SAU KHI NAM PHỤ PHÁO HÔI TRẦM MÊ KIẾM TIỀN



Thì ra tối hôm qua có người ở trên mạng tung lên một bài viết:
An thiếu gia vừa đám cưới, có còn nhớ cậu em nhà nghèo bị mày ép tới nghỉ học không?
Trong bài viết, lúc học đại học An thiếu gia có thích một anh khóa trên, chẳng những dùng cách bỏ tiền thô bạo để theo đuổi, còn tới chỗ làm thêm của người đó, cưỡng ép người ta phải đi.
Anh khóa trên đó là sinh viên nghèo vay tiền đi học.

Nhưng thành tích ưu tú, con người chính trực.

Năm lần bảy lượt đều từ chối, ngược lại khiến An thiếu gia thẹn quá thành giận.

Từ đó An thiếu gia bắt đầu trả thù những người bạn xung quanh, uy hiếp ông chủ chỗ hắn làm, cả chuyện vay tiền học cũng bị phá.

Anh khóa trên nghèo hèn ra đời làm sao chống lại thiếu gia giàu có, cuối cùng buộc phải nghỉ học, thoát khỏi ma chưởng của An thiếu gia.
Trong bài viết ba từ “An thiếu gia”.

Nhưng trong thành phố S, vừa mới kết hôn, có thể trở thành “An thiếu gia” chỉ có vị con trai độc nhất của nhà họ An thôi.
Đề tài nhanh chóng lan rộng.

Bài viết cũng nhận lấy vô số bình luận tức giận.

Nội dung hầu hết đều đả kích phê phán thiếu gia nhà giàu — An Ca vô lý phá hủy tương lai sáng lạn của học trưởng.
[Học trưởng quá thảm, công việc không có, tiền học cho sinh viên vay cũng bị bỏ lỡ.


Còn phải mỗi ngày chịu đựng An thiếu gia quấy rầy sỉ nhục, tình tiết này đúng là muốn giết người!]
[Người có tiền đúng là muốn làm gì thì làm, ép một người tới đường cùng, mình thì tự do tự tại.

Công lý ở đâu!]
[Muốn biết học trưởng bây giờ thế nào, dù sao cũng không sống nổi nữa, chi bằng bung bét hết, dũng cảm đứng ra nói rõ chuyện năm đó, chúng tôi ủng hộ bạn!]
… jongwookislove.wordpress.com
Nhưng mà hướng của dư luận luôn lệch với dự đoán ban đầu.
Mọi người ôm một lòng căm phẫn bất bình cho học trưởng xong, bắt đầu suy đoán một chuyện khác.
[An gia và Cố gia kết hôn nghiêm túc sao? Nam thần thành phố S Cố Sâm sao lại đi lấy một người độc ác như vậy.]
[Sao lại không thể? Đừng thấy người ta đẹp trai, tài năng thì nghĩ ai cũng tốt.

Vì lợi ích, những kẻ nhà giàu này cũng sẽ lợi dụng cả hôn nhân.]
[Đừng kêu là nam thần, ai mà không biết công ty của Cố Sâm, cái hắn nắm 100% cổ phần sắp sửa đưa ra thị trường, kết hôn với thiếu gia nhà họ An, có thể kéo được bao nhiêu công ty đầu tư và tư bản chứ?]
[Vỡ mộng.

Nam thần đã chết trong lòng tui…]
Trước khi Cố Sâm kết hôn với An Ca, quả thật vì vẻ ngoài anh tuấn, danh tiếng rất tốt mà ai cũng bảo chờ gả cho nam thần.
Người được đưa lên vị trí càng cao, một khi bị nghi ngờ sẽ rất dễ bị hủy hoại hào quang vốn có.
Trương Hằng ở bên kia cuống cuồng, nói, “Một đêm đã đem đề tài này thành chủ đề nóng, chắc chắn có người ở trong tối cố tình tung lên.”
“Bây giờ tra là ai làm cũng không còn kịp nữa, quan trọng là phải giải quyết vấn đề.”
“Em biết rồi.”
Giọng nói Cố Sâm lạnh lùng, “Cậu bảo phòng quan hệ công chúng đè dư luận xuống, tôi xác thực xong rồi nói sau.”
Xác thực, chính là chất vấn An Ca.
Cố Sâm dựa vào lưng ghế, tay chỉ vào nội dung trong màn hình điện thoại, hỏi, “Lúc cậu học đại học đã từng làm chuyện này?”
Ánh mắt trầm xuống, giọng nói lạnh lùng, không có một chút nhiệt độ.
An Ca: …
Ngồi ở trong nhà cũng bị ụp nồi.
Hắn cho là biết trước kịch bản sẽ né được, ai ngờ mầm tai họa lại còn xuất hiện theo hình thức của hắn.

Chẳng lẽ kết cục của vai chốt thí khó thay đổi vậy sao?
Hắn cầm điện thoại lên xem nội dung bài đăng mấy lần, cố gắng tìm kiếm trong trí nhớ của nguyên chủ, “Hình như là… có thật.”
Vừa dứt lời liền thấy Cố Sâm càng thêm âm u, trên đầu như có mây đen kéo tới.
An Ca thở dài, “Thật ra cũng không tệ như trong bài viết.

