TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

299: Suy Nghĩ Của Haku


Thời gian theo quy tắc riêng của nó lại tiếp tục bình thản trôi đi , thoáng chốc Naruko cùng tất cả những bé gái đã tiến dần đến cuộc thi thăng tiến trung cấp, một trong những cuộc thi có tầm ảnh hưởng rộng lớn đến tất cả ngũ đại nhẫn thôn và các làng khác.

Bởi sẽ có vô số những tuyển thủ từ những nơi khác về đây tham dự cuộc thi này.
" Tiểu bảo bối, ngươi hôm nay không đi luyện tập cùng Haku sao ?? " Thiên Hồ bất đắc dĩ nhìn con gái mình ở lì trong chăn hỏi thăm.
" Không đi...Ngươi biết tại sao tỷ tỷ nàng lại mạnh lên đột ngột vậy không ?? Đã vậy nàng lại còn áp đảo ta hoàn toàn luôn...." Naruko đầy khó hiểu về giải phòng băng của cô nàng, mới vài tháng trước còn thua cả nàng sử dụng nhị vĩ, thế mà không hiểu vì nguyên do gì nàng lại tiến bộ nhanh đến vậy, ngay cả nàng vận dụng cả chín chiếc đuôi của Cửu Vĩ mới miễn cưỡng đánh bại được nàng, niềm vui cho người khác ăn hành không còn nữa nên Naruko mới lười nhác không muốn luyện tập.
" Là do ngươi không chăm chỉ luyện tập thường xuyên thôi, ngươi xem Haku hiền lành ngày nào cũng chăm chỉ ôn lại những gì được mẫu thân nàng truyền dạy thì tất nhiên phải mạnh hơn ngươi rồi..." Đúng là tính cách của Haku lành hơn Naruko nhiều, thường hay tìm hắn học hỏi , chứ không thừa năng lượng như con gái của hắn, hầu như ngày nào cũng cùng các cô gái đi làm loạn.
" Đại ca ca, ngươi đang ở bên trong sao ?? " Khi hai người đang trò chuyện thì ngoài phòng Naruko đã vang lên giọng Haku đang gọi hắn.
" Ừm...Có chuyện gì không, Haku ?? " Thiên Hồ không để nàng đợi lâu đáp lại .
" Cũng không có gì đâu ạ...Ta định hỏi ngươi chút vấn đề về chiêu thức của ta thôi, nếu ngươi bận thì để sau cũng được..."

" Ta cũng không bận rộn gì cả...Chỉ đang trò chuyện cùng Naruko thôi, ngươi đợi chút, ta lập tức ra ngay đây.." Không để cô nàng thất vọng, Thiên Hồ nói vọng ra.
" Vâng..." Haku nói xong gương mặt bỗng đỏ bừng, hơi hồi tưởng về điều mẫu thân nàng vừa nhắc nhở nàng rất nhiều lần.
" Haku, ở chung với hắn mấy năm chắc chắn ngươi cũng nhận ra được tính cách của người này.

Nếu ngươi muốn sau này gả cho hắn ta cũng không cấm cản ngươi..Thế nhưng, một khi ngươi đã xác định tâm ý của mình thì nên biểu đạt tình cảm của mình nhiều hơn..."
Kể cả biết trước quan hệ của mẫu thân và người nàng gọi đại ca ca, tuy vậy tình cảm đặc biệt nàng dành cho nam nhân đó không hề thua kém bất kì cô gái nào, mấy ai chống lại được sức hút của người đàn ông vừa đẹp trai , lại còn vừa ôn nhu, hay quan tâm đến mọi người như Thiên Hồ.

Chí ít thì Haku sẽ không mê trai đẹp như Sakura hay Ino, tuy vậy những gì hắn đối xử với mẹ con nàng thì luôn khắc sâu trong tâm trí nàng...Đến độ mỗi khi hắn đến gần thì lúc nào mặt nàng cũng sẽ hơi phiếm hồng, ngượng ngùng không dám nhìn mặt hắn...
" Haku..."
" A...Ca ca...Ngươi xuất hiện nhanh như vậy..." Đang miên man suy nghĩ thì vai nàng đã bị hắn khẽ lay động, giật mình thốt lên.
" Đang thất thần suy nghĩ gì vậy ?? Hay hôm nay nghỉ ngơi đi, tập luyện nhiều quá cũng không tốt...." Nghe hắn quan tâm hỏi càng làm lòng nàng rối bời nhiều hơn, lúc hai người lần đầu gặp nhau, nàng cứ ngỡ hắn là thiên sứ đón nàng lên thiên đường kia cơ, bởi lẽ chẳng có người bình thường nào lại có vẻ ngoài quá mức xinh đẹp như hắn.

