"Hả?" Thời Tranh và Sở Ngọc nghe thấy đã giật mình, Bellman lưu lại hình ảnh để Thời Tranh quá xem.
"Hẳn là chỗ này?" Bellman chỉ vào một cái bóng mờ có kích thước cỡ một móng tay rồi hỏi Thời Tranh.
Thời Tranh sớm muộn gì cũng khôi phục thân rồng, nên đủ loại trị số đo lường cơ thể chênh lệch càng lúc càng lớn so với loài người, vì vậy anh đã đặc biệt thành lập một đội y tế kiểm tra cơ thể mình để thuận tiện che giấu thân phận.
Thời Tranh có tài chính và vật chất, hơn nữa còn có thể sử dụng năng lực linh hồn hạ ám chỉ lên linh hồn, cơ bản có thể bảo đảm không ai có thể nói bí mật của anh ra. Mà Bellman Berman lại vô cùng thích chỗ thần kỳ của Thời Tranh, vô cùng sẵn lòng nghiên cứu dưới sự bảo vệ và giám thị nghiêm ngặt của đối phương, hơn nữa chỉ muốn mình biết chứ không muốn chia sẻ với ai khác, vì thế hai người đã hợp tác tới hiện tại.
Chỉ là có chênh lệch kỹ thuật chữa bệnh giữa thế giới này và thế giới cũ của Thời Tranh, với chưa từng gặp qua loại sinh vật như Rồng Quỷ nên một số phương pháp kiểm tra đo lường đều là Bellman chậm rãi sờ soạng ra tới dưới ý của Thời Tranh, bao gồm cả lần này dùng cho Sở Ngọc. Cho nên hiệu quả không quá ổn định, hình ảnh cũng không rõ ràng nên Bellman có nhìn nửa ngày cũng không thấy gì.
Thời Tranh che lại bụng Sở Ngọc mới đi qua nhìn hình ảnh.
Bóng mờ kia nằm phía ở giữa bên phải và không ngưng tụ mà lờ mờ không rõ là hình dạng gì, nhưng có thể thấy đại khái hình bầu dục bên ngoài.
Tuy rằng nhìn không rõ lắm, nhưng Thời Tranh chỉ liếc qua đã biết đây chính là nhóc con của mình, bé con còn chưa nẩy nở hoàn toàn lại có chút giống dáng vẻ lúc anh ôm đuôi khi nhỏ.
Thời Tranh gật đầu: "Đúng vậy."
Sở Ngọc tò mò đi lại: "Ở đâu vậy, để em xem xem?"
"Nhỏ... Nhỏ như vậy sao?" Sở Ngọc giật mình nhìn chằm chằm cái bóng cỡ móng tay, nói: "Đây thật sự là thai nhi?"
Bellman nhìn bức ảnh trước mắt "khụ" một tiếng mới nói: "Thời gian ngài mang thai chưa lâu nên nhỏ như vậy cũng là bình thường."
Sở Ngọc nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, cậu và Thời Tranh chỉ mới quen nhau khoảng một tháng mà thôi, bé con này có thể chỉ mới phát triển được nửa tháng mà thôi, giờ kiểm tra ra được cũng rất tốt rồi.
Xác nhận có đứa bé, đương nhiên Sở Ngọc muốn hỏi bác sĩ những việc cần chú ý và vấn đề sinh nở sau này. Bellman qua loa trả lời: "Đứa bé rất khỏe mạnh, tình huống cơ thể của ngài cũng rất tốt, thật ra bình thường không cần quá cẩn thận, cứ giống như trước kia là được. Còn cách sản xuất... Cần căn cứ theo tình huống cụ thể, nếu không có chuyện gì hẳn sinh tự nhiên sẽ không có vấn đề."
Sở Ngọc nghe thấy sao quá tùy tiện, hơn nữa còn sinh tự nhiên? Tự nhiên từ chỗ nào?
