THẦN CÔN HẠ SƠN KÝ

Chương 32: Mua củ cải

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

Giang Thiếu Bạch lấy thẻ ngân hàng, đi ra ngoài gian hàng dược dạo qua một vòng, tiệm thuốc bên trong nhân sâm giá cả quá cao, hơn nữa, đều là hàng gieo trồng.

Giang Thiếu Bạch nhìn cảm thấy tựa hồ cũng chẳng ra gì, lại muốn mấy vạn một gốc cây, rốt cuộc không nỡ bỏ vốn ra.

Từ tiệm thuốc đi ra ngoài, Giang Thiếu Bạch càng thêm cảm thấy lão nhân thật là nhân vật khó lường, nói cách khác, không có cách nào uống “canh Củ cải”.

Giang Thiếu Bạch bỗng nhiên đối với lão nhân nhiều vài phần sùng kính.

Giang Thiếu Bạch bừng tỉnh nhớ tới lão nhân kia một thân đạo bào dơ hề hề, từ trước, hắn luôn cảm thấy lão nhân quá lôi thôi lếch thếch, giờ lại bỗng nhiên phát hiện, một thân quần áo bào mộc, khả năng chính là đắc đạo cao nhân.

Cao nhân liền phải quần áo như vậy, mới có vẻ thâm tàng bất lộ a!

Ra khỏi tiệm thuốc, Giang Thiếu Bạch lang thang không có mục tiêu đi dạo nơi nơi, bất tri bất giác liền đi tới chợ bán thức ăn.

Chợ bán thức ăn, một đôi đang bán củ cải, hai người mang mũ rơm, nhìn tựa hồ lo lắng sốt ruột.

Lão nhân làn da đen nhánh, nhăn dúm dó, vừa nhìn liền biết chính là thường xuyên làm việc cực nhọc.

“Ông ơi, chúng ta bán củ cải ế sao?”

Lão gia kia chắc chắn gật gật đầu, nói: “Củ cải đều là trồng ruộng nhà mình, phân hóa học, nông dược đều rất ít dùng, tự nhiên sẽ khó bán.”

Thằng bé kia có chút buồn bực nói: “Haiz, chúng ta đã bán lâu như thế mà cũng không bán hết được!”

Giang Thiếu Bạch ở một bên nghe thú vị, thế đạo này, kẻ lừa đảo quá nhiều, hai ông cháu này nói củ cải trồng là đồ sạch, người mua chưa chắc tin a! Nhưng Giang Thiếu Bạch tin, từ chỗ củ cải tản ra một cổ hương khí, có chút cùng loại với hơi thở trên người Diệp Đình Vân, nhưng hương khí này không thể mạnh bằng hương khí của Diệp Đình Vân.

“Củ cải này bán bao nhiêu tiền một cân a!” Giang Thiếu Bạch tiến lên hỏi.

“Một tệ ba một cân.”

Giang Thiếu Bạch nhăn nhăn mày, lão nhân cho rằng Giang Thiếu Bạch thấy đắt, lập tức nói: “Vị khách nhân này, củ cải này là chúng ta tự trồng, là đồ sạch, tuy giá hơi cao, nhưng an toàn, hoàn toàn không lo các loại chất hóa học.

“Chỗ này 3000 tệ, cháu lấy hết.” Giang Thiếu Bạch nói.

Lão nhân có chút kinh ngạc nhìn Giang Thiếu Bạch, nói: “Khách nhân, cậu mua nhiều như thế, ăn hết không?”

Giang Thiếu Bạch cười cười, nói: “Kỳ thật, cháu là người ở nhà hàng, chuyên môn phụ trách tìm kiếm nguồn nguyên liệu nấu ăn, thấy nguyên liệu này rất tốt, nấu ăn liền rất không tồi, liền lưu điện thoại liên lạc đi, Lần tới chúng ta cùng đến khu trồng trọt của hai người nhìn một chút.”

Lão nhân vội vàng nói: “Được, được.” Nhà lão đang còn ế ẩm một đống không nhỏ, rất lo nguồn tiêu thụ không có.

Lão nhân tìm tờ giấy, viết điện thoại cùng địa chỉ.

“Chàng trai, cậu mang hàng về bằng cách nào!” Lão nhân hỏi.

