SINH HOẠT HƯỜNG PHẤN CỦA BÁC SĨ XẤU XA

Lạc thành ban đêm luôn không thiếu náo nhiệt, cái loại giao dịch ngầm dưới lòng đất hoặc là dân công sở sành điệu lên đồ đi chơi luôn là chiếm đại đa số trong các tụ điểm ăn chơi, Trì Húc chính là vào một buổi tối như vậy thực hiện lời hứa của anh thông qua người giám hộ, bàn giao Lục Trạch cho anh. Ừm..., tuy là người giám hộ sắc mặt có chút kỳ quái, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến Trì Húc một phần một chút nào, mặt mỉm cười mang Lục Trạch đi, chỉ để lại Lục Chi Khanh xa xa nhìn xe của anh đi mất, nhìn theo mà âm thầm đau lòng

Cùng với Lục Trạch cả đêm nay vui đến nỗi không ngừng cười được mà dùng một bữa tối có ánh nến, ở trong ánh mắt ngọt ngào của cậu mà nói chút chuyện thân mật, thành công chứng kiến trong mắt cậu bé này là tình yêu nồng đậm, Trì Húc nâng ly rượu lên che đi khóe miệng đang mỉm cười, trò chơi yêu đương rất thú vị, không phải sao? Đương nhiên, so với yêu đương, anh vẫn thích thứ trực tiếp hơn.... Là tình ái.

Buổi tối diễn ra rất vui vẻ, Trì Húc cùng với Lục Trạch đi dạo cho tiêu cơm, dọc theo đường đi Lục Trạch gương mặt luôn rạng rỡ công khai ôm cánh tay của Trì Húc không hề e dè mà như đang khoe khoang khắp nơi.

Trì Húc mang cậu đi đến rạp chiếu phim, một bộ phim hài nhẹ nhàng, sắp đến giờ chiếu phim, hôm nay buổi tối còn phải xếp hàng để mua vé, dến lúc cầm bắp rang và đồ uống vào rạp thì bên trong trống không, Lục Trạch đối với những thứ này hết thảy đều cảm thấy mới lạ, cậu bị nuôi ở trong nhà vài chục năm, nơi từng đi xa nhất bất quá cũng chỉ là bệnh viện mà thôi, cũng là ở bênh viện gặp điểm sáng trong cuộc đời của cậu. Bọn họ ngồi ở hàng cuối cùng, trước khi mở màn có một đôi tình nhân tiến đến, tựa hồ không có chú ý tới hai người bọn họ, ở phía trước tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.

Kịch bản phim không có gì mới lạ, được đôi nam nữ trẻ tuổi kia ngôn ngữ vui vẻ diễn rất sống động, nhưng hiển nhiên phía trước đôi tình nhân kia không hề để tâm tới, y phục của cô gái bị vén lên trên bên trong áo ngực cũng bị cởi ra ném ở một bên, nam sinh không kịp chờ đợi cúi người như sóng lớn đang cuộn trào mãnh liệt mà cắn vào một bên, nữ sinh không che giấu chút nào rên rỉ cùng với nhân vật chính trong phim thanh âm cùng nhau quanh quẩn ở trong sảnh lớn đen thui của rạp chiếu phim .

Trì Húc có chút xấu hổ ánh mắt dời đi, Lục Trạch gương mặt trắng nõn cũng dính một mảng hồng hồng, hai người ánh mắt chạm vào nhau, Trì Húc nhún vai, hạ giọng ở bên tai Lục Trạch thấp giọng nói: \ "Bọn họ dường như không có phát hiện ra chúng ta, cho nên, cũng không cần phá hư chuyện tốt của người khác! \ "

Điểm này Trì Húc thấu hiểu rất rõ, hầu hết thời gian anh và Khương Hòe đang hôn nhau nóng bỏng, không phải anh bị bệnh viện gọi quay lại thì cũng là Khương Hòe bị đoàn luật sư của anh ta gọi lại, cứ như cung đã kéo căng lại đột nhiên phát hiện ra con mồi thật ra là thú cưng của người khác, cảm giác thật sự là tệ hại.

Hô hấp nóng rực thở vào Lục Trạch bên tai, vành trên tai của cậu chuyển qua đỏ bừng, mùi vị làm mình say mê bao quanh trên thân người cậu, cô gái ngồi trước kia rên rỉ kích thích cảm quan của cậu, hình ảnh cậu và Trì Húc liều chết triền miên ở trong đầu cậu thoáng hiện lên.

