CHƯƠNG 10: BẤT THANH TỰ LAI
Editor: Luna Huang
“Còn thỉnh ngươi đi vào thông báo một tiếng đi, nói Hòa tướng quân cầu kiến Tà vương!”
Hòa Sung một mực ồn ào ngoài cửa Tà vương phủ, mà lần này cũng không nói là tìm Tà vương phi, cũng không có bảo là muốn tìm nữ nhi của mình, mà là trực tiếp muốn tìm Tà vương, không phải là không biết Tà vương là ai, Tà vương lạnh lùng là mọi người đều biết, đắc tội Tà vương hạ tràng tự nhiên cũng không có khả năng sống khá giả! Nhưng trong là chuyện này, vô luận hắn hiện tại hành động hay không, Tà đế cùng Tà vương đối với hắn cũng là nghe theo lời của nữ nhân kia, hắn thực sự xong! Hơn nữa chỉ cần Tà vương mở miệng nói một câu, còn tới nữ nhân kia thuyết tam đạo tứ? Lại tam tư, vẫn là quyết định tới nơi này trước! Tìm được Tà vương, nói tốt cho bản thân vài lời!
” Không có thông báo, người không liên quan không được phép vào trong, đây là quy củ của Tà vương phủ! Nếu ngươi không ly khai, trực tiếp có người đến đuổi ngươi đi, đến lúc đó, người bất kham là ngươi a! Hòa tướng quân!”
Ba chữ Hòa tướng quân nói vô cùng lớn tiếng, vị gia đinh này là nghe phân phó của Địch Diên Diên cố ý để Hòa Sung khó chịu, cho dù phụng mệnh hành sự, hắn tự nhiên phải làm đủ! Tuyệt đối không thể để cho vương phi nhà mình thất vọng!
“Ngươi…”
“Lão gia, không bằng vẫn là ly khai trước đi, lại nghĩ một chút biện pháp?”
Hòa phu nhân nhìn người xung quanh chỉ chỏ bọn họ càng ngày càng nhiều, tựa hồ là rất không thoải mái! Vị Hòa phu nhân này để ý nhất chính là mặt mũi, hiện tại một hạ nhân đều có thể ném mặt mũi của bọn họ như vậy, để cho nàng thập phần ảo não, thế nhưng lại không có cách phản kích nào, đây là người của Tà vương phủ, nếu ở chỗ này xằng bậy, sợ rằng thua thiệt cuối cùng vẫn là bản thân!
Nhưng là Hòa Tương Lâm lại không nghĩ như vậy, thật vất vả đi tới Tà vương phủ, có thể nhìn thấy Tà vương ái mộ đã lâu, nàng không muốn buông tha cơ hội này, cho dù người chung quanh chế nhạo bọn họ thế nào, nàng cũng không quan tâm!
“Không, hôm nay nhất định phải tìm được Tà vương, đem nha đầu chết tiệt kia mang về nhà!”
Hòa Sung tựa hồ rất kiên định, mặt mũi của hắn, nhưng quan đồ của hắn quan trọng hơn, chỉ cần qua cửa này, ai còn dám chế nhạo hắn? Lập tức trở lại liền sẽ được đề bạt của đại tướng quân thăng làm phó tướng, bước tiếp theo hắn liền sắp lên làm đại tướng quân! Hiện tại ai tới ngăn cản, hắn liền gặp phật giết phật!
“Cha, Tà vương đã trở về!”
Lời nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, Tà Vô Phong ở bên ngoài xử lý xong những chuyện kia, vừa xuống ngựa, liền thấy ba người kia xông tới trước mặt, mặt của Hòa Sung hắn vẫn biết, như vậy hai nữ nhân bên người nhất định là thê tử cùng nữ nhi của hắn, mục đích của ba người đến đây vừa nhìn liền hiểum tự nhiên là muốn dẫn bằng hữu Diên Diên nhận thức mới trở về, hơn nữa cần làm sáng tỏ lưu ngôn phỉ ngữ này!