Giang Thiếu Bạch thầm nghĩ: Mua quá nhiều, tựa hồ không mang nổi. “Lão cứ dỡ hết hàng xuống đi, cháu đi tìm người đến chở đi.”

Lão nhân vội vàng đáp ứng “Được”.

Tiền hóa thanh toán xong xuôi, Giang Thiếu Bạch gọi điện thoại cho Bách Quang Vũ.

“Lão tứ, xảy ra chuyện gì sao?” Điện thoại rất nhanh liền bắt máy.

“Tôi mua đồ quá nhiều, không thể mang về hết được, cậu gọi người tới giúp tôi một tay.” Giang Thiếu Bạch nhờ Bách Quang Vũ tới, hắn đương nhiên sẽ không từ chối, lần trước đem Hoàng Bội Bội ném qua cho hắn, coi như là tặng hắn một diễm ngộ, Bách Quang Vũ hẳn là thiếu một phần đại nhân tình.

Bách Quang Vũ bên kia thực mau đáp ứng, Giang Thiếu Bạch liền đem định vị gửi qua.

Giang Thiếu Bạch đợi một hồi, liền nhìn thấy một chiếc xe đỗ ven đường ở quán ăn gần đó, chủ tiệm đồng thời hướng xe Bách Quang Vũ chăm chú ngó nhìn. Siêu xe ở thủ đô cũng không hiếm thấy, nhưng là, siêu xe sẽ không chạy tới đây.

Bách Quang Vũ từ trên xe đi xuống, có chút nghi hoặc nói: “Sao cậu lại ở đây!”

Giang Thiếu Bạch bình tĩnh nói: “Không thì ở đâu chứ?”

Bách Quang Vũ: “……” Hắn cho rằng sẽ là ở siêu thị hoặc trung tâm mua sắm các loại chứ, lão tứ luôn là một thân ngọc phong, gần đây kiếm lời không ít, Bách Quang Vũ còn tưởng rằng Giang Thiếu Bạch sẽ tốn chút tiền cải thiện phẩm vị chính mình, kết quả……

“Lão đại, sao cậu tự mình tới?” Bách Quang Vũ thập phần bảnh bao, còn mang kính râm, một thân trang phục cùng nơi chợ bán thức ăn không hợp nhau.

Bách Quang Vũ tháo kính râm xuống, nói: “Hôm nay không phải ngày nghỉ sao, tôi vừa lúc không có việc gì.”

“Đồ cậu mua đâu.” Bách Quang Vũ hỏi.

“Nơi này.”

Bách Quang Vũ nhìn một đống củ cải, tức khắc chấn kinh rồi, “Đây là đồ cậu mau sao?”

Giang Thiếu Bạch gật gật đầu, nói: “Đúng đó.”

Bách Quang Vũ đen mặt, cả giận nói: “Cậu nghĩ sao bảo tôi đi vận chuyển đống củ cải này chứ.” Xe của hắn cũng mấy trăm vạn chứ không ít, dùng để chở củ cải.

“Đúng vậy! Đừng nói nhiều nữa, mau hỗ trợ đem lên xe đi.” Giang Thiếu Bạch phân phó nói.

Bách Quang Vũ: “……” Hắn vì cái gì muốn đích thân tới? Hắn nên tùy tiện gọi một tài xế tới.

“Cậu mua nhiều củ cải thế này làm gì?”

Giang Thiếu Bạch không cần nghĩ ngợi nói: “Bổ thân thể.”

Bách Quang Vũ: “……” Giang Thiếu Bạch gia hỏa này, gần đây có chỗ không ổn sao? Tự nhiên muốn bổ thân thể, trong trường học rất nhiều người đều cảm thấy Giang Thiếu Bạch gia hỏa này là siêu nhân a, siêu nhân cũng có lúc không khỏe sao?.

“Bổ thân hẳn là mua nhân sâm a! Mua củ cải làm gì?”

“Nhân sâm quý như vậy, chỉ có thể lui mà cầu thôi, củ cải này được trồng lớn lên cùng nhân sâm cũng rất giống.” Giang Thiếu Bạch chống nách nói.

Bách Quang Vũ: “……” Lớn lên giống sao, công hiệu hoàn toàn không giống nhau a! Lui không mau sao, thế này mà lui à.

