THÁI THƯỢNG KIẾM TÔN


 
 
Tất cả thành công đều không phải ngẫu nhiên, tu hành càng không được đầu cơ trục lợi.

 
Mặc dù Bạch Nhạc chỉ là một tiểu nhân vật không có nhiều kiến thức, nhưng đối với điểm này nhìn càng thêm thấu triệt hơn những thiên tài khác.

 
Trong cơ thể Bạch Nhạc có linh lực, hơn nữa thậm chí không yếu hơn đệ tử ngoại môn bình thường khác, có thể tập sát Cát Chí Dương là chứng cứ rõ ràng.

 
Nhưng vấn đề ở chỗ, cỗ lực lượng này kỳ thật không phải thuộc về Bạch Nhạc, nó đến từ Vân Mộng Chân, đến từ Thông Thiên Ma Công mơ mơ hồ hồ tự động vận hành.

 
Mà như thế, Bạch Nhạc tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết, trước nhất muốn làm, cũng không phải tăng cường linh lực trong cơ thể, mà là những linh lực ở trong cơ thể mình, thông qua phương thức dẫn linh, triệt để hóa thành lực lượng thuộc về hắn.

 
Linh Tê Kiếm Quyết rất khó nhập môn, cái này cũng không phải chỉ là nói suông.

 
Nếu như không có Vân Mộng Chân, trong cơ thể không có linh lực, cho dù Bạch Nhạc lại điên cuồng tu luyện như thế nào, thì so với những đệ tử khác tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết cũng nhanh không được bao nhiêu, càng không có khả năng biểu hiện loá mắt như thế.

 
Đây là vận khí, nhưng vận khí không có khả năng vĩnh viễn nương theo ngươi!
 
Cho nên Bạch Nhạc biết rõ tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết gian nan, cũng không muốn thay đổi công pháp.

Bởi vì hắn rõ ràng hơn ai hết, mình thiếu sót nhất là căn cơ và nội tình, mà những cái này chỉ Linh Tê Kiếm Quyết mới có thể mang đến cho hắn.

 
Nếu như có thể, Bạch Nhạc không muốn ra ngoài tìm kiếm tốn thời gian.


 
Đáng tiếc, hắn không có quyền lợi lựa chọn, vô luận là Linh Tê Kiếm Tông phân công xuống nhiệm vụ, hay Vân Mộng Chân yêu cầu, hắn đều không có tư cách cự tuyệt.

 
Trời vừa tảng sáng, Bạch Nhạc liền bị ép đi theo những đệ tử ngoại môn khác tràn vào hậu sơn.

 
Đệ tử ngoại môn, nói trắng ra thì ngoại trừ có được linh lực, thì không khác người bình thường quá lớn, muốn lục soát cả dãy núi, nhất định phải triệt để phân tán ra.

 
Kể từ đó, đại đa số đệ tử ngoại môn đều lựa chọn người quen kết bạn mà đi.

 
Về phần Bạch Nhạc, bản thân vừa mới gia nhập ngoại môn, tự nhiên không có ai quen thuộc, ngược lại là Dương Nghiên hôm qua vừa mới quen biết kéo hắn vào trong đội ngũ.

 
- Dương sư huynh, chúng ta rất bội phục thực lực của ngươi, thế nhưng ngươi cũng không thể tùy tiện kéo một tiểu gia hỏa vào cản trở a?
 
Bên Dương Nghiên hết thảy chỉ có bốn người, mỗi một cái đều là nhân vật nổi danh trong ngoại môn, quét mắt liền có thể nhìn ra Bạch Nhạc vừa mới bước vào Dẫn Linh cảnh không bao lâu, lúc này liền có người lạnh lùng phản đối.

 
- Đinh sư đệ, lời này của ngươi sợ là không đúng.

 
Dương Nghiên nhíu mày, nhàn nhạt mở miệng.

