SAU KHI YÊU ĐƯƠNG QUA MẠNG VỚI SẾP SÒNG


Thứ sáu, Khâu Ninh vội vàng tan tầm, kể cả Tống Quốc Tài đang gọi đằng sau anh cũng không rảnh lo.
Hoạt động Quỷ Phủ bắt đầu lúc 7 giờ, trừ hao đi thời gian trì hoãn ở trên đường thì cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
Tình hình giao thông ở các tuyến phố trung tâm vẫn đông đúc như cũ.

Khâu Ninh bớt thời gian nhắn tin cho Hành Cẩn, bảo hắn lên mạng rồi đi tìm Ánh nến tập hợp trước.
Bên Thanh Khê mấy độ đã đủ quân số, Khâu Ninh báo danh muộn nên không chen vào được.
Nghĩ vẫn chưa yên tâm, anh lại nhắn tin cho Ánh nến, lần đầu tiên Hành Cẩn đi phó bản đông người, nhờ Ánh nến quan tâm hắn nhiều hơn một chút.
Ánh nến: Đều là người bang mình, tôi nhất định hỗ trợ quan tâm một chút.

Nhưng người anh em à, nói trước mấy lời khó nghe, nếu Hành Cẩn đánh không được hoặc phạm sai lầm dẫn tới diệt đoàn, tôi đây chỉ đành để cậu ta làm ông chủ thôi.

Ông chủ không có tiền lương, có thể nhặt đồ trong phó bản, có vài người chơi muốn đi 25 người lấy trang bị nhưng bất hạnh là thực lực không đủ thì sẽ tiêu tiền để lấy một tấm vé vào cửa.
Chỉ là người có nhu cầu rất nhiều, giá cả bị đội lên cao vút, rất ít người chơi bình dân nguyện ý tiêu tiền cho thứ này.
Khâu Ninh đáp được.
Lúc anh về đến nhà thì thời gian vừa điểm qua 6 giờ rưỡi, Hành Cẩn còn chưa trả lời tin nhắn của anh.
Hình như Hành Cẩn rất bận rộn trong khoảng thời gian này, trả lời tin nhắn rất chậm, Khâu Ninh gửi lời Ánh nến qua để hắn có chút chuẩn bị về mặt tâm lý.
Sau khi lên trò chơi, hai đoàn đã mở tổ đội, sau khi vượt bản đồ xong, Ánh nến đã lập tức kéo anh vào đội ngũ.
[ đội ngũ ] Ánh nến: Hành Cẩn đâu? Không thấy hai người đi cùng nhau.
[ đội ngũ ] Thu Ninh: Không, từ từ đi.
[ đội ngũ ] Ánh nến: OK.
Lát nữa hoạt động mới bắt đầu, Khâu Ninh đặt một phân cơm hộp trước.
Anh mở WeChat ra, muốn xem Hành Cẩn có trả lời tin nhắn không, dư quang lại liếc đến tin tức bang hội đã nhảy đến 99+, còn có @ nhắc nhở.
Khâu Ninh ấn vào, cái @ kia là Ánh nến gọi mọi người chuẩn bị hoạt động.
Lại lướt xuống một chút, lướt không bao lâu, ánh mắt anh dừng lại.
Đó là một bài chia sẻ, tiêu đề rất là bùng nổ:
[818] khiếp sợ! Lý do gì khiến đại điểu thẳng nam mở máy biến âm, lên mạng làm em gái dễ thương rời mạng làm tiểu tam! Ký sự bang chủ bang lớn PVP của Như cá gặp nước bị lừa!
Bài viết đã xuất hiện từ hai năm trước, lúc ấy ầm ĩ đến gió tanh mưa máu đầy trời, Khâu Ninh lướt xuống tiếp.

Đàn ông mở máy biến âm lừa tài lừa sắc đã không được coi là hiếm lạ nữa, nhưng mấu chốt là vị bang chủ kia được xem như danh nhân trong 《 Thất giới 》,nhân khí cực cao, bang chủ của bang lớn, tuyển thủ PVP sắc bén, đủ loại danh hiệu cộng dồn lại, thu hoạch vô số fanboy fangirl, kết quả lại bị một tên nhân yêu lừa, lưu lạc thành một kẻ bị chê cười.

Tuy rằng cuối cùng tên lừa đảo kia cũng bị giết đến bỏ game nhưng vị bang chủ nọ cũng đã thành đề tài trà dư tửu hậu của người chơi khác.
(trà dư tửu hậu: lúc no say rỗi rãi chả có việc gì làm)
(nhân yêu: nam giả nữ / nữ giả nam chơi game)
Nhân yêu kia cũng trở nên hoàn toàn nổi tiếng sau vụ đó, chính là kẻ lừa đảo được mọi người trong server nhắc đến say sưa, bác gái Hàn.
Không biết vì sao bài viết lại bị đẩy lên, bây giờ đang chiếm giữ trang đầu của diễn đàn, trong diễn đàn WeChat cũng thảo luận ồn ào náo nhiệt.
Bạch chỉ: Dù đã đào bới bao nhiêu lần, tôi vẫn không nhịn được mà nói một câu, bác gái Hàn trâu bò thiệt!
Lục Trừu Trừu: Rốt cuộc là bác gái Hàn đã lừa Vạn Thế Vô bao nhiêu tiền vậy? Thời trang mới cả năm đều được hắn ta bao hết, chậc chậc chậc.
Đông chí: Người si tình hết lòng mà phải khóc thút thít đây, có nhà giàu nào tới bao thời trang mới cho tôi không, tôi đã chuẩn bị xong máy biến âm rồi, âm thanh loli ngự tỷ mãnh nam gì cũng tùy người lựa chọn!
Người yêu màu trắng: Mọi người có mua trang phục mới lần này không? Tôi vẫn còn đang phân vân không biết chọn màu nào đây!
Hoa hoa không nói: Ngự tỷ hỏi Tiểu Mộng đi nha, cô ấy có trong tay cả ba màu rồi, có thể nhờ cô ấy cho xem hiệu quả thật khi mặc quần áo mới lên.

Người yêu màu trắng: Tiểu Mộng cậu có đây không?
Nguyện Quân Hảo Mộng: Tôi có, đang ở khu giao dịch thành Trường An nè 0.0
Ngọc bách: Tiểu Mộng xa hoa giàu có quá à, ba màu cũng tốn gần 3000 đồng rồi, thật sự chi được.
Nguyện Quân Hảo Mộng: Không có nha, ngàn đồng là mức người đi làm có thể chi trả được, nào có khoa trương như cậu nói đâu.

Ngọc bách: Hành Cẩn mua hết sao? Tài khoản Quỷ Vu của cô ấy đã all hết trang phục thời trang, lần này không all là có thể hạ giá.

(?)
Bạch chỉ: Hình như không thấy cô ấy mua, hoặc là đã mua mà không mặc?
Hoa hoa không nói: Phụt, mấy lần tôi thấy tài khoản Quỷ Vu của cổ thì đều là do người luyện cấp dùng, mua thế nào, mua cho người luyện cấp hả?
Ngọc bách: Chắc không phải là do không có tiền đâu nhỉ?
Nguyện Quân Hảo Mộng: Tiểu Bách cậu đừng nói vậy, có lẽ là mua sau thôi, đến hai trăm vạn Hành Cẩn cũng dám vung ra chỉ trong một giây nữa là, nên chắc chắn là cô ấy không thiếu chút tiền đó đâu.

Thân Thị Khách: Chia sẻ đường liên kết【[818] Hạng đầu của bảng xếp hạng vũ khí cho vô số nữ thần của khu làm lốp xe dự phòng, bị người ta bao dưỡng đến nỗi sung sướng quá sao? 】

Thân Thị Khách: Vừa xem xong liên kết của các cậu thì được đề cử cái này, có chút ý tứ.

Sự im lặng ngắn ngủi xuất hiện trong diễn đàn, một phút sau mới có người lên tiếng nói chuyện.
Ưu Nhạc Quả: Ôi ba hoa quá 0.0, chúng ta đang sửa chữa hồ Động Đình sao, thấy mùi Bích Loa Xuân nồng quá.

(Trà bích loa xuân là một trong thập đại danh trà của Trung Quốc.

Loại trà này được trồng tại Động Đình Sơn, Thái Hồ, Giang Tô, Trung Quốc.)
Lục Trừu Trừu: Không có mà, tôi chỉ nhổ cây trúc ở hậu viện, đổi thành cây chanh, mùi chua bay tới đây rồi hả?
Ưu Nhạc Quả: Ồ, vậy có lẽ là tôi ngửi sai rồi, hóa ra không phải vị trà mà là vị chanh 0.0
Hoa hoa không nói:…… Hai ngươi có ý gì?
Ưu Nhạc Quả: Ơ? Có ý gì là sao chứ, tôi nghe không hiểu [ nghi hoặc ]
Hoa hoa không nói: Có chuyện thì nói thẳng, đừng quanh co đá xéo.
Lục Trừu Trừu: Có mấy chỗ ngồi vậy? Thích dò số chỗ ngồi như vậy sao hả?
Nguyện Quân Hảo Mộng: Được rồi được rồi, mọi người đừng cãi nhau, nói chuyện phiếm thì nói chuyện phiếm, không cần hiểu sâu quá mức đâu!
Lục Trừu Trừu: Một bộ trang phục thời trang có giá 999, số tôi không tốt, còn người nào đó có cả ba màu vì được người ta tặng, vậy người đó phải là nữ thần server rồi.

Thân Thị Khách: Tôi thích thì đưa, liên quan cái qué gì đến cậu?
Lục Trừu Trừu: Tôi nói cậu à?
……
……
Các tin nhắn sau đó toàn là cãi cọ qua lại, mùi thuốc súng nồng đến nghẹt thở, đều là những bàn tay to của PVP, có mỗi một con gà cùi bắp yếu ớt thì cũng có quan hệ bám váy, không ai dám đứng ra khuyên.
Cho đến tận khi Lục Trừu Trừu và Thân Thị Khách ầm ĩ đến độ muốn chiến một trận xóa nick thì Ánh nến mới xuất hiện.
Ánh nến: Diễn đàn bang hội không phải là nơi cãi nhau của mấy người, muốn đánh xóa nick thì ra chỗ NPC mà báo danh, đừng có sấm to mưa nhỏ.

Dùng tiền như nào là tự do của mấy người, nhưng nếu dám đá xéo người khác khi mình không có chứng cứ trong tay thì sẽ bị đá ra khỏi bang.


Đưa ra cảnh cáo xong, Ánh nến tag một đám thành viên, kể cả em gái ruột của mình cũng không tha.
Sau đó mọi người tự gợi đề tài, thương lượng chia chác dược trong phó bản và tiền thưởng.
Khâu Ninh chau mày, sự cáu kỉnh quẩn quanh trong ngực, xả ra thì không được nên chỉ có thể lạnh mặt nhìn.

Thời gian trôi qua rất lâu, đã qua thời điểm đánh trả tốt nhất.
Huống hồ Ánh nến đã lên tiếng rồi, anh không thể nói thêm gì khác, chỉ yên lặng nhớ kỹ mấy ID kia.
【 Lục Trừu Trừu mời bạn gia nhập nhóm trò chuyện 】
Khâu Ninh sửng sốt một chút, chọn đồng ý.
Nhóm chat không có nhiều người lắm, chỉ có Lục Trừu Trừu, Ưu Nhạc Quả, và hai ID đã gặp qua trong bang hội nhưng chưa nói chuyện bao giờ.
Lục Trừu Trừu: @QN Hành Cẩn có online không?
QN: Không, nhắn tin cũng không thấy trả lời.
Lục Trừu Trừu: À à.
Lục Trừu Trừu: Vậy nếu cậu ấy trả lời cậu thì nhờ cậu ấy chấp nhận lời mời kết bạn của tôi nhé.

Cậu cũng thấy tin nhắn trên diễn đàn rồi đó, không nghĩ tới lại kéo Hành Cẩn xuống nước nên muốn giáp mặt xin lỗi cậu ấy, nhưng cậu ấy không có online.

Trò chơi vang lên âm thanh nhắc nhở bạn tốt đã vào game.
Hình như có linh cảm, Khâu Ninh mở ra xem.
【 bạn tốt Hành Cẩn online.


Di động trong tay cũng rung lên, Khâu Ninh vội vàng mở ra.

Là Hành Cẩn trả lời tin nhắn của cậu, chỉ có hai chữ đơn giản: Đã biết.
Khâu Ninh còn chưa kịp trả lời thì đối phương đã nhắn một tin khác đến.
Hành Cẩn: Trong diễn đàn rất náo nhiệt.
QN: Cậu thấy rồi hả?
Hành Cẩn: Ừ, có nhìn qua lúc ngồi xe về.

Khâu Ninh mím môi, anh là người ngoài cuộc mà nhìn mấy cái tin đó còn tức giận, không biết người trong cuộc nhìn thấy sẽ khó chịu đến mức nào.


QN: Sử dụng di động lúc lái xe là không tốt.
Hành Cẩn: Tôi không lái xe.
Cũng đúng, một người ném ra hai trăm vạn mà mắt cũng không thèm chớp một cái chắc chắn là người có gia cảnh rất tốt.
Tất Dục Cẩn nắm di động, kiên nhẫn chờ.

Quả nhiên, không bao lâu sau đối phương lại nhắn tới.
QN: Giận lắm sao?
Tất Dục Cẩn cũng không tức giận gì.

Trong cái nhìn của hắn, mấy câu khắc khẩu với đá xéo đó chẳng khác nào trò cãi nhau của học sinh tiểu học.
Hành Cẩn: Giận.
Khâu Ninh cảm thấy cái miệng mình quá là ngu ngốc, không biết an ủi người ta nên chỉ đành khô cằn đáp: Đừng tức giận, tí nữa nếu họ còn mắng cậu thì tôi giúp cậu mắng lại bọn họ.
Tất Dục Cẩn đổi giày xong, đi vào thư phòng, thấy hàng chữ này lại cong khóe miệng, không hiểu sao lại nhớ tới bộ dáng giơ loa mắng chửi người ta của cậu chàng này.

Tính tình ác liệt lại không nhịn được mà xổ lồng tung cánh.
Hành Cẩn: Nhưng mà bây giờ tôi giận lắm.
Hành Cẩn: Phải làm sao đây?
QN:……
Làm sao đây, mọi người ở chung một bang, một không thể treo thưởng, hai không thể báo thù.
QN: Tôi đây liền mở tài khoản phụ rồi đi quấy rối nhà bọn họ, ném rác rưởi, cho vật nuôi nhà bọn họ uống thuốc xổ!
Ôi, vậy thật sự quá là tồi tệ luôn.
Mặt Tất Dục Cẩn vô cảm mà nghĩ.
QN: Lại mua thêm mười cái loa, mắng họ!
Tất Dục Cẩn run mi, cười một tiếng.
Hành Cẩn: Được.
Tâm trạng Khâu Ninh cũng thả lỏng theo một chút, sau đó nói với hắn chuyện của Lục Trừu Trừu.
Tất Dục Cẩn mở máy tính ra, nhìn yêu cầu kết bạn đang chờ có đánh dấu đỏ cũng không thông qua vội mà quay về nhắn tin với Khâu Ninh trước.
Hành Cẩn: Thấy rồi.
- ---------Hết chương 20----------.


Bình luận

Truyện đang đọc