TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

307: Gặp Phụ Huynh


Một lát sau, trong không gian lại truyền đến một trận xao động nhẹ khiến Thiên Hồ nhanh chóng giúp Sara mặc lại quần áo cùng giải quyết xong bữa ăn, thong thả bước ra chính điện, còn Sera và Thiên Hạ thì vẫn ung dung ăn sáng đợi hai người.
Khi đó, hư không bỗng dưng xuất hiện một cái to mấy mét vòng xoáy, bóng người từ trong đi ra.
" Tiểu Hồ, lá gan ngươi cũng không nhỏ nhỉ ?? " Tình hình đã rối giờ lại còn rối rắm hơn vạn phần, cũng may là hai người đã mặc chỉnh tề được quần áo rồi, không thì đợi chờ tiểu Hồ chắc chắn là bị thiếu nữ trước mặt đánh cho không trượt phát nào mất..
" Mẫu thân..Ngài bận trăm công nghìn việc vẫn đến đây đón ta sao ?? " Bán manh hình thức khai mở, đôi mắt trong veo ân cần hỏi thăm người phụ nữ có đôi mắt màu đỏ đang nheo mắt nhìn hắn.
" Ngươi còn nhớ đến người mẫu thân này ?? Đã nói cho phép đi chơi một ngày rồi về mà giờ lại ở nhà người khác qua đêm hả.." Thiếu nữ ngoài ai khác Quy Tắc, đúng là nàng dạo gần đây có hơi bận chút xíu, cũng có khá nhiều việc liên quan đến những hiện tượng siêu nhiên,...
" Oan uổng a...Ta ngày đêm đều trông mong người mà...Ngài xem, ta hứng phấn đến nỗi cơ thể còn không tự chủ run run đây này..." Thiên Hồ chạy đến ôm eo nàng, thẹn thùng dấu mặt vào người nàng để cho nàng cảm nhận sự run nhẹ thật...
Âm thầm quan sát người phụ nữ quá mức xinh đẹp trước mắt, Sara mặc dù đã khá xinh đẹp rồi nhưng đứng trước nàng vẫn bị lu mờ bởi cấp bậc sắc đẹp quá mức của nàng, kiểu như đom đóm với ánh trăng vậy...
" Cút trở về...Trước khi ngươi muốn ăn thêm một cước của ta..." Quy Tắc không hề bị nao núng bởi mấy trò làm nũng của tiểu Hồ, nhiều lần bị ăn quả đắng rồi nên nàng đã sớm ngộ ra kỹ năng miễn nhiễm những hiệu ứng đó rồi, còn những ai vô tình bị cảm mến thì mới bị mắc lừa thôi.

" Xấu xa mẫu thân...Trước hết thì ngươi phải đợi ta chào tạm biệt hai người họ đã..." Tiểu Hồ vùng vẫy thoát khỏi ma trảo của Quy Tắc nói.
" Làm đi..." Biểu cảm trên mặt nàng vẫn luôn chỉ có đúng một biểu cảm lạnh lùng, chỉ là lúc này đã có phần hơi nhướng mày khi nhìn thấy nữ vương Sara đang lén lút đánh giá nàng, giống như con dâu lần đầu gặp mẹ chồng.
" Tiểu nha đầu, ngươi cùng hắn phát triển đến đâu rồi ?? Trên người của ngươi hình như vẫn còn đọng lại khí tức của hắn " Thiếu phụ giọng có chút nhẹ nhàng hỏi xấu hổ Sara, trên danh nghĩa thì nàng vẫn là mẫu thân của tiểu Hồ mà, hắn tìm được bạn đời thì nàng cũng phải giúp sức chút.
" Ta...ta.." Sara lắp bắp không biết sao trả lời thiếu phụ này nữa, chả lẽ nói nàng xả thân cứu con gái mình nên mới liều mạng trao thân mình cho hắn a, đánh chết nàng cũng không ngờ có ngày mình lại hoảng sợ trước tình cảnh khó nói như hiện tại, đã ra mắt phụ huynh lại còn bị hỏi câu khó trả lời quá.
" Nàng tối qua bị ốm nên ta dành cả đêm giúp nàng hạ sốt thôi, ngài đứng có nghĩ nhiều...Au..." Khi hắn đang trình bày dang dở thì đã bị Quy Tắc véo tai, mà không phải một mà là hai tai cùng bị nàng véo một lúc, nhấc bổng cả người hắn lên...
" Im miệng...Ta không hỏi nhóc.

Đã ăn hết con gái người ta lại còn không dám nhận, đợi chuẩn bị gặp tiểu cẩu đi..." Chưa ăn qua heo thì ít nhất cũng phải thấy heo chạy rồi, nhìn dáng vẻ thất thần và tiếc nuối trên mặt Sara thì Quy Tắc chắc chẳng cần dùng quyền năng cũng đoán được vài ba phần câu chuyện.
" Các ngươi dự định bao giờ tổ chức hỉ sự ?? Còn đây là con gái ngươi đi, cũng gả nốt cho hắn luôn đi, hai mẹ con các ngươi đều có tình ý với hắn nên ta xem như thành toàn cho hai ngươi.

Nếu để chọn một trong hai người các ngươi cũng khiến ta khó xử nữa, huống chi là hắn...” Quy Tắc dựa vào cảm giác trong lòng của hai người mà quyết định thay Thiên Hồ luôn, đỡ phải đợi ba người này xấu hổ mất thời gian.
" Tạ ơn a di thành toàn cho chúng ta..." Sera vui vẻ, ngọt ngào ôm cánh tay Quy Tắc cảm ơn.

Quả đúng là mẫu thân của hắn thật, nhanh chóng giúp nàng suy nghĩ và giải quyết vấn đề, ngay cả việc mẫu nữ đồng phu nàng cũng chấp thuận, dù gì mẫu thân nàng cũng đã chăm sóc nàng nhiều năm , cũng nên có thêm người chăm sóc nàng rồi..

Nhầm, là chăm sóc cả nàng và mẫu thân nàng.

" Giờ còn gọi a di sao ?? "
" Nha...Mẫu thân, ngươi mau ngồi xuống cùng chúng ta đi..." Sera hoạt bát kéo Quy Tắc vào ngồi bên cạnh nàng, luôn miệng ca ngợi vẻ đẹp của nàng.
" Tất cả do ngươi ép ta nên mới thành ra như vậy..." Sara giận hờn tên chủ mưu đang làm bộ nghiêm túc bên người mình, liên tục đấm vào ngực hắn mấy cái.
" Đúng đều tại ta...Tại ta yêu thích ngươi nên mới không còn cách nào khác dùng Sera để chiếm được ngươi, ngươi còn giận thì cứ đánh ta đi nè..." Thiên Hồ nửa ôm nàng vào trong ngực, sau đêm vận dụng Ngự Nữ Thần Quyết, chiều cao của hắn chí ít cũng cao được bằng nàng, thoải mái cho nàng phát tiết.
" Phi...Ai thèm đánh ngươi, chỉ là ta muốn biết tên nhạc mẫu là gì để còn xưng hô a..." Đã được mẫu thân hắn đồng ý, Sara giờ danh chính ngôn thuận trở thành thê tử của nam nhân trước mắt nên muốn tìm hiểu thêm về gia đình hắn.
" Nàng gọi Thiên Diễm..."Thiên" trong "thiên giới", "thiên đường", có nghĩa là bầu trời.

" Diễm " là xinh đẹp..." Quy Tắc có đôi lần đề cập đến tên của nàng để cho dễ gọi và xưng hô thôi.
" Vẻ đẹp của bầu trời sao ?? Ân...Nàng đúng là đẹp như tên của mình..." Sara lẩm bẩm vài câu xong cũng cùng gia nhập cuộc chuyện trò cùng Sera và Thiên Diễm.

Đúng là thái độ khác hẳn lúc nói chuyện cùng hắn, khi nào cũng muốn doạ nạt hắn à...

....
" Tỷ phu, lâu ngày không gặp ngươi lại tiếp tục mất trí nhớ rồi...!Phát động chuỗi nhiệm vụ tình huống, hoàn thành có thể thu thập lại ký ức..."
Nhiệm vụ 1 : Thám hiểm mọi nơi ở nhân giới
Nhiệm vụ 2 : ....
Chung cực nhiệm vụ : Đánh bại Quy Tắc
Phần thưởng : Tạm thời chưa thể hiện thị
Đầu hắn đột nhiên xuất hiện giọng nói của ai đó, kèm theo đó là những nhiệm vụ đầy khó hiểu ở trên...Thế nhưng kì lạ là hắn không hề có ý định phớt lờ những dòng ghi trên, hơn nữa còn muốn tìm hiểu về những ký ức còn thiếu của mình, bắt đầu lên kế hoạch thực hiện nó.

308: Hội Ngộ Tuyết Quốc

Tuyết Quốc biên giới, ở trong một con thuyền lớn hiện tại đang từ trên biển đi tới, mục tiêu chính là Tuyết Quốc.

Lúc này, trong một căn phòng trên thuyền, một cô gái có mái tóc đen buộc đuôi ngựa, dung mạo xinh đẹp đang khẽ cau mày khi nhìn về phía ngoài khung cửa kính.

" Công chúa, ngài đừng lo lắng...Chúng ta đã nhờ ngươi đi trợ giúp rồi, họ nói sẽ sớm phản hồi chúng ta thôi.." Một tên trong đó lên tiếng.

" Haizz, không cần thiết đâu...Ta đã gặp được người trợ giúp được đất nước ta. Chỉ là hắn có hơi cổ quái đi..." Thiếu nữ khẽ mỉm cười đáp.

" ???" Công chúa tìm được người hồi nào nhỉ ?? Sao hầu cận như hắn lại không hề hay biết.

" Xin lỗi đã đến muộn, để công chúa đợi lâu..." Khi hầu cận đang thắc mắc thì cạnh công chúa đã có thêm một chàng trai có dung mạo còn xinh đẹp hơn công chúa, trên vai thiếu niên có một con xà màu đỏ đang nhìn chằm chằm vào hắn...

" Không sao...Miễn là ngươi còn nhớ tới ta là được.." Công chúa thẹn thùng, đôi mắt đẹp liếc nhìn đánh giá thiếu niên đang hôn bàn tay mình, cũng không rút lại mà còn nhân cơ hội cầm tay hắn.

" Không giấu gì công chúa, hôm nay trên đường tới đây ta có gặp được đầu xà này đang phá hoại ở gần đây nên mới tốn ít thời gian thu phục nó...Được rồi, có ta ở đây thì chắc chắn tên kia không động vào được ngươi.." Thiếu niên cam đoan vỗ ngực đảm bảo, hắn chính là Thiên Hồ sau khi cưới hỏi đầy đủ hai mẫu nữ ở Lâu Lan Quốc liền đi ngao du khắp nơi, bốn bể là nhà...

Tuy vậy ,chỉ là ban ngày thôi, buổi tối thì hắn vẫn phải trở về nhà diện kiến nhị vị lão bà và an ủi các nàng nữa...

" Ân...Ta tin tưởng ngươi..." Công chúa buông lỏng tâm trạng , cười nói.

Trước mắt xinh đẹp thiếu nữ này không ai khác chính là Kazehana Koyuki là đời trước Tuyết Quốc Đại Danh Kazehana Sosetsu nữ nhi và cũng là Tuyết Quốc công chúa.

Hơn mười năm trước chú của Koyuki và cũng là Tuyết Quốc Đại Danh hiện tại Kazehana Doto đảo chính.Vì gia tộc bảo tàng mà đem Kazehana Sosetsu giết chết, trước khi chết Kazehana Sosetsu đã cho người dẫn Koyuki cùng mang theo Lục Giác Thủy Tinh chốn đi.



Lục Giác Thuỷ Tinh chính là mở ra bảo tàng chìa khóa, nên từ đó đến giờ Kazehana vẫn chưa lấy được bảo tàng.

Vốn Koyuki cũng không muốn đi về Tuyết Quốc để tìm Kazehana đoạt lại Tuyết Quốc. Nhưng mà ông trời đã cho nàng một cơ hội nên nàng mới có can đảm đi đoạt lại Tuyết Quốc.

Là mấy hôm trước Thiên Hồ có đi làm một vài nhiệm vụ hộ tống thì vô tình bắt gặp Koyuki bị một đám sát thủ chuẩn bị ra tay với nàng thì bị hắn chưa đến ba giây xử gọn.

Sau đó thì Koyuki nhờ Thiên Hồ giúp nàng đoạt lại Tuyết Quốc, sau khi đoạt lại được Tuyết Quốc nàng nguyện ý đem bảo tàng giao cho Thiên Hồ

Tất nhiên, Thiên Hồ cũng chẳng có hứng thú với thứ được gọi là bảo tàng của Tuyết Quốc kia, thứ mà hắn mong muốn đó là Koyuki mà thôi.

" Lần này lại phải nhờ sự giúp đỡ từ ngươi rồi...Sau khi hoàn thành ta chắc chắn sẽ đưa bảo tàng đó cho ngươi..." Koyuki cười nói.

Nói thật thì Koyuki lúc đầu gặp được Thiên Hồ ấn tượng đã vô cùng tốt rồi, ba giây, chỉ mất vỏn vẹn ba giây đã giải quyết hết đám thượng nhẫn truy giết nàng. Nàng cũng không nghĩ ra sẽ dùng thứ gì để giúp cho một cái Siêu Cấp Cường Giả như Thiên Hồ ra tay.

