TẨU THÁC LỘ (TẬP 1)

Máy rung trong người đang kêu rì rì, so với lúc đầu, hắn đang dần quen thuộc với nó, tuyến tiền liệt liên tục bị cọ xát, khoái cảm theo đó tích tụ,  cái cảm giác muốn đi nhà cầu càng ngày càng rõ ràng, nhất là mỗi một lần bước đi, thứ đồ kia lại vào càng sâu, hai chân Kiều Khả Nam như nhũn ra, quần lót đã ướt một mảng.

Hai mắt hắn rưng rưng, ấm ức nhìn về phía Lục Hành Chi, người đàn ông vì thế mới thu liễm, từ thái độ chít chít meo meo ban đầu,  thoáng cái bộp bộp bộp vơ một loạt đồ, bỏ vào xe đẩy: “Đi thôi.”

Khu thực phẩm tươi sống của Costco rất lớn, chưa nói việc hai người muốn vào bếp không, với số lượng hàng hóa mênh mông này, Kiều Khả Nam chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Cuối cùng thì mua Tiramisu, gỏi cá cuốn, Salad Caesar, cánh gà nướng New Orleans, súp nghêu, Lục Hành Chi chọn đồ không tồi, hai người tính tiền xong xuôi, vác theo một đống bao lớn bao nhỏ rời đi.

Phố lớn ngõ nhỏ giao thoa ánh đèn nê-ông rực rỡ màu sắc, lan tỏa không khí giáng sinh ấm cúng khắp nơi, ngày hôm nay không phải một mình cô đơn, Kiều Khả Nam không thể phủ nhận, tâm trạng của hắn phong phú không ít.

…. Mà đương nhiên, nơi “phong phú” nhất chắc chắn là cái mông rồi.

Chuyến mua sắm này đã trút hết khả năng kiềm chế của Kiều Khả Nam, vừa lên xe, hắn ngay lập tức thoải mái hô hấp, rầm rì yếu ớt rên rỉ, hai chân không kiềm chế được cọ xát, cuối cùng vẫn không nhịn được, cởi bỏ thắt lưng, lấy tay tự an ủi.

Lục Hành Chi một bên lái xe một bên liếc nhìn, nhắc nhở: “Chú ý thuần phong mỹ tục.”

Kiều Khả Nam lườm anh. “Có giỏi thì báo cảnh sát đi, em sẽ khai báo chính ngài đại luật sư đây là người đã nhét sex toy vào mông tôi, hừ hừ …”

Kiều Khả Nam đưa tay vào quần lót, nắm lấy cây gậy cứng rắn của mình di chuyển trên dưới, biểu cảm động dục làm bụng dưới Lục Hành Chi nóng như phải lửa, nhưng bề ngoài của anh vẫn rất trấn tĩnh. “Nếu may mắn, em còn có thể thưởng thức mùi vị côn cảnh sát.”

“Oh, coi chừng nó còn thoải mái hơn cây gậy của anh ấy, em có thể ngậm trong miệng một cây, dưới mông cắm một cây, mỗi tay xoa nắn một cây…” Chơi 5P luôn!

Lục Hành Chi tưởng tượng ra hình ảnh, Kiều Khả Nam bị bốn người đàn ông vây quanh, cùng một lúc chơi cậu, Kiều Khả Nam vừa phải khẩu giao vừa di chuyển cái mông, thực sự là …

Anh đạp chân ga, lập tức tăng tốc xe, nghĩ thầm tuyệt đối không thể để cậu bị bắt. (Anh cảnh sát vô tội: …)

Trong xe nghiêng ngả một hồi, Kiều Khả Nam cũng bị chao đảo theo, bắn ra. Bởi vì nhẫn nhịn quá lâu, dẫn đến tinh dịch bị tích quá đầy, ồ ồ chảy xuống lòng bàn tay.

Hai mắt Kiều Khả Nam ướt át, tựa lưng vào ghế a a thở dốc, máy matxa đặt đúng ngay điểm nhạy cảm của hắn, tiếp tục làm hắn bắn vài cỗ.

Kiều Khả Nam: “Thứ đó … bao giờ mới ngừng…”

Lục Hành Chi: “Trong sách hướng dẫn nói, sau 20 tiếng.”

Kiều Khả Nam: “…”

Lục Hành Chi bỗng dưng tốt bụng. “Em tự tắt đi.”

Kiều Khả Nam thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đưa tay tìm kiếm công tắc nhấn nút, còn việc lấy ra thì chờ về nhà tính.

Lục Hành Chi: “Sướng không?”

Lần này đến lượt Kiều Khả Nam cười nhạt: “Không bằng anh thử xem?”

Lục Hành Chi ha ha cười rất sung sướng: “Mở cửa sổ ra, trong xe toàn mùi vị của em.”

Kiều Khả Nam không đồng tình: “Gì? Lỡ người khác ngửi thấy thì làm sao?”

“Giữa đường quốc lộ, trừ phi có người thính như Hạo Thiên Khuyển.”

Kết quả Kiều Khả Nam vẫn là người mở cửa, mùi vị trong xe quá nồng, chính hắn còn không chịu nổi.

Hai người tới nhà Lục Hành Chi, Kiều Khả Nam đặt tạm đống đồ xuống, vội vội vàng vàng chạy vào phòng tắm, cởi quần lấy máy xoa bóp ra.

Lục Hành Chi nhìn bộ dạng chật vật của cậu, không khỏi phì cười.

Kiều Khả Nam tắm rửa xong, lúc ra ngoài đã thấy anh bày biện xong xuôi, một bàn món ăn phong phú, quả là khiến người nhìn no mắt.

Lục Hành Chi nhìn cậu như hóa thành quỷ đói đầu thai, khiêu khích hỏi: “Buổi chiều em còn chưa ăn no sao?”

Buổi chiều? Buổi chiều … *** “Thứ đó của anh mà có thể khiến cho tui ăn no, suốt đời này tui không thèm ăn thứ khác.”

Lục Hành Chi nhấc mi: “Không thì… thử xem?”

Kiều Khả Nam nắm dĩa ăn, bắt chước động tác vuốt mũi của Lý Tiểu Long: “Lái la lái la” (Tới đây tới đây). Hao hết tinh lực mà bỏ mạng, hắn còn lâu mới thế.

Hai người ầm ĩ một ngày, cuối cùng cũng có một bữa cơm ngon lành, còn sót một chút champagne, Lục Hành Chi liền rót hết cho hắn, Kiều Khả Nam rất thích loại đồ uống vừa ngọt vừa cay này, hắn nâng cốc cười với Lục Hành Chi, nói: “Giáng sinh vui vẻ.”

Lục Hành Chi ngẩn người, im lặng một lúc, mi mắt hạ xuống: “Ừ, giáng sinh vui vẻ.”

“Keng” một tiếng, hai người chạm cốc, rồi nhanh chóng chia lìa.

Giống như quan hệ của bọn họ lúc này, mong manh, ngắn ngủn ─

Thật dễ vỡ.

Bình luận

Truyện đang đọc