TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Nàng nghe được tiểu lưu manh đang như chú cún nhỏ ôm nàng, miệng không ngừng an ủi thêm vào những câu nói ngọt ngào trong lòng chợt như có dòng nước ấm chảy qua, lưu bạt xa quê hương hàng chục năm như nàng có rất ít người quan tâm đến nàng nhiều như Yena hay Thiên Hồ. Tất nhiên, nàng cũng hiểu cô bé Yena kia quan tâm hơn là Tàn Ảnh Đao nàng đang cất giữ, tuy thế cô bé cũng là người kế cận của thời đại sau Vương Quốc của nàng, đã được Azzenka truyền thụ qua về nó, biết được sự thật nên mới tìm đến nàng để liên hợp.

" Giọng điệu ngươi nói với ta có phải đã nói với nhiều cô gái rồi phải không hả!? Không lí nào lưu manh như ngươi lại không có cô bé nào làm ngươi chú ý... " Hai ngươi giờ đã dừng nhảy, nàng còn hơi quan ngại về vết thương của hắn nên đặc biệt dành cho chỗ ngồi đặc biệt, chưa ai từng được ngồi qua, không nơi nào khác ngoài ngồi trên đùi nàng, thức ăn còn được nàng đưa đến miệng, không khác nào một tiểu hoàng để cả.

" Nào có... Chỉ có tỷ tỷ ta mới khen á... Ui ya, nóng... " Đang ba hoa, Murad tay đã cho vào miệng hắn chiếc thìa còn đang đựng thức ăn nóng hổi, hiển nhiên không tin vào những gì cậu trình bày.

" Nào... có!! Có con khỉ mới tin lời ngươi nói. Mới tí tuổi đầu mà đã biết cách dỗ ngon dỗ ngọt phụ nữ... Nam nhân các ngươi háo sắc có sẵn trong máu quả nhiên không hề sai... " Cô nàng nhại lại lời hắn nói, đầy chanh chua lật tẩy chiêu trò tán gái của tên nhóc con không an phận.

" Nha... Ngươi nói thế là không đúng. Họ chỉ đơn thuần thưởng thức cái đẹp nên mới thật lòng khen các ngươi không hề có chút gian dối tẹo nào. Tất nhiên là trừ những câu như ta mãi mãi yêu ngươi, ta thề hay n những câu tương tự thì chưa chắc... " Am hiểu về cách nói chuyện với phụ nữ như Thiên Hồ đương nhiên không thể để Murad dắt mũi được, lái xe củng cố lại quan điểm của cánh đàn ông...

" Ừ ha... Mấy câu sáo rỗng đó thế mà cũng có mấy cô gái tin được. Xong vài tháng sau ôm cả cái bụng to tìm đến dong binh hội chúng ta, trả một khoản tiền lớn để thuê người sát hại tên ăn xong rồi phủi đít bỏ đi với con gái người ta khi biết tin nàng có bầu... Chết cười ta... " Murad bật cười giòn dã, không khí hiện tại đã hoà hoãn hơn nhiều, ít nhất thì nàng cũng không bài xích hắn lại gần.

" Tỷ nhận mấy vụ đó?? "

" Không hề, mấy tên cặn bã đó sau thì được những người cấp thấp nhận thôi, còn đối với những người lão làng như chúng ta thì độ khó ít nhất phải cấp SS trở lên mới xứng tầm. Sao, có hứng thú với công việc đó không?? " Trò chuyện một lúc lâu, Murad cùng Thiên Hồ lại chuyển sang ngắm những vì sao sáng tuyệt đẹp trên bầu trời do trí tưởng tượng của nàng tạo ra.

" Vì sao kia hồi nhỏ cha ta có nói là hiện thân của mẹ ta... Bà luôn dõi theo ta trên từng chặng đường... Hay kể cả khi gặp những nhiệm vụ khó khăn hay đối mặt nguy hiểm cận kề, chính bà đã truyện động lực cho ta vượt qua. Ha ha... Ngươi mới nghe qua có vẻ sẽ khinh thường cười ta là trẻ con đúng không?? " Đối mặt với ánh mặt đen sâu thẳm kia dường như không hề có chút xao động nào, bất động thanh sắc lắc đầu với câu hỏi nàng đưa ra.

" Tỷ nghĩ thế cũng bình thường a... Hồi nhỏ ta còn có ước mơ biến nhân loại thành những chiến binh bất tử trên chiến trường, không bị già đi bởi bệnh tật hay bất cứ điều gì liên quan đến ngoại cảnh. Thế nhưng, càng trưởng thành hơn, ta lại thấy chuyện đó lại hết sức buồn cười... Đơn giản nếu chuyện đó xảy ra thì trái đất sẽ cách sự hủy diệt không hề xa, tiến gần hơn với sự xoá sổ toàn bộ... " Lâu rồi mới có người để tâm sự, Thiên Hồ đương nhiên không mang tạp niệm gì gối đầu lên cánh tay Murad nói.

" Ồ... Ý ngươi đang nói là những người mang sức mạnh tiếp cận các vị thần như Ilumia, Volkath hay Tel"Annas. " Có tìm hiểu qua về lịch sử Athanor, Murad hiếu kì.

" Cũng đại loại vậy. Cuộc chiến của hai phe thiện và ác thực chất luôn xảy ra trong tâm trí mỗi người... Chẳng có ai chưa từng bao giờ làm việc xấu, cũng chẳng có ai tốt hoàn toàn từ khi mới sinh ra. Cái cần học là cách kiểm soát tâm trí của bản thân, hành động theo những gì mình thích mới là điều đúng đắn nhất mỗi người cần phải biết sâu hơn về nó. "

" Mấy cái khó hiểu đó mà ngươi cũng học được... Bội phục nha... Oáp... Thôi, ta buồn ngủ rồi, chúc ngủ ngon... " Murad bị Thiên Hồ xoay vòng vòng đã chóng mệt, tay ôm lấy Thiên Hồ chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

" Uy... Đại tỷ, ngươi xem ta là gấu ôm sao?? " Thiên Hồ lắc đầu, ngán ngẩm hỏi.

" Đừng nói nhiều, bị mỹ nữ như ta ôm ngươi chả lẽ không thích à?? Chụt... Ngủ ngon... " Thân mật hôn thêm một cái trên trán Thiên Hồ như thù lao cho việc ôm ấp, cô nàng chính thức ngủ thật, nhè nhẹ thở hắt ra.

Đạt đến cảnh giới như hắn, việc ăn với ngủ cũng chẳng cần thiết mấy. Chỉ khác với những vị kia là hắn vẫn tự xem là người bình thường, có đủ Hỉ, Nộ, Ái, Ố, ăn ngủ như người bình thường, không hề tự cao tự đại hay khó gần, giới hạn ở người khác giới hay sinh vật có dung mạo xinh đẹp. Vậy nên, mặc cho bị xem như gấu bông ôm ngủ, Thiên Hồ còn đang tìm thêm vị trí của Yena khi dịch chuyển, cũng ngay gần Cổng Hỗn Mang, không chính xác hơn là Thành Under.

Bình luận

Truyện đang đọc