 
- Lần này chúng ta lên núi, cũng không phải săn giết Yêu thú, mà là tìm kiếm manh mối của ma đầu, mặc dù thực lực của Bạch sư đệ không cao, nhưng ai dám nói, người may mắn phát hiện đầu mối, sẽ không phải là Bạch sư đệ?
 
Trưởng lão của Linh Tê Kiếm Tông cũng không nói rõ người muốn tìm là Thông Thiên Ma Quân, nhưng đã dặn dò qua, nếu như gặp phải đối phương, đệ tử ngoại môn tuyệt đối không thể cậy mạnh động thủ, chỉ cần phát ra tín hiệu đã là công lớn.


 
Kể từ đó, chính như Dương Nghiên nói, càng quan trọng hơn có lẽ là vận khí, mà không phải thực lực.

                                                                         
Huống chi, Dương Nghiên kéo Bạch Nhạc đến, cũng không phải không có nguyên nhân!
 
Từ Phong ở trong tông môn, trên thực tế là trưởng lão chưởng quản Chấp Pháp điện, chẳng những thực lực cực mạnh, hơn nữa xưa nay cho người ta ấn tượng thiết diện vô tư.

 
Nhưng hết lần này tới lần khác, vị Từ trưởng lão thiết diện vô tư kia, lại tự mình phá lệ cho Bạch Nhạc, để hắn giúp Bạch Nhạc lựa chọn một biệt viện tu luyện.

 
Bạch Nhạc như vậy, làm sao có thể không khiến Dương Nghiên coi trọng.

 
Phải biết, mặc dù trên danh nghĩa hắn là đệ tử ký danh của Từ Phong, nhưng trên thực tế lại không có tình cảm gì đáng nói, cho dù sau này hắn có thể mở Linh Phủ, trở thành đệ tử nội môn, cũng chưa chắc được Từ Phong thu vào môn hạ.

 
Nhưng nếu mượn cơ hội lần này, xử lý sự tình gọn gàng, có lẽ có thể vào pháp nhãn của Từ Phong cũng không nhất định.

 
Kể từ đó, Dương Nghiên vốn có chủ tâm muốn kéo tốt quan hệ với Bạch Nhạc, thấy Bạch Nhạc bị làm khó dễ, tự nhiên là phải ra mặt giúp Bạch Nhạc.

 
- Tất cả mọi người là đồng môn sư huynh đệ, cần gì chú ý như thế.

 
Thấy Dương Nghiên có chút buồn bực, nữ tử bên cạnh vội vàng tiến lên hoà giải.


 
Nghe nữ tử này nói, sắc mặt của Dương Nghiên mới hòa hoãn mấy phần.

 
- Bạch sư đệ, ta đến giới thiệu giúp ngươi, vị này là Liễu Như Tân Liễu sư muội, bây giờ đã là Dẫn Linh bát trọng.

 
- Gặp qua Liễu sư tỷ!
 
Mỗi khi Dương Nghiên giới thiệu một người, Bạch Nhạc lại thành thành thật thật khom mình hành lễ, tư thái thả rất thấp, kể từ đó, cho dù những người khác có chút bất mãn với Bạch Nhạc, cũng không tiện làm khó, bầu không khí rất nhanh liền hòa hoãn xuống.

 
Dương Nghiên giới thiệu, Bạch Nhạc cũng yên lặng ghi tạc danh tự của mọi người vào trong lòng.

 
Ngoại trừ Liễu Như Tân, người vừa mới chất vấn Bạch Nhạc tên là Đinh Tuấn, giống như Dương Nghiên, đầu là cao thủ Dẫn Linh cửu trọng, chỉ thiếu chút nữa liền có thể mở Linh Phủ, tiến vào nội môn.

 
Còn người từ đầu đến cuối chưa hề nói chuyện tên là Phong Thần, thực lực chỉ có Dẫn Linh thất trọng, nhưng cho Bạch Nhạc cảm giác lại nguy hiểm nhất.

