THẦN TƯỢNG NHÀ TA LẠI RỚT ÁO CHOÀNG RỒI

Tác giả: Mặc Ngôn Mộc

Edit: Bilun

Thời Phi xoay người rời đi, Hứa Trạch Minh cũng liền đi theo bên người, không hỏi nhiều.

Lúc rẽ vào một góc cư nhiên nhìn thấy Vương Nguyên Chí đang đi ở phía đối diện, bên người cũng có một trợ lý đi theo.

Thời Phi cúi đầu nói với Hứa Trạch Minh: "Phía trước có lẽ muốn khai chiến, là lúc kiểm tra năng lực của anh đấy."

Hứa Trạch Minh gật đầu: "Yên tâm đi, Phi ca tôi tuyệt đối không kéo chân sau.

Vương Nguyên Chí vừa nhìn thấy Thời Phi, tâm trạng đúng là có chút không tốt.

Bởi vì phía ban tổ chức để lộ ra tin tức khách mời là Thời Phi, khiến toàn bộ vé xem đều bị fan của Thời Phi mua hết.

Vừa rồi hắn sai trợ lý nhìn trộm dưới thính phòng, trên cơ bản không có fan của hắn, hầu hết đều là fan của Thời Phi cầm biểu ngữ màu đỏ.

Hắn hát trên sân khấu, nhưng bên dưới đều là fan của người khác, hình ảnh này nghĩ thôi đã thấy tức giận.

Lúc trước nhìn thấy Weibo kia của Thời Phi, thật sự cho rằng ban tổ chức bên kia lại mời Thời Phi làm khách mời, sau khi xác nhận thì không phải.

Bây giờ lại thấy Thời Phi ở đây, theo bản năng cho rằng Thời Phi tự mình tới, có lẽ do tức giận nhất thời muốn tới tranh một hơi.

Mới 18 tuổi đầu, quả nhiên vẫn có lúc hành động theo cảm tính.

Vương Nguyên Chí nào biết rằng, khi ban tổ chức nhận được tin Lan Liên Phường đổi nhà thiết kế, để đề phòng nhầm người, đã gửi tư liệu của Thời Phi qua.

Bọn họ không ngờ nhà thiết kế Evey thần bí được ngoại giới đồn đại lại chính là tiểu sinh đương hot Thời Phi, lập tức liền nghĩ tới đây sẽ là một bạo điểm rất lớn.

Tới lúc đó khi bắt đầu thi đấu chính thức, phát sóng trực tiếp nhất định sẽ bùng nổ.

Cho nên khi Vương Nguyên Chí hỏi về tình hình của Thời Phi, cũng không giải thích cụ thể tình hình với anh ta, dù sao anh ta cũng chỉ phụ trách hát mở đầu, chuyện này không liên quan gì tới anh ta.

Thông báo này đã bị công ty chặn lại để làm xấu hình ảnh của Thời Phi, anh ta đã cố gắng rất nhiều để được hát trong chương trình này, nhưng anh ta không được trả tiền, bây giờ anh ta lại còn phải hát cho fan của người khác, càng nghĩ anh ta càng trở nên cáu kỉnh.

Vương Nguyên Chí vừa nhìn thấy Thời Phi, cuối cùng cũng tìm thấy nơi phát tiết những nghẹn khuất lúc trước, nụ cười đắc ý trên mặt quả thực sắp tràn ra: "Đúng là Thời Phi nha, tôi còn tưởng lúc ở ngoài cửa tôi nhìn nhầm chứ?"

Thời Phi: "Anh là ai?"

Vương Nguyên Chí sửng sốt nói: "Thời Phi, dù sao tôi cũng vào giới sớm hơn cậu, coi như là tiền bối của cậu, cậu lại nói chuyện với tiền bối như vậy sao?"

Thời Phi cười cười, sau đó hỏi: "Tiền bối? Nếu anh thích tôi gọi anh một tiếng tiền bối, tôi cũng có thể gọi. Tiền bối, như vậy được chưa?"