"Thật sự không cần chú ý gì sao? Gần đây lượng cơm tôi ăn rất lớn, như vậy không làm đứa nhỏ lớn lên quá lớn à?" Sở Ngọc không nhịn được hỏi: "Còn nữa, lúc thường tôi rèn luyện vận động mạnh có ảnh hưởng gì tới đứa bé không?"
"Hẳn là không có..." Giọng điệu của Berman không chắc chắn, vừa nói vừa quay qua nhìn Thời Tranh.
Ông nào biết sau khi đàn ông mang thai sinh vật kỳ lạ như này nên làm sao, mấy thứ ông nói toàn là Thời Tranh mới nói cho ông trước đó, ông chỉ thuật lại theo ý của anh trấn an Sở Ngọc mà thôi.
"Cục cưng, em không cần lo lắng mấy chuyện này." Thời Tranh nói với cậu: "Người nhà chúng ta ăn rất nhiều cũng không mập lên. Vận động mạnh cũng không sao, đứa bé rất mạnh mẽ sẽ không bị ảnh hưởng."
"..." Sở Ngọc không biết đây là nguyên lý kỳ quái gì, chỉ là hai "chuyên gia" Thời Tranh và Bellman đã nói vậy, Sở Ngọc cũng chỉ có thể tạm thời tin.
Thời Tranh nói Bellman sẽ ở lại đây, sau này mỗi tháng đều sẽ kiểm tra cho Sở Ngọc, dù có vấn đề gì hẳn cũng có thể phát hiện kịp lúc.
Sau khi Sở Ngọc kiểm tra xong Thời Tranh lén kêu Bellman kiểm tra cho mình, quả nhiên đủ loại chỉ tiêu tăng một khoản lớn.
Bellman kinh ngạc cảm thán: "Ôi! Trời ơi! Cậu hoàn toàn có thể đi làm siêu nhân rồi! Đây là sức mạnh của sinh vật cấp bậc cao ẩn giấu trong vũ trụ à?"
"Chỉ là gần đây đã xảy ra chuyện gì? Chuyện gì làm sức mạnh của cậu tăng nhanh vậy?" Bellman không nhịn được mà hỏi: "Hơn nữa cậu thế mà có con!"
"Bởi vì tôi tìm được bạn đời linh hồn." Thời Tranh nghe vậy trả lời, trong giọng nói có vẻ bình tĩnh lại không chút giấu giếm lộ vẻ khoe khoang: "Em ấy mang thai nhanh như vậy chứng minh độ phù hợp của chúng tôi vô cùng cao, tốc độ khôi phục của tôi tăng nhanh như vậy cũng vì thế. Đại khái đợi tới khi đứa bé ra đời, tôi có thể hoàn toàn khôi phục lại thân thể."
Hai mắt Bellman phát sáng: "Nghĩa là ở cùng với ngài Sở có thể tăng nhanh tốc độ khôi phục của cậu sao? Thật thần kỳ..." Hơn nữa Thời Tranh còn có thể làm đàn ông mang thai, thật sự là quá làm người tò mò, ông thật sự rất muốn giãi phẫu xem trong bụng Sở Ngọc rốt cuộc có loại sinh vật gì và sao có thể xuất hiện.
Thời Tranh chỉ liếc qua đã nhìn ra suy nghĩ của Bellman, khí thế nguy hiểm ngập trời lập tức xuất hiện, anh lạnh lùng cảnh cáo ông: "Đừng có nghĩ lung tung, ông chỉ có thể làm theo những gì tôi yêu cầu. Nếu tôi phát hiện ông làm gì với Sở Ngọc, ông có thể xuống biển cho cá mập ăn."
Sức mạnh Thời Tranh tăng cao thế nên uy thế cũng càng lúc càng lợi hại, Bellman tức khắc rùng mình, thái dương đổ mồ hôi lạnh vội vàng trả lời: "Tôi cam đoan tôi sẽ không làm gì."
