TÁI SINH THÀNH MỘT QUẢ TRỨNG RỒNG - HƯỚNG VỀ MỤC TIÊU TRỞ THÀNH KẺ MẠNH NHẤT


(*Trans: Sinh vật lai giữa nhiều loài thú với nhau)
“Liệu ngươi có hiểu những gì ta nói không? Ngươi không biết bỏ cuộc sao? Nếu ngươi không cảm thấy phiền và để cho ta đi, ta cũng chẳng muốn gây khó dễ cho ngươi làm gì cả.”
Có mùi rắc rối trong những lời mà con slime nói.
Nếu nó không quan tâm tới tôi, nó đã không nói chuyện bằng thái độ đó.
“Sau khi thấy được kỹ năng của ta, ngươi chắc phải hiểu rõ chứ.

Nếu ngươi để yên cho ta đi thu thập kỹ năng, ta sẽ chẳng để bụng chuyện này đâu.

Ta chỉ muốn lấy kỹ năng từ con rồng đá cùng với những người đã chết trong làng, thế thôi.”
Dựa vào những lời đó, chắc chắn nó là kẻ đứng sau sự kiện ngôi làng bị Rồng đá nhỏ tấn công.
Không, thậm chí việc những con sói Mahaa tấn công Milia, sau đó dẫn dụ tôi đến chỗ ngôi làng, hẳn cũng là do một tay nó gây ra.
Từ lúc tôi nghe tiếng hét của Milia cho tới lúc đến được chỗ cô ấy, một khoảng thời gian kha khá cũng đã trôi qua rồi.
Tôi đã tưởng rằng việc mình đến kịp lúc thật sự là một phép màu, nhưng phải chăng bọn chúng đã cố tình đợi tôi đến?
Mặc dầu tôi nghĩ rằng với lượng kỹ năng mà nó sở hữu, tự mình tấn công ngôi làng chẳng phải dễ dàng hơn sao?
Phải chăng nó sợ rằng mình sẽ trở thành mục tiêu của những mạo hiệm giả?
“Này, nếu chúng ta đánh nhau tại đây, cả hai sẽ chẳng được lợi lộc gì cả, chi bằng ngươi bỏ qua cho ta lần này thôi có được không?”
Đúng là tôi không có lợi thế nào trong trận chiến này.

Kể cả như vậy, trực giác tôi mách bảo rằng mình không thể bỏ qua cho tên này, khi mà nó định đến ngôi làng để đùa giỡn với những xác chết.
Không có gì đảm bảo rằng nó sẽ không làm hại đến dân làng, tôi đã vốn không thể tha thứ cho kẻ đã dắt con rồng đá đến đó.
Hơn nữa, tôi cũng đã thề với Gregory rằng mình sẽ bảo vệ ngôi làng đến cùng.
“Gurugaaaa!”
Tôi rống lên, vứt bỏ lời đề nghị của con slime.
Con slime lần nữa há rộng mồm của nó, nhưng tôi lập tức phun〖Hơi thở thiêu đốt〗đã tiến hóa từ〖Hơi thở rồng con〗về phía trước.
Ngọn lửa nóng cháy bao phủ lấy cơ thể con slime.
Thay vì sử dụng biến hình để né tránh, nó đã không làm vậy.

Tôi cũng không nghĩ kỹ năng tấn công tầm xa có thể gϊếŧ được nó.
Nó sở hữu nhiều kỹ năng kháng và hồi phục nên đòn vừa rồi không thể trí mạng, tuy nhiên tôi sẽ có thể hạn chế được chuyển động của nó.
Theo sau đòn tấn công, tôi lao đến chỗ con slime vẫn đang bị bao phủ trong ngọn lửa.
Tôi lấy vuốt đâm sâu vào cơ thể nó, sau đó kéo nó bay lên không trung.
Nhờ〖Móng vuốt tê liệt〗, tôi sẽ có thể cầm chân con slime trong một chốc kể cả khi nó cố chống cự.
Trong khi vẫn giữ lấy con slime, tôi dùng〖Bay〗di chuyển đến chỗ khe vực.
Dù rất dai dẳng, nhưng chắc chắn nó sẽ chết nếu tôi ném nó thẳng xuống đây.
Kể cả khi sống sót, nó sẽ bị dòng sông dưới đáy vực cuốn đi và sẽ không thể nào quay trở lại được nữa.
Không thể ném nó xuống trong khi tay đang bị mắc kẹt, tôi kích hoạt〖Lăn〗khi đã ở ngay phía trên khe vực.
Bởi tôi đã quá quen với điều này, nếu tôi bất ngờ khựng lại, con slime sẽ bị mất thăng bằng ngay lập tức.
Ngay khi ngừng sử dụng〖Lăn〗, tôi dùng cả hai tay ném nó xuống dưới đáy vực.
【Cấp độ kỹ năng cơ bản〖Sao rơi〗đã tăng từ 1 lên 2】
Con slime rơi thẳng xuống như bị hút vào đáy của khe vực.
Tôi vỗ đôi cánh để quay trở lại và đáp trên rìa vách đá.
“Kishi!”
Thằn lằn đen chạy đến chỗ tôi.
Khi thấy tôi vẫn an toàn, em ấy thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó quay sang nhìn bên trái lẫn bên phải với thái độ đầy cảnh giác.
Tôi rất muốn nói rằng con slime đã bị đánh bại….