Nhìn vẻ mặt không hề có tí tôn trọng nào của Thời Phi, trong lòng Vương Nguyên Chí dâng lên một cỗ tức giận, anh ta biết Thời Phi và công ty có thù oán, hôm nay nếu giẫm Thời Phi, công ty mà biết có lẽ sẽ khen ngợi mà cung cấp tài nguyên cho anh ta.

Vương Nguyên Chí nói: "Thời Phi, tôi cũng không biết hôm nay cậu tới đây làm gì? Sao cậu có thể vô liêm sỉ như vậy? Đã bị ban tổ chức hủy bỏ còn dám xuất hiện, không cảm thấy mất mặt à?"

Vương Nguyên Chí bước ra với tư thế sẵn sàng chiến đấu, nói: "Thời Phi, cậu muốn khoe khoang cũng không sao. Nhưng nếu tôi là cậu, tôi sẽ rời đi sớm kẻo có người phát hiện ra, để không bị mất mặt, đúng không? Không được mời mà muốn lên sân khấu hát sao? Không cảm thấy xấu hổ à?"

Đúng lúc Vương Nguyên Chí vừa dứt lời, nhân viên công tác của ban tổ chức liền chạy tới, khi nhìn thấy Thời Phi, đầy kích động nói: "Thầy Thời Phi, ngài ở chỗ này thì tốt quá rồi, bên kia sắp bắt đầu thi đấu rồi, tôi tới hỏi ngài một chút, có muốn hóa trang trước khi thi đấu không? Dù sao ngài cũng là nhân vật công chúng."

Thời Phi phất tay nói: "Không cần, tôi cảm thấy tôi như này là được rồi."

Nhân viên công tác lập tức nói: "Vậy được rồi, tôi mang ngài tới phòng nghỉ trước, mời đi bên này." Thời Phi có thể đi vào nơi này, chắc chắn đã xác nhận qua thân phận, khi ban tổ chức bên kia biết Evey chính là tiểu sinh đang hot Thời Phi, đều sắp kích động hỏng rồi, điều này tương đương với một điểm lưu lượng dâng tới tận cửa.

Vương Nguyên Chí thấy thái độ của nhân viên công tác với Thời Phi là lạ, hỏi: "không phải các anh nói hủy bỏ Thời Phi hát ca khúc mở màn sao?" Nhìn dáng vẻ đối đãi của người phụ trách với Thời Phi, rõ ràng có vấn đề.

Thấy thời gian thi đấu sắp bắt đầu, nhân viên công tác cảm thấy có nói ra chắc cũng không có vấn đề gì, liền trực tiếp trả lời nói: "Thầy Thời Phi không phải tới hát, cậu ấy tới tham gia cuộc thi với tư cách là nhà thiết kế."

Sắc mặt Vương Nguyên Chí tái nhợt, không dám tin nhìn Thời Phi.

Sau đó nhân viên công tác còn tốt bụng nhắc nhở Vương Nguyên Chí: "Thầy Vương, phòng nghỉ của ngài ở bên kia, ghế lô số 2."

Khi thời Phi đi qua người Vương Nguyên Chí, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi anh hỏi tôi tới đây có mất mặt không, hiện tại tôi có thể trả lời anh. Không mất mặt, dù sao tôi không giống người nào đó, ngoài ca hát ra thì không biết làm gì cả, ca hát chỉ là nghề phụ của tôi mà thôi."

1

Nhân viên công tác cũng nhận ra không khí giữa hai người không ổn, chắc là xảy ra mâu thuẫn, nhưng anh ta chỉ là một người làm công mà thôi, cũng không dám hỏi nhiều.

Rất nhanh liền mang Thời Phi rời đi trước, để lại Vương Nguyên Chí đứng ở nơi đó hỗn độn trong gió.

Bình luận

Truyện đang đọc