp khiến hắn ta bằng tốc độ nhanh nhất bình tĩnh lại: "Mặc dù lúc trước chưa từng có, nhưng tôi cảm thấy có thể vì ngài phá lệ một lần."

Tô Đường một bên cùng Thú Sư Tử quần nhau, một bên cùng người chủ trì nói chuyện phiếm. Cô trốn đến tùy ý, nhưng mỗi một lần đều có thể chuẩn xác không sai né tránh công kích.

"A, chính là tôi không có tiền, anh có thể cho tôi mượn trước được không?"

Người chủ trì hứng thú: "Có thể, ngài muốn mượn bao nhiêu?"

Tô Đường: "Như vậy đi, một trăm vạn tinh tế tệ đi."

Một trăm vạn tinh tế tệ đều có thể mua một đống biệt thự cao cấp, người bình thường phấn đấu cả đời cũng có thể với tới bằng số tiền tiết kiệm, nhưng người chủ trì lại không có nửa điểm do dự.

Người chủ trì: "Được, tôi cho cậu mượn."

Lúc này, người xem phía dưới đài có người cũng đứng lên: "Tôi thêm vào một trăm vạn, nếu cậu thắng, tiền cho cậu. Thua, coi như tôi cho cậu phí an táng."

Tô Đường quét mắt nhìn người phía dưới, liền nghe hệ thống giới thiệu với cô: [ Thuyền trưởng hải tặc Tinh tế, cũng chính là người lần này mời cô.]

"Cảm ơn người anh em." Nói xong, Tô Đường còn không quên hướng phía đối phương làm một cái lễ cổ.

Hôm nay Tô Đường mặc một thân quần áo rách tung toé, nhìn không ra nam nữ, nhưng cô ôm quyền, cái kia như nước chảy mây trôi, hơi thở hiển quý, cực kỳ giống công tử tiểu thư quý gia nào đó.

Lần này, mọi người càng chắc chắn cô là tiểu thiếu gia nào đó xuất thân từ thế gia suy tàn.

Lực chú ý đều bị Tô Đường hấp dẫn, Thú Sư Tử phẫn nộ rít gào. Hắn ta hình thể khổng lồ, chân sau mạnh mẽ có lực, lần nữa tiến hành phản công với Tô Đường, bởi vì trò khôi hài lúc trước, lần này hắn ta phản công hoàn toàn dùng 100% lực.

Đáng tiếc, cuối cùng tất cả sức lực của hắn ta dưới một ngón tay của Tô Đường lập tức hóa thành hư không.

Ai cũng không biết Tô Đường dùng biện pháp gì, Thú Sư Tử giống như khinh khí cầu hết khí, lập tức xụi lơ trên mặt đất.

Tất cả người xem đều đứng lên, có người bởi vì tò mò, còn có người thuần túy là bởi vì thua cuộc muốn gây chuyện.

Tô Đường cũng không để ý, để cho người chủ trì lại ném một người lên.

@_thapbatsonyeu_

Lần này người tới gần như giống cô, mặc dù thể trạng đối lập với cô rất lớn, nhưng tốt xấu vẫn là hai chân chấm đất, mà không phải là thú nhân động một chút chỉ biết gào thét .

Đối phương vừa lên thậm chí phi thường có lễ, còn học bộ dáng hành lễ mới vừa rồi của cô.

Tô Đường nhìn người không đâu vào đâu ôm quyền, nhẫn nhịn không lên tiếng.

Người chủ trì không lãng phí thời gian, theo một tiếng bắt đầu, trên sân thi đấu lại lần nữa nguy cơ tứ phía.

Lần này Tô Đường không có đùa giỡn, đối phương vừa động thủ, cô liền bắt đầu tuyệt địa phản kích, đương nhiên, một bên phản kích còn không quên giải thích với người xem trên đài.

"Dạy mấy người một cái khẩu quyết. Bách Hội ngã xuống đất, vĩ lư không về quê, chương môn bị đánh trúng, mười người chín người tử vong......" ( để nguyên chứ ta không biết gì đâu :v)

Từ lúc bắt đầu bị cô đánh trúng đỉnh đầu và hai tai cùng một lúc, đối thủ liền ngã trên mặt đất, nhưng cô vẫn cho đối phương thời gian giảm xóc. Chờ một lần nữa đứng lên, lại đánh trúng năm phần chỗ bộ nhập mép tóc, sau đó đối phương lại lần nữa té xỉu, tới tới lui lui vài lần, nhìn đối thủ té xỉu lại đứng lên, té xỉu rồi đứng dậy, cuối cùng cô ngừng tay, giống như thương hại nhìn hắn ta.

"Cùng một ngày đánh trúng nhiều huyệt vị như vậy, anh sẽ mất mạng." Tô Đường buông tay: "Ta chỉ có hứng thú với tiền, đối với mạng của anh không có hứng thú."

Người nọ ngẩn ra, lúc này đừng nhìn hắn ta đang đứng, nhưng tay chân lại tê dại, não bộ hôn mê. Đừng nói là một cao thủ, ngay cả một người bình thường, hắn ta cũng đánh không lại.

"Là tôi thua."

......

Thế giới ngầm mấy năm gần đây xưa nay chưa từng có náo nhiệt như vậy, hôm nay tiếng hoan hô thậm chí còn truyền tới quảng trường cách vách.

Tô Đường lần này trực tiếp đánh vào nội bộ hải tặc, tuy chưa được đối phương tín nhiệm, nhưng dù sao cũng là lăn lộn đến quen mặt, cô mang theo Tần Kiêu xã giao với người khác.

Nguyên soái đại nhân từ trước đến nay huyễn khốc hung tàn, lúc này vậy mà lại hóa thân trở thành một tên tiểu bạch kiểm?!

Dựa theo cách nói của Tô Đường, cô là vì tránh khỏi gia tộc liên hôn, mang theo vệ sĩ của mình rời nhà trốn đi. Bỏ trốn là cô nhắc đến, cho nên việc nuôi sống gia đình cũng nên là cô. Gia đình của tiểu bạch kiểm tương đối thảm, cha bệnh nặng, lúc trước phí chữa bệnh đều do gia tộc của Tô Đường cho. Bây giờ bỏ trốn, Tô Đường cảm thấy mình nhất định phải gánh vác phần phí chữa bệnh này.

Tô Đường bịa đặt giống mô giống dạng, tuy là đám hải tặc khiến người khác nghe tiếng đã sợ vỡ mật cũng không có nửa điểm nghi ngờ.

Chỉ có Tần Kiêu.

"Vệ sĩ? Tiểu bạch kiểm?" Tần Kiêu cười như không cười nhìn người nào đó, bởi vì xã giao, người nào đó đã uống không ít rượu.

Tô Đường ợ một cái, đột nhiên ôm eo hắn bắt đầu làm nũng, khác với lúc cô thanh tỉnh, giờ phút này cô giống như mèo con dính người, vẫn là cái loại cắn người người không thả này.

Tô Đường nói: "Tần Kiêu, anh làm sao có thể lớn lên đẹp trai như vậy, thật muốn mỗi ngày đều đem anh cất trong túi."

—————

Thập Bát Sơn Yêu.

Bình luận

Truyện đang đọc