TA CỔ ĐẠI LÀM DANH SƯ



Chu Ngọc nói ra ý định của hắn cho nương tử, “Ta tính toán làm xe trượt tuyết.


Trong Dương Hề mắt sáng ngời, trận tuyết đầu tiên của năm nay đã tạnh, nửa tháng sau còn có một trận tuyết, ở cái nơi cổ đại đều không có phương tiện, con đường cũng không có người làm sạch, vào mùa đông ở Đông Bắc ra ngoài phương tiện được ưa chuộng nhất không phải xe ngựa, mà là xe trượt tuyết.

Chu Ngọc thấy nương tử cao hứng, nặng nề trong lòng vơi đi nhiều, khóe miệng cũng nhịn không được cong lên, “Ta tính toán làm xe trượt tuyết lớn.


Ngón tay Dương Hề giật giật, nàng ở cổ đại này một đời năng lực động thủ rất mạnh, khi còn nhỏ thích hủy đi đồ vật, phụ thân mất nàng mới không tiếp tục có sở thích này.


Trọng sinh đến hiện đại, ông ngoại nàng là thợ mộc được truyền thừa, nàng thích động thủ ở quán ông ngoại nàng, sau đó lên đại học học máy chuyên ngành cơ khí.

Dương Hề nghĩ đến thân nhân ở hiện đại trong lòng cực kỳ khó chịu, trở lại cổ đại vẫn luôn không dám nghĩ, hiện tại ở trong lòng nàng đều là thân nhân hiện đại, ở hiện đại nàng khi ngất xỉu đi, cũng không biết còn có thể hay không trở về.

Chu Ngọc nhận thấy được cảm xúc của nương tử, dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Dương Hề không thể nói thân nhân ở hiện đại, chỉ có thể nói: “ thiếp nhớ nương cùng đệ đệ, cũng không biết bọn họ hiện tại thế nào?”
Chu Ngọc bừng tỉnh nhớ tới, hắn còn có cậu em vợ cùng nhạc mẫu, một hồi mới nói: “Không có tin tức chính là tin tức tốt nhất, chúng ta muốn hay không hồi hương của nàng tìm kiếm?”
Dương Hề lắc đầu, “ nguyên quán của thiếp đã bị loạn dân chiếm lĩnh, chúng ta toàn gia quá yếu.


Cho nên vẫn là bảo toàn chính mình đừng đi chịu chết.

Chu Ngọc nghĩ đến loạn dân nhíu mày, triều đình binh lực vẫn có, Hoàng Thượng ngu ngốc đa nghi, tạo thành loạn dân càng phát triển càng khổng lồ, hiện tại còn không phải thời điểm loạn nhất, đối bọn họ toàn gia cũng coi như là tin tức tốt.

Chu tiểu đệ cùng Chu tiểu muội thay áo bông cũ ấm áp một Sẽ, hiện tại trên người ấm áp, chu tiểu đệ đứng lên, “Ca, ta cùng tiểu muội đi nhặt củi.


Dương Hề không ngăn đệ muội làm việc, cuộc sống ngày sau sinh hoạt càng khó, tay làm hàm nhai mới có thể sinh tồn, dặn dò nói: “Phụ cận có thể nhặt củi lửa ước chừng không có, các đệ đừng núi sâu đi đi vào núi sâu.



núi rừng cổ đại khác hiện đại nhiều, dã thú nhiều nhất, đặc biệt là bầy sói đói cực kỳ có thể vào thôn.

Chu tiểu đệ nói: “Tẩu tử, ta sẽ cẩn thận.


Chu Tử Hằng nhịn không được vươn tay, “Cha, nương, ta có thể giúp đỡ mọi người làm cái gì?”
Trên mặt Dương Hề trên mặt mang ý cười, “Tử Tằng làm thơ cho nương nghe được không?”
Chu Tử Hằng nhìn về phía cha, Chu Ngọc ngữ khí nhu hòa, “Nghe ngươi nương.


Tử Hằng hắn còn nhỏ tuổi, thân là trưởng tôn rất sớm liền vỡ lòng, tự hiểu chuyện không ít, sẽ làm được rất nhiều thơ cổ.

Diệp thị nằm ở trên giường không nhúc nhích, nàng phải hảo hảo dưỡng tốt thân thể, nhi nữ đều có thể đảm đương, trên mặt nàng cũng nhiều một ít sinh khí.


Dương Hề không dám tự mình động thủ làm xe trượt tuyết, hiện tại nàng là thiên kim tiểu thư cổ đại không biết thứ gì cả, chỉ có thể ở bên cạnh giúp đỡ, miễn bàn có bao nhiêu nghẹn khuất, nàng có thể làm xe trượt tuyết tốt nhất, vài lần muốn mở miệng đều nhịn xuống.

Cuối cùng nhắm mắt làm ngơ đi ra ngoài đi dạo, khu vực Ngô gia là do trong nhà đông người,chăm chỉ dọn dẹp, còn tính gọn gàng ngăn nắp,các khu vực khác vừa bẩn lại lộn xộn.

Dương Hề khi ra ngoài đã thay đổi kiểu tóc, buông tóc xuống che một nửa mặt, lại cố ý che giấu bụng đang hài thai, tuy rằng đáng chú ý nhưng không ai nhìn chằm chằm.

Này cũng một phần là do Ngô Sơn, Ngô Sơn đã có dự tính, đã sớm cùng hàng xóm nói có thân thích tới chạy nạn, phụ cận hàng xóm tò mò không nhiều lắm, đều là người chạy nạn mệnh khổ, ai còn quan tâm đến người khác.

.


Bình luận

Truyện đang đọc