Dần dà, tình cảm huynh muội đơn thuần lại bị trái tim nàng nâng cấp thành tình cảm nam nữ...
" Muội vẫn khoẻ nha...!Nay muội muốn thử nghiệm chiêu thức mới, ca ca xem thử có ổn không ?? " Nàng cố mỉm cười che đi sự mất bình tĩnh trong lòng.
" Vậy muội toàn lực thi triển chiêu thức thử xem..." Đối với việc Haku có ngộ tính rất cao trong việc sử dụng Băng Độn, hắn cũng không mấy bất ngờ, không chỉ vậy, việc thành thục Băng Độn của nàng còn vượt qua cả cô cô mình khá nhiều, biết cách vận dụng được những kĩ năng cực tốt trong thực chiến nên mới dễ dàng đánh bại Naruko...
" Được rồi, Băng Độn: Hoàng Long Bạo Phong Tuyết..." Khác với việc biến tấu nước và gió thành băng như những ninja khác sử dụng chiêu thức về băng, Haku hoàn toàn sử dụng băng do nàng tạo ra từ charka của mình để thi triển nó vì trước đây hắn đã âm thầm cấy ghép một phần tế bào của Cung Hoàng Đạo nào đó vào nàng.

Ngay khi kết ấn hoàn tất, hai con rồng được tạo nên từ băng gầm lên một tiếng lao về phía Thiên Hồ...Trên đường đi của nó lao qua, không khí xung quanh cũng đều bị hơi thở của nó cho biến thành lạnh lẽo, tuyết cũng vì thế mà hình thành.
" Rầm...." Nhị Long lúc chạm trán với Thiên Hồ thì đã tan thành những tinh thể băng nhỏ xíu như những ngôi sao nhỏ rơi vào tay Haku khiến nàng sững sờ vì khung cảnh tuyệt đẹp nơi hai người đang đứng.
" Chiêu thức rất tuyệt..Tặng ngươi, muội muội..." Thiên Hồ dùng ma pháp tạo ra một bông hoa bạch sắc băng giá cho nàng.
" Cảm tạ ngươi, ca ca...Có điều, muội có thể biết nguyên do vì sao ca ca lại đối xử tốt với ta không ?? "
" Mẫu thân ngươi muốn ta chăm sóc tốt cho ngươi, không phải ai cũng quan tâm con gái tốt được như ta đâu..." Thiên Hồ vui vẻ đáp làm nàng có điểm buồn trong lòng.
" Ra là vậy...Là ta suy nghĩ nhiều rồi.." Tất nhiên do nàng chưa từng được chứng kiến những cảnh thể hiện tình cảm của Naruko thôi nên vẫn nghĩ hắn đúng là tên đầu gỗ không có tình cảm với nàng thật.
" Hả...Ngươi nghĩ gì ?? " Hắn vẫn giả vờ như không hiểu thấu tình cảm của nàng.
" Không có gì, phụ thân...." Đã hắn muốn phân chia rõ ràng như vậy thì nàng cũng không thèm gọi hắn là ca ca nữa, bắt đầu làm quen cách xưng hô mới.
" Tốt, ngoan con gái.." Hắn bất chơt hôn nàng một cái, hơn nữa không phải chỉ một cái ở miệng như nàng nàng tưởng thôi đâu, đã vậy lại còn xâm lăng vào miệng nàng, trọc lưỡi của nàng nữa.

Mãi đến khi Haku cảm tưởng mình không thở được nổi nữa thì hắn mới buông ra.
" Ngươi vừa mới làm gì ?? Ta không ngờ ngươi lại muốn dùng thân phận phụ thân để khi dễ ta....Hừ..." Trong lòng nàng giờ tràn ngập hạnh phúc nhưng ngoài mặt không hề cao hứng chút nào, ngược lại còn mang theo chút sợ hãi nói.

" Đúng như ngươi suy nghĩ...Ta thực chất đối tốt với ngươi để sau này ngươi chỉ luôn nhớ đến ta...Yêu thích chỉ một mình ta, vậy nên ngươi có nghĩ muốn người phụ thân này không ?? "
" Phi....Ngươi đúng là biến thái phụ thân...Nhưng phận làm con gái ta đâu có lựa chọn nào khác đâu.

