SỔ ƯỚC LUÂN HỒI

--- Lời Tác Giả ---

Các đạo hữu, tác đang định up dự phòng sang thiên địa, nếu một mai truyện lỡ bị gì thì các đạo hữu sang đó tìm tiếp nhé.

--- 0 ---

Nhiễm Nam đang ở hội trường một buổi triển lãm đá quý, cậu ta đang đợi chủ nhân buổi triển lãm đến để mua lại hai cái vòng tay thần khí “Khí Bảy Màu” của mình. Lần trước bị hai đầu hỏa tiển tạc nổ trọng thương bay đi, thần khí cũng trở về nguyên trạng rơi xuống đất. Chúng được một nhà sưu tập đá quý lái xe chạy ngang nhìn thấy, sau khi nhặt về tìm hiểu cảm thấy rất đẹp lại rất kỳ ra, rất bền không sợ vỡ. Lần này ông ta tổ chức triển lãm chính là muốn khoe hai cái vòng tay “thần khí” này.

Vốn muốn dùng tiền để chuộc lại, dù sao cũng do mình để thất lạc nhưng mà xem ra không được rồi. Meow Meow chỉ cho có mười phút, không tranh thủ chạy nhanh đến thì dám chị ta làm thật lắm a. Nhìn hình ảnh thông qua Xuyên Giới Liên hiển thị trong đầu mà hắn choáng váng đầu óc, máu mũi sắp phun ra ngoài tới nơi. Cái bà chị này quả thật thứ gì cũng dám làm a.

Đập vỡ tủ trưng bày, cướp lấy hai vòng tay thần khí đeo lên tay, Nhiễm Nam trực tiếp tốc biến chạy ra khỏi hội trường triển lãm. Bên trong lập tức một hồi báo động loạn xạ um xùm.

Hiện tại sau khi hồi phục thương thế, thực lực của cậu mập có tăng trưởng rất khá. Hồn lực và Mệnh lực đều đề thăng lên cấp chín khiến mọi thuộc tính đều tăng mạnh. chỉ nói đến tốc độ chạy bộ thôi đã không kém mấy chiếc xe phân khối lớn rồi. Từ nơi triển lãm chạy đến chỗ Ni cũng không xa nhưng đường quẹo quanh co lại nhiều nên nếu cậu dùng luôn năm lần tốc biến còn lại thì có lẽ còn đến kịp trước khi Meow Meow ra tay. Nhanh, phải nhanh hết mức mới được.

Nói về Xuyên Giới Liên, đây là thần khí loại liên lạc nên các chức năng của nó điều hướng đến sự tiện lợi cho việc giao tiếp giữa các bên. Ngoại trừ chức năng kết nối hai bên để nói chuyện, hai bên còn có thể truyền hình ảnh “live” tại chỗ của mình cho bên kia thấy.

Nó còn có một chức năng rất tiện dụng khác đó là ảo tượng. Tức là ngoài hình ảnh “live” bên kia gửi đến thì người bên kia có thể gửi sang hình ảnh mà họ tưởng tượng sang cho người bên này xem. Vốn trên đời có nhiều loại ý tưởng là khó mà diễn tả bằng ngôn ngữ được, nếu được hiển hóa thành “video” thì sẽ dễ hiểu hơn nhiều.

Nhiễm Nam vừa chạy hết tốc lực vừa xịt máu mũi nhìn hình ảnh tưởng tượng của Meow Meow gởi sang. Cái cô nàng này, hiện đang là nói chuyện nhóm, phiên liên lạc này là gồm ba người cô, Ni và Nhiễm Nam. Ni đứng kế bên xem vậy mà cô cũng dám tưởng tượng ra hình ảnh dâm loạn như vậy, còn lấy chày đâm tiêu phá trinh Ni nữa chứ, hắn quả thực á khẩu không biết nói gì nữa.

Phải, tất cả hình ảnh Meow Meow “chơi” Huỳnh Ni đều là hình ảnh ảo tượng do cô tưởng tượng ra rồi “live” lên cho cả ba cùng xem. Huỳnh Ni đứng bên cạnh vẫn quần áo chỉnh tề, đang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn cô. Ni quả thật muốn bóp cổ Meow Meow bắt cô dừng lại a, dù chỉ là ảo tưởng thôi nhưng nhân vật trong đó là mình cũng khiến cô nàng đỏ mặt như gất.