“Tham kiến Tà vương…”
Ba người quỳ xuống, vừa lúc che ở trước mặt của Tà Vô Phong, chặn đường của Tà Vô Phong.
Một đám hạ nhân đứng ở trước của Tà vương phủ lập tức khẩn trương, ba người này không muốn sống, bọn họ còn muốn hảo hảo giữ lại tính mạng của mình! Nhìn sắc mặt của chủ nhân nhà mình một chút không phải là quá tốt, nhanh lên tiến lên muốn kéo ba người lại, thế nhưng còn chưa kéo, chợt nghe thanh âm không có nửa điểm tình cảm của chủ nhân nhà mình .
“Mang bọn họ vào…”
Nói xong, không để ý đến phản ứng của mọi người, bước từng bước đi về phía trước, căn bản cũng không có vì ba người này mà vòng đường, trái lại ba người này vẫn còn quỳ, khi bọn hắn nghe Tà vương nói để cho bọn họ đi vào cũng chưa phản ứng, vẫn như cũ thấp đầu dư quang thấy chân của Tà vương càng lúc càng tới gần, bọn họ liền trực tiếp tránh ra!
Dùng tốc độ nhanh nhất đứng dậy, còn vẻ mặt khí cao chỉ dương nhìn bọn hạ nhân vừa rồi còn khinh bỉ bọn họ một chút! Tuy rằng những hạ nhân kia đều vì cử động của Tà vương cảm thấy kỳ quái, nhưng là lại không dám chống lại.
Hơn nữa, sự thực được công nhận Tà vương cực kỳ sủng ái Tà vương phi, Tà vương lại sao chống đối Tà vương phi! Để ba người đi vào, đối với bọn họ mà nói, thế nào cũng không thể nào là chuyện tốt! Nhìn ba người không biết sống chết phách lối đi theo phía sau vương gia, một hạ nhân đột phát kỳ tưởng, nếu vương gia muốn thay vương phi thu thập những người đó, nếu vương phi bỏ qua hảo hí liền không vui đi, hạ nhân này tự chủ trương muốn phủ Thành vương phủ…
Cùng lúc đó, sau lưng đi theo sau lưng Tà Vô Phong thần tình phi dương, quả thực cảm giác mình thành quý khách của Tà vương phủ, nghĩ mình là người được Tà vương tự mình mời đến Tà vương phủ, nói ra không biết có bao nhiêu uy phong! Tà vương lãnh diện vô tình, đây vô luận là ai cũng không cho mua được mặt mũi của Tà vương phủ, mà giờ khắc này bọn họ chính là thượng tân của Tà vương phủ, điều này làm sao không cao hứng!
“Nữ nhi, đợi chút phải hải hảo biểu hiện rồi!”
Tâm tư của mẫu nữ Hòa thị không khó nhìn thấu, đi theo phía sau Tà vương, thấp giọng một bên hướng phía trước len lén liếc mắt nhìn, vừa hướng nữ nhi của mình nháy mắt ra dấu, nếu là có thể làm được, trượng mẫu nương của Tà vương, không biết là chuyện quang vinh cỡ nào! Đi ra bên ngoài ai cũng phải kỵ nàng ba phần! Ai cũng phải nhìn sắc mặt của nàng mà đối đãi! Nhìn nữ nhân ngày đó đắc ý, nàng bây giờ suy nghĩ một chút sẽ giận! Nếu là nữ nhi của mình có thể gả cho Tà vương! Nhìn nữ nhân kia còn có thể đắc ý cái gì!
“Yên tâm đi, nương, nữ nhi ngươi ta đần như vậy sao?”
