TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Nhiều năm đã thành thói quen lại để cho Amanda tại ngày mới mới vừa sáng thời điểm tựu tỉnh lại, mở to mắt, Thiên Hồ cái kia cương nghị tuấn mỹ khuôn mặt đương trước ánh vào mắt của nàng tuyến, làm cho nàng không khỏi nhớ tới tối hôm qua mất hồn, đặc biệt cảm nhận được cái kia cái làm cho mình vừa thương vừa sợ đại gia hỏa còn thật sâu được ở lại trong cơ thể mình, hơn nữa buổi sáng phản ứng s1nh lý cũng cực kỳ mãnh liệt, thô sáp đem mình nhét được tràn đầy...

" Đáng chết... Ta biết ngay ngươi lại lợi dụng lúc ta tâm lý bất ổn để làm mấy chuyện xấu xa này mà... Dậy ngay cho ta... " Nàng vỗ vỗ mặt hắn, chỉ là bởi vì động tác này, lại để cho cái kia ở lại trong cơ thể mình gia hỏa cũng nhẹ nhàng được bỗng nhúc nhích, khiến cho nàng nhịn không được phát ra một tiếng yêu kiều.

Động tĩnh của nàng vừa động vừa gọi như thế cũng nhanh đem Thiên Hồ tỉnh giấc, nhìn xem vẻ mặt hốt hoảng còn pha chút đỏ ửng xinh đẹp Amanda, nhẹ nhàng cười nói:" Tiểu muội muội, sáng sớm tốt lành!"

" Tốt cái đầu ngươi!! Chúng ta tại sao tối qua lại làm chuyện kia?? " Nàng đỏ mặt kêu một tiếng, lại là nhịn không được chỗ đó truyền đến kh0ái cảm, lại nhẹ nhàng được bỗng nhúc nhích.

" Thì ngươi cũng biết bệnh tình của ngươi đi... Với chức trách của một ca ca gương mẫu, ta không thể nào bằng lòng ngồi nhìn chuyện ngươi bị bệnh tình hành hạ mà để không được,thế nên... " Vừa nói, đại bảo bối đang trú ngụ trong nhục động của nàng lại khẽ động, độn lên tận hoa tâm nàng vài lần...

" Dừng lại... Ah....Ta nói... Dừng lại... Chẳng có ca ca...nào....lại đi... làm chuyện đó với muội muội mình hết... " Giọng Amanda đã run đến nỗi đứt quãng từng từ một nhưng rơi vào tai Thiên Hồ lại càng làm hắn hỏa khí lớn hơn.

"Ngươi không muốn sao?" Thiên Hồ nhìn xem tiểu muội cái kia bởi vì độ||g tình mà tản mát ra kinh người mị lực tuyệt mỹ khuôn mặt, cười vấn đạo, phía dưới động tác lại là một chút cũng không có ngừng nghỉ, ngược lại nhanh hơn một ít.

" Không..." Rất gẫy gọn và xúc tích, hoàn toàn dối lòng nàng hiện tại, bị hắn đại bảo bối chăm sóc mà vẫn có nghị lực chối từ được thì phải hiểu được tâm định của nàng khá lớn, bất quá cơ thể nàng lại thành thục hơn nhiều, mông lớn đang không ngừng động đậy theo nhịp độ của vật đang ngự trị trong người nàng.

" Vậy thì ta rút nó ra... " Nói xong động tác càng thêm rất nhanh, hơn nữa lực đạo cũng nặng rất nhiều, bất chợt đột ngột ngừng lại,đã ra khỏi người nàng được một nửa thì bị nàng giữ lại, không cho hắn động đậy.

" Hỗn đản... Ngươi đã cố tình phóng hỏa xong không chịu trách nhiệm dập hỏa hả?? Xong nốt việc cho ta rồi ngươi muốn đi đâu cũng được... " Giờ này thì lòng tự tôn của nàng đã bị quăng lên cửu trọng thiên rồi, trước hết nếu không nói với hắn kịp thời thì người chịu thiệt là nàng chứ không ai khác cả...

