TA CHUYỂN SINH SANG THẾ GIỚI LIÊN QUÂN VÀ LIÊN MINH

Bị Eric dẫn đi, Thiên Hồ đương nhiên cũng không phản kháng lại cô nàng không hiểu đang có ý định gì với hắn, vả lại kể cả cô nàng có cái gì thì hắn cũng sẵn lòng vờ như bị trúng kế của nàng cũng được, dù gì đi nữa, tu vi hắn hiện giờ nếu muốn thăng tiến cao hơn thì phải đạt được sự thanh thản trong tâm thức và rất nhiều thứ lằng nhằng khác mới được.

Theo sự dẫn đường của cô nàng, hai người chỉ mất vài phút đã đi tới nơi tràn đầy dung nham đang phun trào, với ma lực đã dung hợp với Thánh Thú Hỏa Kỳ Lân nàng đang có, giờ phút này nóng rực hỏa diễm không ngừng xâm nhập, Eric một chút cảm giác cũng không có... Nàng chọn lấy chỗ có nhiều thảm thực vật đặc thù sống được ở nơi dung nham nhất, chỉ khẽ vận dụng chút ma lực đã biến chúng thành môt nơi có thể tạm ngồi xuống nghỉ chân được, đồng thời sử dụng thêm một kết giới ngăn không cho những thứ khác xen vào cuộc trò chuyện của hai người.

Vỏn vẹn vài phút, một khuôn viên bốn mùa đã được xây dựng lên dưới ký ức mơ hồ nàng có được từ những vị cổ thần nằm ở kí ức Azzenka cộng với kiến trúc nàng vừa được chiêm ngưỡng do Thiên Hồ làm ra. Xong hết mọi chuyện, nàng mới kéo Thiên Hồ ngồi xuống cạnh mình, tựa đầu vào vai hắn, ngắm nhìn cảnh vật dung nham đang sục sôi đồng thời dưới những dòng dung nham đó, một chiếc hố được hình thành dày đặc từ cát đen đang nuốt lấy dung nham như những chiếc hố đen ngoài vũ trụ vậy, nhìn chung thì cảnh vật cũng phản ánh phần nào đó tâm trạng hỗn loạn nàng đang trải qua.

" Ngươi nói thực sự có sự sống hay cái chết tồn tại không, lão sư?? " Eric bâng quơ hỏi.

" Về lí mà nói nó thực sự có tồn tại với mọi sinh vật, sinh lão bệnh hay tử là điều thiết yếu chúng cần trải qua để chứng minh sự tồn tại của mình có ích cho cuộc sống này. Bất kể con người hay những sinh vật cao cấp hơn hiện diện ở những chiều không gian khác nhau hầu hết đều tuân theo quy luật đó, đời trước hy sinh nhiều thứ cho đời sau của mình để được nhớ đến, hay những trận chiến của những vị thần cũng tựa như thế... Ai còn sống thì được nhớ đến, ai chết thì bị lãng quên... " Hắn biết điều Eric hay cả Azzenka đang suy nghĩ về con đường nàng phải trải qua tiếp theo khi đã trở thành thần...

" Thật sự vậy sao?? Vậy những tồn tại đã vượt qua cả những chuyện trên thì thế nào?? Có phải họ sẽ đối mặt với những thứ còn đáng sợ hơn không?? " Liên tiếp ba câu hỏi Eric đặt ra cho Thiên Hồ, đây đều là những thắc mắc nàng có trong lòng khi đã thành thần... Sự trống rỗng trong vô định, mịt mù về tương lai bất định khó đoán trước.

" Ngươi cho là thật thì nó sẽ là thật, ngươi nghĩ là giả thì nó sẽ là giả. Giả trong thật vẫn là thật, thật trong giả sẽ là giả. Không có nhận thức nào đúng hoàn toàn, cũng chẳng có gì là sai hoàn toàn... Còn điều sau ngươi nghĩ đúng là khá thú vị đó. Việc ngươi vượt qua được gồng xích của cảnh giới được xem như giới hạn của nhân loại hay những bán thần thì chúc mừng ngươi đã tới với một tầng thứ khác hay ho hơn và cũng nhiều nguy hiểm hơn. Thần cách của ngươi đã hợp nhất làm một rồi nhỉ?? " Thiên Hồ mỉm cười hỏi.

