TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Lai lịch Tàn Ảnh Đao không ngờ gốc gác của nó lại là đá Andura, tất nhiên không phải đá Andura mọc lên nhan nhản sau khi Volkath phục sinh trở thành bá chủ Vực Hỗn Mang, thứ tổ tiên Murad dùng mang tên gọi hay hơn đá Andura giờ nhiều, nếu hắn nhớ không nhầm, nó có tên đá Vĩnh Hằng thì đúng hơn.

Việc kiểm soát được Không Gian- Thời Gian từ đá Andura thực chất đã được hắn kiểm chứng từ lâu, lại không hề thu được bất cứ thành quả nào, ngoài việc thứ đồ đó rất cứng cáp, xây nhà, làm áo giáp với làm được phù hiệu bình thường thì ổn, còn phù hiệu chuyển sinh trong tức khắc ( cái hình đồng hồ nha anh em) thì khá khó chế tạo, công thức cũng bị thất truyền, bởi lẽ đá Andura bị khai thác quá nhiều, chất lượng của nó đã yếu hơn rồi.

Cầm lên thanh Tàn Ảnh Đao Murad hay sử dụng, Thiên Hồ khẽ mô phỏng lại cách nàng thi triển chiêu thức trong thế giới gương.

" Tàn Ảnh Đao... " Thiên Hồ dịch chuyển vài lần liên tục rồi dịch về vị trí cũ, với sức mạnh kiểm soát Không Gian - Thời Gian, hắn dùng được vô hạn lần tạo ra tàn ảnh, không bị giới hạn bởi hai hay ba tàn ảnh như Murad.

" Vô Ảnh Vực... " Thanh Đao khẽ run lên, ngay lập tức rất nhiều hạt cát bao quanh bản thân hắn và bao phủ ở khoảng cách ba mươi mét, dù Thiên Hồ có sử dụng cả sức mạnh không gian của bản thân vẫn là chưa đủ để tăng thời gian nó tồn tại, vẻn vẹn chỉ được hai giây... Đúng như cô nàng nói, việc nàng lạm dụng nó quá nhiều dẫn đến việc suy giảm diện rộng toàn bộ sức mạnh bản nguyên từ thanh đao đã từng giúp xây dựng lên cả một vương quốc, một điều nghe qua có vẻ bất khả thi nhưng lại là sự thật.

" Ultimate Ảo Ảnh Trảm... " Thân ảnh hắn hoá thân thành cát, chém khoảng hơn chục nhát vào không khí, vào lúc đó, cơ thể lại lần nữa rơi vào trạng thái vô địch, có kèm thêm cả hút máu, cộng hưởng với xuyên giáp từ chiêu hai đã tạo ra một con quái vật trong cả đấu rank và đấu giải thời đầu, Murad một combo lấy mạng chủ lực team bạn mà trở ra không hề bị dính chút sát thương nào.

Chính vì vậy, Murad cũng là tướng tủ Thiên Hồ thường hay sử dụng để leo rank, đoạt lấy top 1 thách đấu nhiều mùa liên tiếp khi chỉ leo rank đơn một mình. Đó cũng là lí do hắn không hề vội vã ngắt lấy Murad mà trước tiên muốn bồi dưỡng tình cảm của hai người trước, miếng mồi ngon càng nhấm nháp mới càng thú vị...

" Cô cô... Ta muốn nghiên cứu về vài viên đá Andura cổ này, ngươi giúp ta phân tích rồi gửi thông tin cho ta nha... " Thiên Hồ tách một phần đá Andura trong thanh đao dịch chuyển đến chỗ cô cô, đồng thời truyền âm cho nàng biết về tung tích của chỗ đá.

" Ừm... Hiếm thấy mẫu vật nào lại tinh khiết như nó. Cứ yên tâm đi cưa gái đi, còn thứ đồ tương tự vật này giao cho ta xử lí... " Cầm đá Andura màu vàng rực trong tay, chưa cần phân tích Lệ Khiết đã cảm thấy sức mạnh ẩn chứa ở đá Andura khác xa đá Andura nàng đã từng nghiên cứu qua, truyền âm lại.

" Hì hì... Cô cô tốt nhất... " Thiên Hồ không quên chọc chút cô cô đáng yêu một hồi mới ôm mỹ nhân đang ôm mình, thoả mãn chìm vào giấc ngủ.

Riêng Murad thì lại không được như hắn, nàng hiện tại đang ở trong giấc mơ được phủ quanh hoàn toàn là màu đen xám xịt, không thấy rõ được mình đang nhìn thấy thứ gì hết. Rõ ràng, giấc mơ cũng phản ánh được một phần của hiện thực, khi ta vui vẻ hay hạnh phúc vì ngày hôm nay đạt được điều gì đó thì chắc hẳn ở trong mơ sẽ là giấc mơ đẹp. Tương phản với nó, khi ta bị stress, chán nản hay buồn bã thì giấc mơ đa phần sẽ là những ác mộng kinh hoàng...

" Ah... Murad tỷ, ngươi sao lại ở nơi này?? " Khi nàng còn đang hoang mang thì giọng nói quen thuộc lại vang lên, không biết từ khi nào bên cạnh nàng lại có một người đàn ông tuấn mĩ với đôi mắt đen láy và nụ cười tà trên môi nói chuyện cùng nàng, Thiên Hồ nàng thấy ở hiện thực đã đủ khiến bao người phải ngây ngất thì Thiên Hồ phiên bản trưởng thành chỉ dùng đúng hai từ để miêu tả đó là dụ hoặc. Đúng, vô cùng dụ hoặc luôn... Kể cả nàng cũng đều không nhịn được muốn sờ khắp người hắn thật một lần sẽ như thế nào, tìm hiểu thử xem hắn có bao nhiêu dụ hoặc.

" Ngươi là thằng nhóc kia!? " Murad không rõ hỏi lại.

" Này, đại tỷ. Ta cũng có tên rõ ràng nha, ngươi cứ gọi ta là thằng nhóc nhỉ?? " Thiên Hồ buồn bực nói.

" Vậy ngươi tên gì?? Nói chuyện cả buổi ta cũng quên không hỏi tên ngươi?? " Tự biến ra một chiếc ghế sofa dài, kéo Thiên Hồ ở trong mơ ngồi xuống hỏi.

" Ta gọi Thiên Hồ... Tỷ thích hình dạng ta hiện tại không?? " Rất tự nhiên cầm tay con gái nhà người ta mà Murad cũng không tội gì buông ra làm gì, được soái ca nắm tay đã là một trong

những ước nguyện từ lâu của nàng.

" Có phần trưởng thành hơn thằng nhóc lanh lợi kia... Có chuyện gì khiến ngươi vào cả trong giấc mơ của ta?? Đừng nói là muốn làm điều gì sằng bậy đó nhé?? " Murad chăm chú nhìn Thiên Hồ đợi câu trả lời.

" Với tỷ ta xấu xa đến mức thảm hại thế sao?? " Thiên Hồ bộ dạng bất đắc dĩ hỏi.

" Chuẩn không cần chỉnh. Ít nhất ngoại hình của ngươi rất giống mấy tên hoa hoa công tử ta nói lúc chiều... " Rất công tâm đưa ra câu trả lời làm Thiên Hồ không biết phản bác kiểu gì...

Đợi mấy phút vẫn không thấy hắn nói câu nào, Murad tưởng hắn tức giận đang định lên tiếng thì bị một ngón tay hắn đặt lên miệng, ra hiệu cho nàng im lặng.

Đang mê man không biết hắn làm vậy là có ý gì thì trước mắt nàng bỗng có luồng ánh sáng trắng đập vào mắt, khi nàng cứ ngỡ mình sẽ tỉnh dậy thì những khung cảnh nàng chẳng bao giờ quên được xuất hiện.

Bình luận

Truyện đang đọc