Nhiễm Nam chạy nhanh như cơn gió, chỉ để lại một cái bóng trắng mờ kéo dài giữa đường phố Thị Xã. Hắc, hắn sợ đến trễ Meow Meow làm thật a, nên vác chân lên cổ mà chạy, nhìn không kỹ còn tưởng hắn không có chân mà hai chân hắn là hai cái bánh xe đang chạy.

Huỳnh Ni cảnh giác nhìn Meow Meow, lùi lại mấy bước dựa vào vách tường sau lưng.

“Hi hi em sợ cái gì, không phải em là mệnh tu sau, mệnh lực có khả năng hồi phục thần kỳ thì sợ gì mất trinh, hồi phục lại mấy hồi phải không nè, he he he” Cô vừa nói vừa lấy từ trong Bao Tay Trữ Vật ra một cây chày đâm tiêu thật sự, cũng bự và dài không kém gì trong hình ảnh ảo tượng. Meow Meow một tay chống lên tường, một tay cầm cây chày lướt từ cằm Ni xuống dần tới ngã ba của cô bé. Mắt chị ta công lên như trăng rằm nói vào Xuyên Giới Liên “Nam, em còn một phút chị sẽ làm thiệt cho em xem, hi hi”

Huỳnh Ni thụp người xuống, sử dụng một lần tốc biến trốn ra khỏi tầm tay của Meow Meow.

“Ê đứng lại, em chạy làm gì chứ” Meow Meow quay người lại nhìn Ni, hét lên.

“Chị nằm mơ đi, chị tự mà đút cây chày đó vào người mình, em không muốn”

“Á à, chống đối hả, xem đây” Meow Meow lại từ Bàn Tay Trữ Vật lấy ra nào tiêu nào muối ớt, trét đầy lên cây chày đâm tiêu. “Chị muốn thử thọc cây chầy ớt này vào * em xem có cảm giác gì nào?”

“Chị nằm mơ đi, bắt được em rồi hãy tính” Ni vào tư thế sẵn sàng bỏ chạy.

“Thôi mà, lại đây với chị đi, ha ha ha” Meow Meow cười ha hả.

“Chị không có cơ hội rồi” Nhiễm Nam dùng hết tốc biến xuất hiện kế bên cạnh Ni, mở miệng thở hồng hộc. Quả thật là đã chạy mệt không còn hơi hám gì.

“Tại sao ông không gặp bọn tui trước mà chạy đi đâu vậy? Thăm em nào à?” Huỳnh Ni vỗ vỗ lưng hắn, có chút ghen tuông hỏi.

“Tui đi lấy lại thần khí nè” Nói rồi hắn đưa tay ra cho mọi người thấy thần khí của hắn. Liếc nhìn Meow Meow một chút thấy chị ta vẫn chưa chịu cất cây chày đâm tiêu trét đầy muối ớt kia đi nữa, muốn làm gì đây a?

Meow Meow nói “Nam, cho em nè, cất vào Bao Tay Trữ Vật đi, đợi khi nào ăn thịt Ni thì nhớ sử dụng, quay phim lại gửi cho chị coi nha”.

Nhiễm Nam vô ý thức đưa tay ra nhận lấy cây chày từ tay Meow Meow đưa tới liền cảm thấy ở hông đau nhói lên.

“Á” Một bàn tay lạnh lẽo của Huỳnh Ni đứng đằng sau hắn ra sức nhéo, vặn vẹo một khối thịt hông của hắn.

“À, ông hay lắm, định dùng nó, định dùng nó… thọc tôi thật hả” Ni vừa nói hai gò má vừa đỏ dần lên. Tên mập chết bầm này, nhéo cho ông chết, nhéo cho ông biết tay tui.

“Á á, không không phải, vô tình, là vô tình thôi” Nhiễm Nam vứt cây chày xuống đất, luyến tiếc nhìn nó một cái. Hắn có thể thề là không có ý gì khác, chỉ là có chút vứt đồ đi thì tiếc tiếc như khi một ai đó vứt bỏ cái gì đó thì sẽ luôn thấy tiên tiếc vậy thôi a. Nhưng mà Ni không nghĩ như thế, thấy hắn còn dám nhìn nhìn cây chày mấy cái, mắt cô liền trừng lên, đá vào mông hắn khiến hắn chụp ếch nằm trên đất.

