SỔ TAY CHẠY NẠN SINH TỒN


Mẹ kế Xuyên Trụ bị bắt đúng mạch máu, vốn dĩ đang làm ầm ĩ lại lập tức câm miệng.

Cha Xuyên Trụ lại còn giảo biện: “Chẳng qua ta và lục thẩm của ngươi không muốn gia tài của con ta rơi vào tay người ngoài mà thôi.

”Mộc Cẩn cười nói: “Ta hiểu sự lo lắng của thúc, nhưng mà trước kia Xuyên Trụ ca chỉ được phân cho một mẫu đất, hiện tại gia nghiệp cùng lương thực đều là đồ Xuyên Trụ ca và tẩu tử cố gắng có được, ta nghĩ tẩu tử chắc chắn sẽ bảo vệ gia sản của thật tốt, nhất định sẽ không bị người khác đoạt đi.

”Cha và mẹ kế Xuyên Trụ bị nàng nói đến mức nghẹn không biết nói gì.

Vợ Xuyên Trụ nghĩ đến hai đứa nhỏ, sản nghiệp nhà mình nếu thật sự bị cha mẹ chồng đoạt đi, nàng và hai đứa nhỏ chắc chắn không còn đường sống.


Mộc Cẩn có ý tốt, chính nàng cũng tự đứng lên, cũng ác độc nói: “Nếu ai đoạt lương thực nhà ta, trước khi ta chết đói cũng phải giết chết con nhà hắn trước, kéo theo bốn cái đệm lưng, không lỗ!”Cha chồng là người ích kỷ, cho dù là con mình cũng mặc kệ, đoán chừng chỉ lo tiếc mạng của mình.

Nhưng mẹ chồng thì khác, bà ta thương bốn người con vô cùng, vợ Xuyên Trụ nói như vậy, ngày lập tức nhìn thấy sắc mặt mẹ chồng thay đổi.

Mẹ chồng lôi kéo tay áo cha Xuyên Trụ, ý bảo ông ta không cần tiếp tục ở lại dây dưa.

Trong lúc mọi người giằng co, Xuyên Trụ hôn mê mấy cảnh giờ cuối cùng cũng đã tỉnh.

“Đương gia, ngươi tỉnh rồi, nếu ngươi không tỉnh lại, ba mẹ con bọn ta sẽ bị người khác bức tử mất…”Xuyên Trụ còn rất suy yếu, liếc mắt nhìn vợ của mình một cái, rồi lại liếc mắt nhìn cha nương, nhất thời hiểu được.


Bởi vì cha hắn túng thiếu, mẹ kế từ nhỏ đã đối xử với hắn không tốt, nhưng Xuyên Trụ là người thành thật, sau khi lớn lên nên hiếu thuận thì chắc chắn sẽ hiếu thuận với bọn họ.

Trước giờ hắn luôn cho rằng mẹ kế đối với hắn không tốt, chẳng qua là do cha sợ nữ nhân kia, mình là con ruột của ông, trong lòng ông chắc hẳn vẫn đau lòng.

Hiện tại khi vừa mới trở về từ cửa chết, cho dù có ngu đến đâu cũng đều có thể hiểu rõ, nếu không có sự đồng ý của cha hắn, mẹ kế có thể tự mình tới cửa đoạt lương thực của hắn sao?Nhìn chuyện nhìn bên trong, vẫn là cha hắn lo nghĩ đến mấy đứa con của mẹ kế, vì thế Xuyên Trụ liền trở thành người bị bỏ rơi.

Xuyên Trụ hoàn toàn thất vọng.

“Sau khi ta lập gia đình, không lấy một cây kim sợi chỉ nào trong nhà, có được thứ tốt còn tiếc không dám dùng cho bản thân, lập tức đưa cho các ngươi, hiện tại ta còn chưa có chết, các ngươi đã nhòm ngó đến gia nghiệp của hai vợ chồng ta.

Cha, việc người mặc kệ sống chết của ta, ta nhớ công sinh thành, không quên báo hiểu người, nhưng người thì sao?”Hắn còn đang rất suy yếu, nói xong đoạn lời dài như vậy thật không dễ dàng, thở hổn hển hai tiếng, lại nói tiếp: “Nếu đã phân gia, về sau hai nhà ta liền nhà ai lo phận nhà nấy, phải báo hiếu ta cũng báo xong rồi, nếu ngài không nguyện ý, chúng ta gọi cho người trong tộc cùng nhau tới bình phán.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc