TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Vương Quốc Helios về chiều là lúc tạm biệt cái nắng oi ả làm người ta khó chịu cả ngày, từ đó cũng là thời khắc nhường chỗ cho những cơn gió lạnh buốt ào ào thổi qua, con người và cảnh vật lại hoà hợp với nhau đến lạ kì. Bên trên tầng cao nhất của cung điện, khung cảnh càng thêm thơ mộng, hữu tình hơn hết thảy. Thử tưởng tượng tiết trời lạnh buốt mà nhâm nhi một ly trà hay cà phê nóng thì còn gì tuyệt vời hơn. Cảnh đẹp, người mỹ khiến cho hiện thực càng thêm mờ ảo bởi bức tranh hội tụ quá nhiều yếu tố phi thực tế làm người ta khó nhận thức rõ ràng giữa cõi mơ và cõi thực...

Những điều trên đại diện cho tâm trạng Murad khi đang chần chừ, lặng nhìn Thiên Hồ đã trang hoàng lại toàn bộ cảnh sắc ở nơi tưởng như lạnh giá nhất chỉ dành riêng cho nàng.

Khoan bàn về dung mạo thì mọi thứ hắn đã dành tặng nàng đều có giá trị vô giá... Thử hỏi có ai nguyện ý vì ngươi mặc dù hai người mới chỉ gặp lần đầu không?? Chắc hẳn nhiều người sẽ nói do người đó thích ngươi ngay từ lần đầu gặp nên cư xử như vậy, chứ chẳng có người dở hơi nào lại để mình bị thương vì một người xa lạ, không tính những người có lòng thánh mẫu,...

Yêu từ khi lần đầu mới gặp mặt?? Trên đời không bao giờ có chuyện đó xảy ra, cái họ cảm thấy yêu đơn thuần xuất phát từ thiện cảm được phóng đại với người đó, thêm vào sự rung động bất ngờ khó diễn tả của suy nghĩ làm người ta lầm tưởng đó là tình yêu sét đánh. Đương nhiên, với tộc hồ ly thì việc khiến người ta gặp lần đầu không quên rất đỗi đơn giản vì dung mạo xuất trần, lẫn phong tình đặc biệt của họ.

Lắc đầu vài cái cho lọc bớt những suy nghĩ vẩn vơ, Murad nhẹ nhàng bước đến cạnh nơi Thiên Hồ đã đợi ở đó từ trước, ngồi xuống cùng hắn ngắm gần như toàn bộ Vương Quốc Helios về chiều tối.

" Công việc có bận rộn lắm không?? " Mươi phút sau, Thiên Hồ mới quay sang nhìn Murad trong bộ váy đen khá cuốn hút, mái tóc dài vốn được nàng buộc lên cho gọn được xoã dài sang hai vai, đôi mắt đen láy như bầu trời đêm đang vô thức hướng về nơi vô định...

" Không có... Ngươi cũng biết sát thủ đại cô ta gửi tới chỗ ta a... Kẻ đó tốn nhiều thời gian của ta... " Murad tự rót một ly sâm panh, nhấp nhẹ vài lần nói.

" Hắn?? Ta tưởng ngươi sẽ giải quyết nhanh gọn trong vài giây... " Thiên Hồ thắp thêm vài ngọn nến, hắn biết cô nàng có phần đang hơi ngại ngùng nên tìm chủ đề khác để nói trước.

" Ngươi đoán không sai... Bất quá bọn ta còn thêm cả màn đấu tay đôi, so tài thêm nhiều đề tài khác nên có hơi lâu... Lẽ ra lần sau đại cô ta nên gửi thêm vài kẻ như thế nữa cho ta bớt căng thẳng cũng khá ổn... " Murad nở nụ cười, đối với việc người thân nàng, cụ thể là đại cô nàng thuê sát thủ chưa từng khiến nàng lo nghĩ nhiều, lại muốn có thêm vài tên để luyện tay.

" Hoá ra ngươi và đại cô ngươi quan hệ khá tốt nhỉ?? Ta thấy nàng khi nhắc về ngươi cũng ngập tràn thương mến... " Hắn cười nói.

" Phi... Không tốt như ngươi tưởng tượng đâu. Ngươi thấy đời thuở nào lại có đại cô suốt ngày tìm cách ám sát cháu mình vì mua vui không?? " Murad bật cười nói tiếp: " Hơn nữa ta dám chắc nàng khi kể cho ngươi về ta sẽ có những từ như ngu ngốc hay kém cỏi này nọ hoặc tỏ ra không mấy thiện cảm khi nói chuyện.. "

" Ngươi hiểu khá rõ nàng đó chứ... Nhưng bệnh của nàng ngươi biết không?? " Nghe hắn hỏi, Murad sững người, im lặng gần phút mới nói: " Không... Ta chỉ biết đại cô sau lần cuối cùng chiến đấu vào nhiều năm trước mới biến thành bộ dạng như bây giờ, còn trước đây nàng chững chạc hơn nhiều ".