“Mau dọn, mau dọn lên xe.” Giang Thiếu Bạch thúc giục nói.

Bách Quang Vũ: “……” Lão tứ người này, thật đúng là không khách khí a!

Giang Thiếu Bạch cùng Bách Quang Vũ ở bên này dọn củ cải, nhạy bén phát hiện có người hưng phấn ở nơi đó chụp chụp choẹt choẹt.

Giang Thiếu Bạch nghĩ thầm: Hiện tại người thật là nhàm chán a! Gặp được một chút việc, liền chụp chụp, có cái gì hay à.

…………

Cốp xe rất nhanh liền chứa đầy, Bách Quang Vũ đành phải đem đống còn lại nhét vào trong xe.

“Không gian xe cậu cũng quá nhỏ.” Giang Thiếu Bạch rầu rĩ nói.

Bách Quang Vũ thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, giá trị của xe này, nằm ở không gian lớn nhỏ sao? Lão tứ gia hỏa này, trước sau như một không biết thưởng thức!

Sớm biết rằng là chứa thứ này, hắn sẽ không lái xe này đến.

Lão tứ này cả ngày chỉ biết một đám dương gia hỏa, có thể hay không có chút kiến thức a! Có biết hay không dùng cái xe này tới vận củ cải, có bao nhiêu phí phạm của trời a!

Giang Thiếu Bạch ngồi vào trong xe, nói: “Lái xe đi.”

Bách Quang Vũ: “Đi nơi nào……”

“Tìm một chỗ để củ cải.” Giang Thiếu Bạch nói.

Bách Quang Vũ: “……”

Bách Quang Vũ đem xe chạy đến biệt thự nhỏ nhà bọn họ, ở trong sân đem củ cải để xuống dưới.

Giang Thiếu Bạch cầm một cái ghế ngồi xuống, bắt đầu lựa củ cải.

“Cái này, không được……”

“Cái này, cũng không được……”

Giang Thiếu Bạch đem chọn hơn một tram củ cải xong, cuối cùng tìm được một củ có thể sử dụng, lựa lại mãi mới được 3 củ.

“Tôi chỉ cần 3 củ này, còn lại tặng cậu hết.” Giang Thiếu Bạch nói.

Bách Quang Vũ run rẩy khóe miệng, nói: “Cảm ơn, tôi nói cậu nghe nếu chỉ cần ba củ, vì sao không sớm chọn a……” Sớm chọn một chút, còn lại ném ở ven đường, liền không cần tổn hại xe của hắn. Thùng xe sau hiện tại đều là đất, đem những củ cải bán không được kia để phí phạm tiền rửa xe của hắn.

Giang Thiếu Bạch ngó Bách Quang Vũ liếc mắt một cái, nói: “Chỗ đó đông người, sẽ làm ảnh hưởng đến năng lực chọn củ cải của tôi.”

Bách Quang Vũ: “……”

Giang Thiếu Bạch nói với Bách Quang Vũ cần chậu hoa, đem ba củ cải đặt vào đó, “Giúp tôi đem củ cải đưa đến trong học viện đi.”

Bách Quang Vũ không làm sao được nói: “Thật là mệt với cậu.”

Giang Thiếu Bạch gật gật đầu, nghĩa chính từ nghiêm nói: “Đúng vậy! Lão đại, cậu xác thật là thiếu nợ tôi, nhớ rõ lần trước đem Hoàng Bội Bội vứt đến trên người của cậu không? Nhuyễn ngọc ôn hương ôm đầy trong lòng, hẳn là phải cảm ơn đi, cậu đến Linh Dị xã còn không phải là vì 3 đóa hoa sao? Còn vì Hoàng Bội Bội rời khỏi xã đoàn mà tiếc nuối, này không phải nhờ có tôi sao.”

Bách Quang Vũ: “……” Cái loại tình huống này, nhuyễn ngọc ôn hương ôm đầy lòng, một chút tình thú đều không có a!

…………

Mặc kệ trong lòng vô cùng phản đối, Bách Quang Vũ vẫn là chịu thương chịu khó giúp Giang Thiếu Bạch đem củ cải đưa đến học viện.

Quách Phạn tràn đầy tò mò nhìn Bách Quang Vũ đem củ cải vào phòng.

“Lão đại, cậu làm gì vậy?”

“Không phải của tôi, là lão tứ.” Bách Quang Vũ bất đắc dĩ nói.

Quách Phạn chớp chớp mắt, nói: “Thì ra là thế, tôi nói mà, là lão tứ mua, thì không kỳ quái, đay là đồ con gái ở trong ký túc xá dùng dưỡng nhan a! Lục la a! Tinh lọc không khí gì đó, lão tứ phẩm vị quả nhiên có một phong cách riêng, cư nhiên mua củ cải……”

Bách Quang Vũ: “……”

“Lão tứ đâu?” Quách Phạn hỏi.

Bách Quang Vũ mặt đầy hắc tuyến, nói: “Hắn nhờ tôi hỗ trợ đưa hàng, còn mình đi mua đồ vật.”

Quách Phạn nhìn Bách Quang Vũ, nói: “Cậu thật đúng là biết điều a!”

Bách Quang Vũ: “……” Dựa theo cách nói lão tứ, hắn thiếu nợ người khác.

Quách Phạn nhìn Bách Quang Vũ, nói: “Ngày mai cuối tuần, cậu còn trở về sao?”

Bách Quang Vũ nằm ở trên giường, nói: “Thôi, không về nữa, mệt chết.”

Lý Vũ Hàm bỗng nhiên rũ xuống đầu, ánh mắt sáng lên nói: “Lão đại, cậu lên hot search.”

Bách Quang Vũ có chút nghi hoặc nói: “Hot search? Cái gì hot search?”

Bách Quang Vũ móc di động ra nhìn nhìn, thấy được đừng đầu tìm kiếm nóng ——phú nhị đại soái ca lái siêu xe mua củ cải.

Bách Quang Vũ đen mặt, nói: Những người này cư nhiên phát rồ, lại ghép đôi tôi cùng lão tứ, “Tôi đâu có thích lão tứ như vậy.”

Quách Phạn nhìn Bách Quang Vũ liếc mắt một cái, nói: “Lão tứ cũng không thích cậu như vậy……”

Bách Quang Vũ: “……”

……

Đuổi Bách Quang Vũ đi về, Giang Thiếu Bạch đi thị trường đồ cổ chọn lựa toái ngọc, Giang Thiếu Bạch mua được củ cải có chưa chút linh khí, nhưng quá ít, Giang Thiếu Bạch tính toán dùng một cái Dưỡng Linh trận, tăng lên chút linh khí trong củ cải.

Giang Thiếu Bạch đi dạo một vòng, tiêu hai vạn đồng tiền, mới mua được mười khối toái ngọc.

Sau hai tiếng đồng hồ chọn toái ngọc, Giang Thiếu Bạch phát hiện có mấy nữ sinh heo dõi hắn, trong miệng còn lẩm bẩm lầm bầm cái gì củ cải, siêu xe, soái ca.

Mấy nữ sinh thanh âm cũng không lớn, nhưng Giang Thiếu Bạch nhĩ lực kinh người, tất cả đều nghe thấy được.

Giang Thiếu Bạch móc di động ra, nhìn trang chủ, phát hiện chính mình lên hot search.

Giang Thiếu Bạch nhìn di động, mới biết được là chuyện như thế nào, hôm nay hắn mua củ cải, nhờ Bách Quang Vũ, kết quả, bên cạnh vừa lúc có một cái video siêu xe, soái ca, củ cải…… Video này vừa phát liền bạo, người phát kia cũng đỏ lên không ít.

Giang Thiếu Bạch nhìn phía dưới bình luận, mới biết được Bách Quang Vũ lái chiếc xe kia là cái gì Maserati, vài trăm vạn, quần áo Bách Quang Vũ hôm nay mặc trên người là Armani, mà hắn làm Bách Quang Vũ phải động tay dọn củ cải, kết quả, Bách Quang Vũ kia một thân Armani liền tất cả đều dính đất.

Giang Thiếu Bạch bỗng nhiên có chút chột dạ, quyết định nếu là trồng ra củ cải linh khí nồng đậm liền phân một chút cho Bách Quang Vũ, sắc phôi bổ bổ thận, miễn cho gia hỏa này bị quỷ quái nhập vào".

Bình luận

Truyện đang đọc