TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Nói xong, không đợi mọi cô gái khác tò mò thân phận của nàng thực sự là gì, Bảo Anh tay vạch nhẹ một đường lên không trung vô định trước mắt nàng, lập tức vài đạo khí tức bất định lan toả khắp đại sảnh Tổng bộ Zero cùng sự ngỡ ngàng của mọi người.

" Bảo Anh... Bớt màu mè chút... Ngươi xem ngươi doạ sợ những muội muội khác rồi kìa... " Cô gái có mái tóc màu đỏ dài trực tiếp ném hai chiếc luân ngăn cản vết rách hư không cô nàng vừa mới mở ra, tất nhiên cũng chỉ có cô nàng mới đủ sức mạnh ngăn muội muội nàng lại.

" Hì hì... Xin lỗi mọi người, tại ta quen thuộc di chuyển nhiều chiều không gian khác nhau nên mới tiện tay sử dụng nó. Thực ra việc tìm sư phụ ta chỉ cần dựa vào khí tức hắn để lại trong lúc mở cổng dịch chuyển là được. Sở dĩ mọi người không tìm được hay dịch chuyển tức thì tới chỗ hắn là vì hắn cố ý che giấu khí tức bằng quyền năng đặc thù sư phụ ta có... Na tra tỷ tỷ, ngươi hung dữ quá nha... " Bảo Anh cũng là một trong những đệ tử mạnh mẽ của hắn, mỗi tội cô nàng thường hay đi du lịch nhiều chiều không gian khác nhau khai phá sức mạnh mới bản thân nên hiếm khi xuất hiện cùng sư phụ nàng.

Dù sao sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn Nữ Đế giúp cho nàng gần như không bị bó buộc bởi chiều không gian hiện tại, thoả thích đi tới những nơi nàng muốn. Trùng hợp hôm nay nàng trở về thì gặp được đông đủ mọi người cùng tỷ tỷ nàng có mặt ở Tổng Bộ nên hơi tò mò.

" Nói chung ngươi có phương pháp tìm được hắn đúng không?? " Na Tra cắt lời Bảo Anh, lòng nóng như lửa đốt, nàng đương nhiên biết tự mình phu quân năng lực, liền xem như vũ trụ nổ lớn cũng không tổn thương được hắn, thế nhưng là quan tâm sẽ bị loạn, nàng chỉ lo lắng vạn nhất phu quân không về được làm sao bây giờ?

" Đương nhiên... Đường đường Hỗn Độn ta đừng nói hắn đang có trên đại lục này hay không, kể cả ở chiều không gian khác ta cũng có thể tìm được. Các ngươi chờ ta một khoảng thời gian là được, để một mình ta tìm... " Hỗn Độn Nữ Đế có chút không quen với ánh mắt thiết tha mọi người nhìn mình, nhanh chóng bước về phía trước ba bước, thoáng chốc đã hoà mình vào hư vô...

Liếc nhìn nhiều chặng đường tăm tối bốn phương tám hướng, dù cho đã quen du hành hỗn độn, nàng vẫn hơi nhíu mày, khẽ bấm chỉ tay tầm vài giây mới chọn ra được con đường nàng cần phải đi, phi hành bằng tốc độ cực nhanh di chuyển theo đoạn đường đó...

Bầu không khí nóng rực, khắp nơi chỉ toàn là cát... Đây là đánh giá đầu tiên khi nàng vừa mới từ hư vô bước ra...

" Đây rốt cuộc là chỗ nào?? " Bảo Anh nghi hoặc nhìn xung quanh.

Nàng phát hiện mình xuất hiện địa phương thoáng như một vùng chiến trường, khắp nơi đều là tàn phá binh khí cùng thối rữa khôi giáp, rách rưới khôi giáp bọc vào khung xương thi hài...

Ngay tại nàng dự định bắt đầu tìm kiếm tự mình nam nhân thời điểm, một trận thanh âm quen thuộc truyền tới... Nàng thả mắt nhìn đi... Tốt a, tự mình nam nhân tìm được, chỉ là lúc này hắn không có vẻ như bị dịch chuyển tới lạ lẫm địa phương mà cảm thấy nhàm chán, trái ngược lại phi thường hứng thú thì hơn. Chí ít nàng thấy tình huống là như vậy...

