SƯ PHỤ CỦA TA BIẾN THÀNH MỘT CON BẠCH TUỘC

Trận chiến trên sân đã gần đến hồi kết.Hai người này tuy tuổi còn trẻ, tu vi lại không tầm thường, chính là hai nhân vật tài năng xuất chúng trong đám đệ tử trẻ tuổi đương thời. Luận về tu vi, Cố Diễn là nguyên anh trung kì, Chu Vẫn chỉ là kim đan điên phong, nhưng luận về tuổi, Cố Diễn năm nay đã hai mươi lăm, tuy đoạt giải quán quân đứng đầu, nhưng nổi bật thì phải nói đến Chu Vẫn, năm nay mới mười tám.

Đá vụn rơi đầy đất, khói bụi cuồn cuộn, mũi kiếm giao kích phát ra tiếng kêu chói tai, một tiếng so với một tiếng càng dữ dội, ngắn gọn, quyết tuyệt. Trong nháy mắt, kiếm trong tay của người trên sân đã va chạm hơn trăm lần, những người dưới sân chỉ cần nghe âm thanh cũng cảm thấy tim đập càng lúc càng nhanh, gan bàn tay dường như bị một lực rất lớn đâm vào làm cho hơi tê dại.Trận chiến trên sân đã gần đến hồi kết.Chương sau ➜

Lưu trưởng lão phụ trách phán xử nâng ống tay áo lên, lau mồ hôi trên trán, “Đám người trẻ tuổi bây giờ thiệt là dữ dội.”Đồng dạng, Chu Vẫn cũng trải qua một hồi giao đấu kịch liệt tương tự, nhưng trừ bỏ y phục dính chút bụi bặm, thì hơi thở vẫn vững vàng, động tác hữu lực, thần thái ung dung giống chưa có chuyện gì xảy ra.

Hôm nay là Đại hội luận kiếm mỗi năm một lần của Thu Thủy Kiếm Tông – một trong thiên hạ tam tông, đệ tử tham gia Đại hội luận kiếm hàng năm, ngàn người có thừa, nhưng cuối cùng chỉ duy nhất một người giành được giải quán quân. Trong hai kẻ đang chiến đấu, một là Cố Diễn, năm ngoái đứng đầu đại hội, kẻ còn lại là Chu Vẫn, từng bị Cố Diễn đánh bại trong trận chung kết, đứng thứ hai trong bảng xếp hạng chung.Đá vụn rơi đầy đất, khói bụi cuồn cuộn, mũi kiếm giao kích phát ra tiếng kêu chói tai, một tiếng so với một tiếng càng dữ dội, ngắn gọn, quyết tuyệt. Trong nháy mắt, kiếm trong tay của người trên sân đã va chạm hơn trăm lần, những người dưới sân chỉ cần nghe âm thanh cũng cảm thấy tim đập càng lúc càng nhanh, gan bàn tay dường như bị một lực rất lớn đâm vào làm cho hơi tê dại.

Hai người này tuy tuổi còn trẻ, tu vi lại không tầm thường, chính là hai nhân vật tài năng xuất chúng trong đám đệ tử trẻ tuổi đương thời. Luận về tu vi, Cố Diễn là nguyên anh trung kì, Chu Vẫn chỉ là kim đan điên phong, nhưng luận về tuổi, Cố Diễn năm nay đã hai mươi lăm, tuy đoạt giải quán quân đứng đầu, nhưng nổi bật thì phải nói đến Chu Vẫn, năm nay mới mười tám.

Bụi mù tan dần, bóng dáng hai người đang giao đấu dần dần hiện rõ.Mục đích của một số tu sĩ đến tham dự là “tôi luyện kiếm ý”, còn Chu Vẫn thì không giống vậy, mục đích của hắn nói ra lại đơn giản đến mức làm kẻ khác bật cười  —— từ đầu chí cuối, hắn tham dự chỉ để giành phần thưởng của giải quán quân.

