SAU KHI CHUYỂN TRƯỜNG TRÙM TRƯỜNG THEO ĐUỔI TUI KHÔNG THA

Không khí khắp nơi trong quán bar tràn ngập mùi rượu và mùi hormone, giọng nữ từ tính trên sân khấu làm rung động trái tim, giọng nói thật quyến rũ và lãng mạn.

Lời bài hát tiếng Anh mạch lạc trôi chảy phát ra từ miệng Diệp Bắc Sơ, lạnh lùng và trống rỗng, tuy trống rỗng và quyến rũ nhưng làm sao những người trên sàn nhảy có thể hài lòng? Cô gái tóc ngắn ở vị trí ca sĩ chính giơ tay lên, ra hiệu.

Trong phút chốc, ánh đèn của quán bar trở nên lộng lẫy, đèn neon tím và xanh thay đổi, phía sau hai vật thể lớn trông như tấm nền bắt đầu chuyển động, sự kết hợp giữa bộ trống và đàn piano trong nháy mắt đốt cháy cả nơi, như thể mạnh mẽ như một ngọn lửa đang đập, đem sân nhảy, ghế dài, khu quầy bar lần lượt bị k1ch thích, đẩy người đến bờ vực nghẹt thở rồi lại kéo họ trở lại như sự cứu chuộc, niềm đam mê là lập tức thức tỉnh.

“Ô hô ~”

Một giọng nói lớn đột nhiên vang lên từ đâu đó trong góc, quán bar đột nhiên trở nên náo động.

Nhìn thấy hình bóng quen thuộc Cù Mộ đi vòng qua những người đang điên cuồng đi đến một bên sân khấu, từ góc độ này có thể nhìn thấy rõ thân hình thẳng đứng của đứa nhỏ, mặc quần đen trong bộ đồng phục học sinh, những ngón tay uyển chuyển nhảy múa trên phím đàn, đôi mắt nghiêm túc nhìn những phím đàn piano đen trắng trước mặt.

Dưới sự khúc xạ của ánh sáng nhấp nháy, Cù Mộ nhìn thấy sự tự tin tràn đầy của Đào Yêu, dường như trở lại phòng piano dưới cầu thang ngày hôm đó, giống như ánh trăng mát mẻ trên bầu trời đêm, đôi mắt của chàng trai trẻ tròn xoe, tự tin sáng ngời, như thể chứa đựng một tầng ánh sáng.

Trong không gian nhộn nhịp, một thứ gì đó chưa biết đang lan tràn một cách bừa bãi.

Thiếu niên cười, vô tư không chút kiềm chế, nhưng trái tim Cù Mộ dường như ngừng đập, sau đó tăng tốc dữ dội như trống, trong trẻo như ngó mây nhìn nắng.

Sự rung động trong tay cắt đứt dòng suy nghĩ của Cù Mộ, hắn đột nhiên khôi phục tinh thần, cúi đầu xuống, cuộc gọi đến là từ Lệ Ngang.

Điện thoại đã cúp, có tin nhắn gửi đến, có số phòng, sau khi màn hình dừng lại, Cù Mộ lại liếc nhìn thiếu niên trẻ tuổi đầy nghị lực trên sân khấu, sau đó quay người đi lên tầng hai.

Mở cửa phòng, không chỉ có Lệ Ngang ở đó, mà cả anh trai hắn cả ngày bận rộn cũng ở đó. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Cù Mộ không để ý đến ánh mắt trêu chọc của đại ca, bực bội ném mình lên ghế sô pha uống hai ly rượu nồng.

Nhìn thấy bộ dáng của Cù Mộ Cù Du nhướng mày, sao mà còn héo hon hơn lúc nãy vậy.

“Xảy ra chuyện gì vậy? Nói cho anh biết đi.” Cù Du bước chân dài ngồi bên cạnh Cù Mộ, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy dáng vẻ của một người anh trai chu đáo.

Cù Mộ liếc nhìn Cù Du, trong mắt có chút chán ghét, hắn dịch sang một bên rót một ly rượu.

“……”

Cù Du lặng lẽ hạ cánh tay đang giơ lên ​​một nửa xuống.

Tiếp theo lại không cam lòng nâng lên.

Tiếp theo……

“Bốp” một tiếng vang lên một cái tát vào sau đầu Cù Mộ.

Cù Mộ che đầu, trừng mắt: “…”

“…… Có muỗi.” Cù Du vẻ mặt không thay đổi tự tin nói: “Nhìn cái gì, nhóc còn không quỳ xuống hôn anh mày một cái?”

Cù Mộ hừ lạnh, “Không thèm chấp với chó li3m chân, nếu không đã chặt đầu anh.”

Âm thanh ly cùng cái bàn va chạm làm thần kinh Cù Mộ lập tức căng thẳng.

Cù Du cúi đầu nhìn em trai mình, khóe miệng nở nụ cười, giơ hai tay lên, hạ mắt xuống để cởi khuy khuy măng sét, những ngón tay khéo léo linh hoạt xắn lên ống tay áo, lộ ra cẳng tay rắn chắc, “Thật ra thì tôi không ngại trở thành con một đâu.”

Cù Mộ: “……”

Lệ Ngang cong cổ chậm rãi di chuyển về phía xa của ghế sofa, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của cậu ta nhiều nhất có thể,  cầm điện thoại di động của mình điên cuồng gửi tin nhắn cho Gaia.

Cù Mộ khinh thường cười nhạo.

“Em sai rồi.”

Lệ Ngang: “……” Nhu nhược như vậy? !

Cù Du: “……” Đúng là, co được dãn được.

Sự im lặng ngắn ngủi bị gián đoạn bởi âm thanh mở cửa đột ngột, ba cặp mắt trong phòng cùng nhìn sang, Gaia đóng cửa lại và lắp bắp: “C-chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Tiếng nhạc và tiếng reo hò vang lên đại sảnh lan truyền trong không trung, trong phòng, giọng nam như cơn gió đêm hè, khiến những người vừa mới hưng phấn bởi màn trình diễn bùng nổ và nhanh chóng bay đi, cánh cửa phòng riêng trượt ra khỏi tay Gaia, âm thanh cũng bị cô lập.

“Đi làm gì?”

Cù Du nhìn người đứng dậy đi ra ngoài hỏi. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Cù Mộ dừng lại nói: “Đi tiểu.”

Còn chưa đi vệ sinh, Cù Mộ nửa cúi người chống cánh tay lên lan can, kẹp điếu thuốc gần như cháy dở giữa những ngón tay thon dài, làn khói từ đôi môi mỏng phun ra, cái cau mày giữa hai lông mày cho thấy hắn đang cáu kỉnh.

Một khúc dạo đầu hoang dã và lười biếng vang lên bên tai, không cần phải nhìn quá chăm chú Cù Mộ rũ mắt là cũng có thể nhìn thấy chàng trai trẻ đang đứng dưới ánh đèn sân khấu, hình như cảm nhận được điều gì đó, người bị nhìn chằm chằm cũng nhìn lại, tiếng hát lười biếng và vô kỷ luật bắt đầu từ đôi môi hồng hào đó phun ra.

“Một góc nhìn xuyên qua đám đông vũ hội”

“Tàn thuốc đang cháy dần dần đến gần đầu ngón tay.”

Cù Mộ không bao giờ biết giữa hai người lại có sự tương phản lớn như vậy, mặc dù Đào Yêu ngày thường không phải là người phục tùng, nhưng bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được tính cách yếu đuối và dễ bị bắt nạt, ý nghĩ buổi sáng ngày đó hắn cho rằng chỉ là thân thể cảm thấy hứng thú bị đánh vỡ.

Rõ ràng là chiếc áo phông đen đơn giản nhất, ngay cả phần th@n dưới vẫn mặc đồng phục học sinh, đứng trước cây đàn với khuôn mặt thanh tú trẻ con, lười biếng và hoang dã dưới ánh đèn mờ, cả người vừa thanh lịch vừa gợi cảm, giống như một hoa hồng đỏ kiều diễm nở rộ, khiến người ta chìm đắm, từng bước tiến về phía cái bẫy mà cậu đã giăng ra.

“Tôi đã bị anh kéo vào mà không hề hay biết.”

“Mỗi cử động của anh đều quá dễ thấy.”

“Giống như một con bướm đang nghỉ ngơi.”

Trà Cúc Dưa Leo

Đôi mắt Cù Mộ nheo lại đầy nguy hiểm, mỗi cử động của chàng trai phía dưới đều ảnh hưởng đến suy nghĩ của hắn, đánh vỡ nhận thức vốn có với Đào Yêu, một người tỏa sáng trong lĩnh vực mình giỏi.

“Những bước nhảy tuyệt đẹp xoay tròn qua đường ranh giới”

” Thân thể lung lay sắp đổ”

“Từ lâu tôi đã hiểu tình yêu nguy hiểm đến thế nào”

“Nhưng tôi không thể kiềm chế được lời nói”

“Dây hoa hồng đỏ trải ra từ chiếc cốc”

“……”

“Là thích đi.” Cù Mộ nhẹ lẩm bẩm, ánh sáng và âm thanh bị cắt khiến những lời nói gần như im lặng này biến mất ngay lập tức, không để lại dấu vết.

Khi màn trình diễn kết thúc, âm nhạc ở hậu trường được chuyển sang giai điệu DJ, rất nhiều người đến ủng hộ màn trình diễn của Diệp Bắc Sơ sau khi uống xong đã rời đi, trên mặt họ tràn đầy vẻ hài lòng khi rời đi.

“Quay video chưa? Mặc dù Tiểu Diệp chỉ hát một bài, nhưng cậu bé hát rất say sưa. Giọng nói của cậu ấy không phù hợp với vẻ ngoài của mình một cách nghiêm trọng, vừa trẻ con vừa trưởng thành. “

“Có quay có quay, mê chết tui, quay về thì nhắn cho Tiểu Diệp, cũng không biết cậu ấy có tài khoản mạng xã hội hay không, nhưng tui nhất định sẽ theo dõi cậu ấy! “

“Tui cũng vậy tui cũng vậy!!!”

Cù Mộ nghiêng đầu nhìn cô gái trẻ đang gào thét muốn rời đi bên cạnh mình, ánh đèn neon phản chiếu suy nghĩ của hắn, trên mặt hiện rõ sự không vui trong lòng.

“Cái gì mà vừa trẻ con vừa trưởng thành, một đám háo sắc.” Cù Mộ vẻ mặt ủ rũ lẩm bẩm, sau đó ngẩng đầu uống một ngụm rượu mạnh trong tay, “đông” một tiếng đặt chiếc cốc lên quầy bar.

Sờ s0ạng tìm được phòng nhạc cụ, vừa đặt tay lên tay nắm cửa mát lạnh, cánh cửa đã được mở ra từ bên trong, sau đó một kẻ háo hức lao ra khỏi phòng, chạy thẳng vào ngực hắn trước khi hắn kịp phản ứng. .

Đào Yêu bị đâm cho cái mũi đau xót, trong mắt có chút sương mù, không thèm để ý tới cái gì khác, đẩy Cù Mộ , xoay người nhanh chóng đóng cửa lại, dựa vào cửa thở ra một hơi.

Khuôn mặt của đứa trẻ trước mặt đỏ bừng dị thường, Cù Mộ không tự chủ mà tiến lại gần Đào Yêu, hơi thở phả vào khuôn mặt trắng trẻo của đối phương.

“Sao vội thế?” Giọng nói khàn khàn và đầy từ tính.

“Trong phòng……” Đào Yêu hô hấp có chút hỗn loạn, vừa rồi trong phòng cảnh tượng khiến cậu không khỏi bình tĩnh, thần sắc có chút mê mang hỏi: “Cậu làm sao vậy?”

Nhìn thiếu niên mang theo nghi vấn Cù Mộ lắc đầu, ý thức mơ hồ cúi đầu, buổi tối uống vài ly có chút say, mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi khi tiếp xúc gần.

“Đào Yêu.”

“Hả?”

Cù Mộ nhẹ giọng lẩm bẩm, chậm rãi cúi đầu, thu hẹp khoảng cách giữa hai người một lần nữa.

“Đào.”

“Sao…… Ô??”

Một cánh tay khỏe mạnh vòng qua eo cậu, chặn đường rút lui của cậu, lời chưa nói xong đã bị nhấn chìm trong nụ hôn bất ngờ, môi họ chạm nhau, hơi thở quyện vào nhau. .

Toàn thân Đào Yêu cứng đờ, hơi ấm trên môi và hơi thở phả vào mặt cậu, nhắc nhở cậu nhiều lần về những chuyện đã xảy ra. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Ô…… Cù??!” Đào Yêu vừa kịp phản ứng, liền ngửa đầu ra sau, chưa kịp nói xong thì một bàn tay to lớn đã vòng qua đầu cậu, thiếu niên cả người bị vóc người cao lớn mang theo lui về phía sau vài bước, cho đến khi ép vào cánh cửa vừa đóng lại không lâu.

Bị áp chế không thể phản kháng, Đào Yêu đẩy bả vai Cù Mộ, môi dùng lưỡi lạnh chạm vào môi mình, hơi thở nặng nề phả vào tai, thiếu niên trong bóng tối không kiêng nể gì.

Giằng co một lúc, Đào Yêu mới nhận ra thực lực giữa hai người có sự chênh lệch rất lớn, mọi nỗ lực kháng cự của cậu đều không có tác dụng gì với người trước mặt. 

Sự kiềm chế quanh eo cậu càng lúc càng chặt, Đào Yêu buộc phải ngẩng đầu lên áp sát vào thân thể cao lớn cường tráng, cảm giác ngột ngạt dần dần hiện lên, Đào Yêu càng giãy dụa hơn.

“Nếu nhóc còn tiếp tục vùng vẫy, tôi sẽ hôn chết nhóc.”

Giọng nói khàn khàn của thiếu niên vang lên bên tai, Đào Yêu thở gấp, tựa vào hai bên vai Cù Mộ, lông mi cậu khẽ run lên, đôi mắt ướt đẫm nước, khóe mắt cậu đỏ bừng vì cảm giác ngột ngạt, môi bị cắn đỏ và sưng tấy.

“Cậu, cậu uống rượu.” Giọng nói Đào Yêu có chút run, ngẩng đầu nhìn thấy trong mắt thiếu niên trước mặt đầy nguy hiểm.

Vẻ say rượu mê ly có thể thấy được rõ ràng.

Cù Mộ không để ý đến lời nói của Đào Yêu, đôi môi đỏ mọng đầy đặn hơi hé ra trước mắt, chậm rãi cúi đầu xuống, cảm giác được người trong ngực đang muốn rời đi, tay hơi dùng sức liền cúi đầu hôn cậu lần nữa,

Nụ hôn này không còn khẩn trương như trước nữa, chất cồn trên đầu lưỡi của đối phương dường như thông qua sự vướng víu truyền vào hắn, nếu không thì tại sao đầu óc hắn lại choáng váng như vậy, thậm chí nhịp tim cũng dần dần không thể khống chế được..

Bình luận

Truyện đang đọc