" Tính toán... Để hắn xong việc đã... " Bảo Anh tìm một khối hơi sạch sẽ chút cự thạch ngồi xuống, nàng mới sẽ không ở thời điểm này quấy rầy sư phụ nàng đâu, trên thực tế nàng là sợ bị Thiên Hồ kéo qua đi cùng một chỗ... Nàng hiểu rất rõ tự mình nam nhân, việc gì hắn đã quyết thì nàng khuyên cũng đều phí công vô ích trước cứ để hắn thoả mãn rồi nói sau.

" Hử?? " Đang ngồi đợi, nàng bỗng nhiên hơi cảm nhận được không gian ba động liền mở ra thế giới gương thì bắt gặp một cô gái xinh đẹp đang bị nhốt bên trong, đành giúp nàng thoát khỏi trói buộc...

" Tạ ơn, tỷ tỷ... Không biết ngươi có quan hệ gì với phu quân ta không?? " Azzenka cũng không lòng vòng nhiều, trực tiếp tò mò về thân phận người vừa giải cứu nàng, bởi lẽ người mở ra được thế giới gương ngoài Thiên Hồ ra chắc chỉ có những người thân thiết với hắn mới có cách mở được thế giới gương.

" Đệ tử kiêm thê tử hắn... Ta cũng không ngờ hắn chỉ vì ngươi mà rời đi không một lời nói với chúng ta, làm các nàng phải lo lắng, sốt sắng ta đi tìm hắn phụ các nàng... " Bảo Anh mỉm cười đáp.

" Ta không hề biết có chuyện đó luôn... Đơn giản ta chỉ muốn hắn tới thăm ta một chút, chúng ta dù sao đã cách xa nhau vài năm dài... Nếu có gì không phải với các tỷ, ta tình nguyện nhận tội hết... " Chính Azzenka cũng không biết chuyện mình làm lại gây ra ảnh hưởng lớn tới những thê tử khác của hắn tới vậy, ngoan ngoãn nhận lỗi lầm của mình.

" Phốc... Hảo muội muội... Ngươi làm gì có tội trong chuyện này. Có chăng là do sư phụ ta hơi bất cẩn chút thôi... Ah... Nếu ta đoán không lầm thì muội muội ngươi cũng giống ta, từng là đệ tử hắn nhỉ?? " Bảo Anh tất nhiên không trách mắng cô nàng...

" Đúng vậy... Hắn cùng một vị nữa đã dạy ta trong khoảng thời gian khá dài. Ta cũng không biết đã yêu thích hắn từ khi nào... Có thể do định mệnh mới khiến ta gặp được hắn... Cũng vì ta mà hắn rời đi không rõ tung tích nhiều năm... "

" Ồ... Chuyện tình các ngươi có vẻ như giống mấy bộ tiểu thuyết tiên hiệp nhỉ... Chỉ là sư phụ chúng ta không giống mấy nhân vật trong đó cho lắm... Khi nào có dịp ta có thể dẫn muội tới những thế giới đó thăm thú, đảm bảo ngươi chơi bao vui luôn... " Bảo Anh ánh mắt hơi hâm mộ nói.

" Thật sao, tỷ tỷ?? Ta cũng muốn thử xem đi du ngoạn khắp nơi từ lâu... Nhưng tiếc sức mạnh của ta có phần bị ràng buộc với nơi đây khá lớn, ta sợ... " Azzenka e ngại trả lời.

" Đừng sợ... Ta có thể giúp muội... " Bàn về chuyện chưởng khổng thời không, nàng còn hơn Thiên Hồ vài bậc, những chuyện hắn không giải quyết triệt để được thì đối với Hỗn Độn Nữ Đế nàng đơn giản chỉ bằng một ngón tay đã cắt đứt ràng buộc Azzenka và vùng sa mạc, cho phép nàng thu nó thành pháp bảo, tùy thời có thể trở về cũng như mang theo bên mình.

Bình luận

Truyện đang đọc