Haizz, sau này ngươi nhớ phải luôn thương yêu ta đó..." Haku dùng biểu cảm bất lực đồng ý với người phụ thân này,
Đứng về phương diện của nàng thì lời này cũng xem như hắn đã chấp nhận tình cảm của nàng đi, ngay cả thân cũng thân rồi mà giờ nàng không chấp nhận thì đợi đến bao giờ mới đồng ý nữa đây.
" Vĩnh viễn không thay đổi, Haku...." Thực tế một chút thì từ khi mẫu thân nàng bị chính tay phụ thân cùng những tên cổ hủ trong làng giết chết thì nàng đã biết rồi, tuy thế vẫn chìm trong ảo tưởng về cô cô mình như người mẹ đã quá cố kia...Đêm hôm đó, nàng đã dùng Băng Độn giết hết toàn bộ dân làng mà cô cô nàng không hề hay biết, cũng từ lúc đó, Haku hồn nhiên, vui tươi cũng đã chết.

Chỉ còn sót lại một Haku thiếu thốn tình cảm thân thuộc, thứ duy nhất giúp nàng không hủy hoại đi lí trí của mình chính là vị cô cô ngốc kia và giờ là nam nhân này.

300: Thiên Linh Độ Kiếp

Hai phụ tử cùng cô nàng sư tử cùng trở về nhà hắn, bé sâu Đường Bảo lúc này đây đã ngoan ngoãn hơn nhiều khi ở ngoài như ban nãy, yên ổn nằm trên vai hắn, thi thoảng còn liếc xéo Thiên Linh làm cô nàng có cảm giác hơi rợn rợn, y như có quái thú đang nhìn chằm chằm nàng..

" Đường Bảo, thu liễm chút khí tức của ngươi...Xin lỗi đã doạ sợ ngươi, Thiên Linh. " Hầu như tất cả những yêu thú cấp thấp, yêu thánh hay yêu thần đều bị chịu ảnh hưởng của sâu nhỏ, đối phương sẽ chịu cảm giác hoảng sợ, xen lẫn tổn thương tinh thần quá độ, để rồi từ từ sẽ sinh ra xúc cảm thần phục nàng.

" Chủ nhân, lát ta có cần phải đeo vòng cổ hay xích chân, xích tay gì không ?? Nếu có thì phiền ngài sau khi chơi chán ta xong có thể buông tha tộc nhân của ta, bọn chúng hoàn toàn vô tội.." Thiên Linh nào còn nũng nịu như nãy gặp hắn, ánh mắt nàng giờ đã ngập tràn nước mắt, cầu khẩn nam nhân quyết định quyền sinh quyền sát của mình.

" Ngươi nghe những chuyện kia ở đâu ?? " Hắn nghe được nàng đề xuất liền tò mò về công chúa thiện lương bị hắn cưỡng ép mang về, Thiên Hồ ban đầu cũng xem qua tư liệu về nàng, nãy đều do Mị Hoặc Yêu Hồ tác động vào nên mới thân cận hắn chứ không hề phóng đãng chút xíu nào.

" Từ những tộc nhân được giải cứu về, tuy mang danh hiệu chúa tể sơn lâm như loài người đã phong cho chúng ta...Thế nhưng chúng ta còn bị săn bắn và thuần phục còn nhiều hơn những loài khác rất nhiều. Cũng có thể là những ấu thú còn nhỏ, chưa thân thuộc mẫu thân mình cho lắm, hay cả những tộc nhân vô tình giẫm phải bẫy của thợ săn. Vì thế, số lượng tộc nhân cũng ngày một giảm đi, phải rời chỗ ở vào Ma Quỷ Sơn Lâm để sống sót. Ta biết chúng ta dưới tầm mắt ngài chỉ là sâu kiến không đáng nhắc đến, bất quá ta cảm thấy ngài không phải người tùy tiện làm những việc nhàm chán giận chó đánh mèo như vậy..." Thiên Linh cũng không ngại chia sẻ về quá khứ của Sư Tử Tộc, nói chung là khá nhiều bi thương...

" Đó là cảm nhận của ngươi, ta không có nói khi tâm trạng ta không tốt thì các ngươi sẽ ra sao đâu..." Thiên Hồ chú ý ánh mắt hốt hoảng của nàng, nhẹ giọng doạ nàng.

" Ngài hiện giờ là chủ nhân ta mà, muốn xử trí tộc nhân ta đều do ngài quyết định, tiểu nhân nào có ý kiến gì..." Nàng cúi thấp đầu, cố ngăn không cho nước mắt trào ra khỏi hốc mắt, hắn nói đúng, chỉ cần hắn muốn thì cả gia tộc nàng biến mất bất cứ lúc nào chả được. Tưởng tượng cuộc sống sau này giống những tộc nhân được nàng giải cứu về trong trạng thái sống giở chết giở , nói không sợ thì quá gạt người rồi.

" Ha ha...Ngươi rất thú vị, thế này đi, ta chỉ giữ ngươi mười năm, mười năm sau mặc ngươi muốn ở lại hay rời khỏi ta cũng không bận tâm nữa, đồng ý không ?? " Hắn nâng chiếc cằm thon gọn của nàng lên, nói từng câu từng chữ in sâu trong đầu nàng.

" Vâng ạ..." Thiên Linh vội vàng gật đầu như sợ hắn đổi ý, giọng nhỏ li ti đáp lại.

" Ta cũng không hứng thú làm mấy trò nuôi nhốt ngươi như mấy đám người kia, vừa vặn đang thiếu bảo mẫu bảo vệ Đường Bảo, ngươi giờ sẽ làm nhiệm vụ này trước đi...À quên mất, tu vi của ngươi giờ mới Hoá Thần Kì, không thể nào quản cô nàng sâu này được, đến đây ta giúp ngươi nâng cao tu vi đã..." Hai trăm tuổi đã Hoá Thần Kì đã là kì tài trong tu luyện rồi, bất quá đặt cạnh yêu nghiệt Đường Bảo sinh ra đã là Á Thần ( Trước Thần Cấp chút xíu nha) thì nàng không đáng là gì cả.

Các cấp bậc trong truyện ( Dành cho nhân vật hay yêu thú,...tu tiên ).

Ban đầu là Luyện Khí Trúc Cơ Kim Đan Nguyên Anh Hóa Thần Luyện Hư Hợp Thể Đại Thừa Độ Kiếp Thần Cấp



9 bậc này sẽ được chia làm ba cảnh giới: Hạ cảnh giới bao gồm năm tầng: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần.

Trung cảnh giới thì có ba tầng: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.

Đến thượng cảnh giới, nhưng kì thực ở cảnh giới này chỉ có một cửa quan là Độ Kiếp mà thôi, qua được tầng này thì có thể trở thành thần , thọ ngang trời đất. Còn Á Thần là nằm giữa Thần Cấp và Độ Kiếp.

" Tăng cao tu vi ?? " Chưa để Thiên Linh kịp phản ứng, Thiên Hồ đã vạch ra một kết giới hoàng kim sắc, truyền vào đó là lượng linh lực bạch sắc vào bên trong đó.

Lượng linh lực này dày đặc gấp hàng nghìn lần giúp Thiên Linh hấp thu mạnh hơn hơn trước, tu vi cũng ngày càng tăng cao, Hoá Thần Trung Cấp, Hoá Thần Cao Cấp, Luyện Hư Sơ Cấp...Đại Thừa Cao Cấp...Độ Kiếp Sơ Cấp, Á Thần....

" Uỳnh....Uỳnh..." Thiên Kiếp cũng theo tu vi của nàng hình thành ngày một nhiều hơn, bình thường Hoá Thần Sơ Cấp lên Trung phải hứng chịu một trăm lôi kiếp, từ Trung lên Cao phải chịu hai trăm lôi kiếp, cứ thế cộng dần lên thì số lôi kiếp dùng để độ kiếp chắc phải lên đến hàng triệu rồi.

" Cầm lấy nó, yên tâm lôi kiếp không oanh tạc linh hồn ngươi, phần còn lại cứ để ta lo nốt..." Thiên Hồ ném cho nàng một thanh gươm khá lớn, không để nàng nói lời cảm ơn đã vụt thẳng lên trời, mặt đối mặt với Thiên Nhãn đang nhìn chằm chằm mình.

" Phu quân đang làm cái quái gì vậy ?? Ta đã nói hắn không nên làm loạn ở thế giới này rồi mà.." Diễm Quỳnh lẩm bẩm nhìn chiến giáp thiên thần đã được Thiên Hồ triệu hồi ra, dần tưởng tượng đến cô gái mà nàng từng yêu, đúng là cứng đầu y như nhau, kiếp nào cũng luôn như vậy.

" Chiến đấu cùng nó trước để tập duyệt thôi...Đành nào Thiên Nhãn cũng là một phân thân do nó tạo ra mà..." Thánh Thú Phượng Hoàng trong hình dạng nhỏ nhắn ngồi trên vai Diễm Quỳnh phân trần.