“Hai, không thú vị gì cả, giờ chúng ta về thôi” Meow Meow nhìn Nhiễm Nam nằm dưới đất, có chút cười trên nỗi đau của người khác nói.

“Chúng ta đi ăn đi rồi hãy về, đi nhà hàng ăn” Nhiễm Nam bò dậy, đưa ra đề nghị.

“Ừ được đó” Meow Meow hai mắt sáng lên, nhìn qua Huỳnh Ni.

“Cũng được” Ni đồng ý trả lời.

“...”

Ba người đi vào một nhà hàng khá sang trọng, chọn một phòng có thể ngắm ra toàn cảnh công viên bên dưới, gọi một bàn thức ăn ra. Ăn uống gần no nê, mọi người lại gọi nước ngọt ra uống.

Bên ngoài phòng có kẻ thi thoảng lại ghé mắt vào nhìn ba người.

“Sao bọn chúng chưa hôn mê, hay là thuốc của mày là đồ dỏm” tên A nói.

“Dỏm cái đầu mày, mày muốn thử không, thử xem có nằm ngủ li bì cả ngày không?” Tên B nói.

“Vậy tại sao bọn chúng không hôn mê, vậy giờ làm sao đây, động thủ không” Tên C ở kế bên xen vào nói.

“Không nên, mày không xem đoạn phim của camera an ninh ghi lại ở phân đà 7 à? Cô gái mặc đồ trắng kia rất mạnh, ả chính là cái cô mà khuôn mặt lúc nào cũng mờ mờ đó, mày đánh nổi không, ba chúng ta cũng không đủ cho cô ta nhét kẽ răng nữa là” Tên B lo sợ nói.

“Ừ Thấy, mà sao từ lúc đó đến giờ mà cô ta vẫn mặc có một bộ đồ nhỉ? Ở dơ à? Vậy bây giờ phải làm sao, ” tên A lên tiếng.

“Hay chúng ta liên lạc về mấy tên kia kêu qua đây, lấy đông hiếp ít ”

“Sợ là không kịp a”

“Cứ gọi đi, tới phụ cũng được. Ở đây tao có thuốc kích dục, thuốc mê bỏ vào thức ăn không có tác dụng, vậy thử thuốc kích dục xem?”

“Nhưng bọn nó ăn sắp xong rồi, làm sao đánh thuốc đây”

“Cứ chờ vậy, xem bọn chúng còn gọi gì nữa không rồi đánh thuốc tiếp vậy”

Thật ra ba tên này hôm nay đến đây vốn là để ám sát một đối tượng sừng sỏ khác, tình cờ nhìn thấy Huỳnh Ni đi vào liền lập tức nhận ra cô gái đã tiêu diệt pháp sư robot Tuân Tử và các thành viên xấu số ở căn cứ của mình. Đúng rồi, ba tên này chính là sát thủ của tổ chức Bàn Tay Đen, thuộc phân đà 7 của tổng chi nhánh miền nam. Phân đà đã bị Huỳnh Ni phá hủy khi trước.

Thời cơ lập tức xuất hiện, nhóm Nhiễm Nam ăn xong cũng chưa rời đi ngay mà còn ở lại gọi thêm trái cây cùng sinh tố các loại để tráng miệng.

Nhân viên của nhà hàng bưng đồ lên, một tên trong ba tên sử dụng dị năng của mình biến cơ thể hắn thành một bóng đen mờ trong suốt, chú ý lắm mới thấy được chút viền đen đen dọc theo cơ thể của hắn mà thôi. Tên này theo sau hai cô nhân viên đang bưng thức uống lên, nhẹ nhàng rải bột thuốc từ lòng bàn tay vào các ly sinh tố. Cười đê tiện nhìn hai cô gái đi vào phòng của Nhiễm Nam, hắn ra hiệu thành công cho hai tên còn lại. Đợi hai cô gái bỏ đi, cả ba tên liền giả bộ đi vào phòng kế bên, chờ nhóm Nhiễm Nam ngấm thuốc sẽ tấn công sang giết bọn họ trả thù, hoàn thành nhiệm vụ của Long Ca đã giao xuống.