Tôi chỉ… theo đuổi hắn bình thường thôi.”
Cố Sâm lạnh giọng chất vấn, “Cậu theo đuổi thế nào? Có phá khiến người ta không lấy được tiền vay không? Có ép người ta tới thôi học không?”
Trong trí nhớ của nguyên chủ đúng là thời đại học có thích một anh khóa trên, chỉ là người này chẳng thèm để ý gì tới nguyên chủ, còn châm chọc hắn là thiếu gia vô dụng, ngoại trừ có tiền ra thì chẳng có gì khác.


Nguyên chủ thẹn quá thành giận, cầm tiền đập học trưởng, là thật sự dùng mấy cọc tiền đập lên giường học trưởng.
An Ca cau mày: Theo đuổi kiểu này làm gì mà thành công được.
“Tôi chỉ… đưa tiền thôi.

Cho hắn đóng học phí, mua cơm, mà hắn không cần, tôi ép hắn lấy.

À, tôi nhớ ra rồi!” An Ca vỗ bàn một cái, “Tôi không có ép hắn nghỉ học, là hắn nửa chừng chuyển đi.

Hình như là đi nước ngoài.”
“Đưa tiền? Thấp kém! Học không lo học, toàn làm chuyện nhảm nhí.

Bây giờ cậu…” Cố Sâm hừ lạnh một tiếng, cất giọng chất vấn, “Còn thích hắn không?”
An Ca: … jongwookislove.wordpress.com
Chuyện của nguyên chủ liên quan gì tới tôi đâu trời.
Hắn vội vàng lắc đầu, “Chuyện hồi đi học thôi mà, bây giờ cả tên tôi còn không nhớ, thật!”
Kết quả Cố Sâm lại phê bình hắn, “Ban đầu theo đuổi cỡ đó, giờ tới tên còn quên.

Hừ, ba lòng hai ý!”
Có điều cũng không lạnh lùng bức người như lúc nãy, thái độ cũng hòa hoãn bớt.
Cố Sâm biết.

Nếu An Ca không can thiệp bức bách người khác tới mức đó, vậy thì có người cố tình lấy chuyện cũ ra thêm mắm dặm muối.

Sau đó dẫn dắt dư luận nghi ngờ tính chân thực của cuộc hôn nhân này, từ đó khiến những nhà đầu tư muốn bỏ tiền vào Cố thị lại bắt đầu nghi ngờ công ty mới của mình.
Người phía sau kia trông như đang bôi đen An Ca, nhưng ý đồ thật sự là chén ép công ty mới của Cố Sâm.


Điện thoại của hai người không ngừng rung lên, đều là cha mẹ hai bên gọi tới khẩn cấp bàn về chuyện này.
Hai công ty đều có phòng quan hệ công chúng, sau khi biết An Ca không có ép học trưởng tới nghỉ học như trong bài viết, đều đang tự tìm cách giải quyết.
Cố Sâm sau khi gọi mấy cú điện thoại thì nói với An Ca, “Lát nữa Cố thị sẽ cử hành họp báo, cần cậu giải thích rõ chuyện năm đó.”
Phóng viên sẽ ở dưới sân khấu…
An Ca hơi căng thẳng, “Vậy anh muốn tôi nói cái gì?”
Cố Sâm: “Công ty sẽ chuẩn bị cho cậu, cậu cứ đọc theo là được.

Còn một chuyện cậu phải làm là ngồi chung với tôi, phối hợp tuyên bố chúng ta là quan hệ chồng chồng.

Hiểu không?”
Lần này là chứng minh tính chân thực của cuộc hôn nhân với công chúng, củng cố niềm tin cho các nhà đầu tư tương lai của Cố thị.
An Ca hiểu, “Không phải show ân ái, tôi biết rồi.”
Cố Sâm nhướng mày, cố tình nhấn mạnh, “Cậu đừng suy nghĩ nhiều! Chẳng qua chỉ làm bộ cho người ngoài nhìn, nếu không vì năm đó cậu quậy banh chành tạo ra kết cục rối rắm này, chúng ta căn bản cũng không cần làm! Cho dù trước đây cậu thích ai, sau này theo đuổi ai, trong một năm này phải phối hợp với tôi, đây là đều có lợi cho đôi bên.”
Ham muốn cầu sinh của An Ca mạnh lên!
Không làm như vậy, kết cục của hắn, của An gia sẽ không tốt.
Tiểu thiếu gia ngồi nghiêm chỉnh lại, còn giơ một tay lên, “Anh yên tâm, một năm này tôi cũng chỉ ở chung với anh thôi, tuyệt đối sẽ không tìm người khác!”
Cố Sâm: “…” jongwookislove.wordpress.com
“Đã nói là cậu đừng có hiểu sai ý tôi mà!”
An Ca: ???
Tôi hiểu sai chỗ nào??


Bình luận

Truyện đang đọc