Y phục vốn màu xanh đen, giờ phút này đã dính bụi bặm, không còn nhìn rõ màu sắc ban đầu. Kiếm của hai người, một đen một trắng, một nặng một nhẹ.Chương sau ➜

Đệ tử cầm thanh kiếm màu đen vẫn đứng vững, ngược lại đối thủ của hắn không còn khí lực để chèo chống tiếp nữa, quỳ một gối xuống đất, thanh kiếm lóe ra lãnh quang vẫn lẳng lặng dựa vào bên gáy của đệ tử đang quỳ, lại tiến gần hơn, hơi kiếm băng hàn lạnh thấu xương như đang đâm xuyên qua da thịt và huyết quản của người nọ.Chu Vẫn mỉm cười, cất thanh trường kiếm trong tay, quỳ một gối xuống, duỗi tay đỡ Cố Diễn trên khóe môi còn dính vết máu đứng dậy.Tác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa Quân /Editor: Eby

Chu Vẫn mỉm cười, cất thanh trường kiếm trong tay, quỳ một gối xuống, duỗi tay đỡ Cố Diễn trên khóe môi còn dính vết máu đứng dậy.Y phục vốn màu xanh đen, giờ phút này đã dính bụi bặm, không còn nhìn rõ màu sắc ban đầu. Kiếm của hai người, một đen một trắng, một nặng một nhẹ.Tựa như năm nay, hắn nhìn trúng thanh trọng kiếm tên “Quỷ Thủ”.

Sau khi Cố Diễn đứng vững, cơ hồ lập tức rút cánh tay trở về, quay đầu điều chỉnh lại hơi thở không ổn định của mình, không nhìn hắn lần nữa.Lúc mới tham dự được hai năm, Chu Vẫn chỉ dừng chân ở hạng năm mươi trên bảng xếp hạng chung, ngay cả gót chân của trận chung kết cũng chạm không tới. Sau năm thứ ba, mỗi lần tỷ thí vòng loại khốc liệt đều bị các sư huynh sư tỷ dạy dỗ làm người.Khuyến thưởng mỗi năm của Đại hội luận kiếm vô cùng phong phú, kiếm tu thực lực kém có thể lên viết “đã đến ghé thăm” trên bảng lưu ngôn của vòng đấu tích phân, tu vi thăng tiến, còn tiện tay được thưởng chút đan dược linh thạch ở chỗ quản sự trưởng lão, làm cho họ vô cùng hưng phấn.

Chu Vẫn biết, từ trước đến nay vị sư huynh này có hơi ưa thích sạch sẽ, đoán chừng lát nữa trở về phải rửa tay lại mấy chục lần mới chịu thôi.Chương 1: Đại hội luận kiếm (1)

Đồng dạng, Chu Vẫn cũng trải qua một hồi giao đấu kịch liệt tương tự, nhưng trừ bỏ y phục dính chút bụi bặm, thì hơi thở vẫn vững vàng, động tác hữu lực, thần thái ung dung giống chưa có chuyện gì xảy ra.[1] 财大气粗 – Tài đại khí thô: Có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tụcTác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa Quân /Editor: Eby

Nhưng sự thật là, hắn vừa mới đánh bại người đứng đầu của Đại hội luận kiếm năm ngoái, giành chiến thắng trong trận đấu này. Năm thứ tư, hắn lấy ưu thế nghiền áp, đứng đầu trong nhóm, tiến vào trận chung kết, nhưng lại bởi vì tu vi chênh lệch mà bại dưới tay Cố Diễn.

Từ năm mười ba tuổi, Chu Vẫn đã bắt đầu tham dự Đại hội luận kiếm mỗi năm một lần của Thu Thủy Kiếm Tông.

Đại hội luận kiếm chia làm ba giai đoạn, đấu tích phân, đấu loại và chung kết. Ở giai đoạn đấu tích phân, sau khi các đệ tử báo danh được phân nhóm, sẽ bắt đầu tỷ thí theo từng cặp trong nhóm, người thắng cộng điểm, qua hai tháng chọn những người nằm trong thứ hạng năm mươi trở đi, phân thành hai nhóm tiếp tục tiến vào vòng đấu loại, người thắng sau cùng của mỗi nhóm, sẽ luận kiếm phân thắng bại giữa sân đấu.

Lúc mới tham dự được hai năm, Chu Vẫn chỉ dừng chân ở hạng năm mươi trên bảng xếp hạng chung, ngay cả gót chân của trận chung kết cũng chạm không tới. Sau năm thứ ba, mỗi lần tỷ thí vòng loại khốc liệt đều bị các sư huynh sư tỷ dạy dỗ làm người.

Năm thứ tư, hắn lấy ưu thế nghiền áp, đứng đầu trong nhóm, tiến vào trận chung kết, nhưng lại bởi vì tu vi chênh lệch mà bại dưới tay Cố Diễn.

Về phần năm nay, Chu Vẫn nghe thấy những tiếng reo hò khen ngợi chính mình ở bốn phía xung quanh, thầm nghĩ, cuối cùng cũng giành được hạng nhất.Chu Vẫn biết, từ trước đến nay vị sư huynh này có hơi ưa thích sạch sẽ, đoán chừng lát nữa trở về phải rửa tay lại mấy chục lần mới chịu thôi.

Đại hội luận kiếm là sự kiện trọng đại mỗi năm một lần của Thu Thủy Kiếm Tông. Vào thời điểm này hàng năm, trưởng lão và các sư huynh đều sẽ khích lệ các đệ tử hãy tham dự nhiều hơn, dũng cảm báo danh.

Thu Thủy Kiếm Tông là một trong thiên hạ tam tông, tự nhiên có điểm khác biệt so với các tông môn bình thường trong Tu Chân giới.Về phần năm nay, Chu Vẫn nghe thấy những tiếng reo hò khen ngợi chính mình ở bốn phía xung quanh, thầm nghĩ, cuối cùng cũng giành được hạng nhất.

Tỷ như, tài đại khí thô[1], vô cùng giàu có.Đệ tử cầm thanh kiếm màu đen vẫn đứng vững, ngược lại đối thủ của hắn không còn khí lực để chèo chống tiếp nữa, quỳ một gối xuống đất, thanh kiếm lóe ra lãnh quang vẫn lẳng lặng dựa vào bên gáy của đệ tử đang quỳ, lại tiến gần hơn, hơi kiếm băng hàn lạnh thấu xương như đang đâm xuyên qua da thịt và huyết quản của người nọ.

[1] 财大气粗 – Tài đại khí thô: Có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tục

Khuyến thưởng mỗi năm của Đại hội luận kiếm vô cùng phong phú, kiếm tu thực lực kém có thể lên viết “đã đến ghé thăm” trên bảng lưu ngôn của vòng đấu tích phân, tu vi thăng tiến, còn tiện tay được thưởng chút đan dược linh thạch ở chỗ quản sự trưởng lão, làm cho họ vô cùng hưng phấn.——Tỷ như, tài đại khí thô[1], vô cùng giàu có.

Phàm là đệ tử có chút thực lực thì đều có thể thu hoạch được kha khá trợ cấp biến tướng từ tông môn. Sau khi tiến vào vòng đấu loại, thứ hạng càng cao, phần thưởng cũng càng là thượng đẳng.

Mục đích của một số tu sĩ đến tham dự là “tôi luyện kiếm ý”, còn Chu Vẫn thì không giống vậy, mục đích của hắn nói ra lại đơn giản đến mức làm kẻ khác bật cười  —— từ đầu chí cuối, hắn tham dự chỉ để giành phần thưởng của giải quán quân.

Tựa như năm nay, hắn nhìn trúng thanh trọng kiếm tên “Quỷ Thủ”.

——

Bình luận

Truyện đang đọc