“Ợ” Nhiễm Nam hút rột rột hết sạch ly sinh tố rồi ợ lên một cái. Nhìn hai cô gái bên cạnh nói “mua gì về cho Nhã Hân không?”

“Uh, mua gì đó về cho cô bé ăn đi, Meow Meow chị chọn đi” Huỳnh Ni đồng ý.

Meow Meow mở ra quyển menu đang định chọn món ăn để gọi thì bỗng thấy cả người nóng lên, mặt cô đỏ lên. Thấy quá nực nội cô định kéo thoáng vai áo ra cho mát một tí thì liền ngạc nhiên thấy Ni và Nam cũng giống như mình, cả hai cũng đang định cởi thoáng áo ra cho mát. Đây là sao? máy lạnh bị hỏng à? Không đúng. Meow Meow với kinh nghiệm lăn lộn giang hồ liền nhận ra, đây là có người hạ xuân dược cả ba người mình. Trong quá khứ cô cũng bị hại đánh thuốc kích dục nên chỉ thoáng nghĩ là liền biết chuyện gì đang xảy ra.

Meow Meow truyền âm bằng linh hồn lực nói “Chúng ta bị đánh thuốc, chị, thuốc này, ư, rất mạnh, ư ư… dùng nước lạnh, ư, hay thủ dâm sơ bên ngoài không… trị hết nổi đâu”. Cô nói không hết câu thuốc liền phát tác cực nhanh. Meow Meow bây giờ hồn lực đã thăng đến cấp 6 cũng vẫn không kìm chế nổi bản thân trước tác dụng của thuốc.

Lần trước Nhiễm Nam và Meow Meow “ngoại tình” thì không chỉ có Nhiễm Nam đột biến thăng cấp linh hồn mà còn có cả cô nữa. Trong Vũ Trụ chuyện gì cũng có thể có, Meow Meow và Nhiễm Nam chính là một trong những trường hợp cá biệt như thế. Linh hồn hai người đều thuộc dạng dị loại, một khi tìm được đối tác có linh hồn phù hợp để giao hợp thì linh hồn sau mỗi lần thăng hoa như vậy sẽ có tăng trưởng không bình thường. Và dĩ nhiên hai người chính là một cặp có linh hồn dị loại phù hợp với nhau như vậy.

Meow Meow linh hồn lực đã cấp sáu còn không thể khống chế được mình thì Ni chỉ mới cấp năm hồn lực càng không chịu nổi. Một tay cô đã tự lột quần áo của mình ra, đang trần trụi ngồi trên ghế rên rỉ, người cô bé đỏ bừng đẹp không sao tả xiết.

Ni bò xuống bàn, bám lấy chân Nhiễm Nam để đứng dậy, hai mắt cô say đắm nhìn đũng quần hắn, với tay định cởi nó ra.

Nhiễm Nam sau khi hồi phục trở lại, từ dưới mồ chui ra thì cả mệnh lực lẫn hồn lực đều thuế biến, đạt đến cấp chín. Giờ phút này hắn vẫn còn khá tỉnh táo, tuy nhiên cũng phải cố tập trung tinh thần để khống chế chính mình không dám buông lỏng hay phân tâm. Một khi bị thuốc chiếm lấy tâm trí, địch nhân sồ ra tấn công thì rất nguy hiểm, người duy nhất còn chiến đấu được lúc này chỉ có hắn thôi. Nhìn hai cô gái trần truồng đã bò đến chân mình, đang cố lột quần mình ra mà xem, hai người bị thuốc phát huy ngày càng mạnh khiến cho chỉ còn biết đến nhục dục mà thôi.

Còn may là hắn mặc Ảo Y, cả quần lẫn áo là một bộ dính liền nhau nên hai cô gái không cởi ra được. nếu mà cởi được, bị hai cô thay nhau “chơi” thì chắc hắn cũng không tỉnh táo nổi nữa. Càng cố gắng mặt hắn càng đỏ lên, đợi mãi vẫn chưa thấy kẻ địch xuất hiện để hắn diệt gọn rồi còn giúp Meow Meow và Huỳnh Ni. Xem ra là bọn chúng đợi mình chống cự không nổi mới ra mặt a. Đành tương kế tụ kế vậy.

Giả vờ không thể chịu đựng thêm nữa, Nhiễm Nam liền kéo Meow Meow đang ở gần hắn nhất vào lòng, ra lệnh cho Ảo Y chừa ra một lỗ để “tiểu Nhiễm Nam” của hắn có thể chui ra ngoài. “Thằng bé” lập tức dựng đứng lên, phồng to lên. Từ lần trước “ăn thịt chính thức” Meow Meow, Nhiễm Nam cũng chính thức duy trì kích thước cho “thằng bé” to không thua kém gì đầu lớn của một cây gậy đánh bóng chày.

Hắn ngồi trên ghế, hai tay đỡ lấy hai đùi của Meow Meow rồi nâng cô lên cao, canh chuẩn vị trí, Meow Meow đang mê loạn liếm mặt hắn liền được đặt ngồi mạnh xuống đùi hắn, “cô bé” xinh xắn hồng hào của cô liền nuốt trọng “tiểu đệ” của Nhiễm Nam. cả hai cùng rên lớn lên.

“A, ư, ử…”.

“A, á, nữa đi Nam”.

“...”

Cùng lúc đó ở nơi nào đó ở Thị Xã.

Long Ca đang đè cô bồ mập của mình ra mà phát tiết. Hắn vốn đến Thị Xã để gặp Long Nhị bàn bạc chút công việc sẵn tiện điều tra vụ phân đà bảy sát thủ bị người tấn công. Long Nhị là một tên dị năng giả, đàn em của hắn phụ trách việc buôn bán ma túy ở miền nam đang ẩn dật ở đây.

Hắn rất tức giận, vừa về đến đây liền tìm cô bồ mập để giải stress. Hai người đấu nhau mấy trận, lăn lộn làm mềm gối văng tứ tung. Vừa rút “gậy giống” ra khỏi “cổng trời” của cô bồ, Long Ca liền nhận được một cú điện thoại. Đẩy “thứ đó” trở lại vào bên trong cô gái, hắn mở máy lên nghe bên kia nói gì đó liền mỉm cười vui vẻ.

“Tốt, nếu bắt được bọn chúng thì bắt, không bắt được thì cố giết hết cho ta, dám kiếm chuyện với Bàn Tay Đen là không muốn sống yên nữa rồi, hừ, làm tốt ta sẽ thưởng cho tụi mày, xong việc gọi lại báo cáo cho tao”

“Dạ, Đại ca số 1” một trong ba tên sát thủ bỏ thuốc nhóm Nhiễm Nam trả lời rồi cúp điện thoại. Đại ca số 1 chính là chỉ Long Ca, ông trùm đầu não của Bàn Tay Đen, còn có hai đại ca số 2 và số 3 nữa chính là hai tiểu đệ kết nghĩa còn lại của hắn.

Long Ca đạt được tin vui liền thoải mái tinh thần. Hắn liền vận dụng dị năng của mình để “giao lưu” với cô gái mập thù lù đang bị hắn đè bên dưới người. Rút “công cụ” từ từ ra khỏi cái lỗ của cô nàng, vận dụng dị năng, “công cụ” liền như được bôi dầu bóng loáng, một phần của nó hồng lên, cả cái nòng súng rụt thun lại như người ta cầm một con mèo thân dài lên tay rồi ép đầu và “hậu” của thân mình con mèo dồn lại ở giữa vậy.

Ngay sau đó nòng súng từ trạng thái rụt lại chuyển sang bắn lên như một cái lò xo, đâm xuyên không khí thọc vào “cô bé” của con bạn gái, mông hắn cũng hẩy tới trước để hỗ trợ. Cô gái bị đẩy mạnh liền sung sướng hét “Á, ư, hơ hơ”. Mông cô bị hắn đẩy trúng liên tiếp nghe bạch bạch bạch, thịt mỡ rung thành từng gợn sóng như sóng biển. Nước từ hang sâu cũng chảy dài ra ước hết “cỏ” của cô lẫn của Long Ca.

“...”

Nhiễm Nam tát mạnh vào mặt của Ni rồi mở một chai nước suối trên bàn tạt lên đầu cô để giúp cô tỉnh lại đôi chút, ngừng ngay việc cô nàng chuẩn bị thọc tay và tự sướng.

Ni hơi hơi thanh tỉnh lại, nhìn Nhiễm Nam đang đâm bị thóc chọc bị gạo của Meow Meow ở trước mặt mình, một cơn giận không hiểu ở đâu ra khiến cô muốn nổ phổi.

“Mau tỉnh lại, Ni” Nhiễm Nam hét lớn, mấy người trong các phòng khác chung tầng với nhóm nghe thấy tiếng hét cũng tò mò đi qua xem xảy ra chuyện gì.

Nghe thấy mọi người bắt đầu ồn ào bên ngoài, Nhiễm Nam chụp lấy tay Ni, ôm lấy Meow Meow đang rên rỉ nhảy lên trên, phá nóc nhà hàng, đáp xuống sân thượng của tòa nhà.

Nhà hàng này chỉ có ba tầng lầu, sân thượng cũng chỉ là nóc nhà mà thôi, ở trên có một bồn nước to để cung cấp nhà hàng sinh hoạt, nấu nướng. Muốn đi lên đây chỉ có thể từ cầu thang thoát hiểm bên hông nhà hàng để đi lên. Tầng của Nhiễm Nam là tầng cao nhất, để tránh ánh mắt người khác hắn chỉ có thể kéo hai cô nàng lên trên này.

Thần khí “Khí Bảy Màu” của hắn biến thành một cái móc, móc lấy hai bộ thần trang của hai cô gái bị lột ra vứt dưới đất trong phòng đem lên cho hắn.

Ni liền cứ như vậy lộ da thịt mềm mại sáng bóng dưới ánh nắng mặt trời ngồi xuống, vận mệnh lực lên chống cự tác dụng của thuốc. Chuyện này chỉ có bản thân cô thực hiện được do mệnh lực cô đã biến dị mang thuộc tính hàn khí, có thể khu trừ bớt tác dụng của thuốc lẫn phát ra khí lạnh giúp cô thanh tỉnh hơn.

“Bỏ chị ấy xuống” Ni lãnh lãnh nói.

Nhiễm Nam cảm thấy quẫn bách, thuốc lợi hại như vậy, Meow Meow nếu không được thỏa mãn có thể chịu hậu quả không tốt a. Bản thân hắn cũng sắp chịu hết nổi rồi. Hắn vốn có thể chống chọi được lâu hơn, nhưng mà bây giờ “cô bé” của Meow Meow liên tục ôm chặt lấy “tiểu đệ đệ” của hắn nuốt tới nuốt lui, khoái cảm liên hợp với thuốc ngày càng ngấm mạnh, Nhiễm Nam liền chính thức mất khống chế, bắt đầu ôm lấy mông Meow Meow, đâm ra thọc vào bên dưới của cô. Lời Ni liền chẳng lọt nổi vào lỗ tai hắn.

Huỳnh Ni trợn mắt, tức không chỗ phát, cô càng ra lệnh cho hắn ngừng lại, hắn càng hăng hái “giao lưu” với Meow Meow như trêu ngươi cô thì phải. Thậm chí hắn còn bồng chị ấy tới sát mặt cô, dùng “con quái vật” của hắn, trước ánh mắt sát sàn sạt của Ni rút ra khỏi “khe nhỏ đáng yêu” của chị ấy, gân guốc hắn nổi lên rồi đâm òn ọt vào trong “khe”. Một động tác lặp lại nhiều lần, như kéo đàn violon vậy, âm thanh vui tai lọt vào trong đầu Ni khiến cố chịu hết nổi đành nhắm mắt lại, chuyên tâm vận công không để ý đến nữa.

Òn on on ót òn ót, on ót on òn ót, on ót on òn on on òn, Nhiễm Nam kéo cò vào trong Meow Meow phát ra âm thanh.

“À a a á à á, a á a à á, a á a à a a à” Meow Meow rên lên sung sướng, môi đào hồng hào hé ra.