Tuy Bellman cũng coi như là nhà khoa học điên cuồng, nhưng cũng rất tiếc mạng, đây cũng là lý do Thời Tranh chọn ông làm việc cho mình. Bellman biết Thời Tranh có quan hệ không cạn với một số băng nhóm đánh thuê gϊếŧ người như ngóe, ông tin đối phương nói cho cá mập ăn không chỉ là uy hiếp đơn thuần.
Gõ Bellman xong, Thời Tranh liền dẫn Sở Ngọc đi quanh căn nhà và thuận tiện ở một đêm.
"Cục cưng, chúng ta có thể phải ở đây thường xuyên để tiện cho kiểm tra sau này. Có phải em không thích trang trí nơi này không? Em có muốn thay đổi chỗ nào không?" Thời Tranh hỏi Sở Ngọc lúc chuẩn bị ngủ vào buổi tối.
Sở Ngọc nằm trên cái giường thật lớn trong căn phòng rất lớn, trang trí lóe mù mắt còn chưa tính, cậu chỉ muốn biết sao cái giường này lớn như vậy hả? Lỡ mắc muốn đi WC không sợ nghẹn chết người à? Rồi vất vả xuống được giường nhưng nhà vệ sinh cách chỗ này rất xa nha...
Hơn nữa số lần đi WC sẽ nhiều hơn khi thai nhi càng lớn, ở nơi này tiện ư?
Sở Ngọc cảm thấy họ ở trong ngôi nhà này cứ như trở thành người tí hon vậy, tuy thực mới lạ, nhưng dễ khuyết thiếu cảm giác an toàn. Nếu không phải Thời Tranh đang ôm cậu thì một mình ngủ ở đây cứ như ngủ ở ngoài trời vậy.
Thời Tranh nhận được ánh mắt của Sở Ngọc không khỏi thất vọng, dù sao đây là căn nhà riêng anh thích nhất, nhưng mà cậu lại không thích. Nhưng anh vẫn làm theo ý của Sở Ngọc, vì thế sáng hôm sau họ liền trở về Ngự Hưng Hoa Phủ trong trung tâm thành phố.
Mang thai nhóc con là chuyện rất quan trọng, nhưng nếu Thời Tranh nói không cần đặc biệt chú ý vậy thì cứ sinh hoạt như trước. Tránh gánh nặng sau này mang thai thời gian dài, Sở Ngọc quyết định nhanh chóng hoàn thành hợp tác cùng Thụy Văn, sau này chỉ nhận vẽ tranh không cần livestream.
Weibo Kim Ngọc hiện tại đã có hơn hai ba triệu fan hâm mộ, cũng coi như là có danh tiếng nên đơn hàng có thể nhận cũng có nhiều sự lựa chọn hơn. Siêu thoại Thời Kim Không Ngủ của cậu và Thời Tranh bất tri bất giác bùng nổ bay nhanh lên top 10.
Ngay cả Đông Đông Keng giả chết sau khi bị Sở Ngọc vả mặt lúc này cũng vô cùng linh hoạt nhân cơ hội livestream xin lỗi để cọ nhiệt cậu, hắn trồng cây chuối ăn chocolate hình phưn đã hấp dẫn không ít sự chú ý.
Sở Ngọc xem xem, thấy lời xin lỗi của Đông Đông Keng còn rất thật lòng, tựa hồ nhận rõ chênh lệch lớn giữa mình và Sở Ngọc, hạ mình xuống chứ không còn âm dương quái khí gì, tuy cọ nhiệt, nhưng cũng không tẩy trắng cho bản thân. Hơn nữa cũng có không ít người đang chửi hắn, Sở Ngọc cũng không muốn truy cứu việc này, dù sao một khi đỏ thì người muốn cọ nhiệt vĩnh viễn không bao giờ ít, trừ khi đối phương gây ảnh hưởng tiêu cực cho cậu, cậu không nhiết cần phải đi canh phòng nghiêm ngặt, thà vậy làm tốt chuyện của mình thì hơn.
