SAU KHI BỊ TỪ HÔN TA NHẶT ĐƯỢC MỘT TIÊN QUÂN


Ngọc Lăng cũng nghĩ như vậy.Ô Tinh Tinh bên này nhanh chóng đến chỗ Tùy Ly, đã đỡ lấy cổ tay của hắn.Da thịt sát nhau.“Ngươi không sao chứ?” Ô Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn hỏi.Lúc trước tiểu yêu quái với Tùy Ly thân mật, đó là Tùy Ly vẫn không thể động đậy.Mà trước mắt......Tùy Ly muốn đẩy nàng ra, nhưng mà vốn dĩ sức lực trên tay của tiểu yêu quái này cũng không lớn, hình như chỉ là nhẹ nhàng vịn lấy cổ tay của hắn thôi.

Giống như hoa nằm sấp lên mặt lá.“Sao mà ngươi đi theo hắn ta vậy hả? Nếu như hắn ta lấy đuôi quất ngươi một cái, đều đau.” Ô Tinh Tinh nhìn hắn nói.Lời này vừa nói, sắc mặt Tùy Ly vẫn nhàn nhạt như cũ.Đàn Lang lại không nhịn được cả người run lên.Đuôi, đuôi.....Đừng nói nữa, vừa nói hắn ta đã đau.


Đau đến nỗi hận không thể ngay lập tức đi chết.Lúc này Ngọc Lăng mới đi đến bên người Đàn Lang.Ngược lại còn không nhiệt tình bằng Ô Tinh Tinh.Ngọc Lăng đã nhận ra tình trạng bất thường của Đàn Lang, thấp giọng hỏi: “Chàng làm sao vậy?”Lời nói nàng ta vừa dứt, một trận gió thổi qua, một mùi máu tanh cứ như vậy chui vào mũi của Ngọc Lăng.Ngọc Lăng đứng hình rồi, nàng ta trừng lớn mắt, không thể tin được nói ra: “Chàng.....Chàng bị thương rồi sao?!”Tộc trưởng trên bậc cao ngồi xuống đã nhìn ra tình trạng khác thường sớm hơn, lão ta gọi trưởng lão lại thấp giọng nói thầm vào câu,Sắc mặt trưởng lão hơi thay đổi, nhưng lại nhịn xuống rồi, sau đó lão rảo bước đi xuống bậc cao, đi đến trước mặt của Ngọc Lăng và Đàn Lang, trầm giọng nói: “Cho dù chuyện gì, đều nhịn xuống cho ta đi.

Mau chóng làm xong nghi thức, không để mất mặt Hồ tộc ta!”Người đến nói chuyện là đại trưởng lão trong tộc, cũng chính là phụ thân của Ngọc Lăng, lời của lão tất nhiên là có trọng lượng rồi.Trong lòng Ngọc Lăng sợ hãi, không dám ngỗ ngược, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.Lúc này nàng ta lại quay đầu nhìn thoáng qua hai người Ô Tinh Tinh.Phu quân của Ô Tinh Tinh cao ráo thẳng tắp, thân hình vững vàng như cây thông, hoàn toàn không giống với dáng vẻ của Đàn Lang.Trong lòng nàng ta đột nhiên đã có một suy đoán không thể tưởng tượng....Không lẽ.....Không lẽ là phu quân của Ô Tinh Tinh ghê gớm hơn sao?Đàn Lang đau đớn khó nhịn mở miệng, lập tức đã chứng thực suy đoán của Ngọc Lăng.Đàn Lang cắn răng nói: “Trưởng lão, chuyện này sao có thể nhịn chứ? Ngài không biết, người này chỉ sợ là người săn hồ, nếu như không xuống ta trừ khử hắn, chỉ sợ hắn sẽ lấy mạng của chúng ta......”“Ngươi hiểu cái gì? Câm miệng của ngươi lại.” Nói xong, đại trưởng lão đã quay về trở về rồi.Dù Đàn Lang có không cam lòng thế nào, có sự áp chế của trưởng lão, cũng chỉ có thể nuốt ngụm oán khí này xuống thôi.Có đại trưởng lão trong tộc chủ hôn, còn có tộc trưởng làm khách mời.


Hôn lễ hôm nay, vốn dĩ là khá là nở mày nở mặt.Nhưng mà tiếp theo đây, tâm trạng của Ngọc Lăng lại khó nhặt lên lại được.Nàng ta quay đầu nhìn Ô Tinh Tinh lần nữa.Ô Tinh Tinh đang nói chuyện với Tùy Ly: “Sao mà ngươi không nói gì? Chắc chắn ngươi là lần đầu tiên thấy yêu quái, bị dọa sợ rồi hả? Vậy chúng ta quay về sớm đi.

Lần sau ta lại báo thù cho ngươi.

Hôm nay có tộc trưởng ở đây, lão ta quá ghê gớm rồi, ta không đánh lại lão ta.”.


Bình luận

Truyện đang đọc