" Đúng thế nha, nhưng điều đó có liên quan gì đến chuyện ngươi vừa nói?? " Eric hiếu kì gật đầu, đột nhiên nghĩ tới điều hắn chưa kể hết.

" Ha ha, thế ngươi có biết cách tăng cao tu vi dễ dàng nhất mà không cần phải tu luyện chưa?? Thử nhớ lại trong ký ức ngươi xem... " Hắn nói.

" Cách tăng cao tu vi!? Để ta thử nhớ xem... " Eric không rõ đáp, hơi lục lọi lại trí nhớ chất đầy lượng thông tin không rõ ở trong đầu nàng.

Không thể không thừa nhận, bản thân nàng có rất nhiều phương pháp tu luyện mà trong đó chỉ có độc nhất phương pháp tu luyện đơn giản nhất đã được Azzenka áp dụng đó là sử dụng sự tín ngưỡng của mọi người với mình nhằm tăng cường tu vi, tuy nhiên cách này lại phụ thuộc khá nhiều vào niềm tin của họ với nàng thế nào, có tin tưởng càng lớn tu vi sẽ càng tăng mảng lớn.

Bất quá, cách làm trên vẫn chưa phải cách nhanh nhất để gia tăng tu vi, còn cách khác còn gia tăng nhanh hơn gấp nhiều lần, một trong những cách mà các vị thần cổ xưa đã áp dụng song đản sinh ra Azzenka, chủ thân cũ của nàng... Lấy người khác làm lô đỉnh, hút hết toàn bộ tu vi và sinh mệnh họ đang có...

Cách thức độc ác trên sẽ gia tăng tu vi rất rất nhanh chứ không thể dùng từ nhanh để hình dung, đương nhiên nếu tìm được lô đỉnh đồng cấp thì chuyện trên mới xảy ra, cấp thấp hơn thì phải tốn rất nhiều mới đạt được đến cảnh giới thần.

Riêng ở cảnh giới Thần, cảnh giới như mọi người đã biết sẽ siêu thoát trốn phàm tục, trở thành bậc tồn tại được thiên địa công nhận thì cách sử dụng sẽ khó hơn không chỉ một bậc, đó là ngươi sẽ phải giết được vị thần khác và giam giữ được thần cách của họ, nó mới là thứ để dành cho việc tu luyện hiệu quả nhất, thần cách đó không chỉ chứa tu vi không đơn giản như cảnh giới trước nó, mà còn chứa kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm họ có, vô cùng quý báu.

Được tụ họp lại kiến thức rất nhiều, Azzenka rất nhanh mới có thể thống trị toàn bộ vùng hoang mạc cho dù sinh ra mới không lâu, chẳng qua gặp phải tồn tại biến thái như Thiên Hồ mới phá vỡ mọi dự định đặt ra từ lâu của Azzenka, buộc gã phải sử dụng thần cách thứ hai mới giữ được mạng.

" Có phải là đoạt thần cách phải không?? Thế thì cũng chả có gì nguy hiểm cả... " Eric ánh mắt không đồng tình nhìn hắn.

" Cô bé... Ngươi có phải cố tình không hiểu hay không hiểu thực sự đây. Cái ta đang nói không bao hàm chuyện mạnh được yếu thua kia mà là một thảm hoạ khác, thứ gián tiếp tạo ra ngươi... " Thiên Hồ thở dài gõ đầu cô nàng ngốc, sao đệ tử này của hắn trí tuệ lại bất bình thường quá...

" Là ngươi cứ úp mở đó!!! Có gì nói luôn một lần đi, thối lão sư... " Bị cốc đầu, Eric liền không nhịn được tức giận mắng luôn cả lão sư vô lí chỉ mỗi biết khi dễ nàng, trước hết ném nàng mấy chục năm trong cái thế giới dở hơi này mấy chục năm nàng vẫn còn tức chuyện đó đó.

" Nó được gọi là thần chiến... Thứ mà những người có tu vi như ngươi lo sợ nhất khi nó xảy đến. Bởi lẽ trận chiến đó không phải do họ tự gây ra mà do tự nhiên gây nên... " Nghe Thiên Hồ nói, bỗng nhiên đầu Eric đau như búa bổ, những ký ức chập chờn như những bóng ma bủa vây tâm trí Eric, thời khắc nguy cấp may mắn có Thiên Hồ giúp nàng xoa dịu bớt đi những cơn đau kia, đồng thời làm cho cô nàng chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc