SỢ THẲNG

Mới nháy mắt đã đến học kỳ hai của năm hai, Ngũ Hòa Lục và tiểu oo ở bên nhau cũng đã non nửa năm.

Từ mùa thu đến mùa xuân, hai người dường như không cảm nhận được gì, chỉ cảm thấy thời gian trôi quá nhanh.

Mà hai tên thanh niên khỏe mạnh, bốc hỏa bốn bề lại đong đầy tình cảm sống chung với nhau hơn năm tháng vậy mà không lau súng cướp cò thật, thật sự làm cho người ta khá hoang mang.

Có lẽ hai người đều bên phe bảo thủ, không thích đi đến bước này quá sớm nên mới luôn nín như vậy?

Cũng không phải thế, họ hoàn toàn không thuần khiết đứng đắn như vậy. Mà ngược lại, khoảng đêm hai người ở bên nhau toàn nghĩ nên làm nhiều chuyện kích thích như nào với đối phương trên giường.

Thật ra thứ họ muốn rất đơn giản.

Tuy rằng hai người không quá bảo thủ, nhưng có chung cảm nhận, ở bên nhau ít nhất một hai tháng mà phát sinh quan hệ mới là bình thường.

Hai tháng ngọt ngào qua đi, mỗi khi đến đêm tiểu oo lại bắt đầu sầu não: Đến cùng cậu ấy có chấp nhận được chuyện làm với con trai không?

Không sai, tiểu oo suy nghĩ tinh tế, vẫn cảm thấy lúc trước Ngũ Hòa Lục là thẳng nam nên hiện tại dù đã ở bên mình, nhưng vẫn chưa tiếp nhận nổi chuyện quá mức thân mật này. Vấn đề nằm ở chỗ trước giờ Ngũ Hòa Lục không hề đề cập đến, mà tiểu oo chỉ muốn chờ, nếu Ngũ Hòa Lục chủ động đề cập thì cậu sẽ thuận theo đồng ý.

Thế nhưng mãi cho đến năm mới, Ngũ Hòa Lục vẫn nín thinh không nói. Hai người chỉ thường xuyên nắm tay, thỉnh thoảng sẽ hôn nhau.

Chủ yếu là địa điểm không cho phép họ tiến thêm bước nữa. Đầu óc Ngũ Hòa Lục đơn giản, hắn không nghĩ tiểu oo đang sầu mấy chuyện này, nếu không hắn đã mở cửa phòng, mời gọi tiểu oo từ lâu rồi há há há.

Lúc tỏ tình với tiểu oo, về cơ bản hắn đã vượt qua được cảm giác ghê tởm đối với chuyện tình dục của con trai với con trai, sau khi quen với tiểu oo thì bắt đầu sinh ra cảm giác hưng phấn và dục vọng.

Hắn chỉ đang rối rắm vấn đề tư thế, hắn cảm thấy chuyện tiểu oo không muốn hắn kêu cậu là "bà xã", mà trái lại lại muốn kêu hắn là "vợ", là do tiểu oo có ý muốn chịch hắn.

Về sau lên mạng hỏi, mới phát giác trong giới gay mẫu hỗ công tương đối nhiều, Ngũ Hòa Lục bắt đầu lo lắng cho hoa cúc mình… Sợ ngày nào đó sẽ bị bà xã mình hái đi, cho nên nín thin thít chẳng dám hó hé gì đến chuyện đó.

Lo lắng rồi lại lắng lo, kỳ nghỉ đông cuối cùng cũng đến... 

Hai người nghĩ tới số ngày nghỉ đông mà ngán ngẩm thở dài một hồi, mới ai về nhà nấy, bắt đầu công cuộc yêu xa. Đôi tình nhân đang trong tình yêu nồng nhiệt sao có thể chịu đựng được chuyện yêu xa suốt kỳ nghỉ đông thế này, cả ngày đều phải call video mấy tiếng đồng hồ, nhiều khi nói xong chuyện rồi vẫn phải gọi điện chỉ để nghe thấy âm thanh đối phương.

Nhất là Ngũ Hòa Lục, rõ ràng vừa mới cúp điện thoại, bên này tiểu oo cũng chuẩn bị làm chuyện riêng, thì Ngũ Hòa Lục lại gửi tin nhắn đến, thế là hai đứa lại tán gẫu tiếp.

Về sau tiểu oo nghĩ, không ổn rồi, dính nhau chặt quá cũng ảnh hưởng đến tình cảm.

Vì thế hai người bàn qua bạc lại, quy định thời gian nhắn tin, điện thoại mỗi ngày. Để đảm bảo ai cũng có thời gian riêng tư.

Nhưng vô dụng thôi, Ngũ Hòa Lục vẫn theo ý mình mà phá vỡ quy định.

"Nhớ bà xã quá."

"Tạm thời không nhịn được nữa."

"Lần này nữa thôi."



Tiểu oo cam chịu, thầm nghĩ tùy hắn vậy.

Ngày mùng 4 Tết, Ngũ Hòa Lục lẻn vào huyện thành của tiểu oo, cho tiểu oo một kinh hỉ.

Ngũ Hòa Lục đã đặt khách sạn, hắn không định ở nhà tiểu oo, bởi vì hắn nghĩ thông rồi.

Nếu như tiểu oo thật sự ngấp nghé hoa cúc của hắn, vậy sớm muộn gì cũng không giữ được, cho nên hắn quyết định chấp nhận thiết lập hỗ công này.

Nhưng hắn phải tranh thủ để chiếm cho mình nhiều cơ hội làm 1 hơn.

Vì vậy Ngũ Hòa Lục ra quyết định "ra tay trước thì chiếm được lợi thế."