Tiền bạc thì không thể, ngươi có thấy cái nào Siêu Cấp Cường Giả lại thiếu tiền không. Huống hồ chỉ cần nhìn sơ cũng thấy qua được bộ dạng của hắn đã phi thường rồi.

Cho nên nàng mới cùng Thiên Hồ nói về Tuyết Quốc bảo tàng để cho Thiên Hồ đồng ý giúp nàng, mặc dù có chút tiếc nuối nhưng nếu như có thể đoạt lại Tuyết Quốc thì đáng giá.

" Ta đối với bảo tàng không hứng thú. " Thiên Hồ nói. Chỉ là một cái máy nhiệt khí thôi, mặc dù có thể hấp thu năng lượng tự nhiên để biến Tuyết Quốc thành mùa xuân trong một thời gian ngắn. Nhưng Thiên Hồ đối với thứ đó không để tâm.

" Như vậy... " Koyuki nghi hoặc nói.

Nếu như Thiên Hồ không muốn lấy bảo tàng thì muốn có thứ gì. Bảo tàng là thứ giá trị nhất của Tuyết Quốc rồi a. Nhất thời Koyuki suy nghĩ không ra, nàng cũng không biết lúc này nàng đang bị Thiên Hồ nhắm đến.

" Yên tâm đi... Đến lúc đó thì ta sẽ nói cho ngươi. " Thiên Hồ đầy thần bí nói.



" Vậy được, ta sẽ tận lực đáp ứng ngươi..." Koyuki ngây thơ đáp ứng, soái ca đã không cần bảo tàng của nàng cũng chẳng sao, kể cả hắn muốn nàng còn được nữa là. Koyuki đỏ mặt nghĩ thầm.

" Xè....Xè..." Tiểu xà trên vai hắn đầy địch ý hướng về Koyuki kêu lên.

" Ngươi đói sao ?? Có muốn ăn thêm đồ ăn không ?? " Thiên Hồ có cảm giác thân thiết lạ kì với đầu xà, cưng chiều xoa đầu nó hỏi.

" Xè.." Đầu xà dùng thân quấn lấy cổ tay hắn, cái đầu nhỏ ướt át cọ cọ vào tay hắn như ngầm đồng ý.

" Nha đầu ngươi đúng là đầu xà ham ăn...Cẩn thận béo không đi nổi đó.." Thiên Hồ lấy từ giới chỉ ra một đống đồ ăn cho tiểu xà mặc sức lựa chọn, sau đó cũng đưa cho Koyuki một bịch snack khẽ nói : " Công chúa cũng ăn thử đi, ta nghe nói lúc căng thẳng ăn chút đồ ăn vặt có thể xua tan bớt đi đó.."

" Cảm ơn ngươi..." Chính ra lời cảm ơn nàng đã nói cùng nam nhân này đã nhiều hơn số lần nàng nói khi còn làm diễn viên nữa cơ...Ai cũng biết nàng nổi tiếng với sự lạnh lùng xen lẫn sự thờ ơ của mình nên hiếm có ai dám lại gần nàng, duy chỉ có nam nhân này mới giúp nàng mở lòng mình, bắt đầu cười nói nhiều hơn. Đôi mắt xanh tím chứa đầy sự chân thành nói.

" Ngươi nên mỉm cười nhiều hơn, công chúa..." Hắn bâng quơ nói.

" Đừng xưng hô công chúa, nghe xa lạ lắm...Ngươi cứ gọi ta Koyuki là được.." Thân phận công chúa của nàng luôn là điều kiêng kị khi nàng nói về nó, ai hiểu được tâm trạng khi bị trục xuất khỏi đất nước chứ.

" Tốt, Koyuki...Ách, vậy ngươi gọi ta là Thiên Hồ đi..." Kể ra có mỹ nữ đồng hành thì chặng đường của hai người cũng có chút thú vị, đặc biệt là đầu xà hay trừng mắt xà với Koyuki và hay ngủ gục trên vai hắn..

....

" Long mạch ngươi hấp thu được bao nhiêu rồi, phu quân ?? " Sara nhìn luồng ánh sáng tím ảm đạm dần hỏi Thiên Hồ vừa mới trở về.

" Cũng được ba phần mười rồi... Ta định để dành một ít cho Sera cùng đầu xà này hấp thu, có lẽ sẽ có ít nhiều lợi ích cho các nàng.." Thiên Hồ hứng thú đặt tiểu xà trong tay mình, vuốt ve nó, đợi tiểu xà tỉnh giấc mới đặt vào một cột sáng của long mạch, khoan thai ôm theo Sara ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc