SAU KHI UỐNG CANH, HẮN MẤT TRÍ NHỚ RỒI


Edit: Lục Trà Cuồng Ma.

===
Tôi gặp lại tiểu quỷ sai hôm trước.

Tôi chỉ vào bóng lưng bận rộn của Tiểu Tống nhà tôi.

"Cậu khẳng định đây chính là Phong Đô đại đế?"
Cậu ta hơi sửng sốt.

"Chị Mạnh, sao khóe miệng chị lại bị phồng rộp lên vậy?"
- -- Ờm, tại vì hạt dưa hôm qua ngon quá, chỉ 1 đêm, tôi đã ăn hết tận 5 cân.

Tôi vỗ vào trán cậu ta.

"Bớt nói nhảm đi, bây nhìn hắn mà xem, làm gì có chỗ nào giống với Phong Đô đại đế?"
Cậu ta trầm mặc nhìn tôi.

"Chị Mạnh à, em chắc chắn luôn, 500 năm trước vị đại đế này từng đến đây thị sát, lúc đó em vẫn còn là tên sai vặt.


"
- -- Thiệt luôn?
"Đi, mau đi gọi đám ma quỷ gây chuyện nhiều nhất đến đây, hôm nay tôi sẽ cho bọn chúng đi đầu thai hết.

"
Tôi không tin là hắn vẫn có thể giữ nguyên vẻ mặt như vậy.

===
1 tiếng sau.

Tôi bê ghế ngồi cạnh Diêm Tống.

"Tiểu Tống, vất vả cho cậu rồi.

"
"Chị Mạnh, em không thấy khổ chút nào, tất cả cũng đều là để xây dựng xã hội chủ nghĩa địa phủ của chúng ta.

"
Diêm Tống quay đầu nhìn tôi, ánh mắt hết sức chân thành.

"Chị Mạnh hình như bị nóng rồi, để lát nữa em sẽ pha cho chị ấm trà hoa cúc thanh nhiệt.


"
"Sao không phải bây giờ?"
- -- Là do tôi nóng máu chưa đủ?
- -- Hay là cậu đang cố tình gây sự đấy?
- -- Muốn kháy đểu nhau à?
"Được, chị Mạnh, vậy chờ em một chút nhé.

"
- -- Không hiểu sao, tôi cảm thấy nụ cười bất đắc dĩ của hắn lại có chút cưng chiều.

===
Mấy phút sau, hắn đã mang tôi 1 chén trà hoa cúc nóng hổi.

"Sao trà nóng thế! "
"Hôm nay gió lớn, chị Mạnh cầm chén trà mà ủ ấm tay.

"
"! "
Hình như tôi đã hơi rung động.

Thậm chí tôi đã nghĩ.

- -- Có 1 con quỷ quan tâm tôi như vậy, thật tốt.

[HẾT CHƯƠNG 6].


Bình luận

Truyện đang đọc