Thời điểm Sở Ngọc tập trung livestream, Thời Tranh rốt cuộc "chăm chỉ" một hồi, anh mặc bộ quần áo Sở Ngọc làm cho mình ra cửa đi làm (khoe) việc (khoang).
Từ khi Thời Tranh "lui về phía sau màn", những đối tác làm ăn kia khó có thể gặp mặt Thời Tranh, nay lại nhận được lời mời từ anh, cả đám đều cảm thấy được sủng mà sợ.
Có người nghĩ sâu hơn cố ý hỏi thăm tình huống gần đây của tập đoàn Thời, phát hiện Thời Tranh không chỉ đang yêu đương một người nổi tiếng trên mạng, mà còn phái "giám thị" tới tập đoàn Thời kiểm tra, những người này không khỏi nghi ngờ có khi nào Thời Tranh bất mãn đứa con nuôi Thời Húc Trạch nên chuẩn bị thu hồi quyền ?
Nếu là nói như vậy, chẳng lẽ lần gặp mặt này là kêu họ đừng hỗ trợ cho Thời Húc Trạch và lót đường cho tình nhân bé nhỏ?
Mấy ông chủ giàu có đầy đầu là âm mưu tranh đoạt quyền lợi tới bữa tiệc này, kết quả tới rồi không thấy được những gì như họ tưởng tượng, Thời Tranh không chỉ không mang tình nhân bé nhỏ tới cho họ quen biết, bản thân lại ăn mặc rực rỡ vô cùng nổi bật trước mặt họ.
Chuyện trước kia Thời Tranh luôn một thân chói lóa cũng không mới mẻ, chỉ là trước kia anh mặc thế có tiền thì có tiền thiệt nhưng rất cay mắt, không thiếu người cười trộm trong lòng. Lúc này thì không giống, bộ quần áo này vừa có tiền vừa vô cùng sang trọng.
Vốn dĩ xét về điều kiện hình thể và ngoại hình thì nhóm sếp này kém hơn Thời Tranh không ít, hiện tại Thời Tranh còn khoác trên mình "chiến bào" hoa lệ, hiệu quả kia thật sự là "diễm lệ đè bẹp hoa thơm cỏ lạ", khiến những người cầm quyền mang tây trang giày da vô cùng có tiền giờ đây có vẻ nghèo khổ và quê mùa.
Cho dù những người này không quan tâm nhiều tới ngoại hình quần áo cũng không nhịn được mà chua chua, dù sao hiệu quả bộ quần áo này của Thời Tranh quá rõ ràng.
"Bộ vest chủ tịch Thời mặc hôm nay thật đẹp, anh đặt làm ở đâu thế?" Chủ tịch A không nhịn được hỏi ra.
Thực ra đối phương cũng không trông cậy Thời Tranh trả lời, dù sao trước tới giờ anh luôn lãnh đạm không thích nói nhảm, mỗi lần nói chuyện với họ cũng ít khi trò chuyện mà trực tiếp vào vấn đề chính. Hiện tại địa vị của anh cao còn lui về sau màn hẳn còn lười nói chuyện hơn.
Ai ngờ Thời Tranh luôn mang bộ mặt cương thi, nhưng lúc khi nhìn chủ tịch A lại lộ ra... vẻ mặt tán dương?
"Anh Vương có con mắt thần tinh tường." Thời Tranh trong ánh mắt kinh ngạc của bọn họ nén nụ cười, hơn nữa cố ý quét hết một vòng để đảm bảo tất cả mọi người đều đang nghe mới nói: "Thật không dám giấu giếm, bộ quần áo này chính người yêu tôi thiết kế và tự tay làm cho tôi."
Những người khác: "..."
Bọn họ dường như cảm giác được gì đó nhất thời chưa dám tin, nhưng kế tiếp bọn họ không thể không hoảng sợ khi phát hiện Thời Tranh mời họ tới đặc biệt thể hiện tình cảm ân ái với họ, nói tình nhân bé nhỏ của anh có bao nhiêu tốt!
Một chữ bàn về việc làm ăn cũng chưa nói!