Giai điệu violon buồn bã của khúc Song from a Secret Garden từ ngôi nhà nào đó văng vẳng vọng đến hòa vào nhịp rút ra đẩy vào của Nhiễm Nam khiến Ni nhăn trán lợi hại, cố hết sức để tĩnh tâm, quả thật cô ước gì mình là ni cô may ra mới có thể tịnh tâm nổi khi mà tên bạn trai của mình đang “chơi” một cô gái khác trước mặt mình mà lại không ngăn cản được. Lỗ tai Ni bắt đầu có khói bốc lên, khói bay cao bay cao.

Ba tên sát thủ cũng muốn nhảy lên nóc nhà theo nhưng tiếc là nhà hàng này xây trần phòng khá cao, bọn nó nhảy lên không tới. Vì vậy cả bả tên phải chạy ra ngoài, tìm đường để đi lên, tới khi cả ba tìm được cầu thang thoát hiểm dạng xoắn ốc ở bên hông nhà hàng để trèo lên mái nhà hàng thì Nhiễm Nam đã xuất vào trong Meow Meow được một đống trăng trắng rồi.

Dùng mệnh lực phóng ra ngoài “thằng nhỏ” để tiêu diệt đi hàng triệu “mạng người” đang chảy ra ngoài “cô bé” của Meow Meow, Nhiễm Nam lại tiếp tục động “thằng nhỏ” để đàn lên bản giao hưởng violon với cô.

Ba tên sát thủ vừa lên tới thấy như vậy liền cười ha hả.

“Ha ha ha, mày xem, tên mập kia bận chơi gái rồi, con nhỏ kia cũng phải ngồi đó kìm nén, bọn mày nói xem nên bắt liền bọn chúng hay ngồi đây xem nhỉ” Tên A nói.

Tên B đưa ý kiến “Chậc, hai con nhỏ này xinh xắn đẹp mà dễ thương quá, nhìn víu hai đứa nó kìa, hồng hồng như búp sen vậy, đẹp quá, tao muốn được nhào lên cắn liền một phát á”.

Tên C cũng tham gia “Còn ta lại thích con bướm của hai đứa con gái này hơn, mày nhìn xem, không một vết thâm, cỏ non phất phơ, còn có cánh bướm hồng hào như hoa anh đào vậy, nhìn cũng mềm mại ra phết, tao là tao muốn móc hàng ra dập thật nhiều vào, tới khi nào nát hết bướm thì thôi a”.

“Ha ha ha”

Ba tên đứng đó mơ tưởng hảo huyền một trận liền bắt đầu ra tay. Đùa giỡn thì đùa giỡn nhưng cả ba vẫn rất cẩn thận, nội từ việc tên mập kia nhảy phá nóc nhà hàng lên được đây trong khi bọn chúng làm không được thì cũng cho thấy Nhiễm Nam thực lực không thấp hơn bọn hắn rồi.

Nhiễm Nam đập một cái thật mạnh vào trong Meow Meow rồi phún xuất lần nữa.

Long Ca ở bên kia cũng dập một cái vào trong cô bồ mập rồi phun đầy vào trong cô.

Cả cô mập và Meow Meow cùng kêu lên “Á, a, hự”

Mông Meow Meow co giật vì sung sướng không kém gì cô mập lúc này. Cả hai cô thỏa mãn thở nhẹ nói “Nữa đi Nam em”, “Nữa đi cục cưng”.

Nhiễm Nam phun trào hai lần thì cũng hơi tỉnh lại, phát hiện ba tên lạ mặt đang lăm le đi tới liền hết hồn. Cậu ta vội điều khiển một cái thần khí “Khí Bảy Màu” biến thành một lớp màng bảo vệ như một quả cầu tròn, bao lấy Huỳnh Ni vào bên trong. Thần khí “Khí Bảy Màu” còn lại cũng biết thành một quả cầu bảo vệ khác bao lấy bản thân mình và Meow Meow.

Ba tên sát thủ sửng sốt một lúc. Tên A thử tấn công từ xa Huỳnh Ni, bàn tay hắn sáng lên ánh sáng màu nâu, một cái cọc gỗ nhọn hoắt mà cứng cáp xuất hiện lơ lửng trước mặt. Nhìn thấy là gỗ nhưng thực ra là một loại vật chất kỳ lạ có vân gỗ do dị năng của hắn tạo ra. Sát thương của nó còn cao hơn cả đạn chống tăng được sniper thứ dữ bắn ra chứ không kém.

Đùng, Tên này đẩy tay tới trước, cọc gỗ liền bay đi như đạn bắn, không đầy một giây đã đánh lên vòng bảo vệ thần khí. Bang, cọc gỗ đánh lên đó không tạo ra nổi chút bọt sóng liền bị trượt đi bay ra xa rồi rơi xuống mặt đất trong công viên bên cạnh nhà hàng.

“Không thể nào” Tên A hét lên ngạc nhiên.

“Để tao” tên B gạt tên A sang bên, bước chân rầm rầm đi tới. Hai tay hắn phồng lên, cơ bắp cuồn cuộn, gân xanh nổi cục cục. Một đấm trời giáng được xuất ra, không khí như bị đốt cháy.

Boong.

“Á”.

Tên B ôm cổ tay lên hét, một đấm trời giáng của hắn đấm lên thần khí “Khí Bảy Màu” đang che chở cho Ni như đấm vào một khối sắt ngàn cân vậy. Thần khí không nhúc nhích mà xương cổ tay hắn lại như muốn gãy vậy, nứt xương là không thể tránh khỏi.

“Hừ, vậy để tao, hai cái món này rõ ràng là của thằng mập kia điều khiển, hạ được nó thì mọi việc sẽ êm xui thôi”

“Đúng rồi C, dị năng của mày có thể không nhìn vật cản mà, hạ tên mập đó đi”

Tên C đi đến trước cặp đôi đang say đắm trong nhục dục Nhiễm Nam và Meow Meow. Hai người lúc này vẫn còn quấn lấy nhau, “tiểu Nhiễm Nam” vẫn đang công thành chiếm đất Meow Meow.

Một tay cậu đỡ đùi phải Meow Meow lên cao khiến “cô bé” của cô nàng e thẹn bị kéo xếch lên, nhắm ngay lỗ thiên thai, Nhiễm Nam ép cây chày vào sâu hết mức, sau đó lại rút ra một nữa cây chày rồi tiếp tục đẩy nó vào trở lại. “Cô bé” ôm chặt cây chày khít đến nỗi Nhiễm Nam không kìm được há họng thở ra “hơ hơ ơ ư”.

Tên C không muốn một cô gái tuyệt đẹp khiến hắn nhỏ dãi lại bị một tên mập béo phì to con hưởng dụng lâu thêm nữa nên lập tức ra tay. Tên này chính là kẻ có khả năng tàng hình lúc nãy đã bỏ thuốc Nhiễm Nam. Dị năng của hắn khá đặc biệt, trong vòng 20 mét quanh người, hắn có thể tại bất kỳ vị trí nào tạo ra một vật kim loại để tấn công người khác.

Sau đầu Nhiễm Nam một lưỡi đao bén ngót từ từ tụ lại thành hình một cách vô thanh vô tức.

Long Ca ở trên giường, hai tay nắm lấy đầu nấm nho nhỏ trên hai bầu ngực của cô bồ mập béo kéo ra thật mạnh, ở dưới háng cô nàng thì “thằng nhỏ” của hắn giống như cái lò xo búng ra búng vào liên tục. Ngay lúc nào liền bắn ra một luồng đạn vào bên trong.

Nhiễm Nam hét lên, “tiểu đệ” phồng to lên, như quả bóng nước bị người ta chọc ra một lỗ hổng to, “tinh chất sự sống” không thể kịp hãm được, như nước sông đà vỡ đê bắn ra ào ạt. Noãn sào lẫn dạ con bị lấp đầy sinh linh không còn chỗ chứa buộc các sinh linh không may khác phải trào ra ngoài “cô bé”, nhễu lộp độp bên trong quả cầu thần khí “Khí Bảy Màu”.

Lưỡi đao cùng lúc Long Ca và Nhiễm Nam bùng nổ cũng bắn thẳng vào ót Nhiễm Nam, đâm vào da, xuyên vào trong.

“Á a a, ư, sướng quá chị Meow ơi”.

“Ư, cục mơ của anh ơi, Long Ca yêu em”.

“Ha ha, chết đi thằng mập, để hai cô ấy bọn tao nuôi cho”

Bình luận

Truyện đang đọc