" Rất sẵn lòng... Tiểu muội muội... " Hắn cười lớn, biết trước nàng sẽ khuất phục dưới dâm uy của mình liền không kiêng nể giữ lại thêm lực đạo, dùng vận tốc còn hơn cả tốc độ ánh sáng, chỉ mất chưa đầy mười phút đã làm cho cô nàng cao trào không dưới mười lần, thở vù vù nằm trong ngực hắn hưởng trụ kh0ái cảm còn sót lại. Hắn lần này đẩy nhanh tiến độ một phần là muốn cho nàng nhanh chóng thỏa mãn, phần nhiều hơn là thời gian tiểu sư tử của hắn sắp thức dậy, thời gian bên cạnh Amanda không còn sót lại bao nhiêu nên tận lực uy no nàng luôn.

" Nói đi... Ngươi muốn nhờ ta việc gì?? " Amanda hiểu quá rõ người gian trá đang ôm mình, sau khi bình phục lại tâm trạng liền hỏi.

" Tiểu muội muội, chả nhẽ ta chỉ vì nhờ ngươi nên mới tìm đến ngươi sao?? Ngươi không nghĩ ca ca đến vì chăm lo cho ngươi a?? "

Amanda phì cười một tiếng, đôi mắt màu vàng óng đầy sắc lẹm nhìn hắn đáp: " Thôi, ngươi không cần phải hỏi những câu hỏi thừa thãi như thế làm gì!! Con người ngươi ta lại hiểu quá đó chứ... Xấu xa, bi3n thái, bề ngoài thì giả vờ đạo mạo khiến ai cũng cảm giác ngươi như một tiên nhân thực sự chứ thực ra đều bị ngươi qua mặt hết. "

" Ha ha... Cảm ơn vì lời khen. Nói thật khi nghe ngươi nhận xét về bản thân ta, ta chợt thấy mình không ngờ lại có nhiều phẩm chất đến nỗi có ngày bị ai đó nói ra hết. Không đùa nữa... Ta muốn ngươi giúp có được Eric... " Hắn tay vẫn đang cầm một bên ngực của nàng nghịch hỏi.

" Vô sỉ?! Ngươi không cảm thấy bất lịch sự khi đề cập cô gái khác khi đang ở bên cô gái khác?? " Amanda thực chất cũng không hiểu nổi bản thân mình, kể cả hai người không có cảm tình gì với nhau thì nàng cũng thấy khó chịu khi nghe hắn nói tới người khác khi ở cùng nàng chứ...

" Ngươi là muội muội ta a... Có gì phải ngại ngùng... Thế nào, ngươi giúp được ta không?? " So bì độ mặt dày thì chắc cô nàng tất nhiên không thể đọ được với hắn, nâng cằm nàng lên cho ánh mắt nàng nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi.

" Không bao giờ ta tiếp tay cho kẻ xấu như ngươi có được chủ nhân ta... Bất kể thế nào đi nữa. " Mình nàng bị hắn họa họa thì còn được còn đụng đến Eric chả khác nào đụng đến vẩy ngược của nàng...

" Một là ngươi giúp ta có được nàng... Còn hai?? Ta sẽ để nàng tư chủ động quấn lấy ta... Tin tưởng ngươi cũng đã biết được ta đã ra tay thì không con mồi nào trốn thoát được. " Hắn vừa nói, ma lực xung quanh bỗng như cơn đại hồng thủy cuốn chặt lấy Amanda, khiến nàng cảm tưởng như thở không nổi...

" Kẻ...Điên....Ta... Chấp.... Thuận... Giúp... Ngươi... " Vừa dứt lấy cảm giác kia mới tan biến hết, có khi nàng lại quên mất người luôn nói nói cười cười, thân thiện như hắn lại sở hữu tu vi mạnh hơn nàng cả trăm nghìn lần, tùy ý có thể hủy diệt nàng bất cứ lúc nào hắn muốn, hơn nữa chỉ có kẻ mạnh mới có quyền được bàn điều kiện, còn như nàng thì cơ hội đó khó có được.

" Ngoan lắm, muội muội. Ngươi chấp nhận ngay từ đầu có phải nhanh không, tội gì phải để bản thân mình bị hành hạ như thế cho cực. Chút nữa ngươi cũng biết nên làm gì rồi đúng không?? " Thiên Hồ trở lại hình tượng bình thường xoa đầu nàng cười nói khiến cho Amanda chỉ biết ngậm ngùi gật đầu.

Xem như một chuyện đã hoàn thành, đợi cho Amanda mặc xong phục trang, hắn mới cùng nàng đi ra bên ngoài, phía phòng ăn Eric cũng đã bừng tỉnh sau khi được hắn phong ấn một vài kí ức, đang ôn chuyện cùng Kokkuri.

Bình luận

Truyện đang đọc