Hòa Tương Lâm kéo vẻ mặt bệnh trạng, chỉ là trên mặt tràn đầy tự tin cùng dáng tươi cười, tựa như cho rằng chỉ cần mình vừa ra tay, Tà Vô Phong nhất định sẽ trở thành vật trong bàn tay của nàng một dạng! Tựa hồ từ lâu đã quên tồn tại của Địch Diên Diên, thậm chí là sớm sớm coi thường Địch Diên Diên rồi, trực tiếp cảm thấy chỉ cần mình xuất thủ, Tà vương nhất định mê đảo dưới gấu quần của nàng!
Phần tự tin này của nàng, kỳ thực xác nhận di truyền từ thân nương của nàng, vị Hòa phu nhân kia lúc này đã cười đến vẻ mặt rực rỡ, vị Hòa phu nhân này nguyên vốn cũng không phải là quốc sắc thiên hương gì, chỉ là có vài phần tư sắc, còn có một thân tâm thuật đùa bỡn nam nhân, dĩ nhiên là sẽ đùa giỡn nam nhân có chí khí không đầu óc như Hòa Sung trong bàn tay! Thân nương của Hòa Tương Lâm chỉ mượn thủ đoạn này liền cho mình giỏi, từ nhỏ truyền thị cho Hòa Tương Lâm, giáo dục nàng cần thế nào bắt được lòng của một nam nhân, hơn nữa từ khi Hòa Tương Lâm còn bé bắt đầu chỉ có tán thưởng cũng không thở dài với dung mạo của Hòa Tương Lâm, mà toàn bộ người của Hòa phủ cũng a dua nịnh hót Hòa Tương Lâm, nên Hòa Tương Lâm tự nhiên cảm giác mình đẹp nhất!
Trước đây, Tà vương chướng mắt nàng, bất quá là vẫn không có cơ hội tiếp xúc thân cận hơn với Tà vương, nhưng bây giờ đã có cơ hội này, nàng tuyệt đối sẽ hảo hảo nắm chặt! Nàng tin tưởng mình nhất định sẽ không thua nữ nhân Địch Diên Diên kia!
Vị này căn bản là toán nữ nhi của nữ nhân mỹ mạo như tiên cùng nam nhân kỳ mạo xấu xí sinh , dĩ nhiên là không có đẹp nhiều, nói vậy thiên chân khả ái của Hòa Tương Dung, Hòa Tương Lâm cũng chỉ là thanh tú phổ thông, chỉ là tâm cơ trêu đùa của nàng, vẻ mặt nham hiểm, ngay cả điểm thanh tú này cũng không có, có cũng chỉ còn lại có tự tin mà thôi.
Tà Vô Phong đến đại sảnh ngồi xuống, người theo chân hắn liền trực tiếp đứng ở trái phải hai bên của hắn, Ba người Hòa gia tuy rằng cho là mình được Tà Vô Phong thưởng thức mà mời vào, nhưng không có dám tùy ý ngồi xuống, đứng ở giữa đại sảnh, tựa hồ còn đợi một câu mời ngồi, dâng trà của Tà vương!
Chỉ tiếc, chờ được một câu hừ lạnh!
“Hòa Sung, lá gan của ngươi là bao lớn, dám ở cửa cảm thấy phủ tranh cãi ầm ĩ?”
Tà Vô Phong một tiếng không nói, trên mặt không nhịn được đủ để không khí chung quanh lạnh như băng, điểm hàn ý ấy ngay cả tất cả hạ nhân cúi đầu chờ chỉ thị đều cảm thấy, chủ nhân quả nhiên là không vui!
Mà nam nhân đứng bên người Tà Vô Phong mặc y phục mặc sắc nói, đây là người bên cạnh Tà Vô Phong, bình thường Cảnh Thương cùng Lãnh Lăng Trần xuất môn làm việc, hắn chính là trợ thủ đắc lực bên người Tà Vô Phong, tên là Mặc Hành.
“Vi thần không dám! Chỉ là, Tà vương phi mang ái nữ thân nhiễm trọng bệnh của vi thần đi, vi thần là muốn mang ái nữ về hảo hảo chữa bệnh a!”
Hòa Sung nghe được câu này, mạnh quỳ xuống, mẫu nữ Hòa Tương Lâm bên người cũng quỳ xuống, chỉ là Hòa Tương Lâm tựa hồ còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của câu truyện, dáng vẻ kệch cỡm dán y phục diễm sắc, hơi cúi đầu, sau đó chậm rãi quỳ xuống, không vội không nóng nảy, tựa hồ là đang tranh đoạt ánh mắt của người nào đó, tính toán của nàng sớm đã không thể nào khai hỏa!
“Cảnh Thương có bên trong phủ không?”
Tà Vô Phong rốt cục lên tiếng, thế nhưng câu nói kia lại làm cho toàn gia quỳ trên mặt đất sờ không được chút chút đầu óc, chỉ có Hòa Sung biết, Cảnh Thương là người bên cạnh Tà vương, nhưng vì sao Tà vương lại tìm Cảnh Thương lúc này?
“Hồi vương gia, ở, lão nô lập tức đi thông truyền.”
Nghe được câu nói kia của Tà Vô Phong, Lâm quản gia một mực ở cạnh cửa đại sảnh chờ phân phó lập tức khom người tiến lên đáp lời, nhìn thấy thời điểm chủ nhân nhà mình hơi gật đầu, liền lui ra làm việc. . .
Một câu kia của Lâm quản gia qua đi, Tà Vô Phong liền không nói cái gì nữa, mà Mặc Hành đứng ở ở đại sảnh chính là thủ hạ của Tà Vô Phong không có nói thêm câu nào, về phần một nhà ba người Hòa Sung, vẫn như cũ quỳ, nhưng rất rõ ràng, là một mực chờ Tà Vô Phong nói hai chữ đứng lên.
“Cha, thân thể của nữ nhi sắp không chịu nổi nữa. . .”
Hòa Tương Lâm quỳ ở giữa thấp giọng mà ôn nhu nói với cha mình rằng, kỳ thực thời gian nói câu nói này thanh âm không lớn, lại như đang nói cho người khác nghe.
“Tà vương, thân thể của Lâm nhi nàng mảnh mai, sợ là quỳ không được, có thể để cho nàng đứng lên trước không?”
Hòa Sung này xác xác thật thật còn chưa ý thức được Tà Vô Phong hôm nay là muốn trừng trị hắn cho nên mới nói ra lời nói như vậy, hắn còn tưởng rằng Tà vương có chuyện quan trọng gì cần xử lý trước mới lo đến chuyện của hắn, ngu xuẩn như bọn hắn lại làm sao sẽ nghĩ tới Cảnh Thương đến là vì vạch trần mặt nạ xấu xí của bọn họ. . .
“Nếu Hòa tiểu thư mệt mỏi để nàng đứng lên trước đi, nếu không chút ngất rồi, còn nói Tà vương phủ chúng ta chiêu đãi không chu toàn!”
Nghe được giọng nữ từ phía sau truyền đến, toàn gia đang quỳ vẫn như cũ tồn tại tâm tính may mắn hoàn toàn đốn thất, bởi vì chủ nhân của thanh âm là tuyệt đối không có khả năng để cho bọn họ sống khá giả!
“Đã trở về?”
Thấy nương tử nhà mình, thanh âm cực kỳ mềm nhẹ, liền sợ thanh âm quá lớn sẽ làm nàng sợ, lúc này trên mặt của Tà Vô Phong nhất thời dương lộ tươi cười ôn nhu, trong ánh mắt yêu say đắm, cùng băng lãnh vô tình vừa nãy tuyệt nhiên tương phản, càng trực tiếp đứng dậy, chậm rãi hướng về phương hướng Địch Diên Diên ở cạnh cửa. . .
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì nga!