SAU LY HÔN, THẦN Y TÁI THẾ

"Tiện nhân không biết xấu hố!”

Trình Lan nhìn bóng dáng của Vân Thủy Dao, nói

Diệp Kim Long cũng lạnh lùng nói: “Một người phụ nữ không đầu óc, ngu xuẩn”

"Lì lợm la li3m đi theo tên phế vật kia, lại còn nói cái gì mà 3 tháng sau tên kia sẽ vượt qua tôi?"

"Đùa cũng có mức độ, tôi chấp tên đó hai tay, tên đó cũng không đuổi kịp!”

Anh ta quay đầu nhìn về Lạc Thi Thị, an ủi: "Thi Thi, em đừng tức giận”

“Tôi đã ghỉ âm lại cuộc đối thoại vừa rồi”

"Chờ 3 tháng sau, tên phế vật kia vẫn chỉ là kẻ bất lực chỉ biết ăn cơm mềm, chúng ta lại đi tìm cô ta để tính sổ."

Lạc Thi Thi không nói gì, trong lòng đang thổn thức.

Đến giờ cô vẫn không hiểu người phụ nữ kia lấy dũng khí từ đâu ra.

Dám nói Sở Phong có thể trở thành thanh niên tài tuấn.

Y thuật tỉnh vị


Võ công cao cường.

Tài trí hơn người...

Nghĩ lại vẫn cảm thấy buồn cười.

“Thôi, không nói đến mấy chuyện này nữa”

Lạc Thi Thi không muốn miệt mài suy nghĩ, mỗi lăn nghĩ đến đều cảm thấy rất đau đớn.

Mặc dù cô không thích Sở Phong, nhưng làm một người vợ, cô chưa bao giờ làm chuyện có lỗi với đối phương.

Ngược lại hắn còn ăn trong bát lại nhìn trong rồi,

ngay cả ly hôn cũng tính sẵn đường lui Loại người này không đáng để mình lưu luyến. Đi thôi, chúng ta đi xếp hàng!"

Lạc Thi Thi xoay người đi xếp hàng, nhưng vẫn khó nén được nỗi cô đơn.

Dựa theo quy củ ra vào khách sạn, từ lớn đến nhỏ, từ cao đến thấp.

Với địa vị của nhà họ Lạc cùng mới mức đầu tư có thể có được lần này, bọn họ chỉ có thể xếp sau cùng.

Hơn nữa sau khi đi vào đại sảnh cũng chỉ được ngồi ở ghế ngoài cùng.

“Tổng giám đốc Lạc, cô làm sao vậy?”

“Còn đang lo lắng chuyện có nhận được đầu tư hay không à?"

Trình Lan an ủi: "Không phải đã nói rồi sao?”

“Có thư mời ít nhất có thể nhận được mức đầu tư: 500 triệu.”

“Đúng vậy, nhưng tôi không cam lòng”

Lạc Thi Thí lắc đầu nói: “500 triệu không giúp nhà họ Lạc trở thành gia tộc hạng hai được”

"Dựa theo kế hoạch, nếu có thế kéo được 1 tỷ, thậm chí tôi có thể ngồi cùng với các nhân vật cấp cao,

“Tôi tin chắc với tài ăn nói của mình, khẳng định. có thể có tiếng nói chung với bọn họ, đạt được nhiều cơ hội hơn”


Nghe vậy Trình Lan ngăm hiểu, liếc nhìn Diệp Kim Long, anh ta cười nói: “Thì ra là vậy.

“Không thành vấn đề, để tôi giúp em, chỉ là nhiều thêm 500 triệu mà thôi”

“Thật ư?”

Lạc Thi Thi cực kỳ vui mừng, nói: "Diệp thiếu, anh. thật sự có thế kéo thêm 500 triệu giúp tôi?”

“Chờ tôi gọi điện cho cậu tôi đã”

Diệp Kim Long xua tay, sau đó cầm máy gọi điện cho chú.

Trong mắt anh ta, bọn họ có thể lấy được thư mời, chắc chẩn do cậu của anh ta đã giúp đỡ nói hộ vài câu.

Nếu có thể bị đầu tư.

Chắc chẳn cũng có thể đầu tư thêm.

Suy cho cùng tạo mối quan hệ tốt với thương hội sẽ càng có lợi cho sự phát triển sau này của nhà họ. Vân.

"Alo, cậu, là cháu, Kim Long đây ạ”

Diệp Kim Long bắt đầu nịnh hót.

Bên kia truyền đến âm thanh không kiên nhẫn của chú của Diệp Kim Long: “Có chuyện gì nói nhanh, cậu đang rất bận”

“Nhà họ Vân muốn đẩy ra một nhân vật lớn, sau này sẽ phụ trách vấn đề đầu tư cho nhà họ Vân, cậu đang bận tìm hiểu thêm thông tin để tạo mối quan hệ. tốt với đối phương.”

"À, là như vầy, lần trước cậu lấy được thư mời cho. nhà họ Lạc, bọn họ rất biết ơn chú."


“Muốn rèn sắt khi còn nóng, làm phiền cậu nói với bên nhà họ Vân, xem xem có thể tăng mức đầu từ từ 500 triệu lên 1 tỷ được không?”

Nghe xong, chú của Diệp Kim Long ngạc nhiên nói: “Cậu lấy giúp thư mời?”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Anh Cũng Có Ngày Này
2. Ngây Ngô
3. Cành Đào Sum Suê
4. Minh Tinh Mà Tôi Quản Lý Cứ Bám Dính Lấy Tôi
=====================================

“Đúng vậy, không phải cậu..”

“Được rồi, cậu đang bận, chuyện này để sau đi”

Không chờ Diệp Kim Long nói xong, đối phương chủ động cúp máy.

“Sao rồi Diệp thiếu, cậu của anh nói thế nào?” Lạc. Thi Thi mong chờ nói.

Trình Lan cười nói: “Giám đốc Lạc đừng quá lo, chỉ căn Diệp thiếu mở miệng vàng, đừng nói 1 tỷ, 10 tỷ cũng không thành vấn đề, đúng không Diệp thiếu?”

Diệp Kim Long xấu hổ.


Bình luận

Truyện đang đọc