Lục Trạch ngẩng đầu cười đến mị hoặc, nâng tay vịn ở giữa cái ghế lên, dạng chân đến trên người Trì Húc: \ "Ok, chúng ta ở đây cũng làm chút 'Chuyện tốt' là được rồi! \ "


Cố ý nhấn trọng âm vào hai chữ kia, ngón tay đã mập mờ đảo quanh lồng ngực Trì Húc, mười phần mê hoặc. Bất quá hai giây, cậu liền để cho mình thiết lập thành người khác, từ con thỏ nhỏ biến thành yêu tinh nhiệt tình như lửa, Trì Húc thừa nhận, anh rất thích biến chuyển như vậy: \ "Xem ra cục cưng cũng muốn đâm vào điểm kích thích, thật hợp ý anh! \ "

\ "Hừ, anh nên gọi cậu ta là "cục cưng" thì đúng hơn!! Nào là bữa tối dưới ánh nến rồi còn đi xem phim, xem ra anh thật quan tâm cậu ấy nha! \" Lục Trạch một tay không dằn nổi cởi ra quần của Trì Húc, lời nói ra lại tràn ngập ý tứ trào phúng hàm xúc, cái đứa ngu ngốc kia, cái gì cũng không cần làm là có thể thu hoạch thành quả lao động của cậu, dựa vào cái gì!

Trì Húc vuốt ve tóc của cậu, nhìn cậu giận đến thở hồng hộc mà cảm thấy buồn cười, \ "Em cũng biết ăn dấm chua, ưm...? \ "

\ "Nếu không phải là điều kiện không cho phép, ai nguyện ý dùng chung một cái thân thể với cậu ta, rõ ràng chẳng hề làm gì cả, dựa vào cái gì muốn em chia sẻ anh với nó! Nếu như em có thể tùy ý khống chế thân thể, em đây còn có thể giúp anh được nhiều hơn. \" cởi ra quần của Trì Húc, Lục Trạch lại đem áo của chính mình cởi ra, ưỡn ngực ra đưa tới bên miệng Trì Húc :\ "Ư. . . Liếm em đi. . . Thật là nhột! \ "

\ "Hiện tại đã đủ cục cưng rồi, hơn nữa em nên biết, anh vẫn thích em nhiều hơn một chút! \" thỏa mãn nguyện vọng của Lục Trạch, lè lưỡi tại vật nhỏ phấn nộn dạo qua một vòng, tiếp theo ngậm vào toàn bộ.

Lục Trạch thỏa mãn thở dài một tiếng, hai tay luồn sâu vào mái tóc đen nhánh của Trì Húc, ấn về phía lồng ngực của mình, cái mông tròn đẹp cũng ở chỗ đó trên quần lót nhô lên trước sau ma sát vào, \ "Ah. . . Tiền lần trước anh bỏ vào tài khoản em đã có lời rồi, nửa tháng nữa, lại thêm một số tiền nữa vào sổ tiết kiệm, đến lúc đó, chúng ta hẹn hò cũng không phải là ở rạp chiếu phim xem loại phim không có nội dung nát như tương này, Ừm... A. . . Đừng dùng sức như vậy. . . Đầu vú bị anh cắn rồi! \" bất mãn trong tay lực đạo nặng thêm lôi kéo tóc Trì Húc, mãi đến khi hàm răng cắn vào đầu vú của mình giảm bớt lực lại thì mới buông ngón tay ra.

Buông ra đầu vú nhỏ phấn hồng dính đầy nước bọt, từ lồng ngực có chút đơn bạc hôn đi lên đến môi Lục Trạch, \ "Đương nhiên rồi cục cưng, đến lúc đó nhất định sẽ cho em một buổi hẹn hò hoàn mỹ! \ "

Chuyện khác Trì Húc không dám nói, dỗ dành người khác thì thật thuận buồm xuôi gió, mấy tình nhân của anh người nào chả phải cũng khăng khăng một mực yêu đến tận cùng với anh đó sao. Mà đằng kia đôi nam nữ dường như đang tiến đến cao trào, từ nơi này nhìn sang chỉ có thể nhìn được một bóng người trên ghế ngồi biên độ lên xuống vô cùng lớn, còn có một cái chân của phụ nữ gác ở trên ghế dựa run run.

\ "A a. . . Chồng ơi. . . Hic. . . Thật lớn. . . đâm chết em rồi. . . \ "

\ "Ư. . . Vợ ơi, em chặt quá, chảy thật nhiều nước, làm chết em thứ lẳng lơ! \ "

Tiếng giao hoan cùng tiếng kêu dâm quanh quẩn ở bên tai, Trì Húc bớt thời giờ nhìn bọn họ liếc mắt, Ừm..., kêu đến thật giả lãnh lộn.

\ "Không cho phép nhìn người khác, phụ nữ không được, đàn ông càng không được! \" Lục Trạch bá đạo xoay mặt của anh lại, ngậm môi dưới của Trì Húc nghĩ tại cắn một cái, rồi lại luyến tiếc dùng sức, cuối cùng chỉ là ngậm vào chỗ kia mút vài cái, ôn nhu liếm láp.

Trì Húc đôi tay vươn vào trong quần, cặp mông hoàn hảo đang bó lại thành đường cong qua lớp quần, xoa mông thịt vừa mềm mại lại co dãn: \ "Để cho anh sờ một cái xem, vợ của anh có chảy nước không ! \ "

Bình luận

Truyện đang đọc