 
Sau khi giới thiệu xong, mọi người liền đi về hậu sơn.

 
Đừng nhìn Bạch Nhạc ở hậu sơn chặt củi nhiều năm, nhưng trên thực tế xưa nay hắn chưa hề đi vào hậu sơn.

 
Nghe bọn hắn trò chuyện, Bạch Nhạc mới hiểu được, thực lực của Yêu thú ở trong hậu sơn khác nhau cực lớn, giống như người tu hành của nhân loại, thực lực của Yêu thú cũng có phân chia rõ ràng.

 
Yêu thú cũng chia làm chín cấp, nhưng cái này lại không có bất cứ quan hệ nào với Dẫn Linh cảnh cửu trọng.

 
Thực lực Yêu thú cấp một đã tương đương với Dẫn Linh cảnh, cho dù là cao thủ Dẫn Linh cảnh đứng đầu như đám người Dương Nghiên, nhiều nhất cũng chỉ có thể ứng phó một vài Yêu thú cấp ba, lại hướng lên nhất định phải do cường giả mở ra Linh Phủ mới có thể ứng phó.

 

Nghe đồn, cho dù là cao thủ Linh Phủ cảnh đỉnh phong, cũng chưa chắc có thể mạnh hơn Yêu thú cấp chín.

 
Hơn nữa trên Yêu thú cấp chín, còn có Yêu thú Vương cấp, thậm chí Hoàng cấp.

Bất quá đây không phải sự tình đám người Bạch Nhạc bây giờ nên quan tâm, hơn nữa trong hậu sơn của Linh Tê Kiếm Tông cũng không khả năng có Yêu thú cường đại như thế.

 
Đương nhiên, sau khi hiểu rõ tình huống, Bạch Nhạc mới hiểu được vì sao Đinh Tuấn phản đối hắn gia nhập.

 
Trên danh nghĩa, lần này vào hậu sơn là vì tìm kiếm manh mối ma đầu, nhưng trên thực tế đối với đám người Dương Nghiên mà nói, lại là cơ hội lên núi săn giết Yêu thú, phải biết tuy những Yêu thú này nguy hiểm, nhưng đồng dạng toàn thân là bảo bối, vô luận là luyện khí, luyện đan đều cần vật liệu trên người Yêu thú, cho dù là điểm cống hiến tông môn, cũng có thể dùng cái này đổi lấy.

 
Trên thực tế, so với làm nhiệm vụ tông môn, săn giết Yêu thú mới thật sự là phương thức thu hoạch điểm cống hiến lớn nhất.

 
Chỉ là dưới tình huống bình thường, vào hậu sơn săn giết Yêu thú không thể nghi ngờ là có nguy hiểm cực lớn, sơ sẩy một cái sẽ chết ở trong miệng Yêu thú, nhưng hôm nay tông môn thống nhất hạ lệnh vào núi tìm kiếm manh mối, một khi gặp nguy hiểm, phát ra tín hiệu cầu cứu, chẳng mấy chốc sẽ có đệ tử nội môn thậm chí trưởng lão tông môn cứu viện, tính nguy hiểm tự nhiên là giảm mạnh.

 
Đối với đám người Dương Nghiên mà nói, cái này tự nhiên là cơ hội tuyệt vời.

 
Rắn có đường rắn, chuột có đường chuột!
 
Những đệ tử tầng dưới chót này, tự nhiên có đạo sinh tồn của riêng mình, cho dù Vân Mộng Chân bằng vào thân phận, lợi dụng toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông, nhưng thật muốn như cánh tay sai sử, nào có đơn giản như vậy.

 
Nghĩ đến nơi này, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi âm thầm lắc đầu.

 
Bất quá đối với hắn mà nói, cái này lại vừa vặn, cùng một chỗ săn giết Yêu thú, dù sao cũng tốt hơn đi tìm Thông Thiên Ma Quân đã sớm chết nha.

 
 


Bình luận

Truyện đang đọc