nhưng nếu vậy thì bảng thông báo điểm kinh nghiệm hẳn đã phải hiện ra rồi.
Kể cả khi rơi xuống với độ cao như vậy, nó vẫn có thể sống sót sao?
Trong trường hợp đó, tôi chỉ còn có thể trông cậy vào loại độc đặc biệt của thằn lằn đen mà thôi.
Không còn cách nào khác nữa cả.

Cạch, Cạch, có tiếng vang vọng từ phía khe vực.
Cả tôi lẫn thằn lằn đen đều rùng mình khi nghe thấy âm thanh đó.
Tôi lùi lại khỏi chỗ khe vực và thủ thế, và rồi một con nhện khổng lồ xuất hiện.
Nó trông khác với con Talan・Rouge mà tôi đã thấy trước đây, là một chủng loài khác.
“Kishi…”
Thằn lằn đen kêu lên một tiếng nhỏ, có phải vì em ấy cảm thấy nhẹ nhõm vì đó không phải là con slime?
Nếu mọi chuyện thực sự may mắn đến thế, tôi cũng đã thư giãn như em ấy rồi, nhưng cảm giác bất an sau đó lập tức trỗi dậy.
———————————————
Ch Loài: Forte・Slime
▓Ma§: Vượt *
Cấ▄: 27/35
¥Mo゜: 148/148
█d¥: 67/67
———————————————
Biết ngay mà!
Không phải loài nhện nào cả, chính là con slime đó!
Ngay cả khi tôi đã căn ở giữa khe vực để ném xuống, nó vẫn có thể bò lên dễ dàng.
Nhận thấy thái độ của tôi, thằn lằn đen lập tức dùng〖Súng đất sét〗bắn về phía con slime đang ở trong hình thù nhện.
Khi tôi nghe thấy có âm thanh phát ra từ nó, một tấm lưới làm bằng tơ phóng ra bao lấy những viên đạn đá.
Chỉ có vài viên xuyên qua được tấm lưới và trúng vào cơ thể nó.
Cơ thể con nhện bắn tung tóe, nhưng không có một giọt máu nào cả.
Nhắc đến đó, ban nãy hẳn là con slime cũng đã dùng kỹ năng này.

Khi rơi xuống giữa khe vực, nó đã dùng tơ làm một tấm lưới bám vào tường để có thể leo lên.
Còn thứ gì mà nó không làm được không?
Những giọt nước rơi ra khỏi cơ thể con nhện, chuyển từ màu đen sang màu xanh lục trong suốt.
Phần đỉnh đầu của nó cũng biến đổi, tạo thành nửa trên của một cơ thể con người.
Cơ thể con người với ngoại hình trung lập dính chặt vào phần thân của con nhện.

(Trans: Giống Arachne ý)
“Thật phiền quá đi! Ta vốn ghét nhất việc bị phá đám thế này.”
Khi con slime vươn tay ra, những ngón tay như bị nuốt lấy vào trong, khiến cánh tay của nó trở nên cứng cáp hơn.
Cả hai bàn tay của con slime dần biến đổi thành những chiếc lưỡi liềm sắc bén.
Phần thân dưới là nhện, phía trên là người, với hai tay là những chiếc lưỡi liềm.
Một con quái vật lai tạp nhiều thứ lại với nhau.

Con slime vung vẩy những chiếc lưỡi liềm, để lộ nụ cười hài lòng khi nghe những tiếng vun vút trong không khí.
Sau đó nó cắm chiếc lưỡi liềm khổng lồ xuống mặt đất.
“Bởi vì ngươi không có ý định thoái lui, ta có nên nhắm vào đứa yếu nhất trong số bọn ngươi không? Ta vốn chẳng phải hạng người tốt bụng hay gì đâu.”
Con slime liếm môi của nó trong khi lườm về phía thằn lằn đen..


Bình luận

Truyện đang đọc