Tiểu oo bên này cũng không định cho hắn về nhà mình, lần trước bị hỏi thì tâm không thẹn. Còn lần này, thật sự không dám quang minh chính đại dắt bạn trai về nhà trước khi come out.

Hơn nữa cậu cũng quyết định đẩy Ngũ Hòa Lục một lần, nếu không cũng chẳng biết phải đợi đến năm nào tháng nào hắn mới thông suốt được.

Mỗi đứa đều giấu đối phương mua dầu bôi trơn và bao cao su để vào balo. Mười một giờ kết thúc buổi hẹn hò, thì về khách sạn rửa mặt tắm rửa xong, ai nấy tự bận quần áo rồi chui vô đắp chung mền.

Bốn con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào TV, nhưng không ai trong hai người thật sự để tâm tới bộ phim.

Thứ hoạt động nhanh nhất trong phòng chính là trái tim của hai người, mà âm thanh lớn nhất là tiếng bọn họ nuốt nước bọt, chỉ là họ không thể nào nghe được âm thanh đó từ người kia.

Mùa đông giá rét, trong phòng lại không bật hệ thống sưởi ấm, nhưng hai người vẫn cứ ra một lớp mồ hôi.

Cuối cùng vẫn là Ngũ Hòa Lục chủ động trước, tay phải do dự vô số lần nhưng rồi vẫn vươn tay nắm lấy bàn tay trái tiểu oo.

Cảm nhận nhiệt độ và mồ hôi tay của đối phương, tất thảy đã không nói tự tỏ.

Tiểu oo cũng nhích đến gần Ngũ Hòa Lục một chút, Ngũ Hòa Lục bất chợt quay đầu bắt chính xác đôi môi cậu.

Kỹ thuật hôn xem như thạo, tiếng nước bọt hòa với tiếng thở hổn hển của hai người rất nhanh lấn át đi tiếng TV.

Có một bàn tay không an phận nhẹ nhàng đặt lên mông tiểu oo, tiểu oo cũng không nhàn rỗi, thưởng thức đầu ti Ngũ Hòa Lục.

Bầu không khí trong phòng nóng lên tới đỉnh điểm. Hai người lên tiếng cùng lúc: "Trong balo tôi có bao cao su / gel bôi trơn."

Rồi nhìn nhau cười, Ngũ Hòa Lục gần balo hơn, hắn bèn xuống giường lấy gel bôi trơn và bao cao su trong balo mình.

"Hôm nay tôi làm 1 được không?"

Tiểu oo bối rối một chốc, không nghĩ nhiều, trả lời: "Được."

Ngũ Hòa Lục bị câu trả lời của cậu làm cho cảm động đến khóc, âm thầm thề từ nay về sau nhất định phải đối xử tốt với bà xã.

Hắn nhẹ nhàng đặt tiểu oo dưới thân, vừa hôn vừa cởi nút áo cậu, hôn một mạch từ môi đến cổ.

"Đừng để lại dấu, mai tôi phải về nhà nữa."

Ngũ Hòa Lục có hơi không vui, nhưng vẫn ngoan ngoãn "ừm" một tiếng. Sau đó di chuyển đến ti bà xã, gấp gáp ngậm lấy, như học cách hút sữa mà bắt đầu hút, hút đến tận khi hai đầu ti sưng tấy cứng lên.

Nhẹ nhàng hôn eo bà xã, rồi dùng sức cởi quần cậu, vẫn chưa kịp thưởng thức "thằng nhóc" của bà xã thì tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên.

Hai người trố mắt nhìn nhau.

Cuối cùng tiểu oo ngại ngùng lúng túng kéo quần lên đi nghe điện thoại, lúc trở lại đã là năm phút sau.

Bởi do áy náy nên cậu chủ động hôn người yêu, nói khẽ vào tai hắn: "Mẹ tôi bảo mai tôi về sớm tí, làm sao bây giờ?"

Ngũ Hòa Lục cũng hơi do dự: "Vậy… Tôi làm nhẹ chút?"

Nhìn dáng vẻ do dự, tủi thân của hắn, tiểu oo mỉm cười, đặt hắn dưới thân chuẩn bị cởi quần hắn: "Kệ đi, làm rồi nói sau."  

Cậu đi năm phút mà nó vẫn không mềm xuống, thật sự không nỡ buông tha cho đêm xuân này.

Nhưng người tính không bằng trời tính, rõ ràng cách cửa một bước rồi, nhưng vẫn do bụng tiểu oo không khỏe nên đành không làm đến bước cuối cùng.

Ngũ Hòa Lục rối rắm cực kì: "Vậy... Vậy cậu... Cậu làm há?"

Nhìn bộ dáng sợ hãi của hắn, bỗng nhiên tiểu oo không cảm thấy áy náy nữa: "Ê, đừng nói lúc trước cậu sợ bị tôi mần nha?" 

"Cậu không muốn sao?"

"Không định muốn."

Đôi mắt Ngũ Hòa Lục sáng quắc.

"Về tâm lý thì tôi thích làm 0, nhưng mà chưa làm bao giờ, chắc do tôi lười á, tôi thích ỷ lại cậu hơn cơ. Về sinh lý nếu cậu muốn như vậy, thì tôi cũng có thể cho cậu nến thử mùi bị chịch." Cuối cùng tiểu oo còn dọa Ngũ Hòa Lục một phen.

Ngũ Hòa Lục vội vã cảm ơn Hoàng Thượng, không hề vì hôm nay bị phá đám mà rầu rĩ.

Cuối cùng đêm xuân kết thúc bằng việc tuốt cho nhau.

- ----

Bình luận

Truyện đang đọc