" Thiên Nhãn ?? Thế giới anime cũng có thể tích hợp tu tiên sao ?? "

" Bình thường thì thế giới nhẫn giả chính gốc sẽ không nhưng do sự can thiệp của phu quân thì tự nó sẽ biến đổi khá nhiều..."



....

Bên dưới không chỉ chúng nữ lo lắng cho phu quân nhà mình, Thiên Linh cũng vô cùng sốt sắng, lo cho tính mạng của chủ nhân, ngộ nhỡ hắn xảy ra điều gì thì nàng ân hận cả đời mất, dù gì thì cũng do nàng yếu đuối thế nên hắn mới phải mạo hiểm nâng cao tu vi cho nàng. Nghĩ tới đây, nước mắt nàng không tự chủ rơi vào thân kiếm, những giọt nước mắt đầu tiên nàng rơi trong cuộc đời gần hai trăm năm của nàng lại rơi vì một nam nhân mới bắt nàng về làm bảo tiêu cho con gái hắn...

" Chủ nhân, chủ nhân mau dùng ta giảm bớt sức mạnh của lôi kiếp đi..." Khi tâm trạng nàng đang rối bời, phức tạp thì bỗng nhiên thanh kiếm trên tay nàng đang nói chuyện.

" Ngươi biết nói chuyện ?? " Thiên Linh ngạc nhiên giơ thanh kiếm của mình lên tò mò ngắm nó.

" Đại tỷ, giờ không phải lúc ngươi ngắm nghía ta nữa, đợi lát ngươi độ kiếp xong chúng ta trò chuyện sau...Mau lên..." Thanh kiếm trong tay nàng bừng lên những tia lôi điện màu tím, phá vỡ kết giới hấp thu hắn đã tạo ra...

" Uỳnh...Uỳnh...Roẹt...." Từng cơn sấm chớp đánh thật mạnh như xé tan bầu trời vốn yên bình vài giây trước đó, một đợt, hai đợt, ba đợt dội thẳng vào người nàng, dần dần ở trong thể nội nàng cũng đã dần dung nạp được lôi điện từ lôi kiếp thành một viên lôi châu màu tím đậm....

Còn bên khác, con mắt cứ liếc nhìn hắn một hồi lâu nhưng cũng chẳng có động tĩnh gì, cho đến khi Thiên Hồ đấm thẳng vào nó thì nó mới bất chợt phản ứng lại, khác với lôi kiếp bình thường ở nửa bên kia, nửa bên này lôi kiếp hắn phải chịu có màu đỏ sẫm, từng tia dần tập hợp thành hình con mắt lớn kia tấn công về phía hắn.

Tiếc là còn chưa kịp làm gì đã bị khẩu súng bạc bên tay phải của hắn bắn cho tan rã thành những tia lôi điện như ban đầu, còn những tia còn lại đang trên đường đi thì đã bị đôi cánh trắng thuần khiết cản lại.

Con mắt y nguyên còn tồn tại trên bầu trời giờ đã chuyển sang màu đỏ sẫm, mang theo vô tận giận dữ giáng hàng triệu những lôi kiếp kèm theo những cơn lốc xoáy nổi lên ở khắp nơi nhưng khi định giáng xuống bên dưới thì lại bị một ma pháp trận màu xanh lam cho tiêu tan đi gần hết.

" Băng Thiên Cực : Băng Thuẫn...." Cung Bảo Bình cũng đã xuất hiện từ lâu cùng những tỷ muội khác bảo vệ dưới nhân giới, còn Yakumo cũng đã phát huy cực hạn áo nghĩa của ảo thuật, đưa tất cả mọi người chìm vào giấc ngủ tạm thời.

" E.N.D....Thiên Ma Trảm : Hủy...." Khẩu súng bạc giờ đây đã thành một thanh kiếm sáng chói với hắc hoả đang dần bao phủ lấy cả thanh kiếm, đến khi nó hoàn toàn che đi cánh tay hắn thì nhát kiếm mới chính thức được Thiên Hồ chém ra...

" Phốc...." Bất chợt, cảm giác lạnh lẽo bao trùm toàn thân hắn, không hiểu lưỡi kiếm khác đã đâm ngang người hắn từ khi nào cùng giọng nói ngọt ngào phía sau : " Phụ thân của ta...Bộ dạng ngươi vẫn anh tuấn như vậy ".

Bình luận

Truyện đang đọc