" Ừm... Nàng giấu ngươi và phụ thân ngươi khá nhiều chuyện. Ta nghĩ ngươi lúc nào có thời gian nên đi tâm sự với nàng về chuyện đó... Còn giờ thì nên nói chuyện tương lai của chúng ta thì hơn... " Tám chuyện như thế là đủ rồi, hắn đi hẹn hò chả nhẽ lại nói chuyện về người thứ ba suốt được.

" Ta cùng ngươi thì có chuyện gì để nói?? Chẳng phải ngươi hẹn ta hôm nay chỉ muốn ngắm cảnh còn gì... " Bàn về chuyện yêu đương thì nàng chắc còn trắng hơn cả trang giấy, ngay cả trong lộ tuyến gốc, Yena và Murad có dành cảm tình đặc biệt cho nhau thì Murad cũng không nhận ra dù tất cả đều thấy được.

" Khụ... Khụ... Đại tỷ, ngươi không cảm thấy hoàng tộc các ngươi cần người nối dõi sao?? " Xem ra nói vòng vo cô nàng này còn lâu mới hiểu, cứ nói thẳng là tốt nhất.

" Không... Vương vị ta mới ngồi lên không lâu, hà cớ gì phải cần hậu thế. Vả lại ta cũng đâu có ý định muốn truyền ngôi cho kẻ khác, cái ta cần hiện tại chỉ có quân sư giúp ta trị vì đất nước thôi... " Việc đánh mất vương quốc đã in hằn trong tâm trí nàng không thể xoá nhoà được, vì thế Murad mục đích cao nhất nàng muốn chỉ có làm cho Vương Quốc hùng mạnh và đánh bại được Azzen’Ka.

" Được... Ta sẽ giúp ngươi chuyện đó. Đổi lại ta muốn ngươi đáp ứng một thỉnh cầu của ta... " Rất rõ ràng, Murad đã ám chỉ muốn hắn làm quân sư cho nàng, mấy chuyện cỏn con đó hắn đương nhiên làm được nên đáp ứng nàng cũng không phải khó khăn gì.

" Tiểu đệ đệ, giữa chúng ta còn cần phải bàn điều kiện gì đó sao?? Ngươi chả phải muốn Yena đúng không!? Chỉ cần ngươi giúp ta phát triển đế quốc hùng mạnh hơn, ta chắc chắn sẽ bắt nàng đưa cho ngươi... " Với Murad, một Yena luôn lẽo đẽo, có ý đồ muốn mượn thần khí đã bị hư hỏng của nàng đối đầu với thực thể hùng mạnh như Azzen"ka vô cùng bất khả thi, chi bằng giao nàng cho Thiên Hồ vẫn yên tâm hơn, liền đứng lên, dựa sát vào người hắn nũng nịu.

" Sao có thể được, chuyện riêng chúng ta đang nói là về cả một đế quốc, không thể vì một cô gái làm ta thay đổi điều kiện được, ngươi có đồng ý điều khoản trên không?? " Thiên Hồ rất đàng hoàng dùng tay đẩy Murad đang dùng mỹ nhân kế dụ hoặc hắn, nào có thể vì một mỹ nhân mà bỏ lỡ đại sự được, chí ít phải vài mỹ nhân mới lay động được hắn.

" Haizz, thôi được... Nhưng ta nói trước thỉnh cầu của ngươi tuyệt không được ảnh hưởng đến vương quốc hay gián tiếp ảnh hưởng đến danh dự và nhân phẩm của ta... " Dựa vào vị trí vương quốc Helios bấy giờ, đánh chiếm các quốc gia bên cạnh sẽ hết sức khó khăn, vì thế nàng rất cần hắn giúp sức mới đủ mạnh để bảo vệ vương quốc phòng trường hợp xấu nhất.

" Thành giao..." Nói đùa, vương quốc Helios trong mắt người khác có thể được xem là mỏ khoáng sản có giá trị khổng lồ khi ở đây có khá nhiều ma thạch Andura, tuy vậy dưới tầm mắt Thiên Hồ hoàn toàn không đáng một xu, hắn muốn chỉ có mỹ nhân, không cần giang sơn.

Cứ như thế, giao ước giữa hai người thêm lần nữa được hình thành, một người ôm tâm tư muốn quốc gia lớn mạnh, kẻ thì muốn đối phương và đại cô của đối phương dưới phong cảnh tuyệt đẹp của Helios, vừa tĩnh lặng vừa lãng mạn.

Bình luận

Truyện đang đọc