SINH HOẠT NHÀN NHÃ CỦA HẠ NINH


Cố Kỳ sau khi từ nhà quay trở về liền nhìn Hạ Ninh bằng ánh mắt kỳ quái, Hạ Ninh hỏi hắn bị làm sao vậy, hắn liền xua tay nói không có việc gì.

Hạ Ninh liền không để ý tới hắn nữa.

Hạ Ninh sắp xếp xong quần áo cho kỳ quân huấn cùng mọi người tập hợp tại địa điểm chỉ định chuẩn bị đi tới quân doanh.Thời điểm tới nơi đã tới giờ cơm trưa nên mọi người ăn cơm luôn tại ký túc xá được phân.

Buổi chiều, mọi người sắp xếp chỗ ngủ và quần áo của mình, mỗi ký túc xá đều có một giáo quan kiểm tra khi nào đạt yêu cầu mới dừng lại.


Buổi tối thì học về chủ nghĩa yêu nước, mọi thứ đều bình yên trước khi bão táp sảy ra.

Thời điểm các bạn học đứng tư thế quân nhân dưới ánh mặt trời gay gắt hai tiếng đồng hồ đã có thể sâu sắc lý giả những lời nói trên.Sau đó, giáo quan huấn luyện thường quy nhất chính là các tư thế đi đều, bước điều, cứ như vậy kéo dài liên tục bốn năm ngày.

Đây chỉ là quân huấn bình thường cho học sinh sơ trung và cao trung, buổi tối các bạn học còn có tâm tình để nói giỡn và đùa giỡn.

Hạ Ninh thì lại lôi ra quần áo đi tắm rửa và giặt giũ.

Những người thấy vậy cũng ngại ngùng cùng đi theo tắm rửa.

Ngày lành như thế kéo dài không bao lâu.Một tiếng huýt sáo tập hợp khẩn cấp vang lên đánh vỡ sự yên lặng thường ngày.

Tiếp theo chính là đeo ba lô thật nặng chạy bộ 30km đi cấm trại.


Chu Văn Hoa chút nữa là muốn té xỉu, đây là muốn cái mạng nhỏ này à!Không có biện pháp nào khác, phải chạy thôi! Một đường chạy yên tĩnh không ai nói một lời nào để tiết kiệm thể lực cho đến khi huấn luyện viên ngồi trên xe chạy theo, cầm loa kêu một người chạy nhanh lên, mọi người đều mệt mỏi đến muốn chửi bậy.Chu Văn Hoa cùng Hà Cẩm tụt lại phía sau, Hạ Nịnh quay trở về, một tay một người đẩy bọn họ chạy, hai người liền nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Cố kỳ cũng kéo theo Vương Gia Bằng cùng Diêm Kính, hai người này thì thể lực tốt hơn một chút.

Thời điểm về tới đích, tiếng kêu than dậy trời, mọi người ngồi nằm lăn bò làm đủ loại tư thế.Hạ Ninh đem ba lô để xuống, uống liền mấy ngụm nước lại lấy ra khăn giấy lau mồ hôi, nhìn như tác phong của quý công tử lẫn trong một đám cả trai lẫn gái không có giữ được hình tượng gì ở đây! Hạ Ninh bắt đầu đánh giá khắp nơi, chắc không phải muốn cắm trại ở đây đi?Chỉ một lát sau đã nghe huấn luyện viên dùng loa gọi: “ Hiện tại phải chạy trở về, qua thời gian cơm trưa liền không được ăn cơm.”( Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch, có gì sai soát mong đọc giả góp ý.

Cùng đọc truyện trên trang để ủng hộ những người dịch chân chính, mỗi lượt view của độc giả là động lực để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này.)“Móa” Cố Kỳ lăn lóc bò dậy kéo theo hai bạn cùng phòng chạy trở về, Chu Văn Hoa cùng Hà Cẩm đều đứng dậy không nổi, Hạ Ninh liền kéo bọn họ: “ Các ngươi đem balo đưa cho ta đi.”“Ngươi có thể đeo nổi không?”Chu Văn Hoa hoài nghi.

“Không có việc gì, lấy đến đây đi.” Hạ Ninh đem ba cái ba lô cột vào cùng nhau sau đó đeo lên trên lưng giống như cái mai rùa.


Sau đó mọi người cùng nhau chạy trở về nhưng là Hạ Ninh đem hai người kia đẩy trở về.Chu Văn Hoa nằm trên mặt đất nói : “ Huynh đệ tốt, tốt, tốt lắm,...” Hạ Ninh đem ba lô tách ra rồi để xuống: “Ta đói bụng, mọi người không đi ăn cơm sao?” Cố Kỳ như phát điên chỉ vào Hạ Ninh, “Ngươi còn có thể ăn cơm nổi ! Ngươi còn là người sao?!”Hạ Nịnh nhún nhún vai, “Các ngươi không đi thì ta đi, đói muốn chết đây!” “ Đi chứ, tại sao lại không đi.” Cố Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói.

Sáu người nâng đỡ nhau đi tới căn tin trường học để ăn cơm, người khác cầm đũa tay đều run rẩy, Hạ Ninh đã ăn đến hai phần cơm.Cũng may là buổi chiều không có tiến hành huấn luyện ác độc mà mọi người được cho nghỉ ngơi nửa ngày, Hạ Ninh lại đi tắm rửa rồi giặt quần áo, trong ký túc xá không ai muốn để ý đến hắn nữa.

Hạ Ninh tắm rửa sạch sẽ thoải nằm xuống nghỉ ngơi nhìn thật là thích ý!..


Bình luận

Truyện đang đọc